Diễn Đàn Văn Thơ
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

Diễn Đàn Văn Thơ

Giao Lưu Thơ Văn - Không Chính Trị - Tôn Giáo
 
Trang ChínhTrang Chính  Trang ChủTrang Chủ  Sự kiện  GalleryGallery  Tìm kiếmTìm kiếm  Latest imagesLatest images  Đăng kýĐăng ký  Đăng NhậpĐăng Nhập  

Share | 
 

 Thơ Thao Thức - Nhất Lang (Nguyễn Thành Sáng) (1)

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Go down 
Chuyển đến trang : Previous  1 ... 6, 7, 8 ... 13 ... 20  Next
Tác giảThông điệp
Nguyễn Thành Sáng
Quản Trị Viên
Quản Trị Viên


Tổng số bài gửi : 11094
Ngày Tham Gia : 29/04/2015

Thơ Thao Thức - Nhất Lang (Nguyễn Thành Sáng) (1) - Page 7 Empty
25052020
Bài gửiThơ Thao Thức - Nhất Lang (Nguyễn Thành Sáng) (1)

Tôi chưa hề biết làm thơ, khoảng đầu năm 2015
xúc động mạnh sau khi tìm thăm và nghe "Người Ấy"
kể lại là đã có thời gian dài chờ đợi tôi năm xưa...
Tự nhiên cảm thấy như bị choáng một chút và biết làm
thơ cho đến nay, thơ có phần khá lai láng.
Do đó ở nơi tôi có niềm tin cao về chuyện linh thiêng và
trong tình yêu có điều huyền diệu, tin tiền kiếp có lẽ mình
là nhà thơ, nay có dịp nhập hồn xưa về xác trần kiếp nầy
hầu có điều kiện khuây khoả buổi xế hoàng hôn, góp phần
hiến ích.
Với bút hiệu là "Nhất Lang".



Việt Nam, Cần Thơ 03/11/2020


Nhất Lang
(Nguyễn Thành Sáng)


Cám Ơn Tình Xưa

Chẳng ngờ! Tôi trở thành Thi Sĩ!
Biết ngắm sương rơi dưới nguyệt thề
Để hiểu nỗi buồn trong giá lạnh
Cảm đời ảm đạm với ai bi!

Biết vọng trăng thanh đã khuất mờ
Để ngàn thương nhớ thuở còn thơ
Vô tư cánh lượn bên bờ suối
Chẳng chút bâng khuâng, chẳng thẫn thờ

Biết nhìn lờ lững dòng sông chảy
Để thấy quanh đây chuỗi tháng ngày
Biển sóng chập chùng theo gió lộng
Sớm chiều luân chuyển, một vòng xoay

Biết xem mây xám níu trời xa
Để luyến lưu cho một ánh hồng
Mới đó vầng dương bừng sáng toả
Phù du một thoáng, lịm tàn đông!

Thổn thức dâng cao, hóa nhịp đàn
Từng hồi trổi khúc, vạn âm ngân
Trải khuya cô tịch, vào thao thức
Cảm xúc lâng lâng vượt vút tầng…

Bởi nhờ hình bóng của yêu đương
Canh cánh lòng tôi suốt đoạn đường
Rồi một chiều kia, hồn trở gót
Tìm về bến cũ uống trăng sương

Ôi hỡi! Chẳng ngờ em đợi tôi!
Một luồng chấn động tận xa xôi
Xé màn bao phủ hằng muôn cảm
Hồn Sĩ ngàn xưa... trở lại đời

Nhập vào chiếc ảnh nghẹn cô đơn
Để mãi từ đây có nhạc đờn
Mỗi khắc ngân nga niềm dĩ vãng
Ru sầu héo hắt dịu từng cơn...


16/6/2016
Nguyễn Thành Sáng





Thơ Thao Thức - Nhất Lang (Nguyễn Thành Sáng) (1) - Page 7 Tenor

THAO THỨC

Lâu rồi ta sống cảnh âm thầm
Thu bóng tâm hồn dưới ánh trăng
Đêm tối suy tư, riêng thổn thức
Nấu nung lửa sống tự bao lần

Tình đời tơi tả phủ quanh ta
Một chuỗi sống dài lắm xót xa
Gió thét, mưa gào, rơi nặng hạt
Đầm đìa, nước cuốn, cát trôi xa

Gió hú, rừng khuya, đêm nặng trĩu
Chim đời mỏi cánh biết bao nhiêu
Làm sao ai thấu niềm tâm sự
Chỉ có canh khuya, gió hắt hiu!

Ta đã dặn lòng không nhục chí
Dẫu cho cuộc sống bị suy vi
Đôi chân mạnh bước trong sương lạnh
Nhựa sống, thân cây có xá gì!

Chim trời vỗ cánh để tung bay
Tận vút trời xanh với gió mây
Chẳng gục đường bay cùng bão tố
Chỉ sầu, bức rức cảnh không may

Hồn ma! Mấy bóng ở gần ta
Đã thật bao lần phải tránh xa
Phiền lụy cánh canh, lòng ngán ngẩm
Thúc thôi ý sống, cuộc rời xa!

Gió chán mây trời bao hắc ám
Đêm về rờn rợn nỗi cưu mang
Có gì bó buộc, sao lưu luyến?
Để chí ung dung phải võ vàng!

Gió thổi lắt lay, nỗi trập trùng
Chơi vơi cảnh sống chẳng niềm rung
Để tim chan chứa tình nhân thế
Héo úa, quặn đau với lạnh lùng!

Năm tháng âm thầm trong vắng lạnh
Gió hồn ẩn ngọn dưới trăng thanh
Đêm đêm thao thức theo mây lững
Chia sẻ niềm riêng với trở trăn

Có lẽ không lâu, gió cuốn đi
Nơi đây người, cảnh chẳng là chi
Bởi lòng ta chết từ lâu lắm
Mây trắng ngàn khơi, ta phải đi!

Mong mỏi khung trời chim trụ cánh
Tình người, cuộc sống được trong xanh
Hoàng hôn bóng phủ, đêm còn lại
Được trải hồn ra với cảnh lành

Chim trời xoải cánh giữa khung xanh!



Nguyễn Thành Sáng



Được sửa bởi Nguyễn Thành Sáng ngày Mon Feb 22, 2021 6:06 pm; sửa lần 14.
Về Đầu Trang Go down

 Similar topics

-
» Thơ Thao Thức - Nhất Lang (Nguyễn Thành Sáng) (2)
» Tập Thơ Lục Bát Của Nhất Lang (Nguyễn Thành Sáng)
» Chuỗi Thơ Tự Do - Nhất Lang Nguyễn Thành Sáng
» Tập Thơ Chọn Lọc (1) - Nhất Lang (Nguyễn Thành Sáng)
»  Tập Thơ Song Thất Lục Bát của Nhất Lang (Nguyễn Thành Sáng)
Share this post on: reddit

Thơ Thao Thức - Nhất Lang (Nguyễn Thành Sáng) (1) :: Comments

Hãy Khóc Cạn Một Lần Đi Em!
Bài gửi Thu Aug 27, 2020 4:45 pm by Nguyễn Thành Sáng
Thơ Thao Thức - Nhất Lang (Nguyễn Thành Sáng) (1) - Page 7 Images?q=tbn:ANd9GcQtjk-Iy1gYDCmU8iMq8aAJFKXSxrY4sfRViUQUuh1PatsCEycE

Hãy Khóc Cạn Một Lần Đi Em!

Hãy khóc đi em! Khóc thật nhiều đi!
Khóc cho cạn những gì tim chất chứa
Để mai nầy ta không còn nhau nữa
Cũng hết rồi một thuở gió, trăng, sương!

Và nếu như tình cờ bước trên đường
Bất chợt gặp chẳng vương niềm dĩ vãng
Em cứ thẳng và lòng tôi bình thản
Có gì đâu vướng bận cõi lòng ai

Nơi em đến chắc không thấy heo may
Không khoắc khoải tháng ngày ôm khúc biệt
Không mất ngủ, bỏ ăn, sầu da diết
Không những lần tha thiết…Nhớ nghe anh!

Còn chỗ tôi chắc gió cũng rung rinh
Lá vàng đổ như tình tôi đã đổ
Đêm cũng trăng khi lúc mờ, lúc tỏ
Những chiều về trước ngõ vẫn lam treo!…

Tình yêu ơi! Tôi yêu biết bao nhiêu
Nhưng không thể, dẫu nhiều lần bịn rịn
Bởi hồn gió kiếp đời đây đã định
Còn ở em khép kín mộng vườn xuân

Bóng thênh thang theo khắp dãy không tầng
Sao giữ được sắc vàng nơi thượng uyển
Khi mây ám, cuồng phong đà luân chuyển
Thì làm sao ánh nhuyễn vẹn toàn đây…

Hãy khóc đi em! Khóc cạn hôm nay
Giọt lai láng tràn đầy lên khoé mắt
Anh lau lệ cho em mà lòng tan nát
Cũng cam đành phụ bạc…Một lần thôi!



31/5/2017
Nguyễn Thành Sáng
Day Dứt!...
Bài gửi Thu Aug 27, 2020 4:46 pm by Nguyễn Thành Sáng
Thơ Thao Thức - Nhất Lang (Nguyễn Thành Sáng) (1) - Page 7 Images?q=tbn:ANd9GcTkS2WOg0QSFmXyqTyE_x_8lebHWepyaSXivEsi6xgDdf7_7sQP

Day Dứt!...

Mảnh trắng ơi! Ngươi ôm buồn trải đó
Tái tê lòng tưởng nhớ tháng ngày qua
Biết bao lần…Hẹn mai anh sang nhà!
Nhiều lần nữa….Kể ra anh đọc nhé!

Và những lúc giấy chờ tà bóng xế
Đợi bé về, theo bé đến tay em
Bên ngọn đèn, đôi lóng lánh lim dim
Ngàn cảm xúc êm đềm… em da diết …

Vậy mà nay tờ giấy nằm rũ riệt
Uống giọt hồng anh viết cuối dòng thư
Ký cái tên ThànhSáng tự bây giờ
Sẽ vĩnh biệt, không mơ, không yêu nữa!...

Bên kia kinh từng đêm em nức nở
Thả lời ca đau khổ vọng sang đây
Kẻ bạc tình giống ngọn gió lắt lay
Chỉ khoảnh khắc rồi bay đi bến khác…

Ba năm dài hồn em đà tan nát
Lụy si tình trầm mặc quấn đau thương
Mà trời ơi! Anh chẳng thấy đoạn trường
Ngoảnh mặt hẳn, con đường ai nấy bước…

Giờ chạnh nhớ bao nhiêu năm về trước
Nghe cõi lòng não nuột bóp con tim
Sao đoạn đành phụ rẫy mối tình em
Muôn trọn vẹn, ai tìm ai dễ gặp?!

Cây cầu gòn hai bờ anh đã đắp
Cũng là anh kéo sập rẽ ly tan…
Để thời gian vương vấn thuở ngày xanh
Nỗi day dứt muôn phần… Như mạch nước….



1/6/2017
Nguyễn Thành Sáng
Đừng Nghĩ Đến Tôi
Bài gửi Thu Aug 27, 2020 4:47 pm by Nguyễn Thành Sáng
Thơ Thao Thức - Nhất Lang (Nguyễn Thành Sáng) (1) - Page 7 Images?q=tbn:ANd9GcQcLwTwHk3yjwO6KAIHOPPtU1Th1ZmNjnCFVoH3mTH7UI-l__oynA

Đừng Nghĩ Đến Tôi

Em ạ! Xin đừng nghĩ đến tôi
Một vầng ánh nhạt tận xa xôi
Vật vờ loang loáng vài canh nữa
Sẽ rụng sau lưng vách ngọn đồi!

Bởi chẳng còn chi để tặng em
Mảnh vườn ửng thắm được hồng thêm
Vì đang ráng tắt, màu thu quạnh
Chỉ đợi màn đêm phủ ngập chìm

Tôi đã không còn trẻ nữa đâu
Muối tiêu mỗi lúc trắng thêm đầu
Đêm nằm đắp trán lo khuya lạnh
Sợ cảm hôm sau, tựa góc sầu

Mắt sáng thuở nào nay nhạt loãng
Ê mình nhức mẩy đến từng cơn
Miếng ăn lưng lửng cầu qua bửa
Mòn mỏi canh khuya ngủ chập chờn!…

Cũng tại tim nầy mãi vấn vương
Hình ai yêu dấu, khoé trào sương
Tôi trao gối mộng rồi quên mộng
Để lại cho kia cả khối buồn

Nhớ bao chiều xuống, đường trôi nắng
Ai cố vói tay kéo sắc vàng
Rải lối cho anh về trải giấc 
Mà vô tình hỡi! Có đâu màng…

Nay thả đau hồn bước xuống thơ
Đi về dĩ vãng lượm dây tơ
Kết chùm, mắc võng, ngày đêm để
Lên đó đong đưa…Cái bóng mờ!…


                           
3/6/2017
Nguyễn Thành Sáng
Chỉ Còn Say (2)
Bài gửi Fri Aug 28, 2020 1:35 pm by Nguyễn Thành Sáng
Thơ Thao Thức - Nhất Lang (Nguyễn Thành Sáng) (1) - Page 7 Images?q=tbn:ANd9GcRWm3QzjjxU-ZgH6Kte5KGa956zAo4BU9uORyeVn0WMms4GTD9Wyw

Chỉ Còn Say (2)

Cục sầu ta đã mới vừa quăng
Lại thấy trong lòng mãi vấn vương
Không lẽ con tim không thể lịm
Ngân nga tiếng động một niềm thương!

Càng quên mà hãy càng nhung nhớ
Cắt mối tơ lòng để thẩn thơ
Đã tắt bao năm tiềm ẩn khói
Tro tàn, lửa đỏ hãy còn trơ!

Sao phải sống hoài trong mộng ảo
Mây mờ tan loãng giữa không trung
Sóng gờn, biển động, tan bầu bọt
Chập chập cuồng phong thổi bập bùng

Phơi héo tim nầy hơn nửa trưa
Chiều tà mây phủ ghịt đong đưa
Ngày qua, dấu ngựa hằn trên đá
Đã đậm in sâu khó thể mờ!

Từng nát linh hồn trong chuỗi sống
Chỉ mong cảnh giới một bình an
Mà nay không thể bay hồn gió
Để mãi gầm gừ, thổi kéo ngang

Có lẽ năm xưa quá ngọt ngào!
Nên tình ta đã một lần trao
Giờ đây không thể dang tay lấy
Phải nuốt tình tàn, nghẹn vỡ đau

Ta trôi ảo ảnh với men cay
Tìm chết ngày xưa trong ngất ngây
Đến lúc tỉnh ra còn nhớ nữa
Một chun trăng trắng tiếp ai hoài!


Kha! Kha! Kha!...



