Diễn Đàn Văn Thơ
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

Diễn Đàn Văn Thơ

Giao Lưu Thơ Văn - Không Chính Trị - Tôn Giáo
 
Trang ChínhTrang Chính  Trang ChủTrang Chủ  Sự kiện  GalleryGallery  Tìm kiếmTìm kiếm  Latest imagesLatest images  Đăng kýĐăng ký  Đăng NhậpĐăng Nhập  

Share | 
 

  Dòng thơ họa của Nguyễn Thành Sáng &Tam Muội (2)

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Go down 
Chuyển đến trang : Previous  1 ... 9 ... 14, 15, 16 ... 20  Next
Tác giảThông điệp
Nguyễn Thành Sáng
Quản Trị Viên
Quản Trị Viên


Tổng số bài gửi : 11094
Ngày Tham Gia : 29/04/2015

dòng -  Dòng thơ họa của Nguyễn Thành Sáng &Tam Muội (2) - Page 15 Empty
28052020
Bài gửi Dòng thơ họa của Nguyễn Thành Sáng &Tam Muội (2)

dòng -  Dòng thơ họa của Nguyễn Thành Sáng &Tam Muội (2) - Page 15 Love-487a

Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (987)

Duyên Thắm 

Hôm nào duyên gặp, thấy lòng vương 
Cảm xúc rồi quen, kết bạn đường 
Vắng lặng đêm về mang nỗi nhớ 
Thâm trầm trăng đến trải niềm thương 
Thiếu em một cõi trời gom quạnh 
Toại mộng ngàn phương gió vạt buồn 
Trọn tấm chân tình trao cảm mến 
Hoa lòng kết tụ, toả thơm hương! 


Nguyễn Thành Sáng


Duyên Hẩm

(Ngũ Độ Thanh - Nhất Vận)

Ngoài song tuyết lạnh rải từng bông
Bỗng dấy niềm riêng lệch chỉ hồng
Cảm kiếp trầm luân hờn bão mộng 
Thương dòng cách trở hận trời giông
Đành ngăn biển núi thu mùa rỗng
Nỡ cản ta mình hạ tiết không
Hụt hẫng tình duyên chìm khoảng trống 
Đêm nằm tủi lệ rớt thành sông.


February 27, 2019
Tam Muội


Được sửa bởi Nguyễn Thành Sáng ngày Fri May 29, 2020 12:55 am; sửa lần 1.
Về Đầu Trang Go down

 Similar topics

-
» Tất Cả 2.185 Bài Thơ Hoạ Dòng thơ họa của Nguyễn Thành Sáng &Tam Muội (1)
» Dòng thơ họa của Nguyễn Thành Sáng &Tam Muội (2)
» Dòng thơ họa của Nguyễn Thành Sáng &Tam Muội (3)
»  Dòng thơ họa của Nguyễn Thành Sáng &Tam Muội
»  Dòng thơ họa của Nguyễn Thành Sáng &Tam Muội (3)
Share this post on: reddit

Dòng thơ họa của Nguyễn Thành Sáng &Tam Muội (2) :: Comments

Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1678)
Bài gửi Sun May 31, 2020 11:26 am by Nguyễn Thành Sáng
dòng -  Dòng thơ họa của Nguyễn Thành Sáng &Tam Muội (2) - Page 15 Images?q=tbn:ANd9GcRg5rprtK9bylHg0ZCH1_qjtAS3XyprquQmV8X94pO1SX4YqnOlJQ

Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1678)

Ngậm Ngùi

Ngồi đối bóng nghe lòng da diết
Nỗi cồn cào mải miết sục sôi
Quả tim nghịch phá lộn nhồi
Khi ngoài bông tuyết từng hồi rơi rơi

Thơ nắn nót những lời chất ứ
Bỗng lạc vần, luật tự nhiên bay
Tâm can trống trải thế này
Chẳng vì vương vấn lắt lay đang hành?

Bởi lận đận quẩn quanh luân chuyển
Dây tơ đồng phỉ nguyện dở dang
Thoắt đây điểm trắng sương hàng
Oan gia mắc mứu bẽ bàng đời hoa

Hồn vất vưởng châu nhoà suy nghĩ
Thoáng mơ màng nhấm vị cà phê
Rồi ngơ ngẩn đón não nề
Ngổn ngang trăm mối, cung xề trỗi ngân

Niềm tê tái xuyên lần huyết mạch
Đoạ đày chi! Núi cách sông ngăn
Để sầu trái rụng gối chăn
Cô đơn lạnh lẽo, đêm trằn trọc đêm

Bao đắm đuối đành kềm xúc cảm
Cho đông về ảm đạm không trung
Dẫu trăng mòn mỏi tương phùng
Ngọn gió muốn cùng vi vút sáo tiêu

Nhưng Lão Nguyệt lắm điều trêu ghẹo
Bày nợ duyên vạn nẻo rối nùi
Xếp tái ngộ, đặt khiến xui
Bòng bong siết chặt chôn vùi tuổi xuân.


November 25, 2019
Tam Muội


Lặng Lẽ...

Lặng lẽ ông ngồi nghĩ đến ai
Hoặc niềm trăn trở những điều chi
Đôi tròng thăm thẳm nhìn đăm đắm
Thẳng hướng mênh mông, ngắm cái gì!

Muối trắng điểm nhiều trên mái phai
Khôi ngô lởn vởn nét còn đây
Không u thịt bắp tràn căng sức
Nhưng cũng roi roi ẩn chứa đầy...

Thỉnh thoảng chớp làn, ngoảnh mặt nghiêng
Khiến nhăn vầng trán nhíu hằn thêm
Nhẹ nhàng, móc điếu rồi châm lửa
Mấp máy bờ môi, nhả khói mềm

Khói bay trước gió rã về đâu
Loáng thoáng tim ông có gợn sầu?
Sao thể lạnh lùng nơi quán vắng
Từng hồi thưởng thức ngụm vào sâu...

Bất chợt nụ cười tụ khoé môi
Phải chăng chạnh nhớ, nhớ...Ông vui
Lim dim, nhấp nháy mơ màng ảnh
Tấc dạ lâng lâng, thả bóng trời

Ô kìa! Giờ lại buồn phơi dáng
Cui cúi trầm ngâm vẻ thẫn thờ
Mấy phút trôi qua...Thò túi lấy
Lẹ làng trải mỏng mấy vần thơ...

Đứng dậy ra xe, trở lại nhà
Đường dài hun hút, nhịp ngân nga
Mỗi ngày cứ thế, bao nhiêu đó
Lững thững thuyền ông dưới xế tà...


10/12/2019
Nguyễn Thành Sáng
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1679)
Bài gửi Sun May 31, 2020 11:27 am by Nguyễn Thành Sáng
dòng -  Dòng thơ họa của Nguyễn Thành Sáng &Tam Muội (2) - Page 15 233195647-m

Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1679)

Đau Và Nhớ

Tôi ở nhà cao, sát mặt đường
Nhưng nào ai biết lắm màn sương
Đêm đêm giăng phủ bầu cô tịch
Một cõi không gian chỉ lạnh buồn!

Có những chiều tà lặng ngắm anh
Ngồi xe gắn máy rịch cà tang
Ung dung, thanh thản rồ ga nhẹ
Sát cạnh sau lưng một ảnh vàng

Tôi thấy lòng tôi nỗi nhói đau
Nhớ ngày xưa ấy phụ tình nhau
Chê anh học ít thêm nghèo nữa
Đành phải lần tay khép cổng vào

Từ đó anh đi đường của anh
Tôi vòng ngõ khác kiếm đường tôi
Công viên, bãi cát, nơi hò hẹn…
Tất cả gom chung trả lại trời!

Cứ ngỡ cao sang với bạc tiền
Là thuyền chở đến bến mơ duyên
Nào hay chỉ đẹp màu tranh vẽ
Treo giữa tường đen, cửa khoá xiềng

Xa rồi thuở mộng thắm tình ai
Dưới dãy thênh thang duỗi bóng dài
Bát ngát đồng xanh hương lúa mạ
Hồn yêu dào dạt ngất ngây say

Chẳng còn thấy nữa nét suy tư
Sợ ráng hoàng hôn ánh vật vờ
Lặng lẽ âm thầm anh cố gắng
Mong tìm cho được những vần thơ

Để tặng cho em ấm cõi lòng
Vui cùng đò vắng đợi qua sông…
Giờ đây nặng trĩu bầu tâm sự
Kẻ phụ hàn vi, có tấm chồng.


4/12/2016
Nguyễn Thành Sáng



Gót Hồng Năm Xưa

Nhả khói thuốc bên ly cà phê đắng
Buổi chiều tàn ánh nắng cũng nhoà phai
Chợt thẫn thờ vương vấn bóng hình ai
Dáng tha thướt áo dài ôm thon nhỏ

Mắt lúng liếng nụ cười duyên còn đó
Tai thầm thì “cuối ngõ đợi chờ anh”
Lòng xuyến xao mơ được giấc mộng lành
Cùng vóc ngọc vòm xanh chim xoải cánh

Chuỗi hạnh phúc nồng nàn như trăng mảnh
Soi gian trần, lóng lánh hạt sương đêm
Thuyền yêu đương lả lướt dưới êm đềm
Ngọn lất phất ru mềm bờ tóc rối

Bao ngây ngất khi môi kề hôn vội
Nàng thẹn thùng đổ tội sợ Mẹ la
Nét hồn nhiên khiến rụng trái là đà
Ôi đắm đuối! Ngân nga bài vọng cổ

Nhưng cuộc sống đã làm Ta tỉnh ngộ
Bậu sang cầm pháo nổ rộn ràng thôn
Tim sững sờ lời chẳng thốt thành ngôn
Yêu dấu hỡi! Dập dồn cơn sóng dữ

Đành phiêu bạt mong nguôi dần quá khứ
Biển mênh mông chân lữ thứ thăng trầm
Nuốt nghẹn ngào đang thổn thức dư âm
Do tay trắng lặng thầm mang tủi nhục...

Bấy đằng đẵng ngậm ngùi chan uẩn khúc
Hôm tình cờ ngoạn mục phố người đông
Gặp hoa xưa loáng thoáng nhạt sắc hồng
Con bốn đứa vợ chồng chừ tan rã

Em nức nở từng hòn lăn xuống má
Nát câu thề hậu quả bởi vì đâu
Giọt mưa rơi hay giọt lệ ngân sầu
Mà day dứt phả mầu xam xám quyện.


December 11, 2019
Tam Muội
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1680)
Bài gửi Sun May 31, 2020 11:28 am by Nguyễn Thành Sáng
dòng -  Dòng thơ họa của Nguyễn Thành Sáng &Tam Muội (2) - Page 15 Hinh-anh-hoa-dep-nhat-Wap102-1

Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1680)

Miên Man Dưới Bóng Tà Huy – II

Tà huy loang lổ lêu nghêu
Sắc trời tiều tuỵ như trêu lòng người
Thẫn thờ cảnh vật kém tươi
Vờ vĩnh nụ cười, buồn bã không gian

Xám mây lơ lửng non ngàn
Nghìn cây rũ rượi bất an rụng rời
Nghe niềm quạnh quẽ chơi vơi
Tàn Thu, Đông ghé, lạnh lời vấn vương

Lệ dâng thấm ướt má hường
Ngổn ngang trăm mối dặm trường cút côi
Ngoài sân giun dế từng hồi
Đồng vang réo rắt ỉ ôi não nùng

Cuộc đời vô định mông lung
Tình yêu sự nghiệp mịt mùng bủa vây
Chắt chiu năm tháng dựng gầy
Thoảng cơn bão tố, sình lầy còn đâu

Khắc nghiệt kiếp, nhặt chuỗi sầu
Gió giông cuốn hút, bể dâu dập thuyền
Nghẹn ngào số phận hẩm duyên
Chênh chao chiếc bóng phỉ nguyền mênh mang

Thiên cơ rót lắm bẽ bàng
Lùa thêm băng giá võ vàng nữ nhi
Vụng tu hay trót lỡ vì
Mà nay phải điệu tiếng bi ai hoài

Bao giờ trí được nguôi ngoai
Tâm bình ngớt khúc đoạn đoài đắng cay
Cam Lồ rải rớt tim này
Cho thôi lận đận, lá lay nhận chìm.


November 26, 2019
Tam Muội



Thao Thức Mênh Mang

Một nắm tro tàn lặng lẽ đây
Hai ba bốn nữa ở đằng kia
Và nhiều rải rác bao nhiêu chỗ
Ruột thịt, thân quen của kiếp nầy!

Lần lượt xa dần theo tháng năm
Vào lòng đất ẩm, xác thân tan
Phù vân khoảnh khắc đà xong nợ
Vĩnh biệt nghìn thu, gửi lệ hàng...

Còn gì để nhớ với mà thương
Giây phút bờ mi nhểu giọt buồn
Đốt nén hương trầm giây phút cuối
Cho người tiếp tục...Kẻ rời phương!

Chiếc cánh thời gian cứ lạnh lùng
Mặc chìm đáy huyệt, kệ đang rung
Âm thầm trôi tới dòng trôi mãi
Ở ở, đi đi, biển sóng trùng

Vẫn biết phận mình cũng vậy thôi
Từ thời đói sữa, khóc trong nôi
Đến khi khôn lớn vô vàn cảnh
Tất cả sau cơn...Trả hết đời

Chẳng ngồi thao thức dưới trăng mơ
Hết thoắt hồn du giữa mịt mờ
Kéo ánh, lùa mây, gom hạt tuyết
Nhẹ nhàng nắn nót mấy vần thơ...

Ai nghẹn tiễn đưa, ai khóc lại
Rồi Ta theo gió lướt về đâu?
Mười năm, hai chục, trăm năm nữa...
Bụi trắng, sương mù! Hỡi bóng câu!


11/12/2019
Nguyễn Thành Sáng
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1681)
Bài gửi Sun May 31, 2020 11:30 am by Nguyễn Thành Sáng
dòng -  Dòng thơ họa của Nguyễn Thành Sáng &Tam Muội (2) - Page 15 Qm-YVDSHPci-G5g4-Ba-Se9-FQ5uu-GD1-N5-Uyrc-Qo5vg-Rgtso-Eb5

Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1681)

Nỗi Niềm Của Em

Anh ơi! Chuyến xe đời đi trật bến
Chiếc rịch tàng, èo uột chở em đi
Giữa trưa hè chết máy, tấp vào đê
Hứng bỏng cháy, đường về ôi! hụt hẫng!

Nửa chừng xuân ôm cảnh đời lận đận
Cả bốn bề gió lộng, cuốn hồn than
Rơi chơi vơi, trống trải chốn mông mênh
Nhìn đồng cháy xác xơ giăng khắp nẻo

Ánh trăng lòng ngày xanh từng gọi réo
Dưới đêm sầu, lạnh lẽo cảnh cô đơn
Nghe dế mèn non nỉ nấc từng cơn
Buồn nhiều lắm, ôm hờn, anh có hiểu?

Còn đâu nữa vầng dương xưa trải chiếu
Thuở đầu đời ôm ấp mộng lòng say
Tuổi hồn nhiên chẳng vướng cánh heo may
Vô tư lự ngập đầy thơ với mộng!

Có ngờ đâu chim chơ bay lạc bóng
Để giờ đây khóc hận chốn mờ đen
Uống khuya tàn, ăn tiếng của nhóc nhen
Nằm cát bụi, phủ sương thay chăn đắp…

Cõi bồng bềnh hồn đôi ta đã gặp
Người chiều thu, kẻ vấp bước chân đi
Hướng trời xanh nốc cạn chén trăng thề
Lời ước nguyện đá vàng nung nấu dạ

Thế mà sao lòng em luôn buồn bã
Bởi sóng cồn, biển cả, cánh thuyền trôi
Cũng đêm về giá lạnh với sương rơi
Vẫn lặng vắng, hắt hiu, chiều lá rụng!


Nguyễn Thành Sáng



Phận Gái Thuyền Quyên

Đời nhi nữ mười hai bến nước
Đục hay trong xuôi ngược cũng đành
Pháo hồng kiệu rước thuở xanh
Lênh đênh sóng biển chòng chành nông sâu

Rời cắt rún làm dâu xứ lạ
Lỡ Mẹ chồng đanh đá chanh chua
Đứa em gắt gỏng theo hùa
Trần ai gió giật tuyết lùa thân côi

Những buổi tối góc ngồi thút thít
Nhớ xóm làng siết ghịt lòng đau
Bờ đê, ngọn lúa, giang tàu
Cây đa cổ thụ sắc màu quê hương

Tiếng chim vạc kêu sương da diết
Quặn thắt tim rũ riệt tơ chùng
Biết chăng ơi hỡi tình chung
Một lần xuất giá não nùng tâm can

Dẫu ngày tháng muôn vàn trái đắng
Gắng tìm vui lẳng lặng bên con
Dưỡng sinh nuôi nấng vuông tròn
Mai sau khôn lớn…ngoại còn phương xa…

Nghe Nàng kể cảnh nhà xót cảm
Mãi chôn sầu lấp thảm mình ên
Cùng là phận gái nhờ hên
Gặp nơi gửi gắm, ấm mền gối chăn

Đường khúc khuỷu loằn ngoằn vô số
Thương thuyền quyên mạng khổ lao đao
Đêm nay trải bút nghẹn ngào
Trút bầu tâm sự ẩn vào trang thơ.


December 12, 2019
Tam Muội
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1682)
Bài gửi Sun May 31, 2020 11:31 am by Nguyễn Thành Sáng
dòng -  Dòng thơ họa của Nguyễn Thành Sáng &Tam Muội (2) - Page 15 45e8722c88b0f21184d5189c4d56646a-chinese-art

Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1682)

Canh Tàn Thao Thức

Chiều bàng bạc, vạc kêu buồn thê thảm
Tảng mây đùn u ám, xám không gian
Gió thổi mạnh, lạnh tràn qua tâm khảm
Phút nhớ Chàng, quàng bám rũ hồng nhan

Dấu Yêu hỡi! Bởi đàn cung lỗi nhịp
Bão cuốn chìm, bìm bịp giãy giụa đau
Duyên vạn kỉ, rỉ màu loang lổ níp
Ngỡ Ta Bà, là dịp hạnh ngộ nhau

Nhưng sóng tạt, nát tàu lên nghịch cảnh
Nghĩa đậm sâu, đâu sánh bước chung đường
Hoài hướng vọng, bóng hường trông hiu quạnh
Khi buông mành, canh cánh chuyện uyên ương

Nén giọt đắng đoạn trường, cương mải miết
Ngựa chùng chân, dần kiệt quệ vó câu
Chuỗi chờ đợi, sợi sầu vô tình giết
Hoá công bày, cay nghiệt rớt bể dâu

Lòng chua xót, giọt châu luồn gối lẻ
Thán thạch sùng, rung khẽ giữa màn đêm
Khơi nhức nhối, nỗi rêm xuyên nứt nẻ
Mạch máu đào, dao nhẹ xát muối thêm

Mưa tí tách, lách thềm văng vào cửa
Khiến mảnh hồn, dồn chứa những cô liêu
Muốn nối chỉ thả diều, phiêu diêu nửa
Quả địa cầu trọn hứa, chữa đăm chiêu

Đò trễ chuyến, quyện điêu linh thao thức
Bến sông Ma náo nức, chực trở về
Bên mái ấm, thấm thê phu rạo rực
Xoá thăng trầm, đâm vực thẳm tái tê.


August 4, 2019
Tam Muội


Man Mác Gợn Con Tim

Vẫn thường lệ buổi lần xe ra cửa
Tay ga rồ, lối ngõ lướt phăng phăng
Quán quen thuộc bên đường, ngồi nhấm nháp
Vị thơm lừng thưởng thức chút lâng lâng...

Rồi cũng vậy, bâng khuâng dòng suy nghĩ
Có phải nầy bọt bể rã trùng khơi
Hay những mất, chơi vơi bầu ráng xế
Khiến vương buồn, đôi khoé ửng sầu tơi

Canh cánh dạ ngậm ngùi loang sâu thẳm
Nào lặng yên, bình thản gót chân đi
Thao thức quạnh, cứ lê hồn tít tận
Rớt mịt mùng, hụt hẫng, nỗi lê thê

Chạnh nhớ mãi câu thề trên nền dắn
Nhớ lộng ngàn vỗ cánh lướt trời mây
Nhớ cơ cực chuỗi ngày dầy mưa nắng
Nhớ nghĩa tình sâu nặng, nấu nung say...

Trăm nỗi nhớ lắt lay hoài tâm tưởng
Đẩy vật vờ, vất vưởng bóng hoàng hôn
Cho thỉnh thoảng chập chờn tia lởn vởn
Gợi đáy chìm gờn gợn sóng từng cơn

Người nghệ sĩ khảy đờn hoà điệu hát
Còn ta thì man mác với riêng ta
Nhẹ thanh thản chỉ là trong khoảnh khắc
Tợ sương mờ bàng bạc loãng tan xa

Ngụm trầm ngâm, ngắm la đà nhánh rũ
Chốc chốc về gió giũ lá rung rinh
Loáng thoáng hiện ảnh hình thời xưa cũ
Gửi vần thơ khuây khoả tím mông mênh...


12/12/2019
Nguyễn Thành Sáng
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1683)
Bài gửi Sun May 31, 2020 11:32 am by Nguyễn Thành Sáng
dòng -  Dòng thơ họa của Nguyễn Thành Sáng &Tam Muội (2) - Page 15 Bf6422b7d9098332b4a88d6a59b6fb5b-art-asiatique-satsuki

Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1683)

Gặp Lại Người Năm Xưa

Em ngồi trên chiếc Honda
Chạy qua chầm chậm để mà nhìn tôi
Môi hồng nhoen nhoẻn nụ cười
Dưới đôi mắt biếc…nói lời thân quen!

Bâng khuâng nghĩ ngợi cái tên
Một thời sớm vội tìm quên để đừng
Tủi cho cảnh sống nhọc nhằn
Cánh chim trôi giạt giữa màn tối tăm!…

Năm xưa sau chuyến bổ hàng
Xe đò bất chợt ngồi gần bên nhau
Lâng lâng liếc trộm hoa đào
Hồn mơ thoáng chốc dạt dào say sưa

À…à…Cô ghé về đâu…
Thêm… thêm… mấy tiếng, mấy câu những gì…
Áng mây giạt khỏi trăng thề
Long lanh phơi ửng, nẻo về lộ ra…

Thế rồi bỗng chốc phương xa
Cánh thư em gửi đến nhà thăm anh
Từ trong nhè nhẹ rung rinh
Tiếng đàn trổi khúc nhạc tình du dương

Chẳng màng cát bụi phong sương
Chẳng màng thân phận sang hèn làm chi
Chỉ cần một bịt thuốc rê
Chút tiền lộ phí…cũng phê... cũng mình

Nào hay cái chữ nhục vinh
Nào hay muốn có cái xinh…phải tiền!
Giờ đây em hỡi! Em hiền
Nhìn tôi chi nữa…Để phiền cho tôi!


