CHUYỆN TRÒ
Dẫu cuộc đời tơi tả với phong bata mãi bước ngân xa lời hú gọinầy yêu ơi! hãy bước lại gần tôiđể ủ ấm đầy vơi niềm khuây khỏa Nhờ duyên thơ đã chắp cánh bay xaĐể tình yêu hai ta bùng lửa cháyNiềm vui sống cứ tràn trề cựa quậyTrái tim tình mãi xao xuyến rung ngân để hôm nay quá giờ ta lẩn thẩntưởng đâu đây ẩn ẩn bóng hình nàngta muốn lại dang tay ta ôm choànghồn yêu dấu tim son ngàn năm hẹn ôm em da diết nỗi niềmôm em tha thiết duyên thuyền ngàn năm......vì sao lại khóc hỡi em?vì sao lại để canh đêm nhuốm sầu!....... Phận em chìm nổi nông sâu
Bến bờ vững chắc biết đâu mà tìm
tận sâu của đáy con timtình anh tha thiết trao em đậm đà Tình anh nồng ấm thiết tha
Cho em ấm áp mặn mà yêu thương
bởi ta hai cánh hồn sươngcùng nhau quyện bóng trên đường trần gian...