Nguyễn Thành Sáng Quản Trị Viên
Tổng số bài gửi : 11097 Xem : 86168 Ngày Tham Gia : 29/04/2015
| | Thơ Họa Của Nguyễn Thành Sáng Và Thi Hoàng (123) | |
Thu thắm Đã biết quen nhau tự thuở nào Khi không gặp gỡ dạ nao nao Hồn luôn dõi bóng nơi xa thẳm Một khắc vắng tin vạn nỗi sầu Cái phận bông lơn để bẽ bàng Gió lùa duyên số cõi mênh mang Những ao cùng ước chung rường cột Để sớm mai này hoa thắm vàng Tâm sự trải dài qua cánh thư Ẩn vào câu chữ nỗi buồn mơ Để ai trằn trọc đêm khuya khoắt Lắng nhịp thời gian bước thẫn thờ Thư gởi xong rồi lại đợi tin Tiếng thanh xao động khát bình yên Khát sao phương ấy cùng trông đợi Chia sẻ cùng ta những nỗi niềm Tĩnh lặng cho hồn cuộc viễn miên Giọng ru thêm ngọt thắm tròn niên Thương nhau vạn kỉ hồn tha thiết Nghĩa cả tình dầy vẹn chữ duyên Thu sang chậm trễ buổi chiều nay Chẳng để phôi phai chẳng nát gầy Vẫn nhớ vẫn thương tri kỉ hỡi Men thu vẫn dậy sóng bừng say Chớ bảo thu xa để chạnh lòng Tình vương trong cõi mắt veo trong Hương thu níu lại hồn mơ mộng Để sắc vàng thu thắm chỉ hồng… (Họa giữ y từ cuối)Thắm Thu
Như đã yêu nhau tự thuở nào Cho nên trống vắng thấy niềm nao Đường về chốn ấy trời xa thẳm Cách trở ngàn phương để đọng sầu Chẳng nữa lần thương phải bẽ bàng Làm hồn cánh nhạn trải mênh mang Ôm buồn tan tác, sầu ai cột Héo úa tim đơn, phủ mộng vàng Anh gói tình em qua bóng thư Gởi về yêu dấu trọn hồn mơ Để trời lạnh lẽo, giờ khuya khoắt Có trái lòng anh hết thẫn thờ! Em hỡi! Nàng ơi! Hãy vững tin Đừng buồn, đừng tủi, cứ bình yên Vì đây! Viễn xứ hồn luôn đợi Tấm mảnh chăn chung quyện nỗi niềm Chuỗi sầu lặng lẽ, giấc man miên Vọng nhớ mây đường thuở mộng niên Giờ nhạt, sương tan, trôi thống thiết Chiều tàn ủ kết ánh trăng duyên Linh hồn sỏi đá kể từ nay Trả lại xa xưa vạn héo gầy Chôn lấp ưu phiền, trăn trở hỡi Rượu sầu đổ cạn, chẳng hoài say Theo thắt năm xưa héo nỗi lòng Khát khao, vọng tưởng mối tình trong Thì giờ tri kỷ, hồn thơ mộng Đã có rồi đây, sợi chỉ hồng! |
|