1/12/2017
Nguyễn Thành Sáng



Tình Cờ Gặp Lại

Chân trần phơi cát ngắm trời đông
Bóng ngả chiều vương vạt nắng hồng
Chợt khát khao bàn tay ấm áp
Cho đời vơi bớt bão mưa giông

Nhìn bọt trắng ngần xa tít xa
Xuôi dòng cửa biển sẽ bôn ba
Chạnh len lỏi dạ tràn cơn sóng
Hướng vọng phương ngàn mà diết da

Tâm tư hoài niệm thuở quen nhau
Cạnh bến ghe tàu, ngọn cỏ lau
Hai đứa hẹn hò vui hỉ hả
Dưới vầng trăng sáng nguyện trầu cau

Những tháng năm ròng lằng lặng trôi
Mối tình tưởng kết nụ đâm chồi
Ngờ đi để nhói lòng thao thức
Suy nghĩ miên man chuyện lở bồi

Hôm kìa xui khiến, lệ long lanh
Gặp lại cố nhân giữa thị thành
Anh cũng rời quê làm viễn xứ
Mưu sinh vất vả phủ đầu xanh...

Qua...Bậu hiện thời đã cập neo
Ngồi xe thong thả vượt bao đèo
Nhưng sao thỉnh thoảng sườn xiêu vẹo
Nghi vấn trăm điều...ngơ ngẩn treo!

Dường như lạc mất tiếng yêu đương
Nghe gió ngược về miền nhớ thương
Tận đáy hồ thu chừng trống trải
Tìm đâu đồng điệu khúc uyên ương?.


December 13, 2019
Tam Muội
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1684)
Bài gửi Sun May 31, 2020 11:33 am by Nguyễn Thành Sáng
dòng -  Dòng thơ họa của Nguyễn Thành Sáng &Tam Muội (2) - Page 15 Winter-landscape-background-Mountain-River-trees-snow-covered-91

Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1684)

Chán Mớ Sự Đời

Quạnh quẽ lang thang trên biển vắng
Tà dương dần khuất cõi hư vô
Thuyền xuôi gác mái lênh đênh nhịp
Nhẹ gió vi vu sóng nhấp nhô

Từng cánh hải âu lượn cuối trời
Cát vàng óng ánh trải ngàn khơi
Chạnh lòng canh cánh buồn vời vợi
Suy nghĩ mông lung chuyện thế thời

Cạm bẫy trần tình lắm dối gian
Trao duyên gửi phận, trỗi cung đàn
Tim hồng một quả dâng trao trọn
Tô thắm hương yêu khối mộng đan

Trăng gió bướm ong nhả vấn vương
Du dương sáo tấu khúc uyên ương
Dưới vầng nguyệt tỏ xây lầu ái
Trách cảnh trớ trêu phải đoạn trường

Danh vọng bạc tiền kẻ thắng thua
Bon chen lợi ích mãi tranh đua
Mỉa mai phỉ báng chà nhân cách
Danh dự sang hèn đổi bán mua

Lam lũ nhọc nhằn Đó chẳng cơm
Vợ chồng con cái vét nồi rơm
Còn Kia phung phí tiền vung vãi
Mỹ vị cao lương, cơm nước đơm

Ta muốn ẩn mình chốn núi sâu
Khỏi ưu sầu muộn mỗi canh thâu
Gian truân nghịch cảnh, nhân sinh nợ
Đày đoạ trầm luân luống bể dâu

Thôi nhé! sự đời lấp lại đây
Cùng bầu trọc tửu, cạn ta say
Trời thơ đất mộng, thân cô bước
Xoải cánh phiêu bồng cưỡi gió mây.


June 4, 2018
Tam Muội


Cảm-Say-Chán

Ta cảm lắm ánh vàng soi lối ngõ
Giúp chân người đây đó bước đêm đen
Được rõ thấy, bình yên về đến chỗ
Tránh rơi nhằm hầm hố đớn đau thân!

Khuya tĩnh mịch thế đèn, treo lóng lánh
Kẻ u hoài trĩu nặng giữa canh thâu
Nhìn sương pha đọng sầu, rơi chầm chậm
Gợi nỗi niềm tủi hận thả chìm sâu

Say ngọn thoảng, say màu xanh cỏ lá
Trải êm đềm dịu mát dưới trời mây
Cho oi bức kéo dài thêm rệu rã
Chẳng phủ trùm đày đoạ khổ lên ai

Để vui sống tháng ngày ôm ấp mộng
Dẫu đây nầy ảnh bóng lững lờ trôi
Cũng có được nụ cười chia sẻ ấm
Khuây khoả buồn hụt hẫng rẽ đôi nơi!

Rồi chán ngấy con ruồi bay đậu hút
Tấp chỗ nầy một chút lại qua kia
Vòi vội vã chìa ra châm thọc mút
Lưng lửng bầu, thoắt vụt biến đâu xa

Cánh của chúng chỉ là hai mỏng mảnh
Bé tí teo luẩn quẩn cận quanh vùng
Cố đeo bám hoành tung gieo nhơ bẩn
Mặc tình người tởm lợm duỗi tay vung...

Cảm-Say-Chán nhẹ nhàng ta thấm thía
Ráng xế tà, lặng lẽ gót chơ vơ
Đường thăm thẳm bụi mờ luôn mãi đó
An ủi lòng còn gió với trăng thơ...


13/12/2019
Nguyễn Thành Sáng
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1685)
Bài gửi Sun May 31, 2020 11:34 am by Nguyễn Thành Sáng
dòng -  Dòng thơ họa của Nguyễn Thành Sáng &Tam Muội (2) - Page 15 235

Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1685)

Vắng Bậu Rồi…

Vắng Bậu rồi trời đất bỗng buồn thiu
Cây cối cũng khẳng khiu vì thiếu nắng
Khung cửa sổ mất giàn treo lủng lẳng
Giỏ hoa nhài gửi tặng lúc ban sơ

Vắng Bậu rồi cỏ biếc đượm ngẩn ngơ
Bởi ngọn bấc hững hờ qua đầu ngõ
Đem rét lạnh khiến muôn loài méo mó
Đổi gam màu vàng võ nét cô liêu

Vắng Bậu rồi đêm lạc lõng đăm chiêu
Cà phê đắng, thi biều, khuây khoả nhớ
Bút nguệch ngoạc nhạt nhoà trên trang vở
Sao tơ chùng dây nhợ vướng bòng bong

Vắng Bậu rồi cuộc sống rớt long đong
Nào thanh thản tay vòng dung dăng phố
Nụ ấm áp khi tình đang nở rộ
Chỉ tiêu điều sóng vỗ ngập lòng côi

Vắng Bậu rồi ánh nguyệt lững lờ trôi
Nghe gió hú từng hồi đau rũ riệt
Đông lại đến cho hồn thêm da diết
Chuỗi mỏi mòn đã kiệt quệ còn đâu

Vắng Bậu rồi bóng tối thật dài lâu
Rơi huyễn hoặc nỗi sầu khâu tâm tưởng
Trở trăn trở giọt lăn hoài gắng gượng
Đợi Bậu về cùng hưởng những niềm vui

Vành khăn thêu lau mắt lệ sụt sùi
Nay chẳng nữa ngậm ngùi bên gối lẻ
Ngày tháng tới mình như đôi chim sẻ
Líu lo cành khe khẽ hát lời yêu.


December 8, 2019
Tam Muội


Vậy Mờ...

Cũng lại thương thương, cũng lại chờ
Cũng nầy vương vấn, cũng nầy mơ
Ra vô trông ngóng, niềm trăn trở
Vò võ, bâng khuâng nỗi thẫn thờ

Ơi hỡi! Trăng tình đang lửng lơ
Có nghe thoang thoảng dưới khung mờ
Lâng lâng cỏ lá sầu than thở
Nắng lạc phương nào để ngẩn ngơ

Ơi hỡi! Mộng lòng nhạc với thơ
Từ sâu thăm thẳm tự bao giờ
Có ngân dãy điệp buồn tan vỡ
Hoặc khảy nỉ non khúc vật vờ?

Sao nay bốn phía lặng như tờ
Để dấu chân thầm quạnh vẩn vơ
Trưa nắng hanh hao hình bỡ ngỡ
Nghe nhiều loáng thoáng tiếng ầu ơ

Khuây khoả phôi phai phút phạc phờ
Nhìn mây phủ xám, ngọn rung tơ
Xa xăm diệu vợi đầy nhung nhớ
Man mác tâm tư ngập cõi bờ

Nếu biết rằng yêu lắm dại khờ
Nhìn vầng lững khuyết chạnh bâng quơ
Sợ kia buốt giá trùm khung ở
Ngại nọ mênh mang dậy hững hờ?

Nếu biết yêu đương là rộng mở
Keo sơn thiết thạch chẳng nghi ngờ
Không lo, há sợ, hề chi ngớ
Có lẽ loanh quanh, bậu đẫn đờ

Thì yên dạ nhé! Đợi mai...Ờ.


13/12/2019
Nguyễn Thành Sáng
Nguyễn Thành Sáng
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1686)
Bài gửi Sun May 31, 2020 11:36 am by Nguyễn Thành Sáng
dòng -  Dòng thơ họa của Nguyễn Thành Sáng &Tam Muội (2) - Page 15 Images?q=tbn:ANd9GcQS2hHWzs57zt6R6z7RnvIW_VQnFKKVpV70eE3UO-BVHR_Ch95P

Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1686)

Phút Chạnh Lòng

Tới lui tìm Nhớ của anh
Em đâu rồi nhỉ? Nghe lòng buồn tênh!

Sáng nay em phải tiếp nghênh
Khách hàng, đối tác, lênh khênh luận bàn
Nhớ anh thấp thỏm ruột gan
Cũng đành thắt lại cung đàn ngân nga

Ơi tình yêu dấu tình xa
Kẻ đây người đó bao là vấn vương
Khi đêm phủ xuống phố phường
Miên man nỗi nhớ, khổ dường, dường nao!

Tâm tư nghèn nghẹn dâng trào
Sân ga trễ chuyến, chênh chao kiếp này
Nợ đời vay trả trả vay
Hữu duyên vô phận đoạ đày tả tơi

Trái ngang dang dở biển đời
Để cho đôi đứa ngậm ngùi xót xa
Lang thang lặng lẽ dưới tà
Bâng khuâng thương nhớ la đà mây sương

Ngồi đây tấu khúc đoạn trường
Yêu đương chẳng đặng vết thương xoáy vòng
Mượn trời vạt nắng đem hong
Hong khô mắt lệ, lệ lòng dẳng dai

Tội mang trả nợ trần ai
Khiến uyên ương rẽ, đoạn đoài tâm can
Nhớ thương, lưu luyến ngập tràn
Mà tình yêu hỡi! Võ vàng héo hon

Trăng kia sau khuyết lại tròn
Sao hồng tơ mãi mỏi mòn ngóng trông
Để giờ lạnh buốt vào đông
Cằn cỗi khoai trồng, se sắt mạ gieo

Chiều chiều rồi lại chiều chiều
Cõi lòng gờn gợn bao điều vấn vương
Thả xe lướt nhẹ trên đường
Tâm tư man mác, vọng phương nghìn trùng

Đêm nằm nhớ bạn tình chung
Ước ao khoảnh khắc tương phùng thoả Quyên
Tô câu kết sợi phỉ nguyền
Ru hồn ngây ngất mộng thuyền nhàn du.


December 14, 2019
Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội
Nguyễn Thành Sáng
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1687)
Bài gửi Sun May 31, 2020 11:37 am by Nguyễn Thành Sáng
dòng -  Dòng thơ họa của Nguyễn Thành Sáng &Tam Muội (2) - Page 15 51-R0-Khlso5-L-SX425

Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1687)

Lặng Lẽ...

Lặng lẽ ông ngồi nghĩ đến ai
Hoặc niềm trăn trở những điều chi
Đôi tròng thăm thẳm nhìn đăm đắm
Thẳng hướng mênh mông, ngắm cái gì!

Muối trắng điểm nhiều trên mái phai
Khôi ngô lởn vởn nét còn đây
Không u thịt bắp tràn căng sức
Nhưng cũng roi roi ẩn chứa đầy...

Thỉnh thoảng chớp làn, ngoảnh mặt nghiêng
Khiến nhăn vầng trán nhíu hằn thêm
Nhẹ nhàng, móc điếu rồi châm lửa
Mấp máy bờ môi, nhả khói mềm

Khói bay trước gió rã về đâu
Loáng thoáng tim ông có gợn sầu?
Sao thể lạnh lùng nơi quán vắng
Từng hồi thưởng thức ngụm vào sâu...

Bất chợt nụ cười tụ khoé môi
Phải chăng chạnh nhớ, nhớ...Ông vui
Lim dim, nhấp nháy mơ màng ảnh
Tấc dạ lâng lâng, thả bóng trời

Ô kìa! Giờ lại buồn phơi dáng
Cui cúi trầm ngâm vẻ thẫn thờ
Mấy phút trôi qua...Thò túi lấy
Lẹ làng trải mỏng mấy vần thơ...

Đứng dậy ra xe, trở lại nhà
Đường dài hun hút, nhịp ngân nga
Mỗi ngày cứ thế, bao nhiêu đó
Lững thững thuyền ông dưới xế tà...


10/12/2019
Nguyễn Thành Sáng


Xót Thầm...

Đọc trang tự sự trải vào thơ
Bên ánh đèn khuya ảo ảnh mờ
Bất chợt nghe lòng rung phím lạc
Nỗi niềm trỗi dậy giữa chơ vơ…

Có phải ông đương hứng tuyết hàn
Sầu riêng trĩu nặng ở dương gian
Nên gom vần rụng, tô con chữ
Đúc kết thi biều, khuây khoả đan?

Có phải ông đương nếm vị cay
Hồn mang vất vưởng bởi bao ngày
Nhân tình thế thái đen thành trắng
Lật lọng, phũ phàng, nhặt lá lay?

Có phải ông đương rộ quả yêu
Mộng chung sánh bước dưới ban chiều
Ngắm đôi bướm nhỏ vô tư lự
Mà ước được lần...chỉ bấy nhiêu?

Có phải ông đương cảnh lỡ làng
Đò xưa bến cũ vẫn thênh thang
Do trời đất thích hoài trêu ghẹo
Tẻ núi, ngăn sông, tách nửa đàng?...

Cháu cũng nợ duyên...chẳng đặng đừng
Thà hoa lác đác, nước lừng khưng
Còn hơn gặp gỡ, bờ chia cách
Thà thủa ban sơ…chưa đã từng

Xót cảm giùm ông hay chính lòng
Chừng rơi nghèn nghẹn, ngọn đông phong
Từ đâu cuồn cuộn trào dâng sóng
Để lệ trong đêm chực nối dòng.


December 14, 2019
Tam Muội
Nguyễn Thành Sáng
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1688)
Bài gửi Sun May 31, 2020 11:38 am by Nguyễn Thành Sáng
dòng -  Dòng thơ họa của Nguyễn Thành Sáng &Tam Muội (2) - Page 15 Images?q=tbn:ANd9GcRh9nA34sJ-ETV-O6XUaSmOXUclvEBQOI2QqLxCulf-lazxpSat

Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1688)

Giấc Mộng Dương Đài

Vằng vặc trăng thanh lưng lửng trời
Bềnh bồng mây trắng ruổi rong chơi
Nước reo uốn lượn quanh triền núi
Sóng nhịp rì rào xuôi biển khơi

Non ngàn hùng vỹ độ phì nhiêu
Bát ngát cỏ cây thật mỹ miều
Phiến đá rêu phong Chàng ghé lại
Thưởng dòng thác vỗ lạc phiêu diêu

Pha lê lấp lánh đọng nhành mai
Gió thoảng phất phơ chực vỡ dài
Tay đặt chén vàng lay cánh nhẹ
Từng hồi lẩy giọt tợ khoan thai

Hương mật tinh sương thay thế nồng
Nâng mời đối ẩm chuỗi hằng trông
Thiếp so trục phím êm đềm khảy
Vũ điệu sắt son nghĩa vợ chồng

Ấm áp vai kề ngắm hoả châu
Lung linh sắc biếc nhuộm muôn mầu
Thiên nhiên hữu cảnh gieo tình tứ
Mắt ướm môi đầy gắn chặt thâu…

Trước như sa mạc cỗi cằn khô
Đối bóng thời gian lạnh giấc hồ
Đắp chiếc chăn đơn, lòng nhỏ lệ
Muộn sầu vắt vẻo cõi hư vô

Từ khi Mình đến trải dòng thơ
Xao xuyến tim yêu ngớt đẫn đờ
Cảm chốn Ta Bà thêm ý sống
Thả hồn lãng đãng bến sông mơ.


October 6, 2019
Tam Muội


Giấc Mơ

Em có thích theo anh về bên ấy
Dựng ngôi nhà phía dãy nước sông xanh
Ngày thanh thản ra đồng xem cỏ cháy
Ngắm hàng cây phe phẩy nhánh xung quanh...

Chiếc cầu gòn bắc ngang con kinh nhỏ
Giữa hai bờ lố nhố lá sum sê
Dẫn hướng tới triền đê ngăn lúa mạ
Thẳng tắp dài suốt cả một đường đi

Nghe được tiếng rù rì chim ghé đậu
Dưới mây ngàn in dấu lững lờ trôi
Ngước mặt lên vòm trời trùm vạn mẫu
Cảm dương hồng nung nấu chí sinh sôi

Hoàng hôn đổ từng hồi cơn gió thoảng
Xoa dịu dàng, xoá hẳn nhọc nhằn trưa
Lờ mờ tối ruộng đưa hương bảng lảng
Ngây ngất niềm bậu bạn đắp xây mơ

Những đêm sáng anh và em ra bến
Thưởng thức dòng lởn vởn ngọn rung rinh
Trên lóng lánh in hình loang sóng gợn
Bọt phì phèo đùa giỡn giũ mênh mang...

Ủa em đâu? Văng vẳng ò o gáy
Ồ! Thì ra cảnh thấy mới vừa qua
Chỉ là mộng canh khuya bầu kéo lại
Bóng hình Thương gần gũi ấm tim Ta

Yêu dấu hỡi! Trăng ngà rơi đỉnh núi
Hai đứa mình thui thủi sớm chiều hôm
Ngàn tha thiết chập chờn tâm trí mãi
Để mảnh hồn tê tái lượn đầu non...


14/12/2019
Nguyễn Thành Sáng
Nguyễn Thành Sáng
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1689)
Bài gửi Sun May 31, 2020 11:39 am by Nguyễn Thành Sáng
dòng -  Dòng thơ họa của Nguyễn Thành Sáng &Tam Muội (2) - Page 15 23

Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1689)

Thao Thức Mênh Mang

Một nắm tro tàn lặng lẽ đây
Hai ba bốn nữa ở đằng kia
Và nhiều rải rác bao nhiêu chỗ
Ruột thịt, thân quen của kiếp nầy!

Lần lượt xa dần theo tháng năm
Vào lòng đất ẩm, xác thân tan
Phù vân khoảnh khắc đà xong nợ
Vĩnh biệt nghìn thu, gửi lệ hàng...

Còn gì để nhớ với mà thương
Giây phút bờ mi nhểu giọt buồn
Đốt nén hương trầm giây phút cuối
Cho người tiếp tục...Kẻ rời phương!

Chiếc cánh thời gian cứ lạnh lùng
Mặc chìm đáy huyệt, kệ đang rung
Âm thầm trôi tới dòng trôi mãi
Ở ở, đi đi, biển sóng trùng

Vẫn biết phận mình cũng vậy thôi
Từ thời đói sữa, khóc trong nôi
Đến khi khôn lớn vô vàn cảnh
Tất cả sau cơn...Trả hết đời

Chẳng ngồi thao thức dưới trăng mơ
Hết thoắt hồn du giữa mịt mờ
Kéo ánh, lùa mây, gom hạt tuyết
Nhẹ nhàng nắn nót mấy vần thơ...

Ai nghẹn tiễn đưa, ai khóc lại
Rồi Ta theo gió lướt về đâu?
Mười năm, hai chục, trăm năm nữa...
Bụi trắng, sương mù! Hỡi bóng câu!


11/12/2019
Nguyễn Thành Sáng


Suy Tư Kiếp Người

Đêm nằm lạc lõng giữa cô đơn
Gác vắng đìu hiu quạnh quẽ hờn
Nghe nỗi thương sầu ngân ngấn lệ
Đành cam chịu trận…biết gì hơn!

Suy ngẫm lan man ngưỡng chợ đời
Tương lai, hiện tại, thoáng chơi vơi
Thăng trầm cuộc sống trông vàng võ
Thấm thoắt nửa đường đã rụng rơi

Định đoạt mạng người bởi hoá công
Gian nan sướng khổ trí bềnh bồng
Bon chen, lợi lộc, danh, thành, bại
Đến mãn hạn trần chỉ số không

Thân xác cuối cùng cát bụi thâu
Vậy hồn vất vưởng tận nơi đâu
Hay treo năm tháng chờ luân chuyển
Nhập kiếp xoay vần nhặt bể dâu?

Chẳng lẽ phù vân xếp đặt rồi
Cứ như mây nước lững lờ trôi
Lúc diều xuôi gió bay vi vút
Chừng bão cuốn vòng tan tác thôi?...

Nhất thời lĩnh ngộ nguyện từ đây
Luyện chí tu tâm sẽ dựng gầy
Ao đục bàu trong toàn huyễn hoặc
Gam màu ngoại cảnh thoảng qua giây

Mỉm cười thử thách với chông gai
Sửa lại dung nhan vẽ nét ngài
Buông bỏ cưỡng cầu vui tuế nguyệt
Nhịp nhàng trải bước đón hồng mai.


December 15, 2019
Tam Muội
Nguyễn Thành Sáng
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1690)
Bài gửi Sun May 31, 2020 11:40 am by Nguyễn Thành Sáng
dòng -  Dòng thơ họa của Nguyễn Thành Sáng &Tam Muội (2) - Page 15 1072-noi-tinh-yeu-bat-dau-thumb1-7495-T-l

Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1690)

Giây Phút Mênh Mang

L. T. V. Q. Bốn chữ thân quen
Khắc đậm giữa trái tình ta rồi đó
Kể từ nay sẽ không còn ngọn gió
Gợi cõi lòng vò võ, vấn vương đâu...