Nguyễn Thành Sáng
Tâm Sự Với Gió…
Bài gửi Fri Aug 28, 2020 1:38 pm by Nguyễn Thành Sáng
Thơ Thao Thức - Nhất Lang (Nguyễn Thành Sáng) (1) - Page 7 Images?q=tbn:ANd9GcTkS2WOg0QSFmXyqTyE_x_8lebHWepyaSXivEsi6xgDdf7_7sQP

    Tâm Sự Với Gió…

Kìa Sáng! Sao ngươi như héo hắt
Một mình lặng lẽ đứng nơi đây
Mắt buồn hướng vọng về xa vợi
Như thể chờ ai ở chốn nầy!

Nhiệt huyết hôm nào buổi tiễn đưa
Chia tay bạn đến với vần thơ
Để say, để sống và mơ mộng
Bỏ lại thời gian chuỗi thẫn thờ

Ta mừng cho bạn biết bao nhiêu
Hốt được hàn sương đọng dưới chiều
Gom nhỏ từng hồi lên giấy trắng
Hoá thành tiếng nhạc phả phiêu diêu

Vậy mà bỗng chốc như lam khói
Ngọn lửa ngày đi bạn ửng trời
Nay giống lụn tàn như sắp tắt
Khiến lòng ta thấy xót xa ơi!…

Sáng vẫn còn đây khí phách tràn
Dẫu rằng mới đó bị phăng ngang
Tiểu nhân, hạ sách mà không giỏi
Hạ nhục oan ta, vội sụp màn!

Giữa chốn cuộc đời trắng với đen
Ta từng bươn chải đã thành quen
Nên không chao đảo, không hề thẹn
Chỉ nực cười cho một cái hèn!…

Trong lòng ta chỉ có niềm đau
Lạc mộng giờ đây để vạn sầu
Cứ ngỡ tình ai non biển hẹn
Ai dè cũng chỉ cánh hoa ngâu

Để tím quả hồng buổi tối nay
Và rồi tiếp tục vẫn hồn bay
Đi tìm, tìm mãi trong mờ mịt
Mong gặp hồn thương hẹn kiếp nầy!...

                       
20/6/2017
 Nguyễn Thành Sáng
Tình Có Hiểu?
Bài gửi Fri Aug 28, 2020 1:39 pm by Nguyễn Thành Sáng
Thơ Thao Thức - Nhất Lang (Nguyễn Thành Sáng) (1) - Page 7 Images?q=tbn:ANd9GcTevyh5q5Ot2BAKNi0KSX0PeARZv9-3GtYDcrM-pq7Up3lyaYGk

Tình Có Hiểu?

Tình có hiểu khi đành ly biệt
Là nửa hồn phải chết hay không?
Nửa hồn còn lại trôi sông
Vật vờ, lư lắc, bềnh bồng…Về đâu?

Tình có hiểu khi đành ly biệt
Sẽ ôm tròn da diết ngàn đau
Nhớ bao kỷ niệm ngọt ngào
Khuya rồi đi ngủ kẻo đau anh à!...

Tình có hiểu khi đành ly biệt
Biết có còn tha thiết với thơ?
Vì đâu nữa để mà mơ
Đâu ai để đợi, để chờ, để thương!

Tình có hiểu khi đành ly biệt
Sẽ từ nay rũ riệt linh hồn
Ngày đêm khắc khoải héo hon
Ảnh hình cứ mãi chập chờn đâu đây!...

Sao đành đoạn chia tay tình hỡi?
Để trọn đời nhức nhói tâm can
Rồi đây chỉ có thu vàng
Lá rơi lả tả, ngập tràn lối đi…


21/6/2017
Nguyễn Thành Sáng
Mát Nhẹ Gió Chiều
Bài gửi Fri Aug 28, 2020 1:40 pm by Nguyễn Thành Sáng
Thơ Thao Thức - Nhất Lang (Nguyễn Thành Sáng) (1) - Page 7 Images?q=tbn:ANd9GcSgzqHXPA7vv1J2VfpLoYlZx_w6C9b8DtWB5sQp1VEAOcD6OHYIpA

Mát Nhẹ Gió Chiều

Xúc cảm tâm tình dệt ý thơ
Ngàn sao kéo lại trải hồn mơ
Vơi đi ánh nhạt bao sầu nhớ
Lặng lẽ đêm đen với thẫn thờ

Từ độ trăng mờ treo đỉnh núi
Chim đời gãy cánh mộng bay xa
Cô đơn gói lại niềm cô đọng
Lạnh lẽo năm canh duỗi bóng tà

Chỉ biết ngàn yêu với nhớ nhung
Thả tình diệu viễn chuỗi đêm đông
Để mang nỗi nhớ từ xa vợi
Vò võ lòng ai, phủ lạnh lùng

Rồi cuốn tâm tình qua ý nhạc
Thơ dòng khuây khoả cuộc mơ trăng
Bởi nay nắng hạ, chiều cô tịch
Mộng mị xa xôi đã lịm tàn

Nỗi niềm sống mãi với thời gian
Dẫu thế đong đưa lắm phũ phàng
Mây khói lững lờ trôi ý sống
Hoàng hôn nhè nhẹ trải thênh thang!

                


Nguyễn Thành Sáng
Nhỏ Lòng (2)
Bài gửi Sat Aug 29, 2020 10:25 pm by Nguyễn Thành Sáng
Thơ Thao Thức - Nhất Lang (Nguyễn Thành Sáng) (1) - Page 7 Images?q=tbn:ANd9GcSrGzra7mQNFPOIo3JrW3CQfIRaq1yZx5hSK_n5_P2mRUc2n9Cm

Nhỏ Lòng (2)

Gió thổi lung linh nhịp ánh tàn
Ngàn hoa, cây cỏ rũ mờ tan
Chuyển mình lay nhẹ bầu sương đọng
Từng giọt rơi dần, nhỏ bóng trăng

Đêm sắp qua dần đến sớm mai
Từng vầng mây nhạt rã sầu bay
Trôi đi chầm chậm về xa thẳm
Trả lại cung trời một sáng say!

Tôi cũng qua đêm, cũng ủ buồn
Từng thời xưa cũ, áng mờ buông
Và bao thắm thiết, ngàn khơi sáng
Đậm, nhạt, thăng, trầm, ghịt, réo, vương

Cho cánh chim đời, thân lữ thứ
Từng đêm trăn trở vọng xa xôi
Tim hồng nồng cháy tình nhân thế
Từng chập lay, ghì, đẩy, xé tôi!

Có lúc ngàn vui rộn tiếng cười
Âm thanh lồng lộng tận xa xôi
Thuyền đời phơi phới về bao biển
Trải cánh mây trời cả áng trôi

Rồi cũng bao lần chìm lặng lẽ
Khung trời trói lại mảnh trăng than
Tận nghe tim nhói, niềm tan tác
Tình! Mộng! Đâu rồi! Chuỗi vỡ tan…

Đến nay chiều tím, màu đơn điệu
Ráng kéo trăng khuya tỏ chút đời
Gửi gấm tâm tình qua ý nhạc
An bình, trầm lặng, áng thơ trôi!

              


Nguyễn Thành Sáng
Nguyễn Thành Sáng
Giọt Thương
Bài gửi Sat Aug 29, 2020 10:26 pm by Nguyễn Thành Sáng
Thơ Thao Thức - Nhất Lang (Nguyễn Thành Sáng) (1) - Page 7 Images?q=tbn:ANd9GcTpMgXa1uoSi8EW-NJh8moEQ7AgMrXLbMsToTDrX9ZnYX5KAnLv2Q

Giọt Thương

Hôm nay đặt bút phổ vần thơ
Có gió đong đưa mãi dật dờ
Như đóng tâm tình, bao thổn thức
Cuốn hồn bó chặt, thấy chơ vơ

Không biết suy tư hằn mệt mỏi
Hay trời u ám, áng mờ trôi
Để như buồn bã, rồi vương vấn
Giọt nhỏ trăng lòng, ánh nhẹ rơi

Thế mà tâm sự lại thênh thang
Chạnh nhớ xuân xưa thấy lỡ làng
Rồi lại hôm nay mang ước vọng
Mộng hồn hoa thắm một tình trăng!

Tôi thấy nỗi niềm thương đến ai
Chuỗi đời quạnh quẽ, gió heo may
Từng đêm gối chiếc, hồn lay động
Gửi đến phương trời cặp cánh bay

Những ngày lặng lẽ, chiều vơi ánh
Ảm đạm quay về, nghẹn xót xa
Nức nở cuộc đời bao héo úa
Khiến trời mây nhạt rã rời ra

Tôi muốn trao ai một gói lòng
Ngàn thương, trăm nhớ trải mênh mông
Thầm trông đêm lặng, trời không ảnh
Ngọn lửa đưa về sưởi giá đông

Để nơi chốn ấy giạt mây buồn
Nhuốm lạnh không còn dưới ánh sương
E ấp hoa xuân xưa sống lại
Trái sầu đoạn đứt chẳng còn vương!

                  


Nguyễn Thành Sáng
Nguyễn Thành Sáng
Sửa Lại Cánh Diều
Bài gửi Sat Aug 29, 2020 10:26 pm by Nguyễn Thành Sáng
Thơ Thao Thức - Nhất Lang (Nguyễn Thành Sáng) (1) - Page 7 Images?q=tbn:ANd9GcRfaOSLBIcMW0oh5jAh2UCDNMA-1qmjunk_2NkQkx10DLVGmnO8

Sửa Lại Cánh Diều

Đêm qua lặng lẽ ghé vào thơ
Nhìn thấy mặt em nét thẫn thờ
Còn quả tim thì đang nức nở
Nghẹn ngào, khắc khoải, nỗi chơ vơ!

Da diết hồn anh dưới bóng chiều
Vì sao diều hỡi! Vướng dây leo
Cho dòng sông đợi phù sa đến
Bồi bến quê tình, dạ hắt hiu

Rồi chợt nghe lòng chạnh nhớ em
Nhớ lời nhỏ nhẹ của từng đêm
Mình ơi!…Yêu mãi!…Đừng xa nhé…
Lưu luyến làm sao! Bức ảnh thuyền!

Ngọn lửa hực hừng mấy bửa nay
Từ từ nguội lại giữa heo may
Và rồi tắt ngúm theo vương vấn
Sống lại hình thương chuỗi tháng ngày

Mới hay tiếng hẹn buổi hôm nào
Đã khắc đậm rồi dưới đáy sâu
Dẫu ám vật vờ muôn kéo đến
Chỉ là một thoáng loãng tan mau…

Em ơi! Nếu đứt sợi tơ hồng
Chốn ấy đêm về lạnh lắm không?
Còn ở nơi đây, anh có phải
Vạn sầu vọng tưởng một dòng sông?

Thôi thì quên hết những ngày qua
Sửa lại diều kia dưới ráng tà 
Còn cái sợi dây thì vẫn chắc
Đợi thêm chút nữa gió lên mà…


27/6/2017
Nguyễn Thành Sáng
Nguyễn Thành Sáng
Nói Với Con
Bài gửi Sat Aug 29, 2020 10:27 pm by Nguyễn Thành Sáng
Thơ Thao Thức - Nhất Lang (Nguyễn Thành Sáng) (1) - Page 7 Images?q=tbn:ANd9GcQhY5yAS5iq40KlT0me3ir9cJbXtT1tGxPjsGsxsopi9b53LOxn8Q

Nói Với Con

Ngồi xuống đi con, cận sát đây
Lắng nghe cha nói những lời nầy
Hãy ghi khắc đậm vào trong dạ
Trang bị cho mình vững cánh bay!

Nếu như con kém với con hèn
Thì chẳng được đời tặng tiếng khen
Lại khá an nhiên dòng tự tại
Vì đâu có cái để mà “ghen”

Ngược lại con hay với đẹp xinh
Bao người quý trọng, kẻ mơ tình
Nhưng trong muôn mặt nào đâu trọn
Sẽ có ganh hờn phá bước chân

Lắm khi hạ sách khiến phiền con
Khuất mặt sau lưng nổ thật dòn
Còn đối diện thì không dám đối
Bởi đâu có lý họ tô son!

Gom bè, gom cánh lũ yêu ma
Dối trá đưa ra để gọi là
Ta đúng, ngươi sai, cười đắc thắng
Thoả lòng ác cảm, mặc điêu ngoa…

Có như thế đó mới là đời
Xung khắc, hợp hoà mãi vậy thôi
Nào có bao giờ bình lặng nước
Giữa bầu bát ngát của trùng khơi

Con hãy vững lòng với bước đi
Trong tim ôm ấp mảnh trăng thề
Mặc cho giông gió, ngàn mây ám
Rồi cũng long lanh trải lối về…

Yên lòng, thanh thản sống nha con!


30/6/2017
Nguyễn Thành Sáng
Nguyễn Thành Sáng
CẢNH ĐỜI BUỒN CỦA EM
Bài gửi Sun Aug 30, 2020 2:01 pm by Nguyễn Thành Sáng
Thơ Thao Thức - Nhất Lang (Nguyễn Thành Sáng) (1) - Page 7 Images?q=tbn:ANd9GcR3_yE2fnDLZEkqJ7zhAZikZlZMvo5o4_jaGYXTJDjh6jEPnp2TpQ

CẢNH ĐỜI BUỒN CỦA EM

Có ai hiểu cho em nỗi khổ?
Cảnh vợ chồng như phố canh khuya
Vắng tanh, lạnh lẽo bốn bề
Lâu lâu gợn ánh vụt về nẻo xa!

Lỡ tuổi xuân, trăng ngà nhạt ảnh
Thôi! Đoạn đành một cánh hồn hoa
Đưa chân làm vợ người ta
Mộng lòng xuân trẻ bỏ qua góc đời

Men hương lửa một thời sớm tắt
Bởi bóng mờ, đuổi bắt mơ hồ
Khung trời mây áng lững lờ
Gió chìm ngưng thổi, khuất mờ vầng thanh

Cho đêm sáng biến thành u ám
Chuỗi thu vàng phủ bám màn loan
Dưỡng nuôi ước vọng tình son
Trôi theo con nước ghịt vờn rã tan!

Để ảm đạm, muôn vàn héo hắt
Lời ngọt ngào vắng bặt từ lâu
Bước chân dã dượi qua cầu
Cầu bao nhiêu nhịp dạ sầu bấy nhiêu…

Rồi hôm nay bóng chiều dần đến
Chỉ còn đây khấp khểnh niềm thương
Cất đau trong trái đoạn trường
Sống cho nghĩa sống, vấn vương hững hờ

Em chán ngán, thẫn thờ ai hiểu?
Nỗi u buồn, nặng trĩu tâm tư
Từng đêm bậu bạn qua thơ
Ủi an năm tháng nát bờ yêu đương!



Nguyễn Thành Sáng
Nguyễn Thành Sáng
Chạnh Thu
Bài gửi Sun Aug 30, 2020 2:03 pm by Nguyễn Thành Sáng
Thơ Thao Thức - Nhất Lang (Nguyễn Thành Sáng) (1) - Page 7 Images?q=tbn:ANd9GcTflfWwNtRd5T16IJN7-JydqHXXAvIAhHXs-KJEV4DTSuXcHFeJYw

Chạnh Thu

Thà đừng gặp gỡ thuở ngày xưa
Cho phải hôm nay nuốt nỗi sầu
Đem bóng phương xa về cõi lặng
Chôn hồn tình ái, với ngàn đau

Yêu hỡi! Yêu chi để lỡ làng
Một lần làm cánh trải thênh thang
Cuốn mây, cuốn mộng vào khung ảnh
Để những chiều thu ngắm võ vàng!

