CÒN DUYÊN
Em còn kẻ đón người đưa,
Bỗng dưng tôi thấy hóa thừa bên em.
Bỗng dưng khó gặp khó tìm,
Bầu trời rộng mở, cánh chim vẫy vùng.
Cũng là cái gió mưa chung,
Bên em có kẻ đi cùng đỡ ô.
Đôi khi những lúc tình cờ,
Thấy em cạnh cái ô- tô ven đường.
Váy hồng dìu dịu mùi hương,
Khuôn trăng một chút phấn hường nhẹ xoa.
Bạn em có vẻ hơi già,
Nhưng mà xe xịn, nước hoa đắt tiền.
Cuộc đời em sẽ lên tiên,
Thấy mình lạc lõng, tôi liền bỏ đi.
Tôi mong Trời-Phật độ trì,
Cho em vui mãi những khi duyên còn.
Mai kia sông cạn đá mòn,
Trở về, em đã lớn khôn giữa đời.
./.
Lê Hải Châu