CHỈ NHƯ MỘT CHUYỆN ĐÃ TỪNG
Ngày chúng ta thành người dưng
Mưa giăng lưng chừng khóe mắt
Tưởng đâu những điều vụn vặt
Lớn lao lại hóa không ngờ
Ta đành khép lại hoang mơ
Từng ngày hôm qua chới với
Thôi đành ru lòng mình vậy
Chỉ như một chuyện đã từng
Bởi ta vay mượn yêu thương
Giống kẻ qua đường chắp vá
Đến lúc thôi đành gom trả
Bờ môi cay đắng cũng rồi
Chẳng ai yêu mãi một người
Đốt thiêu ngày tháng hong phơi
Khi người chẳng về chung lối
Cung buồn nhịp dài rụng rơi
Thì thôi ta nên dừng lại
Khi lòng người đã yên vui
Hạnh phúc mong người nơi ấy
Riêng ta tan vào đêm trôi
Ta về ru lòng mình vậy
Chỉ như một chuyện đã từng
Chỉ như một chuyện đã từng
06/8/2018
Nguyễn Bá Truyền