Em đến, gởi hồn qua những thư
Từng lời, từng ý ẩn trăng mơ
Cho tôi thao thức, nhiều trăn trở
Lắm buổi chiều trôi, vọng thẫn thờ

Em viết tên tôi trên cánh nhạn
Chữ hoa thắm thiết, gói tình sâu
Mượn mây, gió thổi về phương lạ
Làm trói hồn sâu, sợi chỉ màu!

Từ đó hình ai luôn ẩn hiện
Khi ngồi, khi đứng, lúc man miên
Một bông sắc thắm nằm trên giấy
Ngào ngạt hương say choáng nỗi niềm…

Thế mà trời hỡi! Để giờ đây
Nhàn nhạt chiều thu, ngóng gió bay
Tôi thấy trong lòng như ảm đạm
Ngắm buồn lặng lẽ, nhớ về ai

Có lẽ tim nầy ngày ủ mộng
Trọn lòng đặt đó mảnh tình trong
Thời gian dính cứng không rời được
Để chuỗi vàng rơi, mãi chạnh lòng!



Nguyễn Thành Sáng


Được sửa bởi Nguyễn Thành Sáng ngày Sun Aug 30, 2020 2:05 pm; sửa lần 1.
Nguyễn Thành Sáng
Cầu Tre Lỡ Nhịp
Bài gửi Sun Aug 30, 2020 2:03 pm by Nguyễn Thành Sáng
Thơ Thao Thức - Nhất Lang (Nguyễn Thành Sáng) (1) - Page 7 Images?q=tbn:ANd9GcSQcW5rKauc2pellknyTtycs7RlRr-zI0jIdUQ0zhAu3OvEMhuP

Cầu Tre Lỡ Nhịp

Nào đâu gỗ đá vô tri
Mà không hiểu được chia ly là buồn
Rồi đây những độ canh trường
Muôn vàn kỷ niệm vấn vương não nề!

Hết rồi ngày tháng lê thê
Lời thương, tiếng nhớ gởi về cho ai
Chẳng còn duỗi cánh hồn bay
Tìm thương chốn ấy đêm nay trọn tình…

Từ đây lặng lẽ riêng mình
Đàn tranh réo rắt, bóng hình đong đưa
Niềm thu vọng nhớ ngày xưa
Để sầu man mác vật vờ mà thôi

Cầu tre nhịp đã lỡ rồi
Bờ sông hai bến, dòng trôi tít ngàn
Con đò sóng đẩy lật ngang
Từ từ chìm xuống giữa màn âm u!

Năm kia tao ngộ đầu thu
Cõi lòng dào dạt, vi vu gió vờn
Giờ đây nặng trĩu đôi chân
Cũng đầu thu nữa, nhưng tàn xót xa…

Ta về gói mảnh hồn hoa
Một thời nào đó để mà thủy chung
Còn duyên thuyền mộng trên dòng
Tan thành mây khói, nỗi lòng buồn tênh

Trả ai năm tháng bồng bềnh
Cùng nhau chấp cánh thang thênh lưng trời
Tình yêu giờ đã vỡ rồi
Phôi phai người nhé! Một thời gió trăng!


3/7/2017
Nguyễn Thành Sáng
Nguyễn Thành Sáng
Gió Trăng Còn Đó
Bài gửi Sun Aug 30, 2020 2:04 pm by Nguyễn Thành Sáng
Thơ Thao Thức - Nhất Lang (Nguyễn Thành Sáng) (1) - Page 7 Images?q=tbn:ANd9GcQA84QcosEZnofwh-TBrQoJDmd9Ov3eQ6VfMFeOOB3FldyDdAY2WQ

Gió Trăng Còn Đó

Mấy độ hồn xuân xưa trở lại
Gió tình, trăng mộng thắm trời mây
Bầu đêm mờ nhạt giờ khơi tỏ
Dìu dặt cung trời vạn ánh say…

Tôi cũng như em lắm chuỗi buồn
Mây đời u ám, ánh lòng buông
Từng nghe giá buốt, niềm trăn trở
Lắm chập đau thương, nhỏ mộng đường!

Để suốt dòng trôi như ảm đạm
Dế sầu luôn mãi réo về đêm
Thẫn thờ, khắc khoải hằng tư lự
Ánh lặn xa xôi, nhạt bóng thềm

Băng đóng tâm tình, ôm phẳng lặng
Mây sầu phủ trải để lờ trăng
Cô đơn theo đó cùng năm tháng
Vọng hướng trời đen, ngắm bóng tàn

Và đã thả hồn trên ngọn gió
Cho niềm tan tác dật dờ trôi
Sầu đau một trái, ngàn tơi tả…
Chợt ánh trăng đưa bóng mộng đời!

Từ đó hương lòng phôi nhạt cũ
Thời gian từng nhịp dậy men say
Tri âm, tri kỷ, thuyền duyên bến
Một chén rượu đào kết với ai

Bỗng chốc đêm nay mây kéo buồn 
Giọt lòng đọng lại thoáng sầu tuôn
Nhìn lên em nhé! vầng trăng đó!
Ngọn gió còn đây! giữa quạnh trường!



Nguyễn Thành Sáng
Nguyễn Thành Sáng
HỠI TRỜI XANH
Bài gửi Tue Sep 01, 2020 4:00 pm by Nguyễn Thành Sáng
Thơ Thao Thức - Nhất Lang (Nguyễn Thành Sáng) (1) - Page 7 Images?q=tbn:ANd9GcQMUXptaFJ8XpBZbYDzjZNOsE3XGLzN2eQLUZXglpRBBoH4CZ3bMQ

HỠI TRỜI XANH 

Lặn lội qua nhà để rõ tin
Yêu đương còn sống hoặc tan hình
Then cài, cửa đóng, chìm hiu hắt
Vắng lặng bao quanh, chỉ có mình!

Một khắc trôi qua, bóng một người
Vườn sau ra trước ngắm nhìn tôi
Ô kìa! Huynh Sáng! Cần Thơ ghé
Nhớ quá bạn ơi, thuở thiếu thời

Chun rượu thâm tình cạn ngất say
Năm xưa hai đứa thả hồn bay
Giờ đây đôi ngả đường rong ruổi
Kẻ bụi phong trần, kẻ lắt lay

Nỗi nhớ niềm thương ngợp cả hồn
Những chiều nắng tắt, rũ hoàng hôn
Căn phòng ấm áp tình tri kỷ
Chia sẻ cho nhau chuyện mất còn..!

Bỗng chốc em đi chợ mới về
Nụ cười tươi rói, tiếp chân đi
Ra sau rồi khuất, không còn thấy
Đến tối âm thầm mở nhạc bi

Chế Linh quằn quại với đau thương
Chuỗi khúc tình vương luống đoạn trường
Còn ở nơi tôi đêm thức trắng
Tái tê, da diết cảnh mây sương…

Thôi rồi! Đã nát mảnh tình thanh
Tay ấm trong tay những tối gần
Vạn tiếng con tim ngân thổn thức…
Giờ đây gởi trả giữa khung xanh

Tôi hận , tôi đau bởi ngỡ ngàng
Vì sao lại vỡ mảnh trăng vàng
Em thì im lặng, không lần nói
Để gió thu sầu quyện xốn xang

Nghĩ chân lạc bước cánh vườn hoa
Lắm bướm vờn xoay ảnh ngọc ngà
Đành nén, chôn sâu về dĩ vãng
Sợi tơ lầm mối tặng người ta…

Hai mươi năm chẳn vội qua mau
Bỗng gặp lại em, đẫm lệ trào
Ngày ấy anh ơi! Em khóc hận
Xa anh vì bởi nát hoa đào

Người ta tàn nhẫn thuốc em đau
Trong trắng đời em đã rã nhầu
Chẳng xứng tình anh ngàn sắc thắm
Chớ nào em phụ mảnh tình đâu

Trời ơi! Trời hỡi! Hỡi trời sầu!...



Nguyễn Thành Sáng
Nguyễn Thành Sáng
Vùi Chôn Đáy Huyệt
Bài gửi Tue Sep 01, 2020 4:02 pm by Nguyễn Thành Sáng
Thơ Thao Thức - Nhất Lang (Nguyễn Thành Sáng) (1) - Page 7 Images?q=tbn:ANd9GcRoMBL6rllARvrth67S0ELE9SJcedWnpQ21_LdVE0UaxmdTF1at

Vùi Chôn Đáy Huyệt

Từ nay em nhé! Hãy quên đi
Một thuở hồn đan dưới nguyệt thề
Sóng nước con thuyền xuôi bến mộng
Lời thương, tiếng hẹn, chuỗi lê thê!

Trả hết yêu đương lại cõi trời
Cho lòng thanh thản khỏi chơi vơi
Rồi đây ngày tháng dần phôi lãng
Hình ảnh thời gian với một người

Bởi có còn chi để vấn vương
Khi đen tràn ngập khắp con đường
Mịt mù tăm tối trùm chân bước
Trên chuyển lộng cuồng vạn khối tuôn

Âm thanh thì lạc nhịp cung đàn
Cứ mãi từng hồi khúc vỡ toang
Đờ đẫn, vật vờ rồi bấn loạn
Cả màn u ám phủ dầy thêm!

Tôi xót, tôi buồn, tôi đắng cay
Ngỡ rằng bóng thật mảnh hồn ai
Từ thời vạn kỷ quay về hẹn
Sưởi ấm cho nhau một kiếp nầy

Hiểu ra chẳng phải ảnh hình mơ
Chỉ đóa hoa ngâu cạnh mé bờ
Rung lắc chập chờn theo ngọn thổi
Vô tình gió cảm kéo dây tơ

Thôi thì kỷ niệm những trăng sao
Lặng lẽ rời xa ngõ lối vào
Nửa tiếc, nửa thương và nửa nghẹn
Bên lề đất lạnh, huyệt chôn sâu!



11/7/2017
Nguyễn Thành Sáng
Nguyễn Thành Sáng
Vọng Sầu Tỏ Bạn
Bài gửi Tue Sep 01, 2020 4:03 pm by Nguyễn Thành Sáng
Thơ Thao Thức - Nhất Lang (Nguyễn Thành Sáng) (1) - Page 7 Images?q=tbn:ANd9GcQUPGbx7zYEmnGJpOkFNUrpBsAMQKuFvDFLVvr6gLNHQWJWs6azDw

Vọng Sầu Tỏ Bạn

Nầy Sáng! Hôm nay như ảm đạm
Mắt buồn thăm thẳm, vọng xa xăm
Thả hồn trôi giạt về mong đợi
Mây ám bao trùm một ánh trăng!

Để khiến lòng ta cũng lắc lay
Bã buồn đọng lại dưới heo may
Nhẹ mình co rút rồi lung lắc
Lảy những lá vàng rớt đó đây

Lửa sống năm nào hực trái tim
Sao nay thấy bạn cuốn im lìm
Và bao nó lại bằng sương lạnh
Cho phút giây nầy biến buốt thêm!...

Gió ơi! Trăn trở tấc lòng ta
Một thuở mây trời lộng bóng pha
Từng mảng trôi về nơi bốn cõi
Nhạc đời thắm thiết vạn ngân nga

Thế mà bỗng chốc màn đen đổ
Lửa rực trong lòng vẫn quyện đây
Nhưng chiếc thuyền đời như cũ kỹ
Chẳng còn vững chãi để say bay

Ta thấy nghẹn lòng trong nỗi nhớ
Khát khao được sống cánh hồn mơ
Chỉ rồi lạnh lẽo, chiều thu chết
Mộng ước mịt mờ với thẩn thơ

Ấp ủ một thời ra biển lớn
Muốn làm cánh gió vượt trời xa
Một đêm băng tuyết ngàn rơi xuống
Đắm chiếc thuyền nan giữa nắng ngà

Biển cuồng, vũ lộng quấn hồn ta!...

                 


Nguyễn Thành Sáng
Nguyễn Thành Sáng
Chạnh Thu Chiều (2)
Bài gửi Tue Sep 01, 2020 4:04 pm by Nguyễn Thành Sáng
Thơ Thao Thức - Nhất Lang (Nguyễn Thành Sáng) (1) - Page 7 Images?q=tbn:ANd9GcQqU60TyxtBDbFO6bAqe9fDBdgIenasE7KqewbAtgZzdrXExcJwFQ

Chạnh Thu Chiều (2)

Ánh nhạt trời thu trải bóng chiều
Dạ sầu trăn trở kéo buồn hiu
Nỗi đau lờ lững vờn mây khói
Vọng nhớ thời gian, khắc khoải nhiều!

Mới đó năm nào nay đã cũ
Mà sao cứ mãi bóng đong đưa
Lối xưa xe ngựa, hồn hoang lạnh
Vẫn loáng thoáng đây, tụ giữa mùa

Cảnh vắng phơi sân vạn sắc vàng
Từng hồi gió thoảng ghịt mây sang
Tô bầu ảm đạm thêm mờ ảnh
Hoà ráng từ xa chậm chậm tàn

Lắm lúc thấy lòng như mỏi mê
Hướng về nẻo cũ dạ sầu tê
Vậy mà sao mãi, sao sao mãi
Cái ảnh ngày xưa cứ trở về!

Hai chục năm trường đã quá xa
Con thuyền thuở ấy một lần qua
Bọt bèo, sóng nước đà phôi nát
Còn đó nữa đâu lại phải mà…!

Cứ mỗi lần thu khiến nhớ nhung
Cho đầy héo úa với bâng khuâng
Móc ngàn tan tác ra nhìn, ngắm
Để máu hồng loang, giọt nhỏ dần

Chốn ấy giờ nầy có hiểu không?
Chiều nay một kẻ ngắm dòng sông
Tâm tư trĩu nặng niềm nhung nhớ
Kỷ niệm ngày xưa, bóp cõi lòng!



