MIÊN CA
THÁNG 10
Tháng 10 về em có đợi ta không ?
Để ta đưa nhau qua mùa thay lá
Của mùa thu như vừa quen vừa lạ
Mang gió se mơn thảm lá ru vàng
Những cung đường níu bước kẻ lang thang
Dòng cảm xúc bủa vây người nghệ sĩ
Và tình yêu cứ mãi hoài chăm chỉ
Kiếm tìm rồi đan mảnh ghép vào nhau
Và hình như ai đó dịu niềm đau
Trước miên man mùa Thu còn xao xác
Chiều mênh mông buông chênh vênh khúc nhạc
Nói dùm ta không hẹn với cô đơn
Có ngã tư cột đèn hỏng dỗi hờn
Nghêu ngao đứng sắm vai người kể chuyện
Về cuộc đời buồn – vui rồi lưu luyến
Ở đâu rồi? .. hỡi ánh điện xưa kia
Tháng 10 à ... chẳng cần đâu sớt chia
Ta gửi em khúc miên ca nguệch ngoạc
Đông về rồi mang bên mình áo khoác
Bởi lạnh về ... bên ấy ... một mình thôi.
19/10/2015 - Nguyễn Bá Truyền