Bởi đôi mắt, đôi mắt ấy thật sâu
Biếc gờn gợn ửng màu thu sóng sánh
Đã gom hút hồn yêu vào đáy tận
Rồi im lìm, an phận, giũ bâng khuâng

Giờ chẳng nữa năm tháng một dòng sông
Bóng con thuyền bềnh bồng trên sóng nước
Ngoài đăm đắm hướng trời xa vạt trước
Còn trong thì man mác, lạnh chơi vơi

Hết đêm đêm hiên vắng thức thao ngồi
Đàn khảy nhịp pha phôi sầu quạnh quẽ
Nhưng nào đâu khi sương hoài lấp loé
Dưới chập chờn, tung toé rụng loang tan

Thôi những chiều lặng lẽ bước lang thang
Vô định hướng muôn phần gieo tẻ nhạt
Cố moi móc dĩ vãng buồn vỡ nát
Khuây khoả nhìn, phảng phất chút hương đưa

Gói chôn cất giây phút chạnh ngày xưa
Muốn làm nhạn giữa mùa bay biển lớn
Nhưng bất ngờ cuồng phong ào ạt đến
Đẩy dập vùi lạc chốn mịt mù xa...

Chỉ còn đây! Thổn thức chuỗi canh tà
Biết đèn ngọn mãi là giăng toả sáng
Dầu dẫn ánh vẫn bình kia hề chẳng
Hay nửa chừng khô cạn, để đêm đen...


29/11/2019
Nguyễn Thành Sáng


Tơ Lòng Vấn Vương

Mình ơi hỡi! Trăng hôm nay sáng quá
Cỏ thì thào phiến lá khẽ khàng rơi
Đỉnh non ngàn mây trắng quyện lả lơi
Cảnh thanh thoát rạng ngời ôi tuyệt mĩ

Ngoài mái sảnh tiếng côn trùng uỷ mị
Dấy tấc lòng đậm trí ảnh hình anh
Bao nhớ nhung bấy quạnh quẽ đơn mành
Đêm phảng phất sương gành len lỏi lạnh

Ôm gối chiếc mà tơ đồng sóng sánh
Mong ước gì bên cạnh hiện giờ đang
Rộng vòng tay ấm áp trải mơ màng
Ru hồ điệp thênh thang chìm giấc mộng

Em rất sợ chuỗi thời gian trống rỗng
Nằm nghe mưa gió lộng thổi canh chầy
Vẳng điệu đàn ai khảy nốt chùng dây
Câu vọng cổ đong đầy niềm xúc cảm

Em rất sợ những chiều buông ảm đạm
Nẻo đường về vầng xám phủ châu thân
Sợi lẻ loi xâm chiếm khiến bần thần
Mang trĩu nặng gót chân đờ đẫn bước

Thầm cầu nguyện một ngày nao có được
Dưới vòm trời Long trước Phượng nối theo
Vui lượn chao trên ngọn thác ngang đèo
Thưởng suối chảy, thông reo, rừng ca hát

Dẫu khoảnh khắc cũng làm tim dào dạt
Còn hơn là bát ngát nhặt tái tê
Nói đi Yêu! Son sắt vững lời thề
Dù vật đổi, nhưng hề tình lay chuyển.


December 15, 2019
Tam Muội
Nguyễn Thành Sáng
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1691)
Bài gửi Sun May 31, 2020 11:41 am by Nguyễn Thành Sáng
dòng -  Dòng thơ họa của Nguyễn Thành Sáng &Tam Muội (2) - Page 15 Hinh-nen-xe-dap-tinh-yeu-de-thuong-lang-man-12

Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1691)

Tơ Lòng Vấn Vương

Mình ơi hỡi! Trăng hôm nay sáng quá
Cỏ thì thào phiến lá khẽ khàng rơi
Đỉnh non ngàn mây trắng quyện lả lơi
Cảnh thanh thoát rạng ngời ôi tuyệt mĩ

Ngoài mái sảnh tiếng côn trùng uỷ mị
Dấy tấc lòng đậm trí ảnh hình anh
Bao nhớ nhung bấy quạnh quẽ đơn mành
Đêm phảng phất sương gành len lỏi lạnh

Ôm gối chiếc mà tơ đồng sóng sánh
Mong ước gì bên cạnh hiện giờ đang
Rộng vòng tay ấm áp trải mơ màng
Ru hồ điệp thênh thang chìm giấc mộng

Em rất sợ chuỗi thời gian trống rỗng
Nằm nghe mưa gió lộng thổi canh chầy
Vẳng điệu đàn ai khảy nốt chùng dây
Câu vọng cổ đong đầy niềm xúc cảm

Em rất sợ những chiều buông ảm đạm
Nẻo đường về vầng xám phủ châu thân
Sợi lẻ loi xâm chiếm khiến bần thần
Mang trĩu nặng gót chân đờ đẫn bước

Thầm cầu nguyện một ngày nao có được
Dưới vòm trời Long trước Phượng nối theo
Vui lượn chao trên ngọn thác ngang đèo
Thưởng suối chảy, thông reo, rừng ca hát

Dẫu khoảnh khắc cũng làm tim dào dạt
Còn hơn là bát ngát nhặt tái tê
Nói đi Yêu! Son sắt vững lời thề
Dù vật đổi, nhưng hề tình lay chuyển.


December 15, 2019
Tam Muội


Vẳng Vọng Tiếng Con Tim...

Em vò võ bên góc đời hiu quạnh
Còn anh thì, nẻo vắng dạ hoài vương
Nghĩa đượm nồng yêu đương vơi giá lạnh
Nhưng cũng buồn hụt hẫng, đọng pha sương...

Hoà thổn thức, đường trường chung lối bước
Tiến thẳng về phía trước ngập hương mê
Duyên thiên kỷ nối thề, đan hẹn ước
Quyện ảnh hình tha thiết nắm nhau đi

Đăng đẳng ấy, lê thê làn sóng vỗ
Dáng con thuyền nhấp nhố vượt trùng khơi
Có đôi lúc chơi vơi bầu mưa đổ
Lắm bao lần bão tố giũ, giăng nơi

Đôi chúng mình từng hồi quay đối mặt
Nấu nung nầy chất ngất lửa tin yêu
Lai láng tợ thuỷ triều dâng bát ngát
Đẩy lềnh bềnh rưởi rác giạt rong rêu

Cõi thênh thang thật nhiều màn u ám
Chợt bất ngờ phả xám phủ che ngang
Khiến thỉnh thoảng không tầng hun hút tận
Xoải chim trời mấy bận dậy tâm can...

Khoảnh khắc đó, ngỡ ngàng đà hiểu thấu
Chấp nhận rồi, đậm dấu khó hề lay
Chỉ canh cánh chuỗi dài niềm đau đáu
Mảnh vườn hồng đoá chậu khuất trời mây

V.Q hỡi! Tháng ngày xây khối mộng
Mãi chập chờn chiếc bóng bạn tình chung
Bầu diệu vợi, mịt mùng muôn gió lộng
Đáy linh hồn vẳng vọng tiếng con tim...


16/12/2019
Nguyễn Thành Sáng
Nguyễn Thành Sáng
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1692)
Bài gửi Sun May 31, 2020 11:42 am by Nguyễn Thành Sáng
dòng -  Dòng thơ họa của Nguyễn Thành Sáng &Tam Muội (2) - Page 15 Images?q=tbn:ANd9GcSgDFSyxiPR9EZPSn-we7z_HQuQClGSKh32fY0Sa1Xy5h7AQt5_RQ

Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1692)

Hãy Khóc Cạn Một Lần Đi Em!

Hãy khóc đi em! Khóc thật nhiều đi!
Khóc cho cạn những gì tim chất chứa
Để mai nầy ta không còn nhau nữa
Cũng hết rồi một thuở gió, trăng, sương!

Và nếu như tình cờ bước trên đường
Bất chợt gặp chẳng vương niềm dĩ vãng
Em cứ thẳng và lòng tôi bình thản
Có gì đâu vướng bận cõi lòng ai

Nơi em đến chắc không thấy heo may
Không khoắc khoải tháng ngày ôm khúc biệt
Không mất ngủ, bỏ ăn, sầu da diết
Không những lần tha thiết…Nhớ nghe anh!

Còn chỗ tôi chắc gió cũng rung rinh
Lá vàng đổ như tình tôi đã đổ
Đêm cũng trăng khi lúc mờ, lúc tỏ
Những chiều về trước ngõ vẫn lam treo!…

Tình yêu ơi! Tôi yêu biết bao nhiêu
Nhưng không thể, dẫu nhiều lần bịn rịn
Bởi hồn gió kiếp đời đây đã định
Còn ở em khép kín mộng vườn xuân

Bóng thênh thang theo khắp dãy không tầng
Sao giữ được sắc vàng nơi thượng uyển
Khi mây ám, cuồng phong đà luân chuyển
Thì làm sao ánh nhuyễn vẹn toàn đây…

Hãy khóc đi em! Khóc cạn hôm nay
Giọt lai láng tràn đầy lên khoé mắt
Anh lau lệ cho em mà lòng tan nát
Cũng cam đành phụ bạc…Một lần thôi!


31/5/2017
Nguyễn Thành Sáng


Đành Nợ Tình Anh

Cả buổi chiều chẳng hó hé nửa câu
Ngồi lặng lẽ âu sầu châm khói thuốc
Chuyện duyên nợ dường như gần trói buộc
Lập gia đình lệ thuộc đấng song thân

Mấy tháng nay phấp phỏng với tần ngần
Lắm lúc muốn một lần xong buông thả
Nhưng do dự để lòng luôn nấn ná
Dẫu hai bên giục giã mối tơ đồng

Mái óng huyền đã lấm chấm nhiều bông
Trăng sắp khuyết, má hồng phơi nhợt nhạt
Con chim sáo vô tình ngân giọng hát
Hay sóng ngầm ồ ạt dưới biển xanh?

Dợm hỏi han lại sợ động voan mành
Khiến khó xử long lanh tràn giếng ngọc
Thêm trĩu nặng đôi vai gầy của nhóc
Đành ôm buồn quạnh góc đếm vàng thu...

Tâm tư nầy, chất ngất nỗi trầm u
Em thấu hiểu mặc dù mình tiến tới
Nên giai ngẫu mà anh hằng mong đợi
Biết nguyện thành, phấn khởi chuỗi thần tiên?

Dòng sông kia nước vẫn chảy hồn nhiên
Đưa thuyền mộng xuôi miền vui hạnh phúc
Hoặc bão thổi trận cuồng phong khuấy đục
Cho bẽ bàng ngã gục giữa trùng khơi?

Bởi đắn đo nghịch cảnh sẽ ngút ngời
Rồi dang dở, lạnh lời, đeo dai dẳng
Đoạn đời cuối nào trơn tru bằng phẳng
Phải gió lồng, tuyết trắng phủ đường đi?


December 16, 2019
Tam Muội
Nguyễn Thành Sáng
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1693)
Bài gửi Sun May 31, 2020 11:43 am by Nguyễn Thành Sáng
dòng -  Dòng thơ họa của Nguyễn Thành Sáng &Tam Muội (2) - Page 15 3253

Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1693)

Lấp Mộ Tình Sầu

Bởi chẳng nợ nên thành dang dở
Lắm canh dài nức nở héo hon
Nhói đau gặm nhắm bào mòn
Tràng hoa nghiêng ngả lại còn tuyết giăng

Rơi chồng chất thêm nằng nặng cánh
Chỉ nhẹ luồng gió lạnh thổi qua
Coi như cuống rũ là đà
Rớt nằm mục rữa nát ra tro tàn

Tình cũng vậy từng đan thiết thạch
Hứa bão bùng nào cách ngăn đâu
Mà ôi buông xuống những sầu
Trớ trêu định mệnh lệch câu đá vàng

Chuỗi đằm thắm nhịp nhàng sóng vỗ
Đẩy thuyền mơ bến đỗ hằng mong
Dẫu chừ vướng nghiệp long đong
Ráng sau trọn nghĩa thoả lòng phỉ duyên

Nhưng nhặt mãi mũi xuyên tim rỉ
Khoảng thời gian dung dị vụt bay
Thay vào ngụm đắng chát cay
Bầu luôn ảm đạm tháng ngày âm u

Sương dày đặc mịt mù lối mộng
Nỗi chơi vơi trống rỗng lạc hồn
Đành tay đào mộ huyệt chôn
Cơn mê ấp ủ trường tồn ngộ sai

Từ đây sẽ đường ai nấy bước
Hầu chút gì lưu được trong tim
Cát xây lầu ái đã chìm
Niêm phong dĩ vãng, thôi tìm đến nhau.


November 17, 2019
Tam Muội


Vĩnh Biệt Nhé!

Tuyết trắng dã trùm lên hàng cỏ lá
Lẳng lặng ngồi, rỉ rả tím trào ra
Em lấy chồng thế là tan vỡ cả
Chuỗi tháng ngày vò võ vấn vương xa...

Còn đâu nữa chiều tà trên lối ngõ
Dấu chân thầm, nhung nhớ vọng trời mây
Lan man nghĩ về ai ngang xóm nhỏ
Có trở trăn làm úa héo, mai gầy?

Thôi hết nắm bàn tay thon thon ngón
Dìu thương đi trong nắng lụn hoàng hôn
Đường vắng vẻ mà lòng không quạnh quẽ
Luống dạt dào nhè nhẹ gợn từng cơn

Sẽ không những chập chờn hình ảnh bóng
Dáng em buồn, chầm chậm ngước không gian
Để lởn vởn, bâng khuâng sầu khuấy động
Hướng mịt mờ lồng lộng nghẹn cầm canh...

Khu vườn mộng dệt dành riêng hai đứa
Kể từ đây anh dỡ bỏ em ơi!
Cho mai mốt thuyền đời em qua bển
Thảnh thơi chèo lướt gợn được trôi xuôi

Cổng đại học một thời đan mơ ước
Tối nghiệp rồi kiệu rước sẵn dành đem
Nay vẫn đứng bên thềm ngày mấy lượt
Ngắm thẫn thờ thả bước, nén vào tim...

Vĩnh biệt nhé! Ánh huyền thu sóng biếc
Trải vô vàn da diết luyến lưu hương
Vĩnh biệt nhé! Con đường xưa tha thiết
Khiến hồn tình rũ riệt nhểu hàn sương...


17/12/2019
Nguyễn Thành Sáng
Nguyễn Thành Sáng
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1694)
Bài gửi Sun May 31, 2020 11:44 am by Nguyễn Thành Sáng
dòng -  Dòng thơ họa của Nguyễn Thành Sáng &Tam Muội (2) - Page 15 Hqdefault

Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1694)

Một Thoáng Từ Ký Ức

Lởn vởn hình em trong trí tôi
Khiến lòng chạnh nhớ thuở xa xôi
Cảnh đời dâu bể, về nơi ấy
Dãi nắng dầm sương dưới bóng trời!

Để tuổi xuân thì uổng phí oan
Chìm màn u ám, tím vầng trăng
Đẩy muôn lóng lánh dần phai nhạt
Lặng lẽ chơ vơ cạnh héo tàn

Thui thủi lạnh lùng mỗi sớm hôm
Đêm đêm thao thức vọng đầu non
Nỗi niềm canh cánh tiền cơm gạo
Bám chặt cơ hàn, ghị bước chân!

Còn đâu thanh thản với vô tư
Hướng mắt nhìn quanh chẳng thấy mờ
Bốn phía ngập đầy thơ với mộng
Lữ hành thả gót tận xa lơ

Còn đâu khoảnh khắc nhớ nhung thương
Kỷ niệm thời gian trải chặng đường
Nghe gió du dương vờn cỏ lá
Ngắm hoa hé nụ toả làn hương…

Em! Người con gái chốn đồng quê
Suối biếc long lanh, đã nghĩ gì?
Mà cứ nhiều lần vòng lối ngõ
Cận rào, anh… hỡi!...Chớp làn mi

Tôi biết! Tình yêu đã đến em
Nhẹ nhàng ngày tháng thấm vào tim
Nhưng đành giả bộ…ờ… ơ…ớ
Bởi hiểu mai nầy…Tôi cánh chim…


18/5/2018
Nguyễn Thành Sáng


Sầu Giữa Đêm Đông

Lại nữa Giáng Sinh sắp đến rồi
Thời gian nghiệt ngã lững lờ trôi
Em giờ xứ lạ sầu man mác
Phấp phỏng chuyện Người đã sánh đôi?

Bấy năm ròng rã, bấy năm trời
Kỷ vật hôm nào...mà hỡi ơi!
Tình dở dang tình, bao khắc khoải
Khiến lòng trĩu nặng ngưỡng chơi vơi

Hờ hững chim chiều vỗ cánh bay
Để đồng hoang vắng cảnh như nay
Đường đê lởm chởm gồ ghề bước
Khúc khuỷu ngoằn ngoèo, Bậu hiểu thay?

Mơ hồ...sao vẫn chuốc thương đau
Gặp gỡ duyên đầu tưởng của nhau
Vĩnh viễn trăng ngà soi bóng liễu
Đất sông hoà quyện, thắm trầu cau

Nhưng đếm hoài thu lá rụng cành
Nhành cây trơ trọi chuỗi buồn tanh
Còn đâu tay nắm, quỳ bên Chúa
Ước nguyện tương lai giấc mộng thành

Lặng ngắm gói quà xinh xắn kia
Niềm riêng thổn thức giọt đầm đìa
Thước phim ký ức quay thườn thượt
Chẳng lỗi lầm gì...phải rẽ chia?

Vi vút vào đêm chạnh não nề
Đắng hồn quạnh quẽ giữa lê thê
Đông chừ buốt giá hơn đông nọ
Ngớ ngẩn...vu vơ...hỏi có về?


December 17, 2019
Tam Muội
Nguyễn Thành Sáng
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1695)
Bài gửi Sun May 31, 2020 11:46 am by Nguyễn Thành Sáng
dòng -  Dòng thơ họa của Nguyễn Thành Sáng &Tam Muội (2) - Page 15 60d89e1ab12bfb16a61e7ed96d530aae

Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1695)

Tình Thắm

(TNBC - Nhất Vận)

Một thoáng giận thầm, một thoáng thương
Khuya lơ thao thức nhểu hàn sương
Từ nơi thăm thẳm ngân âm hưởng
Tận đỉnh chơi vơi nhớ ảnh hường
Đẩy phút vô tình thêm nghịch hướng
Khiến lòng canh cánh nghẹn sầu phương
Tin yêu chia sẻ dòng tâm tưởng
Đón nhận, bình tâm để tỏ tường.


7/3/2019
Nguyễn Thành Sáng


Đông Lạc Lõng

(Nhất Vận - Ngũ Độ Thanh)

Đông tràn tuyết lạnh cõi lòng ta
Những tưởng tình yêu thắm đẹp mà
Bậu chửa buông lời lo lắng đã
Mình chưa nhắn điện vỗ về qua
Không còn mộng thuở môi kề má
Chẳng có mơ thời nhãn tựa na
Lạc lõng đêm nằm nghe gió phả
Tim luồn thổn thức giọt sầu ca.


December 17, 2019
Tam Muội
Nguyễn Thành Sáng
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1696)
Bài gửi Sun May 31, 2020 11:46 am by Nguyễn Thành Sáng
dòng -  Dòng thơ họa của Nguyễn Thành Sáng &Tam Muội (2) - Page 15 Woman-SAD-e1554476419611

Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1696)

Chừng Như Xót Xa

Tiếng côn trùng mải miết điệu ngoài sân
Ngọn gió lạnh bất nhân luồn khe cửa
Nhối nhức nhối bỗng như lằn dao khứa
Tím tơ đồng rỉ ứa những dòng cay

Đêm một mình nghe mặn đắng nghiến đay
Khối trống trải đang giày xiên thấm mệt
Quả kia vốn dẻo dai nay đà hết
Sức rã rời, nhiều vết tích thật sâu

Có lắm khi quẩn trí bởi xám mầu
Giăng chằng chịt cảnh đâu toàn tăm tối
Đường khúc khuỷu bùn sình dơ lầy lội
Bước gập ghềnh với nỗi khổ mang mang

Muốn buông xuôi duyên nợ, nợ lỡ làng
Thêm danh vọng phũ phàng giam số kiếp
Rơi hụt hẫng tiếng kêu than hồ điệp
Cố vẫy vùng thoát nghiệp cõi thâm u

Mãi bon chen lục lọi giữa mịt mù
Hầu nhặt nhạnh miếng phù du sót lại
Đố khuây khoả mối tình gieo ngang trái
Chỉ đem vào muối rải khắp buồng tim

Ngập cơn mê đằng đẵng mắt kiếm tìm
Kẻ tâm sự, lấp dìm cơn cảm xúc
Nhưng bè bạn cũng đôi người lục đục
Kia ra toà, đó thúc ngựa truy phong

Chẳng thể ai chia sẻ hiểu tấc lòng
Còn Cha Mẹ thì mong đừng biết đến
Tuổi bóng xế chừ rinh tia sấm nện
Lấy dây thừng mà bện chặt hay sao?

Rốt cuộc rồi chiếc lá vẫn chênh chao
Đành câm nín nghẹn ngào chan suối lệ
Nghiệt cay nghiệt tẽn tò luôn ngạo nghễ
Để nụ cười méo xệ bám vành môi.


December 5, 2019
Tam Muội


Điểm Bóng Hoàng Hôn

Nầy Sáng hỡi! Từ xa xôi vạn dặm
Ta chuyển mình mấy bận vượt trùng dương
Rong ruổi hướng ngàn phương về tít tận
Sẵn tiện đường thăm bạn buổi canh sương!

Nhìn phong trần, ánh buồn treo suối biếc
Nhẹ nhàng môi, khói thuốc nhả đêm đen
Nghe cõi lòng dấy lên niềm cảm xúc
Thương bạn hiền giây phút vẻ miên man

Có phải chăng quả tim đang trăn trở
Chuyện mịt mờ lối ngõ bước chơi vơi
Hay phong vũ cứ nhồi giăng khắp chỗ
Khiến con thuyền nghiêng ngả nặng chèo bơi?...