Nguyễn Thành Sáng
Nguyễn Thành Sáng
Vẫn Mãi
Bài gửi Wed Sep 02, 2020 4:02 pm by Nguyễn Thành Sáng
Thơ Thao Thức - Nhất Lang (Nguyễn Thành Sáng) (1) - Page 7 Images?q=tbn:ANd9GcQhWeQv7BFq027b-DBo0aFOkjXvmwoW6ooX4M3a-gwZ0InFVvRQsQ

Vẫn Mãi

Bất chợt mây sầu trải lối giăng
Kéo buồn che phủ một vầng trăng
Khuất tròn lóng lánh bầu êm ả
Để bóng trời xuân nghẹn lỡ làng

Và cứ trôi dần theo mấy độ
Cung mờ đen tịch trói chơ vơ
Nơi xa cánh gió còn lơ lững
Cho ánh trăng vàng lệ nhỏ thơ…

Đêm nay đêm của thuở hoài xuân
Chạnh kẻ bên thềm phải nhớ nhung
Ánh đã nhạt nhòa bên ngạch cửa
Vẫn người ngồi đó với bâng khuâng

Vì sao mãi nhớ ánh trăng vàng
Cho phải thẫn thờ với trở trăn
Bởi thuở mộng đời muôn ý sống
Gửi vào diệu vợi ánh thơ trăng

Bóng đã mờ tàn bởi áng mây
Giãn hồn ai đó, duỗi bàn tay
Nhưng xa! Xa quá trời thăm thẳm
Đành trói linh hồn, nỗi đắng cay

Bao độ qua rồi trong giá lạnh
Với niềm quạnh quẽ chuỗi đêm đen
Nhớ nhung trăng biếc thời thơ thắm
Cũng bởi hồn thương trọn nỗi niềm

Xuân đầu khi đã một lần trao
Cho dẫu trăm năm bạc mái đầu
Bóng nước,thuyền đi luôn sống mãi
Dưới trời ngày ấy quyện trăng sao!



Nguyễn Thành Sáng
Nguyễn Thành Sáng
Nhớ Cha
Bài gửi Wed Sep 02, 2020 4:03 pm by Nguyễn Thành Sáng
Thơ Thao Thức - Nhất Lang (Nguyễn Thành Sáng) (1) - Page 7 Images?q=tbn:ANd9GcQ4ecq2Gj99Va3-NIDUALalkBi8MZb4mH22E4w94fjwJaVHz5dt

Nhớ Cha

Ánh mờ thu, nhẹ ru về nỗi nhớ
Vầng trăng thiêng sáng tỏ đã chìm sâu
Bóng thời gian biết bao ngàn trăn trở
Vọng thâm tình, vàng võ, rã tim đau

Cha ra đi không trao lời từ biệt
Một khuya sầu da diết cuốn bi thương
Trời mịt tối, trăng buồn như thống thiết
Nỗi tác tan biền biệt phủ mờ sương

Rời bệnh viện trên đường về lặng lẽ
Vạn niềm thương cào xé mảnh tâm can
Sao vội vàng tình trăng rời con trẻ
Để cả đời quạnh quẽ ngộp hồn tang!

Từ dạo đó trăng vàng không trở lại
Mảnh tình sâu đi mãi chẳng còn về
Cho lòng con lê thê niềm tê tái
Nhớ ngàn thương, trói mãi nỗi ủ ê

Đã bao lần rơi lệ, nhìn chúng bạn
Nụ hồn nhiên tỏ rạng ánh tròn trăng
Còn nơi ta nát tan trong nẻo lặng
Mảnh linh hồn khóc cạn mất tình thân

Chim còn non, con lần vượt trùng khơi
Giương cánh mỏng tìm bơi qua bão loạn
Từng bị rơi, loạng choạng với chơi vơi
Và bao lúc tả tơi, trôi nỗi hận…

Trời thu nay gió lần về thương nhớ
Bóng cha già ánh tỏ thuở ngày xưa
Vĩnh biệt rồi, đâu nữa, chỉ còn mơ
Sầu canh cánh từng giờ khi nung lửa!



Nguyễn Thành Sáng
Nguyễn Thành Sáng
Éo Le
Bài gửi Wed Sep 02, 2020 4:04 pm by Nguyễn Thành Sáng
Thơ Thao Thức - Nhất Lang (Nguyễn Thành Sáng) (1) - Page 7 Images?q=tbn:ANd9GcR_2Ka4YUli0_e20c0JYSQAqRBkNW0EvBLTVh0vv4E66id3HWe_

Éo Le

Em cũng hoa xuân, cũng dịu hiền
Cũng người khả ái, nét trăng duyên
Học hành, xử sự đều thông cả
Chỉ tội cái nghèo phải nắng sương!

Buôn bán gần tôi, giữa chợ đời
Mây trời, sóng nước lững lờ trôi
Thời gian lặng lẽ qua ngày tháng
Gió lắc cây cành trải bóng bơi

Anh à! Trưa nắng về đi anh
Quầy bán nơi nầy đã có em
Trông hộ cho anh vài tiếng nghỉ
Chẳng ngần ngại nhé cứ mà yên…

Xa xa dõi mắt ngắm nhìn ai
Dáng liễu, mày ngài cũng thấy hay
Lại nữa nhiệt tình, thân giúp đỡ
Nghe lòng cảm thấy chút niềm say!

Tết nhất nhà xa em lặn lội
Bánh mì hai ổ sẻ chia đôi
Ngồi kề chung ghế cùng nhau bán
Xuân thắm ngân nga nhỏ giọt rồi…

Bỗng chợt tình yêu cảnh trái ngang
Mình tôi đâu thể cất hai gian
Em đây, Lan đấy làm sao hỡi
Đành phải thốt lên tiếng phũ phàng

Xiết buồn, xụ mặt, nghẹn chơ vơ
Chẳng nói âm thầm cuốn mộng thơ
Tôi cũng ngậm ngùi như nối tiếc
Sao đành đứt đoạn, xé hồn mơ!...


                     
Nguyễn Thành Sáng
Nguyễn Thành Sáng
Nhớ Nhung
Bài gửi Wed Sep 02, 2020 4:04 pm by Nguyễn Thành Sáng
Thơ Thao Thức - Nhất Lang (Nguyễn Thành Sáng) (1) - Page 7 Images?q=tbn:ANd9GcRGxDsXP8XwLXTmQ1ztGWNAf2AMP9SvfHzivdYDhv8Gqt1ku-v5

Nhớ Nhung

Nhìn bạn gió sao cũng giống như là
Sầu ảm đạm, ngân nga niềm tâm sự
Nên co mình, tư lự chẳng thổi ra
Để mây mờ trời xa dừng lữ thứ

Cho cảnh nầy trải phủ một âm u
Khiến lòng ta lắc lư rồi trăn trở
Vọng thời gian, lệ nhỏ dưới chiều thu
Nhớ thâm tình, bằng hữu tự bao giờ!

Nhớ các em lặng tờ nơi cõi lạnh
Bao bạn thân chấp cánh thuở ngày xưa
Giờ tan mờ, mây mưa trùm hiu quạnh
Nghĩa trang buồn, trống vắng giữa sương khuya

Ôi thương nhớ! Trở về nơi ký ức
Khiến lòng nghe đau nhức cuộc phù vân
Dòng biển sống trôi dần từng giây phút
Kẻ còn đây, gảy khúc nghẹn ly tan!

Mới hôm nào vầng trăng tình thắm thiết
Dưới đêm dài, da diết trải hồn xa
Bao mộng đời cùng ta soi ánh biếc
Nung lửa lòng hùng liệt chí thăng hoa

Thế mà nay đã ra người thiên cổ
Để nỗi sầu héo rũ kẻ còn đây
Mỗi thu về, lắc lay nhìn lá đổ
Thắt nỗi niềm, vàng võ dưới heo may

Vĩnh biệt rồi, từ đây không gặp nữa
Dòng sông đời một thuở chiếc thuyền đi
Trăng lặn tàn, còn gì bên ngạch cửa?
Chuỗi ánh hồn rực rỡ, bóng lộng phi!



Nguyễn Thành Sáng
Nguyễn Thành Sáng
Nỗi Niềm Quá Khứ (2)
Bài gửi Mon Sep 07, 2020 10:42 am by Nguyễn Thành Sáng
Thơ Thao Thức - Nhất Lang (Nguyễn Thành Sáng) (1) - Page 7 Images?q=tbn:ANd9GcT9sT830dtSaYR7ZK7tBBR9N-TVP8H2gEoHvtudQKDQNNAbSQYG

Nỗi Niềm Quá Khứ (2)

Hai chục năm dài quá đắng cay
Mối sầu lịm chết giữa trần ai
Từng đêm buồn bã nhìn trăng lặn
Cái bóng chim trời gãy cánh bay!

Ta đã từng rơi bao ngấn lệ
Những chiều nắng nhạt dạ sầu tê
Phố dài vắng vẻ, hồn tơi tả
Cục đá dính vào nặng kéo lê

Bốn phía tịch tờ như nhốt lại
Linh hồn trầm uất dưới tầng mây
Con tim đỏ máu dần khô tím
Nát bét tuổi đời bởi khổ thay!

Cứ thế mà trôi theo tháng năm
Nỗi niềm héo úa, nhớ tình trăng
Để rồi từng thét trong căm nghẹn
Trầm bóng, trải hờn giẫm bước chân

Cố gắng leo qua cái mảnh đời
Trầm luân, khốn khó, cuộc chơi vơi
Cố bươi tay móc từ thăm thẳm
Tìm cục kiên trì chịu đựng thôi!...

Thắm thoát thời gian lẳng lặng qua
Chiều nay ánh nhạt ngắm thu tà
Nhớ về chuỗi sống đầy băng, lửa
Để khóc, để mừng, để xót xa…

Chợt thấy trong lòng quá đổi thương
Hình ai đứng đó nghẹn đêm trường
Giống như ta thuở thời xuân trẻ
Cũng cánh chim trời, cũng gãy thương!


Nguyễn Thành Sáng
Nguyễn Thành Sáng
Tình Thu
Bài gửi Mon Sep 07, 2020 10:44 am by Nguyễn Thành Sáng
Thơ Thao Thức - Nhất Lang (Nguyễn Thành Sáng) (1) - Page 7 1

Tình Thu

Nhớ độ năm nào một rưỡi trăng 
Niềm thương dào dạt thắm xa gần 
Âm thầm chiếc bóng tình thơ đến 
Gặp gỡ hương lòng một sắc trong 

Từ đó bao lần cảm thấy nao 
Những chiều nắng hạ đến cùng nhau 
Sẻ chia ấm áp tình anh nhé 
Ngào ngạt hương say chuyện trúc đào… 

Thu đến, thu đi, bóng duỗi lần 
Thời gian biến đổi để bâng khuâng 
Con tim như kéo đem về nhớ 
Điệp khúc ngân nga tự giãn dần 

Cho đến bây giờ gởi nhớ nhung 
Bởi tình trăng bạc phải tan lần 
Như ngày chuỗi sống, thay manh áo 
Mộng thắm năm nào trở biến không 

Thôi nhé! Ngày xưa trả lại xa 
Con đường rực thắm cánh hồng hoa 
Giờ nay tan tác, hồn trôi lạ 
Để độ thu về chạnh nhớ xa.



Nguyễn Thành Sáng
Nguyễn Thành Sáng
Tiếng Đàn Của Tôi
Bài gửi Mon Sep 07, 2020 10:45 am by Nguyễn Thành Sáng
Thơ Thao Thức - Nhất Lang (Nguyễn Thành Sáng) (1) - Page 7 Images?q=tbn:ANd9GcT6KZbzDPwNap_nVx8ZucVrbm-9MwiEa4zdDCEtAxb5oBHN-OvE3A


Tiếng Đàn Của Tôi

Em viết bài thơ gửi tặng ai
Vô tình tôi đọc, khiến tôi say
Lan man vương vấn từng câu chữ
Để dạ bâng khuâng, cảm xúc hoài!

Ôi vần thơ đẹp! Nét thơ trăng
Vén khéo tâm tư chục mấy hàng
Chan chứa nỗi niềm thu quạnh vắng
Hồn bên gối mộng, ước mơ xanh

Chập chờn trong ảo bóng hình thương
Nửa thật, nửa hư, loáng thoáng vờn
Ngây ngất tận cùng, trao nụ thắm
Dạt dào, đắm đuối, lịm từng cơn

"Hai mảnh cong cong" khép giữa trời
Một thời chạnh khuyết, nỗi chơi vơi
Giờ đây thôi hết sầu mong đợi
Lai láng tràn loang, ảnh tuyệt vời!

Nhưng rồi ngọn gió cũng đưa mây
Lóng lánh trên cao lặng lẽ chìm
Chầm chậm vầng hồng xa ló dạng
Từ từ nắng ấm phả màn đêm…

Ơi người thi nữ! Giấc mơ đan
Một góc đời tôi tợ giống nàng
Cũng lúc nghe lòng như giá lạnh
Tìm vơi khuây khỏa với cung đàn

Nhưng đàn tôi khảy được ai nghe
Khi bóng hoàng hôn phủ lối về
Giữa bốn lặng tờ dần trổi tiếng
Âm vang não nuột kéo lê thê!...

                        
29/7/2017
 Nguyễn Thành Sáng

Nguyễn Thành Sáng
Trả Tim
Bài gửi Mon Sep 07, 2020 10:46 am by Nguyễn Thành Sáng
Thơ Thao Thức - Nhất Lang (Nguyễn Thành Sáng) (1) - Page 7 Images?q=tbn:ANd9GcQ83Xg4R0aSPJduXaTgm7WodU2P3nkD5vb3j-bum17HbzxSBONn

Trả Tim

Em hãy đóng đi! Đóng chặt vào
Cửa lòng thiếu phụ lắm ngàn đau
Để từ nay mãi luôn mờ kín
Gió thổi không còn lọt thấm sâu!

Và cũng cho tôi dịp tạ từ
Một thời đăng đẳng lắm bâng khuâng
Niềm nhung, nỗi nhớ về xa vợi
Nhỏ tiếng tơ lòng thuở mộng trăng

Tình của ngày xưa phủ níu tôi
Từ thời tiếng ái ủ trong nôi
Trôi theo ngày tháng dần vươn lớn
Cuốn thắt, ghịt theo suốt cuộc đời!

Tôi đã tìm em trong mộng mị
Vì nơi dương thế chẳng đường đi
Ngàn xa cách trở, xiềng gông buộc
Một áng thơ tình mãi khắc ghi

Rồi bỗng gặp em một xế tà
Hồn ai tan tác bởi mưa sa
Gió thương năm cũ lay trăng nhạt
Toả chút hương tàn ủ ấm pha

Thế mà chốn ấy hồn hoang tạnh
Khúc nhạc tơ tình của thuở xưa
Lạc lõng trôi vào nơi héo hắt
Mây mờ vần vũ mãi thoi đưa…

Em đóng lại rồi, với lặng yên
Nơi đây tôi cũng phải đành im
Men tình ngày cũ giờ chôn chặt
Nghẹn trả năm nào một trái tim.


Nguyễn Thành Sáng
Nguyễn Thành Sáng
Thu Nhớ (2)
Bài gửi Tue Sep 08, 2020 2:44 pm by Nguyễn Thành Sáng
Thơ Thao Thức - Nhất Lang (Nguyễn Thành Sáng) (1) - Page 7 Images?q=tbn:ANd9GcQ2CndlTU3R9j85nXar0rsTZX6x4jO_8Ww3Tr4mAKkcIXfHFBoD

Thu Nhớ (2)

Xe đò một chuyến mãi không quên
Mắt biếc, môi hồng, nụ bén duyên
Nhịp sóng, tơ lòng vương ý đợi
Tình lay thăm thẳm đọng đôi huyền

Ngày tháng vô tình lại cuốn xa
Để ai nhung nhớ dưới trăng tà
Nhịp tim từng chập ngân nga gọi
Từng trắng canh khuya với vỡ òa...

