Tâm Sự Ta Với Nàng
Hỡi chàng thi sĩ của em
Sao anh ngồi đó lặng yên một mình
Long lanh chan chứa hữu tình
Giờ đây như thể đậm in nét sầu!
Thẫn thờ chuyển ánh nhạt màu
Khi treo cõi lộng, khi chao nỗi niềm
Mặc cho gió đẩy qua thềm
Cành me run rẩy lắc nghiêng rụng tàn…
Tiếng văng vẳng…nhẹ nhàng thỏ thẻ
Có phải nàng trong đó hay chăng?
Cảm ta trống vắng, bâng khuâng
Trồi lên bậu bạn, muôn phần thiết tha
Vẫn nỉ non, đậm đà thân ái
Xoa dịu dần tê tái quạnh hiu
Xóa tan u ám thu chiều
Nâng cao lững thững cánh diều phất phơ…
Lòng em mãi tự bao giờ
Tâm tư xao xuyến vần thơ của chàng
Nên hồn quyện ẩn vào thân
Cùng anh năm tháng ân cần sẻ chia
Những khi giá lạnh canh khuya
Bao ngày ảm đạm, bước về cô đơn…
Vói tay em lấy cây đờn
Trao chàng lảy khúc, vơi hờn, phả đau…
Ôi! Thắm thiết, ngọt ngào thủ thỉ
Ấm áp lòng dưới xế chiều nay
Nàng ơi! Hãy ngước nhìn mây
Mới vừa thấy đó, khuất ngay cuối trời
Ta khoảnh khắc chơi vơi chạnh nhớ
Thuở năm xưa ánh tỏ soi đường
Mà nay chỉ thấy hàn sương
Phủ giăng khắp nẻo, khiến buồn con tim!...
22/5/2018
Nguyễn Thành Sáng