Gió Trung Á bạn ơi! Ngồi lặng lẽ
Giữa bốn bề quạnh quẽ phủ màn thâu
Ta chạnh nhớ thuở nào chân sỏi đá
Bao ân tình, nghĩa cả đọng vào sâu

Nhớ kỷ niệm ngọt ngào muôn ấm áp
Nhớ mộng vàng xây đắp vỡ tan phai
Nhớ da diết hình ai sầu khoé mắt
Nhớ từng hồi day dứt, tím trời mây

Nhớ bỗng chốc cuồng quay, chìm tan tác
Nhớ đớn đau còn mất lẽ phù vân
Nhớ gian khổ thời gian đầy chất ngất
Nhớ cát vàng, giọt khát vắt khô khăn...

Trút vét cạn châu thân bầu nhựa sống
Đặt tận cùng chiếc bóng lạnh héo hon
Cố sức bật, đôi chân tìm thoáng rộng
Bờ tới rồi! Thì cũng điểm hoàng hôn...


18/12/2019
Nguyễn Thành Sáng
Nguyễn Thành Sáng
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1697)
Bài gửi Sun May 31, 2020 11:47 am by Nguyễn Thành Sáng
dòng -  Dòng thơ họa của Nguyễn Thành Sáng &Tam Muội (2) - Page 15 OPP-xlws0199-autumn-waterfall-wallpaper-furniturestop-co-uk-8033

Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1697)

Lời Của Gió

Đừng uống, người ơi, đừng uống nữa
Men nồng phôi lãng tạm mà thôi
Tan rồi lại trở về bao nhớ
Quằn quại tâm hồn, ngất tả tơi

Mấy ai vẹn sống giữa dòng đời
Mãi ánh trăng vàng, mãi sáng soi
Chẳng rã đêm tàn, vầng bóng nhạt
Trả về cô tịch, một chơi vơi

Và có mây nào chẳng cánh bay
Trôi về xa thẳm mịt mờ phai
Từng con sóng gợn ngàn năm lộng
Cũng một chiều thu tỉnh lặng hoài

Hoa xuân rực rỡ dưới vầng đông
Sắc thắm long lanh toả ánh hồng
Thoáng độ thời gian không mấy chốc
Rủ tàn, héo úa, rụng từng bông!

Lửa nào cháy mãi chẳng lần tàn
Khúc nhạc êm đềm lại chẳng tan
Ý sống, tâm tình ngàn biến đổi
Trời xa luôn trải, phủ mây ngàn…

Thôi hãy xoá sầu, trôi nỗi luỵ
Chun nầy nốc cạn hết rồi đi
Đừng ngồi đó nữa, hồn quay mộng
Chỉ nát cuộc đời với thống bi

Mây ám sẽ qua, trời lại sáng
Vầng đông trổi dậy, ánh vàng mai
Trăm hoa đua nở, còn khoe nụ
Nối tiếp khung trời vạn sắc say!


Nguyễn Thành Sáng


Khuyên Bạn...Cạn Dòng

Đã bao ngày ray rứt cả ruột gan
Muốn điện thoại luận bàn nhưng lại sợ
Câu thô thiển, lỡ lời, dùng cắc cớ
Khiến Bạn buồn tan vỡ mối tình thân

Dẫu biết rằng tính khí chẳng bất nhân
Có nhiều chuyện rất cần thời gian hiểu
Bởi cuộc sống hẩm phần nên túng thiếu
Chớ nặng nề chế giễu cũng không hay

Đâu mấy ai hoàn hảo cõi tạm này
Giữa hổn độn an bày do tạo hoá
Đó phè phỡn ăn chơi vui sa đoạ
Phung phí tiền, cướp đoá cẩm hồng nhung

Đây nhớp nhơ, gom góp chút sức cùng
Thêm manh áo, tấm mùng, vài thang thuốc
Lon gạo nhỏ đến từng nhà quyến thuộc
Chỉ chính người trong cuộc cặn kẽ thôi

Mình đứng ngoài châm biếm họ đãi bôi
Mua hào nhoáng tự mồi chài ngọn lửa
Bán trơ trẽn lẳng lơ nhành cây tựa
Rồi miệt khinh là đứa mất nết thì

Đời vạn màu muôn vẻ lắm một khi
Chưa nếm trải những gì đừng vội vã
Làm kết án bỉu dè lăng nhục mạ
Đường còn dài sỏi đá hẵng đằng kia

Đêm sắp tàn thao thức dưới đèn tia
Mượn trang giấy hầu lia đi niềm nỗi
Buông thả nhé! Cực đoan và tuyệt đối
Hãy hoà đồng hợp trỗi khúc từ tâm.


December 18, 2019
Tam Muội
Nguyễn Thành Sáng
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1698)
Bài gửi Sun May 31, 2020 11:49 am by Nguyễn Thành Sáng
dòng -  Dòng thơ họa của Nguyễn Thành Sáng &Tam Muội (2) - Page 15 Images

Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1698)

Vậy Mờ...

Cũng lại thương thương, cũng lại chờ
Cũng nầy vương vấn, cũng nầy mơ
Ra vô trông ngóng, niềm trăn trở
Vò võ, bâng khuâng nỗi thẫn thờ

Ơi hỡi! Trăng tình đang lửng lơ
Có nghe thoang thoảng dưới khung mờ
Lâng lâng cỏ lá sầu than thở
Nắng lạc phương nào để ngẩn ngơ

Ơi hỡi! Mộng lòng nhạc với thơ
Từ sâu thăm thẳm tự bao giờ
Có ngân dãy điệp buồn tan vỡ
Hoặc khảy nỉ non khúc vật vờ?

Sao nay bốn phía lặng như tờ
Để dấu chân thầm quạnh vẩn vơ
Trưa nắng hanh hao hình bỡ ngỡ
Nghe nhiều loáng thoáng tiếng ầu ơ

Khuây khoả phôi phai phút phạc phờ
Nhìn mây phủ xám, ngọn rung tơ
Xa xăm diệu vợi đầy nhung nhớ
Man mác tâm tư ngập cõi bờ

Nếu biết rằng yêu lắm dại khờ
Nhìn vầng lững khuyết chạnh bâng quơ
Sợ kia buốt giá trùm khung ở
Ngại nọ mênh mang dậy hững hờ?

Nếu biết yêu đương là rộng mở
Keo sơn thiết thạch chẳng nghi ngờ
Không lo, há sợ, hề chi ngớ
Có lẽ loanh quanh, bậu đẫn đờ

Thì yên dạ nhé! Đợi mai...Ờ.


13/12/2019
Nguyễn Thành Sáng


Duyên Nợ Ỡm Ờ

(Thơ Hoạ Giữ Nguyên Từ Cuối)

Có phải phương Nam Bậu ngóng chờ
Nên miền Tây vực giữa cơn mơ
Hoang mang tỉnh giấc nằm trăn trở
Phiền muộn suy tư bóng thẫn thờ

Ngọn nến lập loè cảnh lẳng lơ
Ngoài song thấp thoáng ảnh trăng mờ
Cô đơn động đậy câu than thở
Ồ ạt sóng lòng phút ngẩn ngơ

Bật phím khảy đàn vọng tiếng thơ
So dây nhấn nốt trỗi từng giờ
Đột nhiên văn vĩ làm tan vỡ
Khúc nhạc du dương loãng vật vờ

Bốn bức tường vôi bỗng lặng tờ
Dâng niềm trống trải, ngẫm vu vơ
Trần gian tái hợp tình yêu ngỡ
Ôi hỡi cơ trời!... Điệu xót ơ

Để tháng năm trôi nét phạc phờ
Miệt mài da diết chuỗi rung tơ
Ngâm nga khắc khoải buồn thương nhớ
Tha thiết mà chi...mãi cách bờ

Vị đắng men cay nếm dại khờ
Đêm dài trí não luống bâng quơ
Muốn hồn xuất cạnh bên Chàng ở
Nhưng tảng mây che, gió hững hờ

Khiến buốt lạnh lùng xuyên quả mở
Đắm say ngây ngất lại nghi ngờ
Đan xen những thứ, buồng tim ngớ
Lắm lúc mông lung dạ đẫn đờ

Há chẳng nợ duyên khá ỡm ờ?


December 18, 2019
Tam Muội
Nguyễn Thành Sáng
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1699)
Bài gửi Sun May 31, 2020 11:50 am by Nguyễn Thành Sáng
dòng -  Dòng thơ họa của Nguyễn Thành Sáng &Tam Muội (2) - Page 15 The-breath-of-spring-yellow-wildflowers-and-blue-butterfly-2560x

Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1699)

Giấc Mơ

Em có thích theo anh về bên ấy
Dựng ngôi nhà phía dãy nước sông xanh
Ngày thanh thản ra đồng xem cỏ cháy
Ngắm hàng cây phe phẩy nhánh xung quanh...

Chiếc cầu gòn bắc ngang con kinh nhỏ
Giữa hai bờ lố nhố lá sum sê
Dẫn hướng tới triền đê ngăn lúa mạ
Thẳng tắp dài suốt cả một đường đi

Nghe được tiếng rù rì chim ghé đậu
Dưới mây ngàn in dấu lững lờ trôi
Ngước mặt lên vòm trời trùm vạn mẫu
Cảm dương hồng nung nấu chí sinh sôi

Hoàng hôn đổ từng hồi cơn gió thoảng
Xoa dịu dàng, xoá hẳn nhọc nhằn trưa
Lờ mờ tối ruộng đưa hương bảng lảng
Ngây ngất niềm bậu bạn đắp xây mơ

Những đêm sáng anh và em ra bến
Thưởng thức dòng lởn vởn ngọn rung rinh
Trên lóng lánh in hình loang sóng gợn
Bọt phì phèo đùa giỡn giũ mênh mang...

Ủa em đâu? Văng vẳng ò o gáy
Ồ! Thì ra cảnh thấy mới vừa qua
Chỉ là mộng canh khuya bầu kéo lại
Bóng hình Thương gần gũi ấm tim Ta

Yêu dấu hỡi! Trăng ngà rơi đỉnh núi
Hai đứa mình thui thủi sớm chiều hôm
Ngàn tha thiết chập chờn tâm trí mãi
Để mảnh hồn tê tái lượn đầu non...


14/12/2019
Nguyễn Thành Sáng


Rồi Sẽ Một Ngày

Lòng ngóng đợi! Mỏi mòn trong ngóng đợi
Buổi tương phùng phất phới tận miền xa
Để năm tháng quạnh tà đau buồn khởi
Khởi buồn đau! Ôi hỡi ấy vậy mà

Hận nghịch cảnh! Trời đà gieo nghịch cảnh
Khiến đôi tim nhặt nhạnh khối thẫn thờ
Xuân đến Hạ bơ vơ oằn trĩu gánh
Gánh trĩu oằn bởi lãnh nghiệt Thiên cơ

Thật tha thiết! Đâu ngờ yêu tha thiết
Hồn gặp nhau nhận biết mối duyên thời
Uyên rẽ thuý tả tơi lần ly biệt
Biệt ly lần rũ riệt giữa chơi vơi

Bao thống khổ! Cuộc đời mang thống khổ
Ai cặp thuyền hạnh ngộ trải niềm vui
Còn đây vẫn ngậm ngùi sầu thiên cổ
Cổ thiên sầu rộng hố mãi tới lui

Rớt nguồn lệ! Sụt sùi lau nguồn lệ
Nguyện bất toàn dâu bể ở trần gian
Đành nén lại phàn nàn thôi thì thế
Thế thì thôi ngạo nghễ khảy cung đàn

Đồng xướng hoạ! Chứa chan dòng xướng hoạ
Kết mộng vàng khuây khoả khúc tương tư
Gom vần luật âm từ thành vạn đoá
Đoá vạn thành hầu xoá chuỗi lắc lư

Chỉ cõi tạm! Là hư vô cõi tạm
Khói phù vân vạt xám sẽ dần phai
Rồi chốn cũ, hình hài, môi, mắt chạm
Chạm mắt môi cỏ thảm bước khoan thai

Chàng với Thiếp! Dặm dài Chàng với Thiếp
Nay chẳng hoài vướng nghiệp buốt lạnh căm
Dưới ánh toả trăng rằm xây hồ điệp
Điệp hồ xây trọn kiếp thoả tơ tằm.


December 19, 2019
Tam Muội
Nguyễn Thành Sáng
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1700)
Bài gửi Sun May 31, 2020 11:51 am by Nguyễn Thành Sáng
dòng -  Dòng thơ họa của Nguyễn Thành Sáng &Tam Muội (2) - Page 15 141831-tam-sinh-10

Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1700)

Rồi Sẽ Một Ngày

Lòng ngóng đợi! Mỏi mòn trong ngóng đợi
Buổi tương phùng phất phới tận miền xa
Để năm tháng quạnh tà đau buồn khởi
Khởi buồn đau! Ôi hỡi ấy vậy mà

Hận nghịch cảnh! Trời đà gieo nghịch cảnh
Khiến đôi tim nhặt nhạnh khối thẫn thờ
Xuân đến Hạ bơ vơ oằn trĩu gánh
Gánh trĩu oằn bởi lãnh nghiệt Thiên cơ

Thật tha thiết! Đâu ngờ yêu tha thiết
Hồn gặp nhau nhận biết mối duyên thời
Uyên rẽ thuý tả tơi lần ly biệt
Biệt ly lần rũ riệt giữa chơi vơi

Bao thống khổ! Cuộc đời mang thống khổ
Ai cặp thuyền hạnh ngộ trải niềm vui
Còn đây vẫn ngậm ngùi sầu thiên cổ
Cổ thiên sầu rộng hố mãi tới lui

Rớt nguồn lệ! Sụt sùi lau nguồn lệ
Nguyện bất toàn dâu bể ở trần gian
Đành nén lại phàn nàn thôi thì thế
Thế thì thôi ngạo nghễ khảy cung đàn

Đồng xướng hoạ! Chứa chan dòng xướng hoạ
Kết mộng vàng khuây khoả khúc tương tư
Gom vần luật âm từ thành vạn đoá
Đoá vạn thành hầu xoá chuỗi lắc lư

Chỉ cõi tạm! Là hư vô cõi tạm
Khói phù vân vạt xám sẽ dần phai
Rồi chốn cũ, hình hài, môi, mắt chạm
Chạm mắt môi cỏ thảm bước khoan thai

Chàng với Thiếp! Dặm dài Chàng với Thiếp
Nay chẳng hoài vướng nghiệp buốt lạnh căm
Dưới ánh toả trăng rằm xây hồ điệp
Điệp hồ xây trọn kiếp thoả tơ tằm.


December 19, 2019
Tam Muội


Lẳng Lặng Con Tim

Ta luôn thấy ảnh Nàng hằng luôn thấy
Nhoẻn nụ hồng, êm ái cận kề bên
Men mật ngọt, khơi lên vầng nguyệt trải
Trải nguyệt vầng soi lối, rạng mông mênh...

Xoa dịu mát, cho tình sâu dịu mát
Phả nghẹn ngào lạc bước chốn lâm sơn
Thôi giá lạnh, chim đơn buồn tiếng hót
Hót tiếng buồn chót vót đỉnh chon von

Thả giây phút chập chờn đưa giây phút
Dạ thẫn thờ đứng trước nẻo đìu hiu
Khoé ai hoài liêu xiêu hình thương nhớ
Nhớ thương hình quạnh ngõ khẽ thầm kêu

Giũ năm tháng ráng chiều trùm năm tháng
Canh cánh lòng, hụt hẫng gót chân xa
Vương vấn mãi cố mà chìm đọng lắng
Lắng đọng chìm, văng vẳng khúc ngân nga

Hết tí tách, hiên nhà nghe tí tách
Ngước khung trời chất ngất khối âm u
Cả bốn phía lờ mờ loang sẫm đất
Đất sẫm loang rải rác lá vàng thu

Vơi khắc khoải mịt mù gieo khắc khoải
Dưới canh tàn nhoi nhói quả ngàn đau
Ngắm cành nhánh gục đầu phơi mê mỏi
Mỏi mê phơi vời vợi áng mây sầu...

Nay hun hút, bóng cầu còn hun hút
Sớm hôm ngày từng lúc hướng về nhau
Thơ ý nhạc đượm màu khuây khoả chút
Chút khoả khuây vun vút cõi trăng sao

Ta với Nàng! Biết bao Ta với Nàng
Nơi thăm thẳm ngập tràn muôn lưu luyến
Thao thức mối tơ duyên oằn trĩu nặng
Nặng trĩu oằn lẳng lặng tím con tim.


19/12/2019
Nguyễn Thành Sáng
Nguyễn Thành Sáng
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1701)
Bài gửi Sun May 31, 2020 11:52 am by Nguyễn Thành Sáng
dòng -  Dòng thơ họa của Nguyễn Thành Sáng &Tam Muội (2) - Page 15 3a6f45c81f2a10048a257882bf1673c6

Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1701)

Ký Ức Rằm Tháng Tám

Trăng thanh lơ lửng cuối khung trời
Gió nhẹ khẽ khàng đẩy lá lơi
Rặng liễu đong đưa soi ảnh nước
Đơn mình cô tịch cảm chơi vơi

Kỷ niệm hoài ôn thuở chốn quê
Mỗi năm tháng tám lại mang về
Hoa Đăng dịp Tết cùng nô nức
Già trẻ xóm làng phút hả hê

Sóng vỗ tấc lòng nỗi vấn vương
Nhớ đêm lễ hội rực khu phường
Họ hàng họp mặt vui mừng đón
Vằng vặc sắc rằm, trà tách hương

Đàn lân náo nhiệt múa sân đình
Cha cõng trên vai, lúng liếng nghinh
Ông địa phạch phành, giục trống kẻng
Lồng đèn sặc sỡ đẹp lung linh

Anh Hai trộn bột đổ vào khuôn
Chị Diễm khuấy nhân, mứt thịt luồn
Ấp áp ngọt ngào đôi Én Nhạn
Nhặt khoan bỡn cợt rộn ràng tuôn

Chễm chệ ngoại ngồi kể chuyện xưa
Hằng Nga Hậu Nghệ luyến thương vừa
Cây đa chú Cuội trong truyền thuyết
Đám nhỏ nghe say đến ngủ bừa…

Xa nhà thoáng chốc đã bao niên
Tần tảo mưu sinh lắm muộn phiền
Xứ lạ đất người thân tá túc
Mộng ngày trở lại cảnh đoàn viên

Êm đềm phấn khởi của đời con
Là tuổi ấu thơ khắc đậm tròn
Nội Ngoại Mẹ Cha cùng quyến thuộc
An bình hạnh phúc vững như non.


August 11, 2019
Tam Muội


Trà Vinh Nỗi Nhớ

Chút nữa thôi lá vàng sẽ đổ
Rải rác nhiều những chỗ thân quen
Vì quay ngược lại mảnh thuyền
Dòng sông quê Mẹ, chèo tìm tương lai...

Ba năm chẵn, chuỗi ngày viễn xứ
Bước chân dài lữ thứ bôn ba
Lắm khi thao thức dưới tà
Lan man ký ức, la đà cành sương

Kia quán hẹn, con đường số 1
Đó Bờ Hồ vầng rớt ánh loang
Nọ qua Xóm Vó lối mòn...
Biết bao dấu ấn, đậm son nghĩa tình

Vòng luân chuyển thang thênh vũ trụ
Đẩy xe đời lối ngõ sớm hôm
Người xưa, cảnh cũ, hoàng hôn
Hoá làn lam khói, mênh mông khuất bầu

Cây mướt rượt cười chào lồng lộng
Gió xuân đầu ghẹo sóng, đùa mây
Âm thầm lặng lẽ giờ đây
Bờ chiều bên rũ, phía lay vật vờ

Cánh thời gian lững lờ mãi tới
Kỷ niệm hình cứ mỗi dần trôi
Bâng khuâng dĩ vãng bồi hồi
Bóng chim tăm cá, ngậm ngùi mơ đan

Ta vói lấy cây đàn treo vách
Đã lâu rồi tí tách, nỉ non
Sợ thương, sợ nhớ, sợ buồn
Giữa đìu hiu quạnh, vấn vương não nùng...


19/12/2019
Nguyễn Thành Sáng
Nguyễn Thành Sáng
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1702)
Bài gửi Sun May 31, 2020 11:53 am by Nguyễn Thành Sáng
dòng -  Dòng thơ họa của Nguyễn Thành Sáng &Tam Muội (2) - Page 15 125

Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1702)

Vồn Vã Đầu Môi

Trầm thao thức bao lần mang nỗi nghẹn
Ngẫm chán chường kẻ đến vội vàng kia
Cố ve vuốt để mà gieo cảm mến
Thầm ý đồ rù quến ngả về ta...

Đàn treo ngõ, ngân nga chào “Quý Khách”
Bát đũa ngà lách cách tiệc chờ anh
Đây chun rượu Sâm Banh mời nốc cạn
Rôm rả lời, lai láng, ngập màu xanh

Rồi từ đó mông mênh tình “Tranh vẽ”
Vương vấn lòng nhè nhẹ lảy tim “Khô”
Lưu luyến ảo vật vờ khi quạnh quẽ
Tên của người khe khẽ gọi trong mơ

Siêng lui tới những giờ chơi vơi nhạt
Kéo gió ngàn lất phất dỗ ru say
Nước nửa ly nâng đầy lên chất ngất
Biến cục đường thành mật tặng cho “Ai”

Dẫu khoảng cách, vói tay cho bằng được
Luồn lách qua, đứng trước bẹo hình “Tôi”
Nụ nằm sẵn bờ môi cười ngọt mướt
Tỏ thấy rằng tha thiết lắm bạn ơi...

Nào hay đâu cái thời “Thơ với Mộng”
Bức sương pha treo lộng gió chiều hôm
Vội “bốc hơi” dưới vòm hanh hanh nóng
Tan từ từ, khuất bóng chửa lâm sơn

Bởi tỉnh ngộ một bên, ôi! Chán ngấy
Cũng vì đà rõ thấy ruột gan tim
Giữa kẻ đó màn đen đang cuồng xoáy
Ngập ngụa tràn tiến lại thật gần bên...