Thoáng chốc khung trời gió thổi mau
Vầng mây lơ lững chuyển sang màu
Bay xa, xa mãi, bay xa mãi
Mây nước bây giờ đã lạc nhau

Cho chiều thu nhạt nhớ làm sao!

                 
Nguyễn Thành Sáng
Nguyễn Thành Sáng
Sáng Sớm
Bài gửi Tue Sep 08, 2020 2:45 pm by Nguyễn Thành Sáng
Thơ Thao Thức - Nhất Lang (Nguyễn Thành Sáng) (1) - Page 7 Images?q=tbn:ANd9GcSQtxhDrjXACWxGFfRNNNnR45ZBUiQS5bFAiDrtV0lxHw_Y3U9B


Sáng Sớm

Chuỗi đêm đen cũng vừa lay động giấc
Chuyển khung trời phảng phất ánh hoàng ca
Từng tia vàng phóng mạnh, thấm vào da
Rồi lan tỏa, ngân nga từng giọt máu…

Mây lờ lững trôi xa về chốn dạo
Gió như còn ẩn náo, biến lạ kỳ…
Cho tia hồng vùn vụt vượt xa đi
Giăng rộng mở vút phi bầu rộng ấy!

Trên bờ lá, sương khuya choàng thức dậy…
Lắc nhẹ nhàng, đưa đẩy những tròn căng
Giọt u hoài nhỏ dần thấm mặt bằng!
Nuôi ý sống, lâng lâng tình hoa cỏ…

Không gian ửng bỗng vang lời của gió
Tiếng âm phong dìu dặt thắm hồn hoa
Làm thẹn thùng hé nhụy mỗi tầng hoa
Rộn cảm xúc, khoe mình xòe cánh rộng!

Nắng hữu tình phủ dài, vươn sức sống…
Khiến tim tôi lay động mảnh hồn xanh
Hòa không gian, ấp ủ mộng trong lành
Nghe dào dạt, trôi nhanh vào mộng mỹ…

Lòng cảm xúc, lâng lâng men luý tuý
Mở tâm tư, trải chí cõi hương nồng
Gợn nhấp nhô từng lượn sóng dòng sông!
Nhè nhẹ xuống, chu du về vạn vật…


Nguyễn Thành Sáng
Nguyễn Thành Sáng
Nỗi Đau Của Mẹ
Bài gửi Tue Sep 08, 2020 2:45 pm by Nguyễn Thành Sáng
Thơ Thao Thức - Nhất Lang (Nguyễn Thành Sáng) (1) - Page 7 Images?q=tbn:ANd9GcTPwMFs1Ec1JiYiHyr4-XMLVLFSE4K4TFK7Hjbd0AhY8f_GdRsT

Nỗi Đau Của Mẹ

Con ơi! Mẹ thấy quá đau lòng
Héo hắt, con nằm phơi tấm mỏng
Con khóc, con rên từng chập một
Khổ nhiều, nhiều lắm biết không con!

Trời ơi! Cảnh sống mãi trầm luân
Chẳng thấy chút nào một ánh xuân
Chỉ tối bốn bề vây kín mãi
Màu đen tràn ngập khắp xa gần…

Cha con đã sớm về thiên cổ
Bỏ lại dương trần tiếng khóc than
Mẹ bệnh, con thơ giờ cũng bệnh
Bạc tiền chẳng có, kiếm đâu ăn?

Họ hàng thân quyến xa xôi quá
Ai cũng thiếu nghèo, khổ tấm thân
Chỉ có nơi nầy con với mẹ
Tháng ngày dưa muối trải năm canh

Mẹ lượm ve chai kiếm chút đồng
Nhịn ăn gom góp để ruổi rong
Trên tay vé số trầm mưa nắng
Xẹp lép, bụng cào bởi trống không

Để có chút tiền lo bệnh con
Vậy mà giờ lại phải rầu hơn
Con nằm thoi thóp rên la đó
Còn mẹ bệnh nhiều bởi thiếu cơm…

Không lẽ hôm nay mẹ đánh liều
Cùng nhau âm phủ gặp cha con
Bởi giờ không thể, không còn thể
Tận khổ quá rồi, con hỡi con!


Nguyễn Thành Sáng
Nguyễn Thành Sáng
Thu
Bài gửi Tue Sep 08, 2020 2:47 pm by Nguyễn Thành Sáng
Thơ Thao Thức - Nhất Lang (Nguyễn Thành Sáng) (1) - Page 7 Images?q=tbn:ANd9GcT9sT830dtSaYR7ZK7tBBR9N-TVP8H2gEoHvtudQKDQNNAbSQYG

Thu

Thu đến để lòng ‘thu’ nhớ “thu”
Mang hồn thơ thẩn trở về thu
Cho thu ảm đạm trùm thu nữa
Rã mảnh hồn thu dưới thu thu

Thu nay sao lại cánh thu thu
Để ánh thu trời đượm sắc thu
Cho lá vàng thu sầu thu rụng
Và lòng thu mãi dưới thu thu

Thôi nhé! Đừng thu hỡi cánh thu
Vì thu năm cũ khiến thu thu
Và hồn thu phải thu thu mãi
Để mỗi chiều thu, thu nhớ thu!


Nguyễn Thành Sáng

Nguyễn Thành Sáng
Nỗi Niềm Ray Rứt
Bài gửi Tue Sep 08, 2020 2:48 pm by Nguyễn Thành Sáng
Thơ Thao Thức - Nhất Lang (Nguyễn Thành Sáng) (1) - Page 7 Images?q=tbn:ANd9GcRJmm9Ng0UW3e2n9GozGjVFUqFl7V0xsHW4_N_4gxiSfFwnv1rf


Nỗi Niềm Ray Rứt

Sao như mãi nhớ nhung về diệu vợi
Thuở ngày xưa trăng đợi bến con đường
Và những đêm lặng lẽ nhạt mờ sương
Tình em đó long lanh ngàn suối biếc

Gió mây đưa, tình ta trao thắm thiết
Biết bao lời da diết đượm nồng yêu
Nhè nhẹ trôi lờ lững dưới cung chiều
Dào dạt thắm, lung linh bầu rộng mở…

Bỗng bão lòng quần xoay làm lá đổ
Em cuốn mình nhỏ lệ dưới sầu thơ
Đã đứt rồi hồng thắm một mối tơ
Anh đã phụ, chim trời về phương mới

Suốt cuộc đời, nỗi niềm xa xưa đó
Bóp tim anh, vàng võ ẩn nơi lòng
Biết người xưa giờ ấm hay buồn lo
Ray rứt mãi, xé hồn trong những nhớ!...




Nguyễn Thành Sáng
Nguyễn Thành Sáng
Vọng Xưa
Bài gửi Tue Sep 08, 2020 2:48 pm by Nguyễn Thành Sáng
Thơ Thao Thức - Nhất Lang (Nguyễn Thành Sáng) (1) - Page 7 Images?q=tbn:ANd9GcSBjfF_XBcOg5ByBKv97Ah1mr9NWmNZjwC1gQTMCjjmTOTd8smF


Vọng Xưa

Nắng đã tàn dần, chiều đổ xuống
Con đường ngắn lại dưới mờ mây
Nỗi niềm lay động về bao thuở
Nẻo vắng, tâm hồn giọt đó đây!

Thấy nhớ, thấy thương về kỷ niệm
Một thời xưa cũ tuổi thơ trăng
Thuyền đời khấp khởi trên dòng nước
Ghé bến đây, kia tự bấy lần

Có chỗ rộn ràng, vui nhịp quá
Ân tình, nghĩa sống quyện ngân nga
Gió lay, trăng nước khơi gờn gợn
Lờ lững mây trời phủ cánh hoa!

Có bến dạt dào phơi lộng ánh
Hương lòng thắm thiết rực men say
Chiều nhìn lá rụng, hồn thơ vợi
Ấm áp, nồng nàn một nắm tay

Có bến mịt mờ, ôi! ảm đạm
Nước nguồn đen sậm, ửng trời thâm
Thuyền neo thoáng chốc mang buồn bã
Dõi mắt trên dòng chuỗi tối tăm!

Cứ thế thuyền đi, mãi mãi đi
Không buồn ghé lại để mà chi
Vì bao bến đổ, gây bao nhớ
Cuốn bóng hồn tan tuổi mộng thì…

Chiều nay vắng lặng, mờ thu gợi
Kỷ niệm xa xưa lại trở về
Nhìn chiếc thuyền neo phai, rũ mục
Lay hồn lữ thứ khúc lê thê!


Nguyễn Thành Sáng
Nguyễn Thành Sáng
Ký Ức Hối Hận
Bài gửi Tue Sep 08, 2020 2:49 pm by Nguyễn Thành Sáng
Thơ Thao Thức - Nhất Lang (Nguyễn Thành Sáng) (1) - Page 7 Images?q=tbn:ANd9GcQr0tZXIr0mxPTpEzuLAzLiGSUHHf7g8wj5lb9-K4G_mYDqeV7A


Ký Ức Hối Hận

Nhớ một chiều anh ghé thăm em
Trời tắt nắng, màn đêm phủ xuống
Cảnh nhà vắng lặng như vương
Nét buồn quạnh quẽ, trăng thương dật dờ!

Gia đình nghèo bên bờ lao nhọc
Cha Mẹ lo từng hộc lúa ăn
Sớm hôm vất vả cầm canh
Về khuya, đi sớm quanh năm nhọc nhằn

Chiếc giường nhỏ em nằm thay ghế
Hai đứa ngồi tựa vế gần nhau
Bởi vì tình nặng quá sâu
Đôi bên đã đặt cau trầu đính hôn

Lo cho anh, mí mùng em đậy
Sợ muỗi đen nó lại cắn anh
Còn em chẳng kể gì thân
Mặc cho muỗi đốt, chỉ phần em thôi!

Anh nhớ mãi em ơi! Những lúc
Qua thăm anh, em khúc khích cười
Chén dơ một đống trời ơi!
Anh nầy lười biếng để rồi em lo

Em mắc cỡ, co ro ngần ngại
Nhà hàng xóm giỗ quảy tiếp tay
Anh nói em cũng chiều ngay
Thẹn thùng dẹp bỏ, đến đây giúp người

Nhớ tình sâu, nụ cười thắm thiết…
Em năm xưa da diết trao anh
Thế mà trời hỡi sao đành
Bỏ em, bội ước, tan tành hồn thương!...


                    
Nguyễn Thành Sáng
Nguyễn Thành Sáng
Ký Ức Xót Xa
Bài gửi Tue Sep 08, 2020 2:50 pm by Nguyễn Thành Sáng
Thơ Thao Thức - Nhất Lang (Nguyễn Thành Sáng) (1) - Page 7 Images?q=tbn:ANd9GcQSJHKQeLOZgGDw3wobVNYUnWHZ3vgtU-fQrDxUWuqV-k9Tf3KI


Ký Ức Xót Xa

Thắm thoát cũng gần hai mươi năm trôi
Trăng năm nào rụng rồi không trở lại
Mảnh tình tàn ai hoài đeo nhức nhối
Để mối sầu vời vợi nhỏ hồn bay!

Chúa nhật nhớ bạn trai, tôi ghé thăm
Thuở tuổi mộng, vầng trăng vừa tròn độ
Gặp mừng quá! Trên phố em ôm chầm
Anh Sáng tới! Ôm choàng đôi cánh nhỏ…

Về đến nhà, vầng trăng ngời sáng tỏ
Ngồi cận kề, kể rõ việc học hành
Mới hôm qua em dành mười điểm đó
Giỏi không hè? Em có xứng không anh?

Em vô tư, hồn nhiên như cánh mỏng
Nhịp nhàng bay, trải bóng sáng tinh khôi…
Rồi thời gian dần trôi theo chuỗi sống
Để vô tình quên bóng thắm em ơi

Về quê nhà, lao đời vào bão lớn
Tôi quặt què, khốn đốn cuộc mưu sinh
Vầng trăng xưa hữu tình theo sóng gợn
Trôi xa dần vào chốn lộng mông mênh!

Trở lại chợ, tình cờ trưa hôm ấy
Gặp lại em, bệnh phải ghé Cần Thơ
Trăng năm nào, hồn mơ còn phơi phới
Mà bây giờ tôi mới thấy ngẩn ngơ…

Duyên đưa đẩy, kết nhau thành tình mộng
Dưới mây sương quyện bóng nhạc lòng ngân
Nào ngờ đâu một lần hồn tan tác
Để mãi sầu duyên bạc, nát hồn trăng!


Nguyễn Thành Sáng
Nguyễn Thành Sáng
Gió Hãy Nhẹ
Bài gửi Tue Sep 08, 2020 2:51 pm by Nguyễn Thành Sáng
Thơ Thao Thức - Nhất Lang (Nguyễn Thành Sáng) (1) - Page 7 Tumblr-op88xic9qq1uco8m0o1-500

Gió Hãy Nhẹ

Gió cứ thổi hoài, lửa khó nhen
Khiến trời u ám cứ mờ đen
Cho buồn bao phủ, gom hồn vật
Canh cánh mong trông một ánh đèn!

Hoa thắm ngoài hiên lụn sắc ngời
Lững lờ trên nước lá thôi bơi
Nhiều con muỗi nhỏ đeo cành nhẹ
Làm động sương buồn giọt nhỏ rơi

Cảnh vật lạnh lùng như vắng vẻ
Đắm chìm hoang tạnh nỗi sầu mê
Thuyền đang nhấp nhố trên dòng nước
Chạnh cảnh âm u chuyển hướng về!

Ôi! Bầu thảm đạm mang trăn trở
Kéo bóng hồn ai phải dật dờ
Thắm thiết hoa lòng đành rũ búp
Tơ tình khắc khoải, nghẹn chơ vơ

Đưa đẩy nỗi niềm vào bóng thu
Mang sầu tan tác cuốn âm u
Mờ đen trói mộng thành hoang vắng
Trổi khúc tiêu buồn đến viễn du

Chợt ngừng gió thổi, ánh hồng bay
Bếp lửa nhà ai nhúm đỏ thay
Hừng hực sáng ngời khơi dạ thảo
Nhịp nhàng sống lại sắc màu hay

Ơi gió! Từ đây hãy chẳng say
Cho bầu trăng chết rực đêm nay
Nổi, ngân tiếng vọng mang hồn thắm
Để kẻ sầu đau chẳng lệ đầy!

                
 Nguyễn Thành Sáng
Nguyễn Thành Sáng
Bất Đắc Chí
Bài gửi Tue Sep 08, 2020 2:52 pm by Nguyễn Thành Sáng
Thơ Thao Thức - Nhất Lang (Nguyễn Thành Sáng) (1) - Page 7 Images?q=tbn:ANd9GcRL2WZHZsXdOHi5gRuFltftpXSPhoVFJ2CetAc82QCbTw1BPXEFVA

Bất Đắc Chí

Sau cuồng phong không còn gì nữa rồi
Nhìn phía trước gập ghềnh, chân bước mỏi
Ánh trăng vàng tàn rơi, không trở lại 
Và thuyền đời đã trải xác trên sông!

