Diễn Đàn Văn Thơ
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

Diễn Đàn Văn Thơ

Giao Lưu Thơ Văn - Không Chính Trị - Tôn Giáo
 
Trang ChínhTrang Chính  Trang ChủTrang Chủ  Sự kiện  GalleryGallery  Tìm kiếmTìm kiếm  Latest imagesLatest images  Đăng kýĐăng ký  Đăng NhậpĐăng Nhập  

Share | 
 

 Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1738)

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Go down 
Tác giảThông điệp
Nguyễn Thành Sáng
Quản Trị Viên
Quản Trị Viên
Nguyễn Thành Sáng

Tổng số bài gửi : 11095
Xem : 85566
Ngày Tham Gia : 29/04/2015

nguyen - Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1738) Empty
10032020
Bài gửiThơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1738)

nguyen - Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1738) Tumblr-mncc1xuxqp1qbd81ro1-1280



Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1738)

Lạc Mộng Sầu Quyên

Đêm một mình ngất ngưởng chuốc men say
Uống quên hết đắng cay nơi trần thế
Niềm hụt hẫng siết con tim kiệt quệ
Kiếp phong trần dâu bể phủ đầu xanh

Gió lao xao lùa lạnh quấn đơn mành
Mắt gợn sóng long lanh chìm nỗi nhớ
Đời phiền muộn khúc tơ đồng lỡ dở
Rũ đoá hồng ngẫm nợ xót lương duyên

Ở phương trời anh gối mặn thuyền quyên
Nồng ân ái phỉ nguyền xây hạnh phúc
Nhấm vị ngọt thoả cương trường thúc giục
Dìu vóc ngà tay múc ánh trăng đêm

Có khi nào khoảnh khắc chạnh về em
Ôm mộng tưởng khát thèm hương cỏ lạ
Hay hờ hững để băng ngàn hoá đá
Phút giây rồi rẽ ngả tách ngăn đôi?

Em hiểu rằng không thể cản mây trôi
Nào níu kéo đắp bồi thêm vương vấn
Đò trễ bến lênh đênh cam thờ thẫn
Đếm giọt buồn đong ngấn lệ khoé mi

Em trót trao dẫu biết chẳng được gì
Ngoài héo úa sầu bi dài nhức nhối
Vì số mệnh dễ dàng đâu thay đổi
Nên tự tình đành dối khoả khuây vui

Càng muốn chôn sao cứ mãi ngậm ngùi
Nghe hồn vỡ sụt sùi trong tĩnh lặng
Tình yêu hỡi! Nát nhàu canh trống vắng
Mảng sương lòng trĩu nặng gánh đìu hiu.


March 9, 2019
Tam Muội


Chập Chờn...Man Mác

Thầm lặng lẽ cạnh giường nhìn vóc ngọc
Nét diễm kiều quyến rũ lửa yêu đương
Chứa chan đầy mật ngọt, vị men hương
Khiến rạo rực dấy luồng, loang huyết quản...

Muốn thả dép, kề bên choàng sưởi ấm
Rồi nhẹ nhàng êm ả vuốt ve thon
Cho cung ngôi dào dạt gió man mơn
Giũ sương lạnh dưới vòm, treo lá cỏ

Nhưng ngần ngại sợ nồng nàn dang dở
Chuỗi êm đềm nối tiếp phút giây đưa
Đành quay lưng định cất bước hiên nhà
Phì phà khói phôi pha hừng cảm xúc

Bất ngờ em trở mình ngang tỉnh giấc
Đôi biếc hồ phảng phất gợn màu thu
Vắt vẻo nhiều, ngang dọc dãy nhung tơ
Qua khẽ gọi, anh ờ...Ôm em ngủ!...

Trăng tròn lẳn như lung linh cửa sổ
Dẫu giờ nầy lối ngõ nắng dần cao
Dấu ái tình thắm đượm biết là bao
Gợi điệp khúc tuôn trào theo nhịp đập

Nệm trắng toát, nghiêng người khom xuống thấp
Nụ đậm đà chầm chậm, nõn nà say
Ngây ngất tràn, bốn cánh chặt vòng tay
Biển cuồn cuộn trải dài từng đợt sóng

Duyên hẹn ước đẩy linh hồn bay bổng
Lửng lơ tầng, lồng lộng ngập du dương...
Chợt âm vang inh ỏi phía kia đường
Hình ảnh bóng... Chập chờn dâng man mác...


6/1/2020
Nguyễn Thành Sáng
Về Đầu Trang Go down

 Similar topics

-
» Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (637)
» Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (238)
» Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (997)
»  Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (952)
» Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (939)
Share this post on: reddit

Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1738) :: Comments

No Comment.
 

Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1738)

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Về Đầu Trang 

Trang 1 trong tổng số 1 trang

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
Diễn Đàn Văn Thơ :: Forum :: Phòng Thơ Cộng Đồng (Gửi Bài Viết)-