18/7/2019
Nguyễn Thành Sáng


Uất Nghẹn Cùng Mưa

Tưởng mạnh mẽ ngờ đâu Ta yếu đuối
Mãi đắm chìm rong ruổi bắt mộng mơ
Để giờ đây nhặt nhạnh khối đẫn đờ
Rơi đáy vực không trơ nhành bám víu

Màn đêm xuống cứ bồn chồn khó chịu
Quạnh hiên ngồi tiu nghỉu ngẫm niềm riêng
Ngọn gió đông cũng kéo buốt xích xiềng
Cho đày đoạ ngả nghiêng dồn tâm trí

Bao hứa hẹn nguyện thề câu tri kỉ
Tình mặn nồng dung dị sẽ có nhau
Đem thiết tha tô thắm cỏ hoa màu
Xây hoài bão, đớn đau vùi lấp rãnh

Cảm huyễn hoặc chớ nào chim liền cánh
Hay nửa vầng ghép mảnh chiếu vàng tia
Chẳng bình minh óng ánh rọi bưng đìa
Há cá chậu lia thia cùng chung bóng

Vườn xuân nở bướm ong luôn kỳ vọng
Giờ tuyết phơi lạnh cóng héo rũ mầm
Gốc hoang tàn nhăn nhúm những vết thâm
Thêm cằn cỗi đá đâm sầm lổm chổm

Tự bào chữa ví mình như hình nộm
Vẽ mặt hề lốm đốm phút tìm vui
Nhưng tận sâu nghe khắc khoải ngậm ngùi
Dường rụng vỡ, sụt sùi, thương số phận

Giữ son sắt hoá ra toàn luẩn quẩn
Khiến tấc lòng uất hận đẳng đeo mang
Chuỗi ước mơ chừ chỉ thấy bẽ bàng
Ôi cay nghiệt! Xốn xang bờ dâu bể…

Làn mưa nhẹ phất phơ vào nhân thế
Xoa dịu hồn, lau lệ, giọt sầu đương
“Sông ít khi cuồn cuộn biến triều cường
Chừng êm ả du dương dài năm tháng”.


December 20, 2019
Tam Muội
Nguyễn Thành Sáng
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1703)
Bài gửi Sun May 31, 2020 11:54 am by Nguyễn Thành Sáng
dòng -  Dòng thơ họa của Nguyễn Thành Sáng &Tam Muội (2) - Page 15 Images?q=tbn:ANd9GcQMUXptaFJ8XpBZbYDzjZNOsE3XGLzN2eQLUZXglpRBBoH4CZ3bMQ

Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1703)

Tơ Lòng Vấn Vương

Mình ơi hỡi! Trăng hôm nay sáng quá
Cỏ thì thào phiến lá khẽ khàng rơi
Đỉnh non ngàn mây trắng quyện lả lơi
Cảnh thanh thoát rạng ngời ôi tuyệt mĩ

Ngoài mái sảnh tiếng côn trùng uỷ mị
Dấy tấc lòng đậm trí ảnh hình anh
Bao nhớ nhung bấy quạnh quẽ đơn mành
Đêm phảng phất sương gành len lỏi lạnh

Ôm gối chiếc mà tơ đồng sóng sánh
Mong ước gì bên cạnh hiện giờ đang
Rộng vòng tay ấm áp trải mơ màng
Ru hồ điệp thênh thang chìm giấc mộng

Em rất sợ chuỗi thời gian trống rỗng
Nằm nghe mưa gió lộng thổi canh chầy
Vẳng điệu đàn ai khảy nốt chùng dây
Câu vọng cổ đong đầy niềm xúc cảm

Em rất sợ những chiều buông ảm đạm
Nẻo đường về vầng xám phủ châu thân
Sợi lẻ loi xâm chiếm khiến bần thần
Mang trĩu nặng gót chân đờ đẫn bước

Thầm cầu nguyện một ngày nao có được
Dưới vòm trời Long trước Phượng nối theo
Vui lượn chao trên ngọn thác ngang đèo
Thưởng suối chảy, thông reo, rừng ca hát

Dẫu khoảnh khắc cũng làm tim dào dạt
Còn hơn là bát ngát nhặt tái tê
Nói đi Yêu! Son sắt vững lời thề
Dù vật đổi, nhưng hề tình lay chuyển.


December 15, 2019
Tam Muội


Trước Phút Tạm Chia Tay

Nghe em nói, chỉ còn vài bữa nữa
Gió ru tình khung cửa khuất về xa
Để đìu hiu, lặng lẽ góc hiên nhà
Lưu luyến vọng, ngân nga bài ca cổ!

Mùa phượng đỏ... chia tay, đầy nức nở
Thắt thẻo buồn, vò võ, vấn vương thương
Đêm u tịch, bàng bạc khắp làn sương
Chiều quạnh quẽ, ngập vàng phơi thơ thẩn

Chắc có lẽ không gian từ tít tận
Áng mây mờ chầm chậm kéo ngang đây
Tàn nghiêng nhánh thỉnh thoảng lắc bàn tay
Chút lả tả nhẹ rơi bờ non nỉ...

“Yêu là chết ở trong lòng một ít
Vì mấy khi yêu mà chắc được yêu”
Thơ Xuân Diệu da diết biết bao nhiêu
Sầu than thở liêu xiêu niềm tha thiết

Còn đôi ta chẳng cây cành rũ riệt
Há biển ngàn, sóng biếc lạc thuyền bơi
Cũng chưa hề nẻo vắng thiếu trăng soi
Hoặc đơn điệu ngậm ngùi si bến mộng

Tình hai đứa ngập tràn muôn sức sống
Dưới canh thâu lồng lộng vạn vì sao
Giữa vườn xuân hoa thắm nở rợp màu
Đầy chất ngất ngọt ngào men với mật

Chỉ thao thức cung đàn ngân khúc nhạc
Bóng Ngưu Lang dõi mắt hướng đợi chờ
Chỉ ráng tà man mác, nỗi chơ vơ
Con sông nhỏ thẫn thờ đò đậu bến

Tạm chia tay vài tuần em qua bển
Tợ như dài đăng đẳng tím thời gian...


20/12/2019
Nguyễn Thành Sáng
Nguyễn Thành Sáng
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1704)
Bài gửi Sun May 31, 2020 12:10 pm by Nguyễn Thành Sáng
dòng -  Dòng thơ họa của Nguyễn Thành Sáng &Tam Muội (2) - Page 15 Giphy54

Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1704)

Lái Thuyền Ngang

Đâu còn chi nữa để mà trông
Khi ở trong tôi tận tấc lòng
Chầm chậm làn hơi dần bốc cạn
Những gì mơ ước với chờ mong!

Thật xót xa nhiều em có hiểu?
Tâm tư da diết biết bao nhiêu
Tiếc cho lầu mộng xây ngày tháng
Nay ngổn ngang trơ dưới ráng chiều

Tất cả đổ rồi theo gió đưa
Kèm theo ồ ạt ngập trời mưa
Dập vùi hỗn độn phơi nằm đó
Từng mảng trôi theo ngọn nước lùa

Tôi hận ở tôi cạn nghĩ suy
Bất ngờ năm ấy cánh hồn phi
Đêm thanh lững thững bay vào lộng
Dào dạt, lâng lâng cảm xúc vì!…

Cứ ngỡ đây là bóng của thương
Từ thời vạn kỷ kết uyên ương
Bôn ba thất lạc, trần gian gặp
Khoảnh khắc tơ vương nối mộng thường

Hiểu ra cũng chỉ đoá hoa ngâu
Gối chiếc, chăn đơn, đọng khối sầu
Khao khát bếp hồng than sưởi ấm
Vơi đi giá lạnh, phả hàn thâu

Nên đàn hai phía nghịch âm thanh
Bút mực thơ trăng cũng nhạt tàn
Sóng mãi ven bờ rung lắc vỗ
Thôi thì vĩnh biệt…Lái thuyền ngang…


19/9/2018
Nguyễn Thành Sáng


Bâng Khuâng

Trí não sáng nay thấm mệt nhoài
Lang thang bãi biển phút nguôi ngoai
Hừng đông ló dạng vàng tia nắng
Ghềnh đá cheo leo, chân sõng soài

Thiên nhiên khoảnh khắc đẹp vô cùng
Dát bạc thuỷ triều tuyệt mỹ khung
Oàm oạp chập chùng tung trắng xoá
Từng đàn hải yến lượn không trung

Ấy vậy mà sao tận tấc lòng
Dường đang chằng chịt mớ bòng bong
Chứa chan những nốt sầu len lỏi
Đem giá băng trùm, lạnh tuyết phong

Đường dài khập khễnh với Thiên cơ
Duyên nợ như mây trôi hững hờ
Nếu bỗng ngày kia, Người biến mất
Tựa làn khói mỏng… bỏ cành trơ?

Chắc sẽ đớn đau, chắc sẽ buồn
Đêm nhìn nguyệt lạc, đếm mưa tuôn
Bâng khuâng trăn trở bao câu hỏi
Nguyên cớ làm sao, nước cuộn cuồn?

Trùng điệp thênh thang cảnh giới nầy
Hoạ chăng có thể kiếm tìm đây?
Một khi gió lặng, bình yên sóng
Miễn cưỡng chi thêm cho xước trầy

Biết đâu đó lại điều may mắn
Cánh cửa bên ngoài chóng mở ra
Khép khổ sử tình… chôn dĩ vãng
Vận hành nhặt nhạnh chuỗi ngân nga.


December 21, 2019
Tam Muội
Nguyễn Thành Sáng
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1705)
Bài gửi Sun May 31, 2020 12:12 pm by Nguyễn Thành Sáng
dòng -  Dòng thơ họa của Nguyễn Thành Sáng &Tam Muội (2) - Page 15 4ac4d4d4xa454f208a2f06902

Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1705)

Anh Đi Rồi

Nhàn nhạt vàng lác đác trải đường đi
Tia nắng bạc thầm thì xuyên kẽ lá
Thu lãng mạn với gam màu nền nã
Hoa sữa nồng, nhưng dạ đón heo may

Anh đi rồi để lại chén đắng cay
Em uống cạn tháng ngày mong thương nhớ
Rơi lạc lõng nghẹn ngào đêm trăn trở
Man mác buồn nức nở dưới cô đơn

Anh đi rồi căn gác bỗng trống trơn
Nghe chua chát phím đờn buông réo rắt
Tiếng non nỉ côn trùng như siết chặt
Tấm tơ lòng quặn thắt nỗi ưu tư

Anh đi rồi khoé mắt đọng lệ dư
Ướt chăn gối lừ đừ khơi tâm trí
Thuở bão táp, mưa sa, hoài tri kỉ
Bữa cơm thường dung dị nguyện trăm năm

Anh đi rồi gom buốt giá lạnh căm
Ngoài tuyết phủ, trong nằm soi bóng lẻ
Khoác mây lộng treo từng cơn gió nhẹ
Dỗ giấc sầu khe khẽ lịm dần đau

Anh đi rồi có phải cách biệt nhau
Chuỗi gắn bó nghèo giàu luôn chia sớt
Dầu cuộc sống băng sông trồi biển đợt
Vẫn sắt cầm chẳng ngớt những niềm vui

Chiều hôm nay chân độc bước ngậm ngùi
Ôm thấp thỏm sụt sùi ghim da diết
Người yêu hỡi! Tình chung thề bất diệt
Dẫu phận hồng…thủ tiết đợi chờ anh.


October 19, 2019
Tam Muội


Trỗi Khúc Tiêu Sầu

Mình về cõi ấy mấy hôm nay
Nẻo vắng phương Nam cũng thế nầy
Chiều xuống, tà buông, u ám lại
Thâu canh ngọn gió cứ rung cây...

Vân Quỳnh em ạ! Vân Quỳnh ạ!
Hừng sớm rồi trưa, đến xế tà
Lặng lẽ nước nguồn ra biển cả
Em đi trong nắng vẫn la đà

Còn anh hốt giọt gom thành nhớ
Đuổi bóng xa xăm gửi tiếng chờ
Thao thức đêm dài bên cửa mở
Khoả khuây kéo ánh dệt vần thơ

Chất ngất tơ vương, thắm thiết nồng
Đàn cò réo rắt khảy từ trong
Âm vang cung bậc khi trầm bổng
Cảm cảm, say say, tím tím lòng

Anh hiểu chốn nào sương cũng giăng
Hồn em lững thững dưới khung tầng
Làm sao chẳng thấm, sao không lạnh
Sao chẳng bao lần buôn buốt thân...

Còn gì để nhạc, để cho nhau
Khi mảnh trăng thanh rụng mé cầu
Sóng sánh chập chờn đưa bạn bậu
Cánh thuyền rung lắc giữa xôn xao

Muốn thét, muốn kêu thấu đỉnh trời
Ai bày chi cuộc lá vàng rơi
Ai đem gối mộng dìm trôi nổi
Ai đẩy tình yêu vạn sóng nhồi...


22/12/2019
Nguyễn Thành Sáng
Nguyễn Thành Sáng
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1706)
Bài gửi Sun May 31, 2020 12:13 pm by Nguyễn Thành Sáng
dòng -  Dòng thơ họa của Nguyễn Thành Sáng &Tam Muội (2) - Page 15 Plitvice-National-Park-beautiful-turquoise-lakes-waterfalls-Croa

Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1706)

Kết Tình

(TNBC - Nhất Vận)

Em nói bao lời xao xuyến anh
Lời ai lảnh lót điệp vàng oanh
Khiến hồn thu giá vơi sầu lạnh
Nở cánh hồng hương ngát đượm nhành
Biến cõi mây mờ trùm bóng cảnh
Thay xuân hoa rạng rực hồn xanh
Dang tay đón nhận, ôi! vinh hạnh
Nguyện giữ tình trăng vẹn chữ thành!


Nguyễn Thành Sáng


Trái Đắng

(Nhất Vận – Ngũ Độ Thanh)

Tà huy gió lộng thổi hàng lau
Sóng vỗ buồm kêu giạt mảnh tàu
Bãi biển tình chia tàn giọt máu
Bờ đê nghĩa đoạn héo buồng cau
Đường yêu đó phũ phàng nhanh nhảu
Ngả ái đây hờ hững lẹ mau
Trót lỡ thôi ghìm không nổi quạu
Âm thầm góp nhặt chuỗi sầu đau.


December 22, 2019
Tam Muội
Nguyễn Thành Sáng
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1707)
Bài gửi Sun May 31, 2020 12:15 pm by Nguyễn Thành Sáng
dòng -  Dòng thơ họa của Nguyễn Thành Sáng &Tam Muội (2) - Page 15 Images?q=tbn%3AANd9GcSMKbE-vZWRFdmMtRreo13G8dEW_TLf0CNY3KZSFMu2FuMacCbF&usqp=CAU

Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1707)

Suy Tư Kiếp Người

Đêm nằm lạc lõng giữa cô đơn
Gác vắng đìu hiu quạnh quẽ hờn
Nghe nỗi thương sầu ngân ngấn lệ
Đành cam chịu trận…biết gì hơn!

Suy ngẫm lan man ngưỡng chợ đời
Tương lai, hiện tại, thoáng chơi vơi
Thăng trầm cuộc sống trông vàng võ
Thấm thoắt nửa đường đã rụng rơi

Định đoạt mạng người bởi hoá công
Gian nan sướng khổ trí bềnh bồng
Bon chen, lợi lộc, danh, thành, bại
Đến mãn hạn trần chỉ số không

Thân xác cuối cùng cát bụi thâu
Vậy hồn vất vưởng tận nơi đâu
Hay treo năm tháng chờ luân chuyển
Nhập kiếp xoay vần nhặt bể dâu?

Chẳng lẽ phù vân xếp đặt rồi
Cứ như mây nước lững lờ trôi
Lúc diều xuôi gió bay vi vút
Chừng bão cuốn vòng tan tác thôi?…

Nhất thời lĩnh ngộ nguyện từ đây
Luyện chí tu tâm sẽ dựng gầy
Ao đục bàu trong toàn huyễn hoặc
Gam màu ngoại cảnh thoảng qua giây

Mỉm cười thử thách với chông gai
Sửa lại dung nhan vẽ nét ngài
Buông bỏ cưỡng cầu vui tuế nguyệt
Nhịp nhàng trải bước đón hồng mai.


December 15, 2019
Tam Muội


Biết Trang Bị Cho Mình

Đừng sợ đêm nay ngọn gió vờn
Đẩy màn lam khói vắt đầu non
Khi trăng nửa độ vầng treo đó
Có thể mênh mang, gợn ánh hồn!

Đừng ngại hừng đông xám lững lờ
Từng hồi kéo tới khắp vườn thơ
Âm u bỗng chốc, rồi cơn đổ
Loãng nát làn hương, đoá vật vờ

Đừng ngán bôn ba nẻo dặm trường
Gót hài lữ thứ tiến về phương
Quá nhiều chằng chịt dây leo trải
Rải rác đó đây, khựng bước đường

Đừng tím hoàng hôn bầu ráng tắt
Sương mờ lởn vởn, lối mòn đi
Lại thêm điệp khúc hai bờ rậm
Não nuột âm vang, rỉ rả bề...!

Bởi rằng vạn vật lắm muôn hình
Luôn cứ chực chờ phủ chụp lên
Chấp nhận mà thôi, dòng nước bạc
Ngập đầy sóng vỗ dãy mông mênh

Hãy còn ý sống, còn mơ đan
Còn đổi với thay, luân chuyển dần
Yếu đuối, vô tình hay thụ động
Chỉ làm nghiêng ngả dưới mây giăng

Biết sẵn cho mình “Chiếc áo mưa”
Xa xăm hun hút, bóng câu đưa
Nếu như bất chợt vòm gom tụ...
Thong thả khoác lên tiếp tục mà...


23/12/2019
Nguyễn Thành Sáng
Nguyễn Thành Sáng
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1708)
Bài gửi Sun May 31, 2020 12:16 pm by Nguyễn Thành Sáng
dòng -  Dòng thơ họa của Nguyễn Thành Sáng &Tam Muội (2) - Page 15 2411-4

Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1708)

Ngươi Và Ta

Bốc nghi ngút sau lần Ta châm lửa
Mảng lam dài tự ở xác thân ngươi
Nghiêng nghiêng vạt lờ trôi dần loang toả
Chậm từ từ tan rã khuất vào nơi...

Khoảnh khắc thôi cũng thời mang thân phận
Dãy thơm nồng mấy bận nhả bờ môi
Mới hôm nào ngậm ngùi trong vỏ láng
Phút giây nầy biến dạng nhẹ bay hơi

Đợi thong thả tay người moi móc lấy
Lắc, xe, nhìn, đốt cháy, rít lim dim
Hưởng được phút bồng bềnh lơ lửng khói
Rồi thong dong thoát khỏi kiếp triền miên...

Hồn của ngươi có lên miền thoáng rộng
Thăm họ hàng đang vọng hướng, đăm chiêu
Xem vạt nắng chiều chiều gom nhạt bóng
Ngắm không gian lồng lộng phủ đìu hiu?

Có đêm đêm nghe phiêu phiêu thổi mát
Có lâng lâng, ngây ngất nỗi niềm mơ
Có thấy sương thẫn thờ rơi xuống đất
Có nao nao giữa lất phất sầu đưa?...

Thế mà sao từ xa ngươi hát cổ
Âm vang “mùi” theo gió thoảng về đây
Khiến lòng Ta bị ngầy vì chạnh nhớ
Và nửa buồn trăn trở dưới khuya nay

Lúc cảm khái lung lay bờ rậm lá
Dạ mênh mang đợi gió đẩy làn hương
Nhưng bất chợt ngọn luồn bung mé cỏ
Thấy ê chề bởi đó quá nhiều mương...


21/7/2019
Nguyễn Thành Sáng


Khúc Phù Trầm

Đêm lặng nhìn trơ trọi mảnh trăng lu
Sương bảng lảng giăng mù che đỉnh núi
Vẳng tiếng gáy râm ran đàn dế nhũi
Mà ngấm ngầm thấy tủi phận đơn côi

Khúc phù trầm cứ mãi hững hờ trôi
Lúc vướng bão đẩy nhồi con thuyền nhỏ
Khi cuộn sóng dập dềnh như chiếc rọ
Hoặc băng dầy…ngồi ngó bóng hoàng hôn

Đường thênh thang phủ giá lạnh tâm hồn
Nguồn động lực bỗng chôn vào lòng đất
Sợi can đảm im lìm không co giật
Xác thân nầy quăng tất cả hư vô

Còn niềm tin loáng thoáng đọt mơ hồ
Nuôi giấc mộng vi mô hoài há được
Đâu có thể nguyện toàn dăm điều ước
Hoặc yên bình rảo bước dưới vòm xanh

Luôn đối đầu với ngoại cảnh xung quanh
Đem gượng ép đổi hành trang nhẹ nhõm
Cố đuổi bắt phát quang từ đom đóm
Buộc dây thừng bởi hóm hỉnh nai tơ

Vườn tình yêu thắc thỏm luống đợi chờ
Cây trổ nụ phất phơ trong vàng nắng
Nhưng nhặt nhạnh bao thương sầu đằng đẵng
Để tim lồng húng hắng giữa mùa đông

Nửa đoạn rồi vẫn khập khễnh gai chông
Thôi chấp nhận gắng gồng theo ngày tháng
Lùi một nấc hứng hồng tia chiếu rạng
Hữu hạn đời…hào sảng…chút thảnh thơi

Lướt gió mây! Đây đó khắp phương trời.


December 23, 2019
Tam Muội
Nguyễn Thành Sáng
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1709)
Bài gửi Sun May 31, 2020 12:17 pm by Nguyễn Thành Sáng
dòng -  Dòng thơ họa của Nguyễn Thành Sáng &Tam Muội (2) - Page 15 Krabi-Province-west-coast-of-southern-Thailand-rock-limestone-th

Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1709)

Khúc Phù Trầm

Đêm lặng nhìn trơ trọi mảnh trăng lu
Sương bảng lảng giăng mù che đỉnh núi
Vẳng tiếng gáy râm ran đàn dế nhũi
Mà ngấm ngầm thấy tủi phận đơn côi

Khúc phù trầm cứ mãi hững hờ trôi
Lúc vướng bão đẩy nhồi con thuyền nhỏ
Khi cuộn sóng dập dềnh như chiếc rọ
Hoặc băng dầy…ngồi ngó bóng hoàng hôn

Đường thênh thang phủ giá lạnh tâm hồn
Nguồn động lực bỗng chôn vào lòng đất
Sợi can đảm im lìm không co giật
Xác thân nầy quăng tất cả hư vô

Còn niềm tin loáng thoáng đọt mơ hồ
Nuôi giấc mộng vi mô hoài há được
Đâu có thể nguyện toàn dăm điều ước
Hoặc yên bình rảo bước dưới vòm xanh

Luôn đối đầu với ngoại cảnh xung quanh
Đem gượng ép đổi hành trang nhẹ nhõm
Cố đuổi bắt phát quang từ đom đóm
Buộc dây thừng bởi hóm hỉnh nai tơ

Vườn tình yêu thắc thỏm luống đợi chờ
Cây trổ nụ phất phơ trong vàng nắng
Nhưng nhặt nhạnh bao thương sầu đằng đẵng
Để tim lồng húng hắng giữa mùa đông

Nửa đoạn rồi vẫn khập khễnh gai chông
Thôi chấp nhận gắng gồng theo ngày tháng
Lùi một nấc hứng hồng tia chiếu rạng
Hữu hạn đời…hào sảng…chút thảnh thơi

Lướt gió mây! Đây đó khắp phương trời.