Cả khung trời tan tác bởi cuồng phong
Đường bước tới nay thành nơi tẩn liệm
Tất cả giờ đây trở thành kỷ niệm
Để nhớ nhung, lưu luyến dưới thu chiều

Sương cũng buồn,đêm giọt nhỏ trên rêu
Bên hốc đá vọng hồn về xa vợi
Giữa đêm mờ còn đó chút ánh rơi
Hòa tiếng dế nỉ non thành lệ nhạc

Mầm xanh vượt bỗng chốc thành cỏ rác
Bay dật dờ đây đó chẳng còn vương
Cơn phũ phàng ngàn biến khắp tai ương
Đẩy cánh gió lụy đường trong biển bão!

Dưới đêm đen nuốt hờn, dòng lệ máu
Nhỏ u hoài từng chập biến sầu tương
Rồi trải ra để hứng lấy buồn sương
Hòa nhầy nhụa, thẩy vào bầu lạnh tái…

Chiều nay nhớ về chuỗi đời cánh gãy
Nghe xót xa, đọng lại khoé nhoè cay
Giờ qua rồi những cung đoạn sầu ai
Chỉ canh cánh buồn thương đời lận đận

Thời gian đã trôi nỗi buồn, nỗi hận
Chỉ tiếc cho một thuở mộng hồn dâng
Mà chẳng được dang tay hái vầng trăng
Để mãi sống muôn phần trong nhức nhói!...

                      


 Nguyễn Thành Sáng
Nguyễn Thành Sáng
Thăng Trầm Nhịp Sống
Bài gửi Tue Sep 08, 2020 2:53 pm by Nguyễn Thành Sáng
Thơ Thao Thức - Nhất Lang (Nguyễn Thành Sáng) (1) - Page 7 Images?q=tbn:ANd9GcT2Cwdjw0sVipUyS09VUwDzOEuqJF4-Fhe5u_Pve45Dd6vh7OpCcw

Thăng Trầm Nhịp Sống

Mây giăng, gió lộng cõi không gian
Phủ khắp khung trời, bốn biển mang
Vạn đại xa xưa vần vũ mãi
Thời gian luân chuyển cứ thênh thang!

Lẽ sống con người duy nhất một
Từ thời tấm bé ở trong nôi
Trôi theo ngày tháng dần khôn lớn
Từng bước ê a trước cuộc đời

Thao thức nỗi niềm qua chuỗi sống
Khi cười rộn rã, lúc hờn sôi
Lúc mang thổn thức rồi vương vấn
Và lắm lần đau phải tả tơi

Cứ thế mà đi không trở lại
Cánh hồn của gió cứ say bay
Không gian kéo lại bầu tâm sự
Bao chuỗi nghẹn lòng, nỗi lắt lay!

Có lúc thu hình nơi chốn vắng
Đem buồn than thở với mây sương
Lảy vào không phận từng âm điệu
Ngân tiếng thu hồn, lệ nhỏ thương

Rồi cũng lắm khi thấy mỏi mê
Đường vào mộng sống trải lê thê
Những khi thao thức tình nhân ái
Rồi lúc chạnh lòng lắm ủ ê…

Mây ngàn phủ bóng khắp chân đồi
Gió giận đưa về tận biển khơi
Ý sống thăng lên rồi ghị xuống
Thuyền đời mãi sóng gợn xa xôi!


Nguyễn Thành Sáng
Nguyễn Thành Sáng
Cuộc Tình Đau
Bài gửi Tue Sep 08, 2020 2:53 pm by Nguyễn Thành Sáng
Thơ Thao Thức - Nhất Lang (Nguyễn Thành Sáng) (1) - Page 7 Images?q=tbn:ANd9GcR7M7NYVUle3Gtt7wp84g79mzJM8N5c_nOS1m6l1kABsc0aXCvu

Cuộc Tình Đau

Trời đêm nay cảm thấy nhớ tình trăng
Đã tàn lụn, trôi vào vùng tan tác
Gió mãi buồn phần phật khúc tiêu ngân
Rồi thắt thẻo, cuộn lần vào huyệt mộng!

Nhớ năm nào vô tình như ngu ngơ
Em đóa hoa giữa vườn xuân phơi phới
Tuổi trong trắng rạng ngời ánh trăng thơ
Vầng sáng tỏ, cung mơ dìu dặt ấy

Còn tôi trước nẻo sống thật mang mênh
Thuyền đang độ lênh đênh theo sóng gợn
Giữa bão đời chập choạng để tồn sinh
Nuôi ấp ủ vươn mình qua biển lớn

Chí thang thênh, chẳng nghĩ gì em ơi
Tung cánh gió giữa trời trên vạn sóng
Mang tâm hồn trải rộng, sáng tinh khôi
Chưa lần nghĩ và lời đan kết mộng!...

Cơn bão lớn vùi dập khí hùng anh
Chẳng ngờ được, tan tành theo chuỗi đó
Ôm mối sầu vò võ bước độc hành
Thu hồn gió, năm canh nhìn trăng tỏ

Tình cờ gặp lại em, hoa xinh nhỏ
Mà bây giờ rạng rỡ, mộng đan chầm
Gió ủ tình bao lần gần chin độ
Theo mỗi lần về chợ em đến thăm…

Nào ngờ đâu tình thắm vội xa bay
Em đau khổ buông tay, hồn đau nhói
Gần hai mươi năm mới cùng gặp lại
Tôi tỏ tường, tê tái khóc tình trôi!


Nguyễn Thành Sáng
Nguyễn Thành Sáng
Thu Với Hè
Bài gửi Tue Sep 08, 2020 2:54 pm by Nguyễn Thành Sáng
Thơ Thao Thức - Nhất Lang (Nguyễn Thành Sáng) (1) - Page 7 Tumblr-pdhhqr-Iz2i1wg7k9po1-500


Thu Với Hè

Thu lại về đây, ngừng nắng cháy
Cho cơn gió giận, lá rơi bay
Phủ lên cỏ úa ngàn khô héo
Một cảnh âu sầu buộc bóng đây!

Rồi chiều đổ xuống phơi bầu lạnh
Bốn phía im lìm cuộn giá đông
Tận cửa không tầng cơn lộng tác
Quay tròn, vần vũ, biến thành giông

Tốc tung lá chết rụng lên sương
Giọt nhỏ vo tròn lại nặng vương
Đã cuộn linh hồn thêm khắc khoải
Khiến dòng lệ ngọc rớt hồn thương!

Bên kia vạn sóng ghì con nước
Một tối mờ đen tủa bạt ngàn
Từng chập trên cao cuồng nộ thổi
Thuyền ai chao động cất lời than

Bạo phong xoáy mạnh mờ khung dấu
Thả ngập thu chiều vạn sắc đau
Xanh mát vườn xuân giờ lụn xuống
Biến thành hoang tạnh, nghẹn lao xao!

Chợt nhớ mùa qua, buổi nắng hè
Nhiều con cánh nhẹ kéo hơi bay
Trên cao vầng xám lang thang phụ
Nửa rạng, nửa mờ, một sắc say

Thu đến làm chi để xéo hồn
Đẩy cơn tàn tạ lại gần hơn
Cho chiều thảm đạm, sầu quay thuở
Để nhớ, để thương, để rống vờn!


Nguyễn Thành Sáng
Nguyễn Thành Sáng
Sống Lại
Bài gửi Tue Sep 08, 2020 2:56 pm by Nguyễn Thành Sáng
Thơ Thao Thức - Nhất Lang (Nguyễn Thành Sáng) (1) - Page 7 Images?q=tbn:ANd9GcRn3xtGgzFNkRqYMAa1TbL6mYud0tLpdzx4zkqttgLXvWliKffVGA

Sống Lại

Đã lâu rồi, một giấc ngủ thật dài
Dòng sông cũ, hồn ai chưa tỉnh lại
Giọt sương khuya đọng buồn ôm kín mãi
Để nắng vàng hơi bốc giữa bao hè!

Uống trăng mờ, nhỏ giọt sầu quạnh quẽ
Nhuốm tái tê, bào xé, nghẹn vì sao?
Ngọn phũ phàng đẩy mơ về hoang đảo
Khiến lỡ làng cánh gió khóc trăng xưa

Nhớ hồn thiêng, nhớ ngàn yêu muôn thuở
Phải nghẹn ngào, trăn trở liệm ngày mai
Thét oán hờn, đồng vọng đến tầng mây
Rồi trôi giạt, rơi dài trên sỏi đá

Những chiều buồn, nhìn mưa rơi tầm tã
Vọng con đò, bến nước, mộng xa xôi
Cánh chim trời tơi tả mảnh tình rơi
Hai cực lạnh gom về hằng vạn giá!

Ôm bóng chết, biến mình thành kẻ lạ
Lặn chìm sâu, bơi ra nơi thăm thẳm
Để không còn nghe thấy tiếng rên đau
Với những nghẹn, lao đao dòng thế sự…

Nay trăng nhô, kéo theo hồn lữ thứ
Giữa đêm sương gió cũ lại quay về
Bởi luyến lưu, khắc nguyện dưới ánh thề
Hằng thao thức, ủ ê niềm mộng sĩ

Hốt sương khuya thoa lên lau tủi lệ
Bỏ lại đây mờ mịt chẳng về đâu
Gói hành trang ba chữ “biết làm sao”
Lên thuyền nhẹ đi vào con nước sóng!


Nguyễn Thành Sáng
Nguyễn Thành Sáng
Còn Đó Vầng Trăng
Bài gửi Wed Sep 09, 2020 1:16 pm by Nguyễn Thành Sáng
Thơ Thao Thức - Nhất Lang (Nguyễn Thành Sáng) (1) - Page 7 Images?q=tbn:ANd9GcT2Cwdjw0sVipUyS09VUwDzOEuqJF4-Fhe5u_Pve45Dd6vh7OpCcw

Còn Đó Vầng Trăng

Mỗi độ thu về chạnh nhớ nhung
Cầu tre lắt lẻo bắc ngang sông
Có ngôi làng nhỏ nằm bên ấy 
Ủ bóng hồn thương choán cõi lòng! 

Đã thật lâu rồi tôi vắng xa
Viễn thuyền xứ lạ một lần qua
Ghé vô bến đậu đêm cô tịch
Vương vấn bầu thanh toả ánh ngà 

Lan man gió nhẹ thoảng khung xanh
Xoè cánh tay mơ lả lướt cành
Mấy sợi tơ vàng ôm quyện cuốn
Từng cơn xúc động loáng long lanh

Để luyến lưu kia ngập mảnh hồn
Chiều buồn thao thức trải hoàng hôn
Âm vang xưa cũ xa đồng vọng
Man mác hoài ai mãi chập chờn!

Tôi cứ ngỡ rằng chỉ có tôi
Đơn đàn khảy khúc ái ân thôi
Nên ngàn nhịp đập riêng ôm ấp
Dưới ánh tà dương chỉ chút rồi…

Nào hay bến nước đợi con thuyền
Kết bóng khung trời trải mộng duyên
Nhưng cánh ngàn phương không trở lại
Đìu hiu ngày tháng gợn man miên…

Cung xưa dào dạt một lần ngân
Mà chuyến đò đưa lại lỡ làng
Lữ khách âm thầm quay gót trở
Một đời còn đó ảnh hồn trăng!

                               
21/5/2016
 Nguyễn Thành Sáng
Nguyễn Thành Sáng
Vọng Nhớ
Bài gửi Wed Sep 09, 2020 1:17 pm by Nguyễn Thành Sáng
Thơ Thao Thức - Nhất Lang (Nguyễn Thành Sáng) (1) - Page 7 Images?q=tbn:ANd9GcTkS2WOg0QSFmXyqTyE_x_8lebHWepyaSXivEsi6xgDdf7_7sQP

Vọng Nhớ

Con nước sớm chiều cứ mãi trôi
Năm canh rồi cũng thoáng qua đời
Luyến lưu hình bóng người tri kỷ
Một ánh nắng tà đã rụng rơi!

Tuổi thơ khắn khít tình đôi bạn
Nồng ấm, đậm đà, nghĩa thấm sâu
Lúc vượt trường giang, khi tẻ quạnh
Ba chìm, bảy nổi có gì đâu

Nuôi chí thang thênh vượt khó nhà
Trăng thề, biển hẹn, hợp lòng ta
Đôi chim cánh thẳng cùng bay lượn
Rít gió, sầu ai, trải ánh tà…

Thuở sáng, mây mờ, lạc sắc y
Đường xa, khuất bóng, nghẹn câu thề
Dưỡng nuôi chí mộng, rèn trui thép
Buồn lỡ thuyền duyên nhỏ lệ thì!

Người đây, kẻ đó, đời đôi hướng
Một đắp phong trần, một ủ sương
Hồn gió không gian đành cuộn lại
Đợi mùa nắng thoáng, trở ngàn phương…

Tuế nguyệt xoay vần, con nước đổi
Bao thuyền lạc lái kéo lên thôi
Trả về sông biển ngàn bươn sống
Hai bóng chung dòng rẽ lối đôi

Ánh lặn rơi đồi không trở lại
Thời gian cát bụi kéo lê chân
Người về xa thẳm nơi vô định
Kẻ nhớ thâm tình chuỗi tháng năm

Lắt lay vọng khúc tự bao lần!


(Nhớ bạn đã mất)


Nguyễn Thành Sáng
Nguyễn Thành Sáng
Vẫn Thao Thức
Bài gửi Wed Sep 09, 2020 1:19 pm by Nguyễn Thành Sáng
Thơ Thao Thức - Nhất Lang (Nguyễn Thành Sáng) (1) - Page 7 Tumblr-nq8ntml8-JK1u2bcamo2-r1-500

Vẫn Thao Thức

Hôm nay nhàn nhạt bầu hiu quạnh
Bỗng thấy nỗi niềm vọng nhớ xưa
Dấu ngựa in hằn lên sỏi đá
Bao ngày lặng lẽ vó câu đưa!

Thời gian chầm chậm cứ trôi đi
Mấy độ xuân trăng trải bóng thì
Rồi ánh khuya nầy dần hạ xuống
Hừng đông rạng tỏ chẳng còn chi

Còn gì cho nhớ với cho thương
Để luyến, để lưu, để đoạn trường
Rã cánh bay xa rồi lặng ngắm
Nghe lòng rười rượi vọng trăng sương

Thuở nào cánh khoẻ, dang đôi rộng
Vun vút trời mây, giỡn nắng hồng
Ngắm nghía không gian, hồn mộng thức
Khơi niềm sống động, lộng tầng không

Có lúc suy tư, chiều lạnh vắng
Gửi niềm thao thức đến xa xôi
Nhìn vầng mây xám trôi lờ lững
Dào dạt tâm tình, giọt thấm môi

Nhớ những trưa hè cơn lửa đỏ
Ngập tràn nhiệt huyết duỗi phơi gan
Đôi chân dẫm nát lên bi lụy
Ngẩng cất cao đầu chẳng tiếng than…

Nhoà nhạt trời nay nhỏ ánh lòng
Chiều tàn đen phủ tận bờ sông
Thuyền xưa ngày cũ giờ neo bến
Mà bóng hồn như vẫn dưới dòng!


