THỦY CHUNG
Em về mang nỗi niềm riêng...
Anh đi mang nổi ưu phiền hai ta.
Giờ đây hai ngã chia xa,
Nghìn trùng xa cách khó mà gặp nhau.
Tưởng chừng như mới hôm nào,
Còn ân, còn ái còn trao thân ngà...
Dư âm hơi thở hai ta,
Chừng như gấp gáp thế mà xa nhau.
Duyên mình sẻ chẳng con trao,
Còn trong ký ức cùng nhau tìm về...
Em về, ngày tháng dài lê,
Áo Hoa em mặc lòng tê mất hồn.
Biết rằng em chẳng có hơn,
Thời gian liều thuốc nổi buồn em vơi...
Suốt đời, suốt kiếp gọi mời,
Anh thời một dạ chẳng dời lòng đâu. !