December 23, 2019
Tam Muội


Tim Của Anh...

Anh thấu hiểu niềm chơ vơ quạnh quẽ
Siết lòng em nhạt tẻ biết bao nhiêu
Khao khát lắm đích thực một tình yêu
Mà chỉ thấy ráng chiều treo lối ngõ...

Bóng thui thủi, lững lờ theo luồng gió
Bay đó đây lặng lẽ ngắm phai phôi
Nhưng cũng chỉ canh cánh nỗi chơi vơi
Đơn điệu nhạc, ngậm ngùi bên giá lạnh

Ly giọt đắng sớm chiều khi trầm ngắm
Lá thu vàng rụng nắm dấu bàn tay
Ánh nhung huyền, thắt thẻo cuốn vầng mây
Đàn trỗi khúc lai rai, lời não nuột...!

Anh đã đến và em quay mặt ngước
Bốn thẳng nhìn bất chợt loé hàng tia
Ngọn thênh thang cuồn cuộn bỗng kéo về
Cây cành nhánh quanh bề xoè rung lắc

Cái gì thật ngọt ngào nơi khoé mắt
Êm đềm đưa dịu mát trọn tâm tư
Để thẫn thờ chầm chậm tiến vào mơ
Giữa hoa nở, vô bờ dâng cảm xúc

Từ dạo ấy cứ từng giây, từng phút
Mối tơ lòng mỗi lúc đậm in sâu
Vườn vắng Ai, lữ khách chạnh vương sầu
Ngày cát bụi, vó câu dừng hướng vọng...

Rồi đôi ta cùng nhau dìu lối mộng
Dưới khung trời lồng lộng thoảng du dương
Kia nụ cười duyên dáng của hồn Thương
Nọ suối biếc gợn buồn trông vời vợi

Tim của anh! Em ơi! Đầy tiếng nói...


24/12/2019
Nguyễn Thành Sáng
Nguyễn Thành Sáng
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1710)
Bài gửi Sun May 31, 2020 12:19 pm by Nguyễn Thành Sáng
dòng -  Dòng thơ họa của Nguyễn Thành Sáng &Tam Muội (2) - Page 15 Images?q=tbn:ANd9GcRNyB8Q5oVZpMKbOo7Wp31NiV43KUFDyGflaAb6bulNscb-kitB

Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1710)

Tôi Hỏi Anh!

Tôi hỏi anh!...
Anh ngồi đó, anh cúi đầu rầu rĩ
Chỉ lo âu và cũng chỉ lo âu
Bầu không gian là cả khối u sầu
Dần phủ lấp, đè vào thân mệt mỏi!

Anh trăn trở, quay cuồng trong nhức nhói
Rồi ngước nhìn vời vợi trút thở than
Sợi dây xích xiềng chặt cả hai chân
Niềm ngao ngán muôn phần treo tâm não

Anh tơi tả dưới khung trời giông bão
Chẳng thấy người cho áo bớt hàn đông
Anh hận đời, hận cả một dòng sông
Ngàn sóng vỗ khiến lòng anh tê tái

Anh thao thức, anh nhớ thời thơ dại
Nhớ xuân đầu phơi phới cánh hồn bay
Còn bây giờ trăng lặn, gió heo may
Đẩy xám xịt, đoạn đoài ôm nối tiếc…

Bao sự việc làm cho anh da diết
Để tận cùng chẳng thiết, mặc tình buông
An ủi rằng: Trời sanh cỏ nhỏ sương
Thôi cứ mặc! Đoạn trường sao cứ mặc!

Tôi hỏi anh!
Trước nghịch cảnh khó khăn đang siết chặt
Ngả nghiêng lòng đánh mất chí vùng lên
Anh nghĩ sao? Thiên chức một cái tên
“Chồng”và “Cha”! của mình nơi mái ấm

Ai ở trong tận cùng sâu thăm thẳm
Trọn nghĩa tình trĩu nặng đợi chờ anh?…
Ích lợi gì chán nản với bi quan
Đường dẫu tối, cố lần rồi sẽ thoát!

Cảnh của tôi!
Cũng giống anh! Mười mấy năm về trước!...


30/9/2017
Nguyễn Thành Sáng


Khắc Lặng Trầm

Canh tư tí tách giọt ngoài song
Thán dế nỉ non thắt thẻo lòng
Chiếu lạnh nghiêng nằm ngân ngấn lệ
Thương sầu hẩm phận rớt long đong

Gục ngã tinh thần muốn bỏ buông
Niềm đau thất vọng trĩu oằn chuông
Tương lai, quá khứ, sao mù mịt
Bất mãn hoá công nỡ rẫy ruồng

Mưu sinh tần tảo mãi bôn ba
Thao thức miên man đến tiếng gà
Manh áo gạo tiền luôn cật lực
Vẫn hoàn tay trắng, khổ trầy da

Tình cảm trái ngang khiến não nùng
Phải chăng duyên nợ chẳng toàn cung
Hay gieo oán nghiệp từ tiền kiếp
Hiện hứng trả vay, vướng bão bùng

Đò ngang nửa chuyến vẫn lênh đênh
Sóng bạc, thuỷ dâng, để gập ghềnh
Hoa nở khuôn trăng…hoa sắp rụng
Cánh đài lơ lửng giữa mông mênh

Một khắc lặng trầm, một khắc đan
Bản nguyên mê lạc cõi trần gian
Hư danh hão lợi đều mây khói
Cuối nẻo sắc không khi xác quàn

So ra hạnh phúc hơn muôn phần
Với kẻ đói nghèo, tàn tật thân
Tiêu cực cái nhìn…thôi uyển chuyển
Nụ cười nhoẻn miệng, chuỗi tràng mân.


December 24, 2019
Tam Muội
Nguyễn Thành Sáng
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1711)
Bài gửi Sun May 31, 2020 12:21 pm by Nguyễn Thành Sáng
dòng -  Dòng thơ họa của Nguyễn Thành Sáng &Tam Muội (2) - Page 15 Images?q=tbn:ANd9GcTnv_OckJzoalO8_fEXFJpCrApF4cQrDbKTfTDpPxshzXP8eJmb

Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1711)

Khắc Lặng Trầm

Canh tư tí tách giọt ngoài song
Thán dế nỉ non thắt thẻo lòng
Chiếu lạnh nghiêng nằm ngân ngấn lệ
Thương sầu hẩm phận rớt long đong

Gục ngã tinh thần muốn bỏ buông
Niềm đau thất vọng trĩu oằn chuông
Tương lai, quá khứ, sao mù mịt
Bất mãn hoá công nỡ rẫy ruồng

Mưu sinh tần tảo mãi bôn ba
Thao thức miên man đến tiếng gà
Manh áo gạo tiền luôn cật lực
Vẫn hoàn tay trắng, khổ trầy da

Tình cảm trái ngang khiến não nùng
Phải chăng duyên nợ chẳng toàn cung
Hay gieo oán nghiệp từ tiền kiếp
Hiện hứng trả vay, vướng bão bùng

Đò ngang nửa chuyến vẫn lênh đênh
Sóng bạc, thuỷ dâng, để gập ghềnh
Hoa nở khuôn trăng…hoa sắp rụng
Cánh đài lơ lửng giữa mông mênh

Một khắc lặng trầm, một khắc đan
Bản nguyên mê lạc cõi trần gian
Hư danh hão lợi đều mây khói
Cuối nẻo sắc không khi xác quàn

So ra hạnh phúc hơn muôn phần
Với kẻ đói nghèo, tàn tật thân
Tiêu cực cái nhìn…thôi uyển chuyển
Nụ cười nhoẻn miệng, chuỗi tràng mân.


December 24, 2019
Tam Muội


Buồn Hỏi! Vì Sao?

Vạt nắng hanh vàng ghẹo giá đông
Lá xanh mơn mởn giũ tang bồng
Nhiều cơn lướt nhẹ, tàn khua động
Cát bụi, sương mờ phủ khoé trông...

Lẳng lặng bên lề, giọt đắng ngâm
Dư hương dĩ vãng trỗi âm thầm
Từ nơi tấc dạ chìm sâu lắng
Chầm chậm kéo về, gợn sóng dâng

Đây cổ độ chiều, sông nước chảy
Lữ hành một thuở có nào hay
Con đò ngóng đợi hình phương ấy
Dang dở nhịp chèo, nghẹn lắt lay

Đó mảnh vườn thơ cận mé bờ
Nhành lan hé nụ, ửng non tơ
Vô tình bướm lạ xoè tay rớ
Khoảnh khắc mịt mờ, để ngẩn ngơ

Kia chim sáo đỏ, đậu cành tre
Hót tiếng líu lo giỡn bóng hè
Thanh thản vô tư ngày sớm xế
Tình cờ chú nhạn ghé rồi đi...

Nọ đoá cẩm hồng giữa ánh thưa
Cơn giông bất chợt vụt qua lùa
Làn hương thơm ngát bừng loang toả
Khuất ngọn chân trời, rũ rượi hoa...

Tất cả hãy còn dưới đáy tim
Bao lần thao thức ngắm sương đêm
Chập chờn, man mác niềm lưu luyến
Buồn hỏi! Vì sao lại cánh thuyền...?


25/12/2019
Nguyễn Thành Sáng
Nguyễn Thành Sáng
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1712)
Bài gửi Sun May 31, 2020 12:23 pm by Nguyễn Thành Sáng
dòng -  Dòng thơ họa của Nguyễn Thành Sáng &Tam Muội (2) - Page 15 Images?q=tbn:ANd9GcTkS2WOg0QSFmXyqTyE_x_8lebHWepyaSXivEsi6xgDdf7_7sQP

Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1712)

VƯƠNG VẤN TRI ÂM

Âm thầm lặng lẽ ghé vườn ai
Nghe vẳng đâu đây giọt nhỏ dài
Như tiếng cung đàn vương vấn thuở
Một thời lộng gió, cánh ngàn bay!

Thắm thiết tình thơ trải mộng hồn
Từng cơn nhịp đập khảy hoàng hôn
Cảm rung, lai láng niềm tâm sự
Nhạc khúc du dương trổi dập dồn

Quyện bóng mây sương dưới ráng chiều
Giữa mùa thu quạnh nỗi đìu hiu
Bao nhiêu lá đổ là bao thổi
Vi vút không gian vọng sáo diều

Đến đông lạnh lẽo nét tiêu sơ
Bỗng chốc trăng phai phủ bóng mờ
Mây trắng lững lờ trôi ảm đạm
Về nơi khuất bóng cõi chơ vơ!

Hoa hương sắc thắm giữa vườn xuân
Bốn phía bao quanh dãy bức tường
Dẫu gió mây ngàn vương vọng tưởng
Chỉ đành nhẹ lảy khúc sầu tương

Có phải thế không… hỡi một thời?
Cùng ai sánh bước dưới trăng soi
Bên nhau thắm thiết tình tao ngộ
Giờ nghẹn ly tan, cách biệt rồi!

Tôi về nhớ mãi chuỗi ngày qua
Gió lộng thênh thang ánh nguyệt ngà
Lưu luyến tâm tình thơ bậu bạn
Hai mùa thoáng chốc… nhẹ trôi xa!


Nguyễn Thành Sáng


Mượn Gió Nhờ Mây

Lang thang lướt mạng kiếm niềm vui
Chợt phải ngẩn ngơ…rớt ngậm ngùi
Thống thiết lời anh, đời hắt hủi
Khiến lòng rung cảm lệ mi khui…

Đất khách lạc loài, tạm trú thân
Gian nan khổ cực vẫn mang bần
Thức khuya dậy sớm, luôn cần mẫn
Lại nghẽn sáo diều, lệch khúc ngân

Mới đây từ mẫu tận quê nhà
Khắc lụn canh tàn…bạc ánh pha
Chữ hiếu chưa tròn, sao vội vã?
Đêm nằm trăn trở, lạnh châu sa

Có được mảnh tình tưởng vắt vai
Bao nhiêu nồng thắm tặng trao Ai
Ước mong ngày tháng, lầu nhân ngãi
Gieo hạt, ươm mầm, phát triển khai

Ngờ đâu đò đã vượt trường giang
Chỉ bện nào xong, nhặt phũ phàng
Bởi kiếp dâu tằm…đành dĩ vãng
Thương sầu da diết vụt thênh thang…

Mấy bữa trôi qua, mình cũng buồn
Đêm nhìn gối lẻ, đếm dòng tuôn
Ngổn ngang trăm mối, ôm phiền muộn
Nhấn phím cung trầm, úa nguyệt khuôn

Chẳng hề gặp gỡ hoặc quen nhau
Mà lắm tơ vương, nhạt thếch màu
Vụng bút thi nguồn, gom quả trảu
Nhờ mây mượn gió…gửi giùm mau.


December 25, 2019
Tam Muội
Nguyễn Thành Sáng
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1713)
Bài gửi Sun May 31, 2020 12:24 pm by Nguyễn Thành Sáng
dòng -  Dòng thơ họa của Nguyễn Thành Sáng &Tam Muội (2) - Page 15 Giphy2

Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1713)

Tim Của Anh...

Anh thấu hiểu niềm chơ vơ quạnh quẽ
Siết lòng em nhạt tẻ biết bao nhiêu
Khao khát lắm đích thực một tình yêu
Mà chỉ thấy ráng chiều treo lối ngõ...

Bóng thui thủi, lững lờ theo luồng gió
Bay đó đây lặng lẽ ngắm phai phôi
Nhưng cũng chỉ canh cánh nỗi chơi vơi
Đơn điệu nhạc, ngậm ngùi bên giá lạnh

Ly giọt đắng sớm chiều khi trầm ngắm
Lá thu vàng rụng nắm dấu bàn tay
Ánh nhung huyền, thắt thẻo cuốn vầng mây
Đàn trỗi khúc lai rai, lời não nuột...!

Anh đã đến và em quay mặt ngước
Bốn thẳng nhìn bất chợt loé hàng tia
Ngọn thênh thang cuồn cuộn bỗng kéo về
Cây cành nhánh quanh bề xoè rung lắc

Cái gì thật ngọt ngào nơi khoé mắt
Êm đềm đưa dịu mát trọn tâm tư
Để thẫn thờ chầm chậm tiến vào mơ
Giữa hoa nở, vô bờ dâng cảm xúc

Từ dạo ấy cứ từng giây, từng phút
Mối tơ lòng mỗi lúc đậm in sâu
Vườn vắng Ai, lữ khách chạnh vương sầu
Ngày cát bụi, vó câu dừng hướng vọng...

Rồi đôi ta cùng nhau dìu lối mộng
Dưới khung trời lồng lộng thoảng du dương
Kia nụ cười duyên dáng của hồn Thương
Nọ suối biếc gợn buồn trông vời vợi

Tim của anh! Em ơi! Đầy tiếng nói...


24/12/2019
Nguyễn Thành Sáng


Se Sắt Buồng Tim

Chốn thư phòng ngồi nắn nót vần thơ
Hầu gửi đến, đến bờ xa tít tận
Ở phương đó, đó người đang u uẩn
Điệu tiêu tương, vương vấn dưới khung chiều

Hỡi gió này! Đây một mảnh cô liêu
Gom nỗi nhớ, nhớ nhiều nơi tâm khảm
Kết dòng lệ, lệ trời buông ảm đạm
Rớt mưa dầm lạnh bám giữa gối đơn

Hỡi tầng mây! Kia chất ngất giận hờn
Để từng chập, chập chờn chen giấc ngủ
Nghiêng trằn trọc, trọc trằn nên ủ rũ
Nét phạc phờ, úa nụ, héo dung nhan

Hỡi núi cao! Trang vỡ đã ngập tràn
Bao con chữ, chữ đan sầu vất vưởng
Bấy tha thiết, thiết tha thành vô lượng
Đọng băng ngàn mắt hướng mỏi mòn trông

Hỡi thuỷ triều! Nếu đổ xuống nhánh sông
Thì chầm chậm, chậm gồng dăm ba phút
Đừng dồn dập, dập dồn dâng bão lụt
Khiến tiêu điều côi cút những hàng lau

Lớp lớp niềm riêng, sóng bạc dàu dàu
Hoa tan nát, nát nhàu trong oan nghiệt
Tình ngăn cách, cách ngăn mà thống thiết
Tháng năm dài da diết cõi lòng thêm

Màn âm u vắng bóng nguyệt soi thềm
Trùm hiu quạnh, quạnh đêm buồn lay lắt
Nghe cay đắng, đắng cay ngày siết chặt
Ôi não nùng! Se sắt cả buồng tim.


December 26, 2019
Tam Muội
Nguyễn Thành Sáng
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1714)
Bài gửi Sun May 31, 2020 12:34 pm by Nguyễn Thành Sáng
dòng -  Dòng thơ họa của Nguyễn Thành Sáng &Tam Muội (2) - Page 15 Images?q=tbn:ANd9GcRuUxF3ixAeEaZCFdO5t7jNs14jYBczNMOfwa1zJpNgLefsVoea&s

Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1714)

Bâng Khuâng

Trí não sáng nay thấm mệt nhoài
Lang thang bãi biển phút nguôi ngoai
Hừng đông ló dạng vàng tia nắng
Ghềnh đá cheo leo, chân sõng soài

Thiên nhiên khoảnh khắc đẹp vô cùng
Dát bạc thuỷ triều tuyệt mỹ khung
Oàm oạp chập chùng tung trắng xoá
Từng đàn hải yến lượn không trung

Ấy vậy mà sao tận tấc lòng
Dường đang chằng chịt mớ bòng bong
Chứa chan những nốt sầu len lỏi
Đem giá băng trùm, lạnh tuyết phong

Đường dài khập khễnh với Thiên cơ
Duyên nợ như mây trôi hững hờ
Nếu bỗng ngày kia, Người biến mất
Tựa làn khói mỏng… bỏ cành trơ?

Chắc sẽ đớn đau, chắc sẽ buồn
Đêm nhìn nguyệt lạc, đếm mưa tuôn
Bâng khuâng trăn trở bao câu hỏi
Nguyên cớ làm sao, nước cuộn cuồn?

Trùng điệp thênh thang cảnh giới nầy
Hoạ chăng có thể kiếm tìm đây?
Một khi gió lặng, bình yên sóng
Miễn cưỡng chi thêm cho xước trầy

Biết đâu đó lại điều may mắn
Cánh cửa bên ngoài chóng mở ra
Khép khổ sử tình… chôn dĩ vãng
Vận hành nhặt nhạnh chuỗi ngân nga.


December 21, 2019
Tam Muội


Khoảnh Khắc Suy Tư

Lầm lũi đôi chân bước cõi hồn
Trên nhiều cụm xám đẩy hoàng hôn
Dưới hai bờ rậm rền non nỉ
Man mác, bâng khuâng gợn sóng lòng...

Trầm ngâm, nghĩ ngợi chuyện cơ cầu
Để luống thẫn thờ, để nghẹn đau
Cuộc sống, dòng đời theo bối cảnh
Duyên tình ngày tháng sẽ ra sao?

Rồi đây sớm tối bao thay đổi
Ngang dọc trồng gieo lắm rộ hàng
Có khiến bơ phờ hay loãng nhạt
Mộng đời ấp ủ chuyện mơ trăng?

Khi có gì đâu là cụ thể
Chỉ bầu ảo ảnh, ánh lung linh
Bóng câu thoáng chốc, canh tàn lụn
Đỉnh ngạn vầng đông sẽ lộ hình

Một mảnh nan thuyền lạc biển khơi
Bến về diệu vợi, mịt mùng nơi
Trước bề bát ngát cuồng phong vỗ
Sao chẳng vật vờ, nghiêng ngả bơi...

Không thể làm sao để tỏ tường
Nếu như bất hạnh, nghiệt phần buông
Dấu yêu, gối mộng, niềm lưu luyến
Chất ngất con tim lớp lớp buồn

Khoé sầu tan vỡ nghẹn chơ vơ
Sẫm tím màu thu sẽ ngập bờ
Sâu thẳm ngân nga, hoài dấy động
Còn gì để cảm với còn thơ...


27/12/2019
Nguyễn Thành Sáng
Nguyễn Thành Sáng
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1715)
Bài gửi Sun May 31, 2020 12:35 pm by Nguyễn Thành Sáng
dòng -  Dòng thơ họa của Nguyễn Thành Sáng &Tam Muội (2) - Page 15 Maple-leaves-2895335-340

Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1715)

Buồn Hỏi! Vì Sao?

Vạt nắng hanh vàng ghẹo giá đông
Lá xanh mơn mởn giũ tang bồng
Nhiều cơn lướt nhẹ, tàn khua động
Cát bụi, sương mờ phủ khoé trông...

Lẳng lặng bên lề, giọt đắng ngâm
Dư hương dĩ vãng trỗi âm thầm
Từ nơi tấc dạ chìm sâu lắng
Chầm chậm kéo về, gợn sóng dâng

Đây cổ độ chiều, sông nước chảy
Lữ hành một thuở có nào hay
Con đò ngóng đợi hình phương ấy
Dang dở nhịp chèo, nghẹn lắt lay

Đó mảnh vườn thơ cận mé bờ
Nhành lan hé nụ, ửng non tơ
Vô tình bướm lạ xoè tay rớ
Khoảnh khắc mịt mờ, để ngẩn ngơ

Kia chim sáo đỏ, đậu cành tre
Hót tiếng líu lo giỡn bóng hè
Thanh thản vô tư ngày sớm xế
Tình cờ chú nhạn ghé rồi đi...

Nọ đoá cẩm hồng giữa ánh thưa
Cơn giông bất chợt vụt qua lùa
Làn hương thơm ngát bừng loang toả
Khuất ngọn chân trời, rũ rượi hoa...

Tất cả hãy còn dưới đáy tim
Bao lần thao thức ngắm sương đêm
Chập chờn, man mác niềm lưu luyến
Buồn hỏi! Vì sao lại cánh thuyền...?


