MẠCH ĐỜI VẪN XANH
Dứt cơn sốt tôi choàng tỉnh dậy,
Cổ họng rát và chân tay lẩy bẩy.
Lắng tai nghe cuộc sống gọi bên ngoài,
Nghe đâu đây rộn rã tiếng nhạc đài,
Đường hối hả những bàn chân bước gấp.
Nghe chim hót trên cành xanh ríu rít,
Nắng xôn xao nô giỡn cuối vườn xa…
Cây xương rồng nhuận rét nở đầy hoa,
Ai gọi nghé phía đồng xa giá buốt?
Tiếng gọi nghé ơ… nghé à tha thiết.
Chiều muộn dần, ráng ửng phía trời tây.
Hoa cúc quì vàng rực cuối bờ cây,
Đời vẫn vậy- dạt dào muôn sức sống.
Dẫu chớp bể mưa nguồn hay biến động.
Dẫu vật đổi sao dời, cây lá chẳng ngừng xanh.
Xuân vẫn đầy hoa, người hối hả bộ hành,
Sóng vẫn hát dạt dào nơi biển biếc.
./.
Lê Hải Châu