TIẾNG ĐÀN MÙA XUÂN
Trời chưa xanh thật sắc trời
Ngõ nhà còn chút lá rơi trùng triềng
Qua rồi cái rét tháng Giêng
Tiếng đàn ai gửi nỗi niềm chông chênh
Nghe như tiếng gió trở mình
Âm thanh dồn dập, âm thanh hững hờ
Tôi ngồi lựa ý vần thơ
Nghe đàn ai gảy mà ngơ ngẩn lòng
Lạ kỳ cái mớ bòng bong
Bấy lâu bận bịu rối lòng người ta
Nghe đàn bỗng thấy vỡ òa
Trời như rực nắng lại pha sắc hồng
Cây đa bến nước dòng sông
Nương dâu, bãi mía, cánh đồng biếc xanh
Chim kêu ríu rít trên cành
Ong say bướm lượn vờn quanh gọi mời
Trời chơi vơi, đất chơi vơi
Để mình tôi chết lặng người, vì ai ?
./.
Lê Hải Châu