--DUYÊN--
Lở nhịp nốt đàn, lở chén bôi, * ( * chén rượu)
Đâu tìm lại được cuộc tình tôi.
Từ dạo ra đi em bỏ lại,
Một nửa vầng trăng vẩn đơn côi.
Dẫu biết thương yêu chuốc lụy phiền,
Tôi vẩn tìn yêu, mãi kíếm tìm.
Bao năm tìm kiếm tình như bạc,
Nào ngờ tình đến, lại nên duyên.
Thế đấy ai ơi là thế đấy,
Duyên đến không tìm vẩn cứ vây.
Duyên duyên, sô số cho đời đẹp,
Tạo hóa bày trò vẩn cứ hay.
Giờ tôi luôn giử một chử yêu,
Không để như xưa rơi rớt nhiều.
Tạo hóa khéo thay: công bằng lắm
Cứ luôn bởn cợt sớm ưu phiền.