25/12/2019
Nguyễn Thành Sáng


Nhánh Lan Hồ Điệp

Nhân mùa lễ bạn đem tặng chậu
Lá xanh rờn kết cấu thảo thân
Lêu nghêu hai nhánh cong lần
Đan xen vài nụ búp ngần đáng yêu

Ai khéo đặt diễm kiều Hồ Điệp
Chẳng hổ danh là kiếp hoa Lan
Ấp e mảnh khảnh tựa giàn
Cánh xoè mềm mại chung sàn quyện nhau

Vầng nguyệt tỏ ửng màu quang đãng
Rung rinh tràng khoe dáng thanh tao
Mùi hương sở hữu ngọt ngào
Nhuỵ vàng điểm thắm nở chào tiết đông

Ôi cảm khái! Bềnh bồng cõi dạ
Đêm thanh nhàn trùm cả không trung
Lạc mơ giấc mộng tương phùng
Dưới hoàng hôn tím thẹn thùng đôi Quyên

Làn phấn toả đang chuyền ngan ngát
Đượm ân tình dào dạt quả tim
Mây ngưng gió núi lặng chìm
Ngất ngây vũ điệu, lim dim bóng hình

Những chú bướm, ong xinh đùa giỡn
Tia nắng chiều lởn vởn mặt sông
Lâng lâng lữ khách ướm nồng
Vị môi ướt mật, chất chồng men say

Chợt bừng tỉnh cay cay khoé mắt
Nhớ thương quàng se sắt nội tâm
Quỳ bên hang đá nguyện thầm
Giáng Sinh ngài xuống, nẩy mầm độ duyên.


December 27, 2019
Tam Muội
Nguyễn Thành Sáng
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1716)
Bài gửi Sun May 31, 2020 12:36 pm by Nguyễn Thành Sáng
dòng -  Dòng thơ họa của Nguyễn Thành Sáng &Tam Muội (2) - Page 15 Giphy3

Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1716)

Cà Rỡn Với Hồn Hôn Hót Vòm

Cà rịch tà tang một mảnh hồn
Cố tìm từ nắn... sẫm hoàng hôn
Vậy mà cứ mãi muốn mình hót
Moệt quoá! liêu xiêu dưới mái vòm..Hì!

Cha chả! Trời sinh có mảnh hồn
Sao hoài nắn bóp dưới hoàng hôn
Cứ vui khuây khoả vô tư hót
Thì chẳng trầm ngâm xám quyện vòm

Có phải tình yêu chỉ bóng hồn
Nên nhiều u ám, lắm hoàng hôn
Khi vui sáo đậu, ngân nga hót
Khoảnh khắc buồn đưa khuất dưới vòm?

Thiết thạch tình yêu hai mảnh hồn
Dẫu tầng mây xám phủ hoàng hôn
Vẫn vui nhí nhảnh cùng ca hót
Xoải cánh tung bay thoả thích vòm

Vậy mà để đó một tâm hồn
Vương vấn u hoài dưới bóng hôn
Lặng lẽ sương mờ nghe cú hót
Mênh mang khắc khoải, tím treo vòm

Niềm tin son sắt, khắc sâu hồn
Hà cớ vương buồn để tím hôn
Hãy lặng ngồi nghe se sẻ hót
Thông reo thác vỗ dưới xanh vòm

Ôi thôi! Tha thiết ngập sâu hồn
Đâu có thể nào dưới nắng hôn
Một góc quạnh vườn nghe sẻ hót
Bài ca não nuột trỗi lên vòm

Chớ đem tuyết lạnh phủ băng hồn
Phiền muộn tơ lòng, ủ dột hôn
Vạn vật vô thường...khi cất hót
Lúc buông ảm đạm bởi đen vòm

Bởi xưa hoà nhịp kết duyên hồn
Chỉ mối tơ hồng đượm dấu hôn
Sớm tối mộng vườn vui tiếng hót
Ngàn yêu thắm thiết mãi treo vòm.


December 28, 2019
Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội
Nguyễn Thành Sáng
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1717)
Bài gửi Sun May 31, 2020 12:37 pm by Nguyễn Thành Sáng
dòng -  Dòng thơ họa của Nguyễn Thành Sáng &Tam Muội (2) - Page 15 1f9688de4abe90b830b5ebc3ee4330bb

Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1717)

Tiếng Lòng Của Anh

Trời đêm nay, ánh vàng soi vằng vặc
Trong vòng tay, em thật thắm làm sao
Lời yêu đương non nỉ đượm từng câu
Như dòng suối ngọt ngào reo bến mộng!

Nhưng em ơi! Đã quá nửa dòng sông
Vầng ánh tỏ cuốn xa về bóng hạ
Một chuỗi đường thăng trầm trên sỏi đá
Phút giây nầy rệu rã mảnh trăng xưa

Từ bây giờ dõi mắt hứng canh khuya
Ngắm chiều lặn, thả lòng bay diệu vợi
Canh bạc đời nay như đà cạn túi
Chỉ tháng ngày thui thủi đếm thời gian

Thuở xa xưa gió thổi vén màn trăng
Chim vỗ nhịp bay dần lên mây bạc…
Đã qua rồi, thu về ôm khoảnh khắc
Gói hồn tàn kỷ niệm với phai phôi!

Là tất cả những gì anh muốn nói
Ráng chiều tà, bóng tối đến gần ta
Vầng thái dương ngày một khuất dần xa
Bao cánh mỏi lần quay về tổ ẩn

Cây xanh xưa nay phủ dầy bụi phấn
Ngọn thênh thang đã lẩn khuất sau đồi
Thuyền vươn vượt giờ lờ lững xuôi trôi
Đàn êm ả một thời nay héo hắt…

Còn đâu nữa vầng trăng thanh dịu mát
Sáng long lanh tỏ rạng giữa trời đêm
Đâu sáo diều gửi gió tiếng ru êm
Đâu rượu ấm, môi mềm khi nốc cạn

Để tặng em, một tình yêu nồng thắm.


Nguyễn Thành Sáng


Tình Chưa Trọn Vẹn

Cũng tại vì hai đứa chẳng nợ nhau
Dẫu gặp gỡ ướp màu, màu vương vấn
Thả thuyền ái lướt phong cuồng gió trận
Chuỗi êm đềm đón nhận mộng tào khang

Thuở ban sơ thoắt kết nghĩa thiếp chàng
Trao tiếng nhớ vội vàng yêu tha thiết
Cãi Cha Mẹ đinh ninh rằng bất diệt
Không thể nào cấm biệt, tách đôi tim

Hồn lâng lâng ngày tháng đắm say chìm
Môi mật ngọt lim dim hoài chửa chán
Đan ước hẹn phá rào gai chấn cản
Nhưng cuối cùng bình rạn cốc nứt hai

Đời thiếu anh ủ rũ buốt trang đài
Thân rã rượi miệt mài đươm suối lệ
Thời gian ấy mình từng vui ngạo nghễ
Sao phũ phàng, bứng rễ, đọt nghiêng chao

Rớt cô liêu buộc thổn thức nghẹn ngào
Gây vết xước bởi đao giằng hậu đậu
Nên bội bạc với câu thề giai ngẫu
Để phượng buồn ve tấu khúc sầu bi

Vắng Ai rồi, ngồi ngẫm lại vân vi
Khung dĩ vãng siết ghì thêm nhức nhối
Chưa thấu hiểu, đã suy điều nông nổi
Khiến tình duyên chớm đội xám mây vầng

Nhìn lá bàng lác đác bỗng bâng khuâng
Sợi len lỏi trào dâng cơn sóng lộng
Cố nhân hỡi! Khoét chi nhiều lổ hổng
Ngợp quả hồng dồn đống vạn niềm đau…

Phận lỡ làng đâu nữa miếng trầu cau!


December 28, 2019
Tam Muội
Nguyễn Thành Sáng
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1718)
Bài gửi Sun May 31, 2020 12:39 pm by Nguyễn Thành Sáng
dòng -  Dòng thơ họa của Nguyễn Thành Sáng &Tam Muội (2) - Page 15 20773-tumb-750-Xauto

Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1718)

Lời Hẹn Ngàn Năm

Anh hỡi! Bây giờ anh ở đâu?
Có nghe trong gió tiếng em sầu
Nắng sương, mây nước mang lời hẹn
Tan tắt, trôi ngàn mãi vẹn sâu!

Vậy mà sao lại mảnh thuyền ơi
Biển rộng, sông xa bỏ một thời
Trăng gió, ngàn năm hoà sắc thắm
Trôi về biền biệt để buồn tơi

Vẫn biết yêu là mang khổ luỵ
Nhưng niềm thương nhớ tụ vào tim
Thời gian điệp khúc ngân hoài xuyến
Dẫu ngợp mờ đen mãi vọng tìm

Nhạc tình êm ả tợ hồng nhung
Lay động tâm hồn chuyển lắc rung
Trái đỏ dạt dào lên đỉnh tận
Lan dần cõi rộng thẳng không trung!

Để đến bây giờ đượm khát khao
Đường xa, ngả rẽ tái tê đau
Dòng xanh, bến nước luôn chờ đợi
Mà bóng ngàn phương ở chốn nào

Tượng đá chơ vơ lặng đứng này
Âm thầm mãi đợi cánh về đây
Chân trời phiêu lãng hồn bay ạ
Có hiểu đêm sâu một ảnh gầy

Thắt thẻo trông chờ mong ánh mộng
Quay về nối lại bản tình ca
Năm xưa dưới ráng hoàng hôn đổ
Tiếng hẹn tình chung chẳng phụ mà!


Nguyễn Thành Sáng


Lời Hứa Năm Xưa

Rả rích côn trùng kêu dẳng dai
Đông sang ảm đạm phủ trang đài
Cho thêm băng giá, thêm phiền muộn
Nhạt tím môi hồng, lạnh bả vai

Nhẹ nâng ống trúc khoả khuây sầu
Kỷ vật đây mà...Anh mãi đâu?
Tiếng sáo năm nào luôn gắn bó
Vui buồn tri kỉ mỗi canh thâu

“Tây Vương Nữ Quốc” điệu trầm vang
Réo rắt cung thương chuyện lỡ làng
Vất vưởng tơ lòng rưng rức lệ
Thẫn thờ, trống trải, nhuốm màu tang

Ký ức tiêu tương…dang dở tình
Loãng giàn tinh tú, tắt lung linh
Rụng hoa rực rỡ say hồn bướm
Vỡ điệu du dương bước xập xình

Ôi thôi! Đừng thổi khúc long đong
Da diết buồng tim, nát cả lòng
Chén đắng vơi đầy, đau khổ hận
Gió lùa nghiêng ngả mái rêu phong

Chuyến tàu thủa ấy dưới chiều mưa
Lời hứa quay về lúc tiễn đưa
Có phải phai nhoà theo tuế nguyệt
Vội vàng quên lãng bến ngày xưa?

Nếu chẳng bận tâm với nguyện thề
Thì gieo chi cảnh rớt lê thê
Bèo mây há đặng…từ nay phải
Tuyết ngậm trăng tàn, tê tái tê.


December 29, 2019
Tam Muội
Nguyễn Thành Sáng
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1719)
Bài gửi Sun May 31, 2020 12:40 pm by Nguyễn Thành Sáng
dòng -  Dòng thơ họa của Nguyễn Thành Sáng &Tam Muội (2) - Page 15 Images?q=tbn:ANd9GcSsyVzh6lrMkST-vj7Mr1prHoePN26xADr1JMIReui53CqMtaywEg

Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1719)

Lời Hứa Năm Xưa

Rả rích côn trùng kêu dẳng dai
Đông sang ảm đạm phủ trang đài
Cho thêm băng giá, thêm phiền muộn
Nhạt tím môi hồng, lạnh bả vai

Nhẹ nâng ống trúc khoả khuây sầu
Kỷ vật đây mà...Anh mãi đâu?
Tiếng sáo năm nào luôn gắn bó
Vui buồn tri kỉ mỗi canh thâu

“Tây Vương Nữ Quốc” điệu trầm vang
Réo rắt cung thương chuyện lỡ làng
Vất vưởng tơ lòng rưng rức lệ
Thẫn thờ, trống trải, nhuốm màu tang

Ký ức tiêu tương…dang dở tình
Loãng giàn tinh tú, tắt lung linh
Rụng hoa rực rỡ say hồn bướm
Vỡ điệu du dương bước xập xình

Ôi thôi! Đừng thổi khúc long đong
Da diết buồng tim, nát cả lòng
Chén đắng vơi đầy, đau khổ hận
Gió lùa nghiêng ngả mái rêu phong

Chuyến tàu thủa ấy dưới chiều mưa
Lời hứa quay về lúc tiễn đưa
Có phải phai nhoà theo tuế nguyệt
Vội vàng quên lãng bến ngày xưa?

Nếu chẳng bận tâm với nguyện thề
Thì gieo chi cảnh rớt lê thê
Bèo mây há đặng…từ nay phải
Tuyết ngậm trăng tàn, tê tái tê.


December 29, 2019
Tam Muội


Thổn Thức Chuyện Vừa Qua

Hôm kia chợt muốn bỏ ra đi
Trả lại nơi đây những thứ gì
Của cả một thời tim ấp ủ
Cho lòng thanh thản, nhẹ làn mi...

Chuẩn bị hành trang để giã từ
Chập chờn, lởn vởn dậy tâm tư
Nào hờn, thương, giận, buồn, lo, cảm...
Luẩn quẩn, loanh quanh, trí não đừ

Vật vã, mỏi mê leo chiếc võng
Đong đưa qua lại, nỗi mơ màng
Biết bao kỷ niệm dài năm tháng
Lần lượt trồi lên, gợn sóng tràn

Kia đêm mười sáu bầu quang đãng
Suối biếc, hình mai...Điểm nét hồng
Dào dạt, lâng lâng, hoà quyện ý...
Nồng nàn, chung chén, kết trăng trong

Nọ vườn xuân mộng cùng xây dựng
Anh cuốc giồng cao, em hạt gieo
Nghỉ mệt dưới tàn, khuây khoả giỡn
Say sưa, thoả thích sớm trưa chiều

Đó bãi sông bồi, nước lửng lơ
Vai kề má tựa ấm dây tơ
Anh đàn em hát bài Lang Chức
Thắm thiết, du dương trải ngập bờ...

Tới đây...Quặn thắt cõi lòng anh
Sao nỡ lan man định dỡ mành
Thả bóng hồn yêu qua cửa sổ
Nghẹn ngào, thất thểu, tím thâu canh...


29/12/2019
Nguyễn Thành Sáng
Nguyễn Thành Sáng
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1720)
Bài gửi Sun May 31, 2020 12:41 pm by Nguyễn Thành Sáng
dòng -  Dòng thơ họa của Nguyễn Thành Sáng &Tam Muội (2) - Page 15 Nightmares-ideas

Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1720)

Thổn Thức Chuyện Vừa Qua

Hôm kia chợt muốn bỏ ra đi
Trả lại nơi đây những thứ gì
Của cả một thời tim ấp ủ
Cho lòng thanh thản, nhẹ làn mi...

Chuẩn bị hành trang để giã từ
Chập chờn, lởn vởn dậy tâm tư
Nào hờn, thương, giận, buồn, lo, cảm...
Luẩn quẩn, loanh quanh, trí não đừ

Vật vã, mỏi mê leo chiếc võng
Đong đưa qua lại, nỗi mơ màng
Biết bao kỷ niệm dài năm tháng
Lần lượt trồi lên, gợn sóng tràn

Kia đêm mười sáu bầu quang đãng
Suối biếc, hình mai...Điểm nét hồng
Dào dạt, lâng lâng, hoà quyện ý...
Nồng nàn, chung chén, kết trăng trong

Nọ vườn xuân mộng cùng xây dựng
Anh cuốc giồng cao, em hạt gieo
Nghỉ mệt dưới tàn, khuây khoả giỡn
Say sưa, thoả thích sớm trưa chiều

Đó bãi sông bồi, nước lửng lơ
Vai kề má tựa ấm dây tơ
Anh đàn em hát bài Lang Chức
Thắm thiết, du dương trải ngập bờ...

Tới đây...Quặn thắt cõi lòng anh
Sao nỡ lan man định dỡ mành
Thả bóng hồn yêu qua cửa sổ
Nghẹn ngào, thất thểu, tím thâu canh...


29/12/2019
Nguyễn Thành Sáng


Trải Dòng Tâm Sự

Đêm nằm gắng dỗ giấc cô miên
Lật tới trở qua luống muộn phiền
Những tưởng xuôi thuyền về bến cũ
Đâu ngờ gió mạnh thổi luân phiên

Nói tiếng biệt ly...rớt não nề
Hai năm ròng rã nghĩa phu thê
Vững luôn đằm thắm, cùng tâm huyết
Chung sức vun trồng, đẹp mảnh quê

Dẫu ong nhuộm sắc, bướm khoe màu
Hoa rộ trên đàng, mượt nhánh lau
Mát ngọn ru chiều xua nắng gắt
Hay nhài ngan ngát, thoảng hương cau

Đố khiến lung lay, thay đổi lòng
Bởi hoài son sắt, khắc bên trong
Quần bao thế sự, đời xoay chuyển
Vẫn mãi uyên ương quấn quít dòng

Chén nào úp đũa lại không kêu
Ngang trái an bày lắm trớ trêu
Nay chút bụi trần, mai tí cát
Dập nhồi quả mọng... đóng xanh rêu

Sớm biết duyên gầy do hoá công
Thì thôi chí hướng thoả tang bồng
Đốt nư, nuốt tủi, chôn hờn giận
Tấm mẳn tình sâu buộc chỉ hồng

Phù vân cay nghiệt sẽ dần tan
Nhạn Én rồi đây đậu một giàn
Thưởng khúc nghê thường, vui lảnh lót
Đón chào ngày mới...rạng quan san.


December 30, 2019
Tam Muội
Nguyễn Thành Sáng
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1721)
Bài gửi Sun May 31, 2020 12:42 pm by Nguyễn Thành Sáng
dòng -  Dòng thơ họa của Nguyễn Thành Sáng &Tam Muội (2) - Page 15 Love-glitter-pictures-441

Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1721)

Tháng Mười Nhung Nhớ

Tháng Mười về ngọn gió thổi lao xao
Sa mạc đón rì rào cơn bong bóng
Cây hớn hở, nhởn nhơ cành hoa đọng
Ngàn lung linh toả óng ánh sắc màu

Đậu tre già cặp én rỉa lông nhau
Mưa chóng tạnh trắng phau vầng mây lửng
Trên đỉnh núi tia vàng đang khập khựng
Nơi hiên lầu tay hứng lọn mát rơi

Chợt rưng rưng huyết mạch luống bời bời
Mắt hướng vọng phương trời xa diệu vợi
Nỗi thấp thỏm khiến tơ lòng nghĩ ngợi
Nhớ nhung nhiều chới với giữa không gian

Dấu Yêu ơi! Hạt lệ bỗng nhiên tràn
Tức hữu cảnh chứa chan niềm u uẩn
Buổi tao ngộ tưởng chừng xuôi sóng thuận
Rợp cánh đồng hí tuấn mã vó tung

Nào ngờ đâu chưa nở đoá tương phùng
Đã vội vã mịt mùng treo giông bão
Để đôi quả tim hồng kêu xệu xạo
Đếm canh tàn nhốn nháo chuỗi vấn vương

Tha thiết yêu mà vướng phải đoạn trường
Chẳng hờ hững vẫn gương mờ bụi bẩm
Trơ ánh nguyệt lẻ loi hoài gặm nhấm
Nghẹn cô đơn gối đẫm giọt đau tình

Tháng Mười về quyến luyến sợi rung rinh
Nghe lỗi nhịp xập xình bao thổn thức
Giở trang giấy bút nghiêng soi dòng mực
Khuây khoả sầu thẳm vực cố vượt qua.


October 15, 2019
Tam Muội



Nỗi Niềm Man Mác

Gót lững thững quanh vườn cây dầy đặc
Hồn lâng lâng, dào dạt ngắm say sưa
Đây cam sành lủng lẳng trái sum sê
Kia xoài cát đùm đề treo dọc nhánh!

Bên mé trái mấy hàng hoa tạo cảnh
Nào cẩm hồng, lan trắng, cúc vàng bông...
Theo ngọn gió thoang thoảng toả hương bồng
Say ngây ngất, mênh mang niềm thưởng thức

Ngân nga trổi, trải lần về phía trước
Mấy giồng khoai vươn vượt lá xanh um
Gieo hấp dẫn chầm chậm ghé ngang dừng
Cảm nhận được củ nằm đầy giữa đất

Ổi xá lị ngọn cong mình lất phất
Thẳng xuôi đường, đẹp mắt dãy non tơ
Đang từ từ no nưởng gợi nhiều mơ
Mùa thu hoạch, thẫn thờ vui ngóng đợi

Hồ cá chép mấy con trồi miệng thổi
Bọt phì phèo trôi nổi, chập chờn theo
Cận mé bờ, chim sáo sậu cành đeo
Cất tiếng hót trong veo hoà êm ả...

Lòng ta chạnh dâng lên từng nỗi nhớ
Tháng năm dài hai đứa cận kề nhau
Anh hì hục tay cuốc với tay đào
Em quấn quýt ngọt ngào luôn chia sẻ

Ngày quần quật gieo trồng, lo sớm xế
Đượm nồng nàn non bể nghĩa tình chung
Lửa tin yêu thắm thiết sáng cõi lòng...
Nay bỗng chốc âm thầm nghe man mác...


30/12/2019
Nguyễn Thành Sáng
Nguyễn Thành Sáng
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1722)
Bài gửi Sun May 31, 2020 12:44 pm by Nguyễn Thành Sáng
dòng -  Dòng thơ họa của Nguyễn Thành Sáng &Tam Muội (2) - Page 15 Hinh-anh-canh-bien-hoang-hon-dep-lang-man-68

Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1722)

Cánh Chim Biền Biệt

Từ ngày anh ghé nhà em
Gửi lời tạm biệt, về miền quê anh
Mái bồng hai đứa còn xanh
Giờ đây phấn trắng điểm cành cây xưa!

Em trông, em đợi bao mùa
Mà mây diệu vợi trôi đưa chốn nào
Đìu hiu phủ tái má đào
Niềm thu khép kín, hanh hao sắc vàng

Nhiều đêm dỗ giấc muộn màng
Lạc vào mộng mị…thấy chàng của em
Dạt dào lay động con tim
Hoa mơ e ấp, say tìm gió lay

Tỉnh ra nén nỗi u hoài
Phải chăng nơi ấy tình ai đã về
Hoá hồn vào cõi mộng mê
Cho em giây phút thoả thuê tấc lòng!