Nguyễn Thành Sáng
Nguyễn Thành Sáng
Tình Thắm
Bài gửi Wed Sep 09, 2020 1:20 pm by Nguyễn Thành Sáng
Thơ Thao Thức - Nhất Lang (Nguyễn Thành Sáng) (1) - Page 7 Images?q=tbn:ANd9GcSDHLp3ssmnHHY0mtOMqYoKh_hvEje8TCJc9lNtlDzyaZbkgJZsGg

Tình Thắm

Khung nầy tiềm ẩn bóng hồn trăng
Trầm thắm nhẹ nhàng tỏa ánh dâng
Êm ả, long lanh cùng sóng nước
Thênh thang, lồng lộng trải mây tầng!

Nồng nàn ngày tháng cứ dần trôi
Kết gió, đan mây phủ bóng trời
Theo cánh phong sương về cõi ngát
Rồi ra biển cả gợn ngàn khơi

Cho nhau ấm áp tấm chăn thương
Đấp ủ cho ai bớt giá trường
Trọn gửi nơi đây thơ mộng thắm
Tơ lòng kết chặt, quyện mây sương

Cánh hồn tình ái dang đôi rộng
Vun vút trời cao, tận cõi xa
Đưa cả trăng sao về gói đọng
Ửng vầng đẩy đuổi chuỗi u tà!

Dẫu biết cuộc đời lắm mỏi mê
Hanh hao giăng phủ dãy lê thê
Cho niềm thổn thức trào dâng quá
Nhưng nghĩa tình trăng đậm giữ thề

Thời gian trôi tới, cuốn theo ta
Cả tấc lòng son vẫn mặn mà
Thuở gió cùng trăng lời nguyện ước
Nhịp lòng thắm thiết mãi ngân nga

Đêm nay trầm mặc dưới mơ vàng
Trăn trở tâm hồn vọng nhớ trăng
Bến mộng, con thuyền còn tít vắng
Tay chèo từng chập nhẹ đưa nhàng!


Nguyễn Thành Sáng
Nguyễn Thành Sáng
Chẳng Còn Chi
Bài gửi Wed Sep 09, 2020 1:20 pm by Nguyễn Thành Sáng
Thơ Thao Thức - Nhất Lang (Nguyễn Thành Sáng) (1) - Page 7 Images?q=tbn:ANd9GcRJmm9Ng0UW3e2n9GozGjVFUqFl7V0xsHW4_N_4gxiSfFwnv1rf

Chẳng Còn Chi

Hôm nào gần gũi ấm lòng nhau
Chỉ thoáng vắng xa, dạ phải nao
Tình thắm đong đầy như vạn kỷ
Thuyền xa, biển nhớ, nỗi ai ngào!

Rồi chiều hôm ấy, chợt không gian
Vần vũ mây sang kéo vượt ngàn
Trút đổ cơn sầu, trôi sắc đượm
Chạnh lòng, tan tác, thức bâng khuâng

Cánh gió phải đi, bỏ lại hồn
Trôi về nẻo lạ, nhỏ sầu cơn
Vọng mây, nhớ mộng, làm sao ngộ?
Cho kẻ cô đơn hết nghẹn đời

Khắc khoải trói ai chuỗi tháng ngày
Đau buồn vời vợi, ngắm mênh mông
Nhớ đò, tưởng bến, người san sẻ
Để những hoàng hôn rớt lệ lòng!

Canh dài thao thức nhớ về em
Biết chốn xa kia nàng quạnh quẽ
Cửa sổ linh hồn rười rượi nhớ
Khiến tàn, nhòa nhạt ánh sao khuê?

Từ tim xé rách lấn vào sâu
Rên rỉ đau hoài, máu chảy lâu
Không thể thế nầy! Tan vỡ mộng
Thuyền quay lại bến, kéo xuân đầu…

Đâu ngờ hoa héo, nhạc đàn chùng
Khiến cánh ngàn phương xót mộng lung
Ngỡ buổi nắng tà, trăng chạnh nghĩ
Nào hay thảm đạm lại theo mình!


Nguyễn Thành Sáng
Nguyễn Thành Sáng
Giận Thu
Bài gửi Fri Sep 11, 2020 9:35 pm by Nguyễn Thành Sáng
Thơ Thao Thức - Nhất Lang (Nguyễn Thành Sáng) (1) - Page 7 Images?q=tbn:ANd9GcSDHLp3ssmnHHY0mtOMqYoKh_hvEje8TCJc9lNtlDzyaZbkgJZsGg

Giận Thu

Nghĩ mà quá giận cái mùa thu
Trở lại làm chi để buộc u
Khiến kẻ mộng sầu thêm nghẹn trở
Tái tê, vò võ cột lay lư

Đến để nơi đây tỏa sắc buồn
Cho vàng héo úa lá xanh luôn
Rồi bay tan tác về xa vợi
Làm nhánh, cây cành trơ trụi thương!

Phủ cả khung mờ trăng chạnh vắng
Cho ngàn ảm đạm trải chơi vơi
Biết bao tâm sự phai phôi nhớ
Bị lảy tung lên, rống vọng lời

Nỗi sầu nhân thế muốn tìm quên
Lại phải vì ngươi kéo dậy đênh
Biến cả thanh thao thành nhạt nhẽo
Bập bùng từng chập rộn tung lên

Tội ngươi đáng lắm đó thu ơi!
Đừng có, kêu ca với hởi ôi!
Mộng sẽ trói ngươi bằng cỏ đượm
Thảy vào sông lạnh, khóc trôi trôi!


Nguyễn Thành Sáng
Nguyễn Thành Sáng
Dư Âm Để Lại
Bài gửi Fri Sep 11, 2020 9:36 pm by Nguyễn Thành Sáng
Thơ Thao Thức - Nhất Lang (Nguyễn Thành Sáng) (1) - Page 7 Images?q=tbn:ANd9GcSBnTDQKIenockmLgEYfBkAxPnr53Dd9XcmJJDbcX99Cnk69bLAQA

Dư Âm Để Lại

Phong vũ bao trùm cả thế gian
Đưa về kết tụ bốn mùa sang
Biến mình, chuyển hóa muôn vàn cảnh
Như nước khi ròng, lúc ngập dâng!

Âm thầm chân bước bao ngàn sỏi
Kẻ được qua dòng êm ả trôi
Người trước chập chùng cơn sóng dữ
Một bầu ấm áp, một chơi vơi

Ý sống, tâm tình theo gối mộng
Đêm dài ảm đạm, nỗi chênh chông
Còn trăng tỏa ánh lung linh rạng
Mấy gói hành trang, mấy bến lòng

Kẻ nặng suy tư, ôm thổn thức
Nghe niềm trăn trở trải xa xôi
Con đường cuộc sống về bao ngả
Thuyền đến làm sao chẳng bị trôi!

Những chiều lặng lẽ nhìn xa vợi
Canh cánh nghe lòng vọng tiếng ngân
Cô đọng một đời trong nẻo vắng
Đêm dài thui thủi ngắm tàn trăng

Để rồi ngày tháng cứ dần qua
Bóng ảnh năm nào đã cuốn xa
Cánh gió tung bay thời dĩ vãng
Tối mờ mở lại, nhịp ngân nga…

Hãy ngước nhìn lên ngắm bóng trăng
Dẫu đêm trôi tới, sáng nay tàn
Nhưng còn trên đó hồn thơ thắm
Vừa mới phủ trùm cõi thế gian!


Nguyễn Thành Sáng
Nguyễn Thành Sáng
Tôi Biết Rồi Đây Sẽ Mất Em
Bài gửi Fri Sep 11, 2020 9:37 pm by Nguyễn Thành Sáng
Thơ Thao Thức - Nhất Lang (Nguyễn Thành Sáng) (1) - Page 7 Images?q=tbn:ANd9GcS0Z-onYKHABR7nrmPyKX2fZgZA_yqExjuTkPikF9IBd7VH9uPW

Tôi Biết Rồi Đây Sẽ Mất Em

Tôi biết rồi đây sẽ mất em
Đường me lá đổ ánh chao nghiêng
Kẻ về bên trái, người qua phải
Chấm dứt từ nay tiếng gọi mình!

Tôi biết rồi đây sẽ mất em
Sương lam che kín bóng bên thềm
Võ vàng, héo hắt hay tơi tả
Cũng chỉ là thu tận trái tim

Tôi biết rồi đây sẽ mất em
Tơ hồng mối chỉ kết se duyên
Bao năm nắn nót, nâng niu mãi
Giờ ngán ngẩm thay sợi xích xiềng

Tôi biết rồi đây sẽ mất em
Nửa vầng chạnh khuyết thả màn đêm
Gợi thêm non nỉ từ xa vọng
Choáng ngộp tràn loang cả nỗi niềm

Tôi biết rồi đây sẽ mất em
Dòng sông cuồn cuộn, lắc lư thuyền
Dưới bầu u ám treo mây xám
Tay mỏi, chèo lơi, lạc nẻo tìm

Tôi biết rồi đây sẽ mất em
Những chiều quạnh vắng dưới vành hiên
Nhìn sân lác đác vàng rơi rụng
Biết khóc hay cười hoặc lặng yên

Lắng nghe sâu thẳm ngàn lưu luyến
Bỗng chốc hóa thành đạn thẳng xuyên
Giữa quả đỏ hồng đang nhịp đập
Cho nhiều đau đớn để hoài rên!

                           
19/9/2017
Nguyễn Thành Sáng
Nguyễn Thành Sáng
Mất Em Rồi Tôi Sống Với Ai Đây
Bài gửi Fri Sep 11, 2020 9:38 pm by Nguyễn Thành Sáng
Thơ Thao Thức - Nhất Lang (Nguyễn Thành Sáng) (1) - Page 7 Images?q=tbn:ANd9GcSF9Jv2_vmXpUvDZZZw5OKbNsE9-DKWuOR_oqrBZUJIUkDWlECg

Mất Em Rồi Tôi Sống Với Ai Đây

Mất em rồi tôi sống với ai đây!
Khi ngày tháng mang đầy đau với nhớ
Chiều lại chiều bên bờ con nước chảy
Một cõi lòng tê tái, nghẹn chơ vơ…

Đêm sẽ vắng với khung trời bóng tối
Ngập ngụa sầu, nhức nhói bởi ly tan
Từng từng chập loang tràn muôn dấu hỏi
Tại vì sao tình hỡi! Vỡ vầng trăng?

Để tất cả những ngọt ngào âu yếm
Biết bao lần xao xuyến quả tim yêu
Trở thành ngọn đìu hiu vờn sóng biển
Chậm từ từ tan biến dưới mây treo

Còn đâu nữa, cho tôi thương, tôi tưởng
Lúc đông về gió chướng thổi văng xa 
Mảnh khô héo đẩy va vào một hướng
Chao đảo vòng, vất vưởng phủ lên hoa

Làm đóa thắm canh trường đang giá lạnh
Thêm rụng tàn hứng nặng khối sương thu
Mỏi rã rời, lắc lư sà sụp cánh
Khiến hương ngàn hụt hẫng dưới âm u

Còn đâu nữa cho tôi ngày mấy lượt
Vọng phương ngàn, thắm thiết một vần thơ
Ru hồn ái đợi chờ, yên thả giấc
Trên cánh đồng bát ngát giữa khung mơ…  

Giờ lặng lẽ đào mồ chôn dĩ vãng
Nẻo khung trời loáng thoáng ngọn heo may
Âm vang buồn kéo dài từ sâu thẳm
Mất em rồi tôi sống với ai đây!

                                       
22/9/2017
  Nguyễn Thành Sáng
Nguyễn Thành Sáng
Ảo Ảnh
Bài gửi Fri Sep 11, 2020 9:39 pm by Nguyễn Thành Sáng
Thơ Thao Thức - Nhất Lang (Nguyễn Thành Sáng) (1) - Page 7 Images?q=tbn:ANd9GcTk144f3STZngUhc8Hy_fpidLTYvFw7JEbRTL3jfuTBq4xwLoJy

Ảo Ảnh

Ảnh xưa, bến cũ gói vào thơ
Đêm lạnh, trăng tàn giọt nhỏ mơ
Người đã ra đi, hồn để lại
Chiều tà lặng ngắm ánh hồng tơ!

Lắm khi thao thức nhớ trăng sương
Chân bước ngàn xa khắp nẻo đường
Thuở cánh thênh thang về mộng thắm
Nhìn xuân khoe sắc trải bên vườn

Ngọn gió hồn nhiên theo cõi lộng
Bay về khắp chốn, thả hồn say
Chẳng mang vương vấn, niềm tư lự
Thanh thản, nhẹ nhàng duỗi cánh bay

Bỗng một ngày kia có áng mây
Trời xa bay lại để nhìn ai
Khiến cho trăn trở rồi vương vấn
Lặng ngắm khung tầng một đó đây!

Rồi từ dạo đó gió bay theo
Khắp nẻo sông hồ đuổi bóng treo
Lững thững không gian về chốn lạ
Với niềm rộn rã suối lòng reo…

Nào hay mây rã giữa khung trời
Từng mảng trôi về một hướng xa
Để kẻ thẫn thờ trong nỗi nghẹn
Vì sao ta lại phải bôn ba

Bởi chỉ phù vân một áng mờ
Thời gian mấy độ phải buông tơ
Mỏng manh, ảo ảnh đành tan vỡ
Một khúc cung đàn, một thoáng mơ!


Nguyễn Thành Sáng
Nguyễn Thành Sáng
Nhận Lại Đi Em
Bài gửi Sat Sep 12, 2020 3:22 pm by Nguyễn Thành Sáng
Thơ Thao Thức - Nhất Lang (Nguyễn Thành Sáng) (1) - Page 7 Images?q=tbn:ANd9GcRHD9-vLkRP1zvCEibNjdZYkSSfr_oc63YN5gkjwrMBsvukDuQUpQ

Nhận Lại Đi Em

Trả lại em đây hết một lần
Những gì đã gửi tặng cho tôi
Để mai, để mốt rồi năm tháng
Thật chẳng còn chi với một người!

Nầy bao thương nhớ nằm trong giấy
Theo cánh thời gian chữ viết nhòa
Một xấp cũ mèm pha trộn mới
Từng làm bụng đói trở thành no

Kia là bắp nấu khói bay hơi
Lủng lẳng đong đưa cả một chùm
Lững thững qua đường môi chúm chím
Nhẹ nhàng lột vỏ, ấm con tim

Còn đó công viên dưới bóng chiều
Ráng tà rải nhẹ, gió hiu hiu
Xung quanh bốn phía mà không thấy
Chỉ thấy mình em với cánh diều

Thêm vài rạp hát chiếu phim hay
Màn ảnh, âm thanh, cảnh trí nầy
Trước mặt mà như xa diệu vợi
Chỉ nghe hơi ấm một bàn tay…

Cuối cùng anh trả lại cho em
Tất cả nụ hôn thắm thiết tình
Ngây ngất, ngọt ngào hơn vạn mật
Cả đời có lẽ vẫn hoài in

Nhận lại đi em, trọn một lần
Để không còn nữa những bâng khuâng
Con đường phía trước dài hun hút
Nghĩa lý gì đâu chút nắng tàn!


