Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1522)
Rồi Sẽ Đến Miền
Mệnh số duyên nay đã kết thành
Đôi hồn siết chặt quyện bầu xanh
Thi ca xướng hoạ cùng khuây khoả
Đợi mãn phù vân, tiếp mộng lành…
Dưới trời thanh thản phả niềm mơ
Ấm gối thơm chăn võng lọng chờ
Múc ánh trăng ngần, xâu Bắc Đẩu
Dệt vòng tinh tú, tặng Chàng thơ
Thiếp cuộn gió nồm án ngữ đây
Tuyết bông lác đác, thắp đèn cầy
Khói sương mờ ảo đêm lầu ái
Yếm lụa thướt tha, vũ khúc nầy…
Hừng đông ló dạng vỗ tung cánh
Du ngoạn thuyền Rồng vượt biển khơi
Ngắm quẫy song ngư đùa ngọn sóng
Nhịp nhàng mây lửng, mưa phùn rơi
Hái tím hoa sim chế mực tình
Ngân Hà thu thập, vớt lung linh
Tơ đàn kéo chỉ đươm trang giấy
Trải bút vung câu vẽ bóng hình…
Bao nhiêu hữu cảnh ở ngoài kia
Bấy những ước ao chẳng đoạn lìa
Dẫu bão giông cuồng hề cản trở
Mãi hoài thiết thạch há sờn chia
Tạc dạ ghi lòng chuyện hiển nhiên
Rót yêu mật ngọt ngớt ưu phiền
Dòng ngâu Ô Thước nơi tiềm ẩn
Rồi sẽ đón đưa đến tận miền.
October 1, 2019
Tam Muội
Thưởng Ngoạn Dưới Trăng
Nàng ơi! Có thấy tận xa xa
Xám trắng đùn bay hứng toả ngà
Ửng chớp từng hồi theo phả ngọn
Hình như nhoẻn nụ đón chào ta...
Kề bên lất phất lọn bồng mây
Do cõi thênh thang thổi lại nầy
Vuốt thẳng lẹ làng suôn suối tóc
Tợ mừng duỗi nắm, mát bàn tay
Dưới kia bát ngát, gợn trùng khơi
Một bức tranh nghiêng vẽ tuyệt vời
Hằng vạn lập loè rung lắc biển
Tỏ bày rạng rỡ đợi mình coi
Thỉnh thoảng vút lên dãy cá chuồn
Dạ bầu tinh tú giống màn sương
Hằng hà sa số li ti điểm
Phút chốc cùng nhau rụng dọc đường...
Đêm nay hai đứa ngoạn không tầng
Dào dạt tâm hồn điệp khúc ngân
Nàng có thấy lòng êm ả dịu
Có nghe sâu thẳm nỗi lâng lâng?
Còn Ta man mác thuở nào giờ
Nay thấy chẳng còn lạc ngẩn ngơ
Chỉ chất ngất say, nhìn vũ trụ
Bốn bề lấp lánh đẹp như mơ
Đỉnh núi phía tây, Mình có thấy
Hãy cùng sà xuống, ngắm trăng sao
Tửu hồng cạn chén đêm huyền diệu
Sưởi ấm yêu đương, những ngọt ngào...
1/10/2019
Nguyễn Thành Sáng