CHƠI VƠI
Tự dưng cảm thấy vu vơ
Cứ như đang đợi đang chờ “Người Ai”.
Hôm qua sang chợ xứ Đoài
Gặp người con gái quảy hai mớ trầu
Tôi đùa: sao chẳng có cau?
Cho anh góp với cho trầu đỏ môi
Em nhìn tôi chỉ hơi cười
Anh ơi, cau đã có nơi đặt hàng
Họ mua mâm bạc mâm vàng
Định giờ họ mới đem sang ngỏ lời
Tự dưng lòng thấy chơi vơi
Cứ như dao cứa từng lời vào tim
Chẳng bơi mà cũng chết chìm
Còn hơn Từ Hải lặng im giữa đường
Bóng em nhòa lẫn màn sương
Vẫn còn đôi chút phấn hường thoảng qua.
./.
Lê Hải Châu