23/9/2017
Nguyễn Thành Sáng
Nguyễn Thành Sáng
Anh Trả Mà Sao Em Chẳng Lấy
Bài gửi Sat Sep 12, 2020 3:24 pm by Nguyễn Thành Sáng
Thơ Thao Thức - Nhất Lang (Nguyễn Thành Sáng) (1) - Page 7 Images?q=tbn:ANd9GcROlKApeMAtAtDg70EtBkt4_lyJxbOW9gvHw0flr9DJgEcGJ-vo

Anh Trả Mà Sao Em Chẳng Lấy

Anh trả mà sao em chẳng lấy
Lại nghiêng đầu cúi nhẹ khăn tay
Lau dòng châu lệ đang tầm tã
Ướt đẫm bờ mi những giọt dài!

Anh trả mà sao em chẳng lấy
Để rồi ngày tháng ở bên kia
Héo hon, da diết luôn buồn nhớ
Ánh mắt thu mờ gửi lối đi

Anh trả mà sao em chẳng lấy
Sớm hôm thui thủi bóng cô đơn
Ôm sầu khắc khoải vào trong dạ
Siết chặt ngàn đau tím mảnh hồn

Anh trả mà sao em chẳng lấy
Mặc cho vàng võ với xanh xao
Phấn son trâm lược nằm nơi đó
Nhện bám tơ giăng tự lúc nào

Anh trả mà sao em chẳng lấy
Lại từng đêm thả vọng sang kinh
Lời ca não nuột từ sâu thẳm
Tím ruột, bầm gan vỡ mộng tình

Anh trả mà sao em chẳng lấy
Nhận mang vĩnh viễn ở con tim
Vết hằn rạn nứt không lành được
Để mãi đời em sóng vỗ thuyền…

Khiến cho một kẻ suốt thời gian
Lặng lẽ trầm ngâm dưới nắng tàn
Nầy mắt, nầy môi, nầy kỷ niệm…
Cứ hoài ẩn hiện xé tâm can!


24/9/2017
Nguyễn Thành Sáng
Nguyễn Thành Sáng
Day Dứt Mảnh Tình Xưa
Bài gửi Sat Sep 12, 2020 3:24 pm by Nguyễn Thành Sáng
Thơ Thao Thức - Nhất Lang (Nguyễn Thành Sáng) (1) - Page 7 Images?q=tbn:ANd9GcRcjl8G6AOLA1r8O0Lpyw_gIeqXIXt8PNJkfx1L9FQMolFNPopY

Day Dứt Mảnh Tình Xưa

Kể từ hôm nói chia tay
Nàng đi, đi mãi không ngày ghé tôi
Ánh vàng giờ đã mờ trôi
Đò đưa mấy thuở thôi rồi khuất xa!

Trăng non sớm vội bóng tà
Đường đi mấy đoạn để mà luyến lưu
Em ngày tháng có sầu ưu?
Có vương, có vấn, có thu trải buồn?...

Thời gian lặng lẽ mây sương
Bến xưa, năm cũ, tình trường bể dâu
Phôi phai, nhạt loãng từ lâu
Hay còn đọng mãi tận sâu mảnh hồn?

Chợ tan, lặn bóng hoàng hôn
Anh ngồi đợi quán, em chân về nhà
Ly kem thắm thiết, đậm đà
Cuốn hồn tình ái mặn mà cùng ai

Đêm nào nắm lấy bàn tay
Cùng nhau qua lộ, đường dài bóng say
Lâng lâng hai cánh hồn bay
Gió mây kỷ niệm, những ngày không tên…

Mười năm em vẫn mình ên
Tình cờ gặp lại mông mênh nỗi niềm
Vì sao giờ vẫn chặt tim?
Vì sao chẳng chịu thuyền duyên cuộc đời?

Anh ơi! Em cũng muốn nơi
Mong tìm, cho giống người thời năm xưa
Nhưng tìm chẳng gặp bao giờ
Nên đành ôm ấp trăng thơ một mình

Trời ơi! Day dứt sự tình
Vì tôi em phải lênh đênh một chèo!...


                 
Nguyễn Thành Sáng
Nguyễn Thành Sáng
Cái Chết Nông Nổi Và Đáng Trách
Bài gửi Sat Sep 12, 2020 3:25 pm by Nguyễn Thành Sáng
Thơ Thao Thức - Nhất Lang (Nguyễn Thành Sáng) (1) - Page 7 Images?q=tbn:ANd9GcS0xyEdphN4l2ntG886nYHRknENdjCzE-NIN4tBnOFmZZf1jIN63g

Cái Chết Nông Nổi 
Và Đáng Trách


Cái chết của em làm xót xa
Nỗi niềm thao thức chuyện người ta
Nhìn dòng thế sự bao oan nghiệt
Sai, đúng, dại, khôn…Để chút là!

Thương cảm cho ai trước cảnh đời
Phù du khoảnh khắc những niềm vui
Rồi quay luẩn quẩn trong vòng tối
Buồn, khổ, hờn, đau…Tím nụ cười

Hằng ngày em sống với con đò
Sớm tối tay chèo chở khách qua 
Sóng gió, nhọc nhằn nào quản ngại
Chỉ buồn bến đổ khách thờ ơ

Chẳng may gặp phải mẹ chồng đây
Đầy rẫy khó khăn, mãi mắng rầy
Vặt mắc từng ly, từng tý một
La mèo, chửi chó rát màng tai!…

Não nề…Tâm sự lại phu quân
Đón nhận hồi âm nét hững hờ
Chỉ biết riêng mình và cá biệt
Vô tình bỏ bậu nghẹn chơ vơ

Tận cùng chịu đựng, quyết liều thân
Một gói xịt sâu vĩnh biệt chàng
Bỏ lại con thơ còn đói sữa
Hồn lìa khỏi xác, khuất trần gian…

Em ơi! Hiện ở cõi nơi đâu?
Có thấy màu thu rải vạn sầu
Có hận lỡ lầm mang xuẩn động
Có nhìn con trẻ trọn đời đau?

Sao không thông cảm để yên lòng
Ở tuổi cao niên của mẹ chồng
Máu huyết bất thường sanh bệnh tật…
Dễ dàng bẳn tính với bông lông

Sao chẳng thương chồng cảnh nắng mưa
Lo toan, gánh nặng lắm khi đờ
Tổ lành ngơi nghỉ vơi cơn mệt
Khuây khỏa, vô tình bởi bận lo

Tại người hay ở “cái tôi” kia
Chỉ thấy xung quanh mấy vạt rìa
Cạn xét, yếu lòng đành đoạn tuyệt
Ngàn năm dính đó vết nhơ bia?!...


27/9/2017
Nguyễn Thành Sáng
Nguyễn Thành Sáng
Em Sẽ Nhạt Dần Trong Mắt Tôi
Bài gửi Sat Sep 12, 2020 3:26 pm by Nguyễn Thành Sáng
Thơ Thao Thức - Nhất Lang (Nguyễn Thành Sáng) (1) - Page 7 Images?q=tbn:ANd9GcThWiUGyRSaRACP6WwSOYkbskfnrR1GfJr_noK8Yp1P9K8C71A-Gw


Em Sẽ Nhạt Dần Trong Mắt Tôi

Em sẽ nhạt dần trong mắt tôi
Không vì hai nẻo cách xa xôi
Cũng không phải tại do hoàn cảnh
Là bởi vì em quá khác rồi!

Đâu còn hình ảnh của năm xưa
Tóc xỏa ngang vai, gợi gió lùa
Ánh biếc, môi hồng chan chứa mật
Hồn xuân phơi phới thả trời mơ

Em nói, em cười, em nghĩ suy
Vấn vương, lưu luyến gót người đi
Mong ngày trở lại xây bờ mộng
Chỉ mối se duyên kết nguyện thề…

Chẳng ngờ thoáng chốc bóng thời gian
Đóa thắm giờ đây héo nhạt tàn
Co rút khô gầy nơi vắng lặng
Đìu hiu, quạnh quẽ hứng trăng tan

Em đã biến mình thành sỏi đá
Dưới trời chịu đựng nắng mưa sa
Mặc tình lông lóc hay vùi dập
Đành chịu thế thôi, phận số mà!...

Tôi tìm dĩ vãng thuở yêu đương
Mong nhẹ tấc lòng nỗi nhớ thương
Suốt cả chuỗi dài canh cánh mãi
Để rồi trăn trở thấy sương buông…

Có lẽ từ nay sẽ cố quên
Bởi vì tất cả dưới mông mênh
Tợ như lam khói bay lờ lững
Gió thổi mây đưa dễ rã hình!


28/9/2017
Nguyễn Thành Sáng
Nguyễn Thành Sáng
Vui Sống Mình Ạ
Bài gửi Sun Sep 13, 2020 11:18 pm by Nguyễn Thành Sáng
Thơ Thao Thức - Nhất Lang (Nguyễn Thành Sáng) (1) - Page 7 Images?q=tbn:ANd9GcQJiSiTPB4Kt2X5XNhCTaWR5q48NeirP7pVgy_68_AiFslXl4OF

Vui Sống Mình Ạ

Hai cõi ngàn phương một cánh hồn
Nẻo đời biển sóng gợn từng cơn
Cách ngăn dâu bể, hoàng hôn nhạt
Xa quá mà sao mãi vọng đàn!

Đừng lảy cung nầy, nhạc khúc tan
Buồn tơi, kéo đến, lệ đôi hàng
Mình ai gối chiếc, sầu tê tái
Bạn của tâm lòng hiểu thấu chăng

Hãy trả cho tôi nửa bóng mình
Thả về xưa cũ thuở mơ sinh
Tâm tư gói trọn lời đoan thệ
Hồn thắm ngàn năm giấc mộng tình!

Để thôi quạnh quẽ với niềm đau
Mà chuỗi cuộc đời mãi khát khao
Vui ánh trăng vàng treo bến nước
Sống bầu êm ả, chẳng hồn chao

Em có thấy sông đẩy ánh thuyền
Hỡi người thương lắm chốn trời duyên?!...


Nguyễn Thành Sáng
Nguyễn Thành Sáng
Tôi Hỏi Anh!
Bài gửi Sun Sep 13, 2020 11:19 pm by Nguyễn Thành Sáng
Thơ Thao Thức - Nhất Lang (Nguyễn Thành Sáng) (1) - Page 7 Images?q=tbn:ANd9GcRgx25HC57ovf-7q0XTu1E-GfB7PPQh83JPNYELzxkT7kf9ozXI

Tôi Hỏi Anh!

Tôi hỏi anh!...
Anh ngồi đó, anh cúi đầu rầu rĩ
Chỉ lo âu và cũng chỉ lo âu
Bầu không gian là cả khối u sầu
Dần phủ lấp, đè vào thân mệt mỏi!

Anh trăn trở, quay cuồng trong nhức nhói
Rồi ngước nhìn vời vợi trút thở than
Sợi dây xích xiềng chặt cả hai chân
Niềm ngao ngán muôn phần treo tâm não

Anh tơi tả dưới khung trời giông bão
Chẳng thấy người cho áo bớt hàn đông
Anh hận đời, hận cả một dòng sông
Ngàn sóng vỗ khiến lòng anh tê tái

Anh thao thức, anh nhớ thời thơ dại
Nhớ xuân đầu phơi phới cánh hồn bay
Còn bây giờ trăng lặn, gió heo may
Đẩy xám xịt, đoạn đoài ôm nối tiếc…

Bao sự việc làm cho anh da diết
Để tận cùng chẳng thiết, mặc tình buông
An ủi rằng: Trời sanh cỏ nhỏ sương
Thôi cứ mặc! Đoạn trường sao cứ mặc!

Tôi hỏi anh!
Trước nghịch cảnh khó khăn đang siết chặt
Ngả nghiêng lòng đánh mất chí vùng lên
Anh nghĩ sao? Thiên chức một cái tên
“Chồng”và “Cha”! của mình nơi mái ấm

Ai ở trong tận cùng sâu thăm thẳm
Trọn nghĩa tình trĩu nặng đợi chờ anh?…
Ích lợi gì chán nản với bi quan
Đường dẫu tối, cố lần rồi sẽ thoát!

Cảnh của tôi! 
Giống như anh! Hai mươi năm về trước!...

30/9/2017
Nguyễn Thành Sáng
Nguyễn Thành Sáng
Cánh Gió Vô Tình
Bài gửi Sun Sep 13, 2020 11:20 pm by Nguyễn Thành Sáng
Thơ Thao Thức - Nhất Lang (Nguyễn Thành Sáng) (1) - Page 7 Images?q=tbn:ANd9GcSvsFRWjRxsyZLR02br5B9GKaQknM8IoGbm1IWyM0ssBLzma8DKHA

Cánh Gió Vô Tình

Mìn đặt trên đường, xe tấp đậu
Rộn ràng lên xuống, ngóng xem sao
Em ngồi bên cạnh không di chuyển
Tôi cũng quen rồi cảnh sóng chao!

Cô à! Nguy hiểm thấy ghê hông?
Nét lạ, vườn xa thẹn ửng hồng
Em sợ… rồi sao xe chạy được…
Nếu không có lẽ phải quay vòng…

Êm ả, nhẹ nhàng gió dạo hiên
Tình cờ đưa đẩy để rồi quen
Hoa không rực sắc hồng hương ngát
Lại nét Lan Chuông trắng dịu hiền

Đường cấm nên đành đi trở lại
Trà Vinh, bóng mát sóng đôi ai
Đến nhà quen biết, tình tao ngộ
Cánh nhạn ngàn phương trải bóng dài!

Bao lần lên tỉnh ghé thăm em
Vo gạo, làm cơm, dáng thẹn thùng
Anh nghĩ một hồi dùng đấy nhé
Không thôi buồn lắm, nghĩ chơi chung

Ngày tháng qua dần, hướng vọng khơi
Vô tình đâu biết cạnh gần tôi
Nụ hoa e ấp lay bầu nhụy
Lắc toả dòng hương thắm đượm rồi…

Cuồng phong chợt đến, dậy ba đào
Từ giã, quê nhà, cuộc bể dâu
Chẳng hẹn khi nào anh trở lại
Em buồn suối biếc ánh ngàn đau…

Kể từ dạo đó đến bây giờ
Vắng bặt không còn trở bến trăng
Dưới bóng hoàng hôn nay chạnh nhớ
Nghe lòng vương vấn, thoảng bâng khuâng

Vì sao năm ấy lại quen nàng
Rồi cuốn xa mờ để lặng mang!


Nguyễn Thành Sáng
 

Thơ Thao Thức - Nhất Lang (Nguyễn Thành Sáng) (1)

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Về Đầu Trang 

Trang 7 trong tổng số 20 trangChuyển đến trang : Previous  1 ... 6, 7, 8 ... 13 ... 20  Next

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
Diễn Đàn Văn Thơ :: Forum :: Thơ Tác Giả :: NTS-