ĐÓN ĐỢI NHỮNG NGÀY VUI
Mấy ai ngờ
Đã quá nửa mùa xuân,
Trời vẫn vậy, lúc mưa lúc nắng.
Hàng quán vắng hoe, cổng trường im ắng,
Lá rơi đầy con phố nhỏ chiều nay.
Tin tức buồn vui đồn dập mỗi ngày.
Bệnh dịch đến, như kẻ thù giấu mặt,
Điên đảo nhân gian, địa cầu quay quắt,
Những con tàu chết lặng bến bờ xa.
Bao mạng người nằm xuống những ngày qua,
Vẫn tức tưởi trước lúc về với chúa.
Bốn biển năm châu chẳng thờ ơ được nữa.
Cả nước hành quân chung sức chung lòng.
San sẻ cho nhau cả giọt máu hồng.
Ta lại dấn thân và trận mới,
Bao thầy thuốc thức thâu đêm vời vợi,
Những hẹn hò thăm viếng cũng đành quên.
Anh chiến sỹ ngày đêm chốt chặn ở vùng biên,
Chẳng quản thời gian dầm sương giãi gió,
Anh cảnh sát tuần tra từng ngõ phố,
Bữa cơm nhà dù lỡ hẹn cũng dần quen
Mai giá rét lui dần, trời sẽ ấm dần lên,
Bệnh dịch hết, đời sẽ vui trở lại.
Doanh nghiệp tăng ca, đồng vui gặt hái,
Con trẻ lại đến trường, đón đợi những ngày vui .
./.
Lê Hải Châu