Từ đó người đi nhạt bóng câu
Đường xa gió rét lạnh đêm thâu
Bao mùa thu cũ không quay lại
Để mỗi mình em nổi nhớ nhau.
Tôi biết đời tôi đã hết rồi
Hết rồi từ lúc đó ai đi
Vậy mà người nói câu chung thủy
Người đã làm tôi khổ một đời.
Hôm đó bên nhà pháo nhuộm đường
Lòng tôi tan nát cánh hoa tuông
Rượu nồng ân ái câu thề ước
Hai họ vui ca chúc phúc anh.
Đau đớn vì ai đã phụ tình
Mua vui tình ái rồi đi nhanh
Trách tôi dại dột tin người quá
Gặp phải bướm ong chuốc lụy mình
Tôi sẽ vùi chôn dưới mộ đời
Mối tình dang dỡ giữa trời đau
Cho lòng thanh thản sau duyên mới
Chẳng thể gì quên nhưng cố thôi.
Ngọc Khiết.