Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (657)
Thơ họa chuyện trò vui không đề
Híc ..híc...híc! Thân trai quý tử
Em biết roài chỉ thử Mình thoai
Cằn nhằn cử nhử em hoài
Dù sao Vợ cũng là loài quý hoa
Em nào dám chua ngoa đanh đá
Chính Út cưng gia phả đó nghen
Dẫu đời so sánh sang hèn
Nhưng em ăn ở được khen ngoan hiền
Biết xử sự mặc tiền rủng rỉnh
Sống đơn thuần cung kính Mẹ Cha
Đức nhờ từ thuở ông bà
Một kiếp tà tà vẫn đủ gạo ăn
Em nghỉ phép nhưng băn khoăn mãi
Sợ ở nhà anh lại "nhặt khoan"
Nên thêm chút việc lo toan
Đặng Mình bận rộn chồng ngoan nhất thời
Chơi ít bữa lúc rời Cha Mẹ
Em hứa là sẽ ghé bác Khăm
Mua Mình xị đế chín trăm
Đúng rượu thượng hạng vạn năm một lần...
TM
Cha cha chả! Bà mần vậy hả
Dám giả đò mượn ná bắn chim
Sợ tui ra biển đua thuyền
Nên dùng chiêu mẹo bủa xiềng vây quanh
Để tui phải long lanh ánh ngọc
Thui thủi buồn trằn trọc xót đau
Nhớ xưa vội bước qua cầu
Để giờ hứng chịu nỗi sầu quạnh hiu
Nghe than thở liêu xiêu chút xíu
Khéo giả đò em hiểu em thương
ỉ ôi mình hãy hết buồn
Rượu ngon thượng hạng sương sương em bù
Thoai vợ ui! Đừng ru dỗ mộng
Có còn chi ảnh bóng ngày nào
Nĩ non thắm thiết ngọt ngào
Em tin anh lắm! Hỗng sao đâu mà
Nay ghè tương thiệt là cục bự
Bà cứ hoài ứ hự bên trong
Khiến cho kiếp phận làm chồng
Lâu lâu phải chịu cõi lòng tái tê…
NTS