Em buồn, em nhớ, em mong
Ngày anh trở lại bến dòng sông thương
Êm đềm điệp khúc vấn vương
Cùng nhau dìu bước vào đường ái yêu

Chiều sầu, gió thổi hiu hiu
Bóng chim tăm cá để nhiều nhớ nhung
Cô đơn hướng vọng mịt mùng
Cung đàn héo hắt, bập bồng sóng xa…

Giờ đây nắng rụng, xế tà
Muối tiêu lấm tấm thướt tha thuở nào
Vậy mà mãi hỏi vì sao
Thời gian biền biệt, lệ trào mắt em!


31/8/2016
Nguyễn Thành Sáng


Đợi Anh Về

Đợi anh về duỗi lại lọn tóc phai
Lau dòng lệ lăn dài trên gò má
Dũa ngọc sáng mày thanh xua tàn tạ
Rộ tiếng cười nhàn nhã sánh chung đôi

Đợi anh về bên bếp lửa cơm sôi
Nghe phấn khởi từng hồi vui hí hửng
Nào rau luộc, da dòn chiên của trứng
Chén canh bầu, cá đựng tộ đem kho

Đợi anh về hầu Mẹ khỏi sốt ho
Đêm trở gió lần mò châm đốt củi
Sưởi chút ấm giữa dặm trường cát bụi
Hướng vọng ngàn thui thủi ngóng chờ con

Đợi anh về Tía ngớt chuỗi héo hon
Bài vọng cổ mỏi mòn in trang giấy
Theo năm tháng nhạt nhoà đang cựa quậy
Nét phạc phờ ngún ngẫy loãng màu pha

Đợi anh về trầm bổng điệu hoàn ca
Chẳng thể nữa bôn ba miền đất khách
Thân cô độc mưu sinh tìm mọi cách
Để gia đình giũ sạch kiếp lầm than

Đợi anh về héo hắt cả dung nhan
Những thao thức miên man trùm gối lẻ
Nhớ hơi thở, vòng tay, lời khe khẽ
Giọng ngọt ngào trải nhẹ dưới trời đông

Đợi anh hoài sao vẫn hứng mưa giông
Tin biền biệt một gồng hai gánh nặng
Đời hoang phế nhấm vào bao vị đắng
Cút côi mình đằng đẵng khúc tang thương.


December 31, 2019
Tam Muội
Nguyễn Thành Sáng
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1723)
Bài gửi Sun May 31, 2020 12:48 pm by Nguyễn Thành Sáng
dòng -  Dòng thơ họa của Nguyễn Thành Sáng &Tam Muội (2) - Page 15 Tuan5trong

Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1723)

Bâng Khuâng

Trí não sáng nay thấm mệt nhoài
Lang thang bãi biển phút nguôi ngoai
Hừng đông ló dạng vàng tia nắng
Ghềnh đá cheo leo, chân sõng soài

Thiên nhiên khoảnh khắc đẹp vô cùng
Dát bạc thuỷ triều tuyệt mỹ khung
Oàm oạp chập chùng tung trắng xoá
Từng đàn hải yến lượn không trung

Ấy vậy mà sao tận tấc lòng
Dường đang chằng chịt mớ bòng bong
Chứa chan những nốt sầu len lỏi
Đem giá băng trùm, lạnh tuyết phong

Đường dài khập khễnh với Thiên cơ
Duyên nợ như mây trôi hững hờ
Nếu bỗng ngày kia, Người biến mất
Tựa làn khói mỏng… bỏ cành trơ?

Chắc sẽ đớn đau, chắc sẽ buồn
Đêm nhìn nguyệt lạc, đếm mưa tuôn
Bâng khuâng trăn trở bao câu hỏi
Nguyên cớ làm sao, nước cuộn cuồn?

Trùng điệp thênh thang cảnh giới nầy
Hoạ chăng có thể kiếm tìm đây?
Một khi gió lặng, bình yên sóng
Miễn cưỡng chi thêm cho xước trầy

Biết đâu đó lại điều may mắn
Cánh cửa bên ngoài chóng mở ra
Khép khổ sử tình… chôn dĩ vãng
Vận hành nhặt nhạnh chuỗi ngân nga.


December 21, 2019
Tam Muội


Lững Thững Bước Chân Điên

Lởn vởn tình yêu treo khói sương
Khiến thu lặng ngắm, thấm sâu buồn
Hình như bên ghị, bên lần gỡ
Đưa đẩy khung nầy gợn tiếng chuông!

Âm vang loáng thoáng vọng vào tai
Man mác u hoài, kẻ nhớ Ai
Để thắt thẻo sầu ôm giá lạnh
Gắng cười, gắng đậy, gắng phôi phai

Chất ngất hương nồng men ái ân
Ngân nga réo rắt nhịp cung đàn
Một lần, lần nữa, thêm lần nữa
Gió giật lưng chừng đẩy loãng tan!

Chập chờn ảnh sắc, làn tia chớp
Hồn vói thẳng tay hốt trọn về
Gói kỷ, nhẹ nhàng chôn giữa trái
Bâng khuâng, da diết, đọng bờ mi

Bởi sáo bóng đây, xác xoải trời
Không gian chầm chậm cánh lờ trôi
Mênh mông cuốn chặt dài năm tháng
Dấu ấn hồng son tách xẻ đôi...

Giờ nẻo đìu hiu, cố lạnh lùng
Cho tim thôi trỗi, nhạc đừng rung
Để bài duyên lỡ nằm yên đó
Chẳng hát, khỏi nghe, đỡ tím lòng

Kia niềm lưu luyến giũ màn đêm
Nọ nỗi tơ vương thả mái rèm
Tha thiết nghẹn ngào gom nén lại
Sớm chiều lững thững bước chân điên...


31/12/2019
Nguyễn Thành Sáng
Nguyễn Thành Sáng
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1724)
Bài gửi Sun May 31, 2020 12:50 pm by Nguyễn Thành Sáng
dòng -  Dòng thơ họa của Nguyễn Thành Sáng &Tam Muội (2) - Page 15 Tranh-hoa-dao-tuyet-dep

Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1724)

Anh Thương

Anh thương đôi mắt sáng long lanh
Ngả hướng, nhìn về phía của anh
Man mác nỗi buồn loang diệu vợi
Như tìm gì đó tận xa xăm…

Anh thương vầng trán phủ làn mây
Ẩn chứa thông minh, khéo léo đầy
Biết hái sao trời thêu gối mộng
Biết dùng mật ngọt tạo men say

Anh thương suối tóc xoả ngang lưng
Lất phất bay bay đậy má hường
Chan chứa êm đềm, muôn thắm thiết
Toả ngàn ấm áp đẩy hàn sương

Anh thương vòng nguyệt dáng cong cong
Nửa khuất một bên, nửa trọn vòng
Tợ nết na thuần nhưng kín giữ
Tâm hồn ý sống vẹn thanh trong

Anh thương tim tím ửng bờ môi
Đầy ấp yêu đương với nụ cười
Dành sẵn cho tình leo đỉnh tận
Tắm bầu lộng gió, hái trăng soi

Anh thương thanh tú ảnh hình em
Đằm thắm, đoan trang, nét dịu hiền
Một khối chung tình son sắt mãi
Trước cuồng phong vũ chẳng chao nghiêng

Vậy mà! Tất cả những anh thương
Chẳng thể cầm lên đặt sát gần
Để suốt chuỗi dài vương vấn nhớ
Đêm đêm thao thức, nỗi bâng khuâng...


20/4/2019
Nguyễn Thành Sáng



Ghét Lắm Mình Ơi!

Ghét nét mặt nầy ghét lắm cơ
Khuôn trăng lửng khuyết, dậy nguồn thơ
Thiên đình ẩn hiện một thần thái
Thiện cảm chân thành để ngẩn ngơ

Ghét ánh mắt buồn ghét thấu xương
Đã làm rung động quả tim hường
Hớp hồn trinh nữ trong khờ dại
Cho khoé mi luồn bao vấn vương

Ghét sự sắt cầm ghét thật lâu
Dăm hoa khoe sắc toả xuân mầu
Phấn hương ngả ngớn hầu say đắm
Nhưng vẫn lạnh lùng phủ áng nâu

Ghét tính ân cần ghét quá đi
Từng ngày chăm sóc những li ti
Hỏi han ngủ nghỉ lo đầy đủ
Đừng thức khuya hoài, bịnh tứ chi

Ghét kiểu lầm lì ghét cái gai
Khi hờn lúc giận...khổ trần ai
Giả đò hờ hững như băng tuyết
Dẫu ở tận cùng…đau dẳng dai

Ghét cục trổ hề ghét mãi thây
Gom tuồng hài hước lại thơ ngây
Dễ tin ngốc nghếch dù dày dạn
Lồng lộn phủ phê trận tếu vầy

Ghét Mình nhất đó, có hay không?
Bởi khúc yêu đương khảy phập phồng
Xao xuyến đêm về mơ với mộng
Ấm tình tha thiết sưởi sầu đông.


January 1, 2020
Tam Muội
Nguyễn Thành Sáng
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1725)
Bài gửi Sun May 31, 2020 12:51 pm by Nguyễn Thành Sáng
dòng -  Dòng thơ họa của Nguyễn Thành Sáng &Tam Muội (2) - Page 15 Winter-landscape-background-Mountain-River-trees-snow-covered-91

Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1725)

Tâm Sự Với Anh

Heo may về hạt nắng bỗng hanh hao
Ngày lại ngắn đêm sao dài vô tận
Để gác tía miên man vòng luẩn quẩn
Ôm ưu hoài vương vấn ngập con tim

Anh giờ nầy trải giấc mộng lim dim
Hái vầng nguyệt đang chìm sâu đáy nước
Gom óng ánh vẽ bông cài lên lược
Chải suối bồng sánh bước với giai nhân?

Hay lang thang vô định nẻo gian trần
Nhả khói thuốc trắng ngần vơi rã rượi
Cá mắc cạn vẫy vùng trong mẽ lưới
Vàng lá vàng rụng dưới gốc cây trơ?

Gợi tấc lòng thổn thức chuỗi chơ vơ
Khơi lạnh lẽo tứ bờ giăng hiu quạnh
Cơn gió thoảng cũng vương miền canh cánh
Chuyện lỡ làng khiến mảnh ván vỡ đôi?

Còn ở đây khắc khoải nhặt liên hồi
Bao thương nhớ dập nhồi gan phèo phổi
Nghe tiếng dế râm ran chừng tắt vội
Chạnh nỗi niềm khi đối bóng cô liêu

Yêu Dấu ơi! Lệ đã rớt thật nhiều
Phơi lồng lộng rách diều bung từng miếng
Đồng bát ngát chỉ mình chim chao liệng
Sỏi đá đường khập khiễng dấu chân em

Tà huy luồn đỉnh núi phủ nhá nhem
Mi lặng lẽ buông rèm mang trĩu nặng
Cay khoé mắt, mặn vành môi dai dẳng
Chờn chập chờn trống vắng lạc hồn côi.


October 25, 2019
Tam Muội


Tâm Sự Với Nàng

Lặng lẽ bước dưới vòm đông nắng hạ
Nghe cõi lòng buồn bã biết bao nhiêu
Ngán ngẫm đời, vương vấn bóng tình yêu
Bầu quạnh quẽ, đăm chiêu niềm rười rượi

Hồ sóng biếc giăng lững lờ mảng tối
Cận nhĩ hờn vang dội nhịp phèng la
Chập chờn quanh đầy dẫy lũ yêu ma
Ôi nhức nhói! Xót xa từng toé lệ

Xác ở đây mà hồn treo cửa bể
Mộng cuộc đời chỉ để ngắm gương soi
Không gian mờ, cánh nhạn lạc chơi vơi
Đường ngập ngụa, lõm lồi rêu phủ kín!

Hai mươi bốn tiếng, ba phần câm nín
Bên trong thì lỉnh kỉnh chất tràn lan
Đêm của người thưởng thức có lung linh
Còn phận bạc quanh mình đen tĩnh mịch

Diêm quẹt giấy cố móc ra một ít
Chút đóm hồng nhúc nhích phả canh thâu
Trầm ngâm dài thao thức uống hàn châu
Phung phí tuổi, vó câu dầy bụi phóng...

Nhớ hương xưa, lần chân vào chốn lộng
Hứng gió ngàn, sưởi ấm vạt ban mai
Cho khối sầu u ẩn nhẹ phôi phai...
Bỗng bất chợt! Sấm ngay tầng khí quyển!

Tia loé chớp đẩy thức linh ẩn hiện
Kéo linh hồn hoà quyện mảnh phù vân
Rồi Ta tìm Nàng, gặp được dưới trăng
Từ dạo ấy, cung đàn say lối ngõ...


1/1/2020
Nguyễn Thành Sáng
Nguyễn Thành Sáng
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1726)
Bài gửi Sun May 31, 2020 12:54 pm by Nguyễn Thành Sáng
dòng -  Dòng thơ họa của Nguyễn Thành Sáng &Tam Muội (2) - Page 15 Images?q=tbn:ANd9GcRqc1BIvA45F2hxVsIcif2uAjHmK-n-3moAD_Kz-S63hra8kl8BTQ

Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1726)

Thổn Thức Dưới Đêm Đơn

Trời khuya nay cánh ngàn vun vút thổi
Đẩy mây về cảnh tối, tối đùn thêm
Rồi mưa rơi, rơi êm lên mái ngói
Âm vang buồn, buồn tới quấn buồng tim...

Ta ngồi đây lặng yên bên mảng trắng
Một cái gì nằng nặng ghị tâm tư
Có phải chăng ra thơ, thơ chẳng đặng
Bởi vướng sầu, sầu lắng, lắng vần ra

Để da diết cứ là thêm da diết
Cuốn chặt hồn, hồn biết cũng đành thôi
Bởi chuỗi sống muôn đời yêu là chết
Ở trong lòng một ít trước chơi vơi...

Trầm thao thức, lặng ngồi ôm nỗi nhớ
Niềm mênh mang trăn trở, trở trăn hoài
Ôi! Lưu luyến tình “Ai” bên phương nớ
Mà giờ đây chỉ có bóng và mây...

Nhẹ đứng dậy vói tay, tay mở quạt
Dẫu ngoài trời lất phất, phất li ti
Hơi lành lạnh xá gì khi chất ngất
Ngọn lửa sầu bỏng rát, rát hàng mi

Muốn hú gọi hồn em, em có hiểu?
Muốn đêm nay rước kiệu, kiệu người thương
Cho tí tách trải buồn, buồn thôi nhểu
Cho ánh vàng, khuất chiếu, chiếu bùng lên

Tình đôi Ta mang tên tình Vạn kỷ
Thế mà sao nay chỉ, chỉ chờ mong
Dòng sông Ma, dòng sông từ thuở ấy
Chở nhau về sống lại, lại dài trông...


24/7/2019
Nguyễn Thành Sáng


Đêm Lùa Về

Đêm lùa về cõi dạ bỗng chênh chao
Ngoài ô cửa rì rào bông tuyết trắng
Niềm da diết đang dâng trào trĩu nặng
Se sắt lòng đằng đẵng mấy đông qua

Đêm lùa về bóng nguyệt dỗi ngâm nga
Hờn phiến gió la cà nơi đâu đó
Để man mác chan sầu đôi mắt đỏ
Mòn mỏi chờ vò võ luống ưu tư

Đêm lùa về nhánh cỏ cũng làm nư
Giận tiếng dế ậm ừ cho xong chuyện
Nào có phải nỉ non lời quyến luyến
Như đã từng thề nguyện dưới hoàng hôn

Đêm lùa về giá buốt phủ càn khôn
Trời phương ấy bồn chồn không anh nhỉ
Đang trầm lặng bên thư phòng suy nghĩ
Hay quạnh thềm phung phí khói thuốc bay?

Đêm lùa về thao thức chuỗi lắt lay
Đàn khảy điệu đoạ đày vì ngang trái
Đò cố lướt vượt bao vùng chướng ngại
Nhưng bão giông lạc mái rớt đoạn đoài

Đêm lùa về nỗi nhớ chẳng nguôi ngoai
Kia ánh mắt u hoài nen nén lệ
Bồng bềnh điểm phong sương từng ngạo nghễ
Nếm trải đời dâu bể đố hề chi

Đêm lùa về thả bút vụng vần thi
Hầu gửi gắm những gì đương chới với
Yêu dấu hỡi! Em luôn hằng mong đợi
Đợi chúng mình nối sợi phỉ nguyền duyên.


January 2, 2020
Tam Muội
Nguyễn Thành Sáng
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1727)
Bài gửi Sun May 31, 2020 12:55 pm by Nguyễn Thành Sáng
dòng -  Dòng thơ họa của Nguyễn Thành Sáng &Tam Muội (2) - Page 15 Giphy23

Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1727)

Tơ Lòng Vấn Vương

Mình ơi hỡi! Trăng hôm nay sáng quá
Cỏ thì thào phiến lá khẽ khàng rơi
Đỉnh non ngàn mây trắng quyện lả lơi
Cảnh thanh thoát rạng ngời ôi tuyệt mĩ

Ngoài mái sảnh tiếng côn trùng uỷ mị
Dấy tấc lòng đậm trí ảnh hình anh
Bao nhớ nhung bấy quạnh quẽ đơn mành
Đêm phảng phất sương gành len lỏi lạnh

Ôm gối chiếc mà tơ đồng sóng sánh
Mong ước gì bên cạnh hiện giờ đang
Rộng vòng tay ấm áp trải mơ màng
Ru hồ điệp thênh thang chìm giấc mộng

Em rất sợ chuỗi thời gian trống rỗng
Nằm nghe mưa gió lộng thổi canh chầy
Vẳng điệu đàn ai khảy nốt chùng dây
Câu vọng cổ đong đầy niềm xúc cảm

Em rất sợ những chiều buông ảm đạm
Nẻo đường về vầng xám phủ châu thân
Sợi lẻ loi xâm chiếm khiến bần thần
Mang trĩu nặng gót chân đờ đẫn bước

Thầm cầu nguyện một ngày nao có được
Dưới vòm trời Long trước Phượng nối theo
Vui lượn chao trên ngọn thác ngang đèo
Thưởng suối chảy, thông reo, rừng ca hát

Dẫu khoảnh khắc cũng làm tim dào dạt
Còn hơn là bát ngát nhặt tái tê
Nói đi Yêu! Son sắt vững lời thề
Dù vật đổi, nhưng hề tình lay chuyển.


December 15, 2019
Tam Muội



Thổn Thức Tơ Lòng

Buồn thật buồn mà cũng vui em nhỉ!
Mấy lượt ngày thủ thỉ ấm tình xa
Khi đìu hiu, lăng lẽ dưới nắng tà
Lúc đêm xuống, lửng ngà treo mái quạnh!

Móc từ trong những ấp ôm canh cánh
Gửi bạn vàng sưởi ấm buổi hàn đông
Cho thu giăng héo rũ, tím tê lòng
Giây phôi lãng, bềnh bồng mang trăn trở

Tặng cho nhau sức nguồn khơi tở mở
Giũ nhẹ nhàng lối ngõ bước chân đơn
Đẩy gió về trải mát bóng hoàng hôn
Giúp lữ khách chập chờn vơi mê mỏi!

Anh cười lớn khi lắng nghe em nói
Em nghiêng đầu dấu vội nụ tầm xuân
Hai đứa ta lững thững đỉnh không tầng
Làm phù thuỷ hoá vầng mây ngũ sắc

Hả hê lắm, ngập âm vang sằng sặc
Xoá ai hoài man mác, nghẹn tơ vương
Thương lắm rồi nay lại lắm thêm thương
Say ngây ngất giải buồn đau ngang trái

Dẫu diệu vợi mịt mờ sương quyện khói
Giống mưa chiều rải tưới bật xanh tươi
Tợ xám lam trôi giạt cuối phương trời
Nhưng thắm thiết, rạng ngời muôn yêu dấu

Q. N. hỡi! Cảnh chim lồng cá chậu
Nẻo phù vân đau đáu dạ bâng khuâng
Ta da diết tâm tư nỗi nhớ Nàng
Thầm mãi mãi cung đàn ngân tiếng nhạc...


2/1/2020
Nguyễn Thành Sáng
Nguyễn Thành Sáng
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1728)
Bài gửi Sun May 31, 2020 12:57 pm by Nguyễn Thành Sáng
dòng -  Dòng thơ họa của Nguyễn Thành Sáng &Tam Muội (2) - Page 15 Anh-cuoi-giua-canh-dong-bap-cai-don-tim-nguoi-xem-37-8116

Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1728)

Khúc Khích Với Chàng “Ui” - 1

Lặng lẽ bậu chuồn, bậu bỏ tui
Tui buồn, tui nhớ chớ hông vui
Tới lui lụm cụm tìm cây gậy
Vướng phải cái lu té dập đùi

Ui da đau quá,,,Đó Mình ui
Một cục khá to bầm tím rùi
Đứng dậy lom khom lại té nữa
Ôi thoai! Cuối giáp thiệt là xui

Đã nhắc khéo rồi, cái tánh tui
Thế mà vẫn giận còn không vui
Đằng kia cạnh cửa để cây gậy
Mắc mớ mò chi cho dập đùi?

Trời ơi! Thương quá Bậu mình ui
Xớ rớ mần răng?...thôi lỡ rùi
Hãy đứng yên đây, chờ chút nữa
Kẻo chừng lại té, đầu năm xui

Dầu kia bậu lấy xức cho tui
Kẻo nó sưng vù đau hổng vui
Nghĩ giận quá nầy đồ cái gậy
Khiến tui phù cục nửa bên đùi

Khương Mình nhiều nhắm đó Mình ui
Một lát vuốt xoa với xức rùi
Đùi xẹp nhẹ nhàng hông nhức nữa
Hì hì! Hai đứa “Nhậu” quên xui...


January 3, 2020
Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội
Nguyễn Thành Sáng
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1729)
Bài gửi Sun May 31, 2020 12:58 pm by Nguyễn Thành Sáng
dòng -  Dòng thơ họa của Nguyễn Thành Sáng &Tam Muội (2) - Page 15 Infonet-8

Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1729)

Khúc Khích Với Chàng “Ui” - 2

Hứ! Chừ đày đoạ tấm thân tui
Cái giống chi mà lại chả vui?
Tại Bậu chớ nào do chiếc gậy
Đổ oan giờ nhéo miếng ngay đùi

Chít chưa...chít chửa...hỡi ông ui
Nhức nhối khổ sai đặng mốt rùi
Đừng chọc hà đông sư tử nữa
Để hầu khỏi phải đón toàn xui

Cha chả! Hay cho bà nhéo tui
Làm chân thêm điếng khiến hông vui
Tui sùng, tui tức cái cây gậy
Mắc mớ chi ai lại “Chẻm” đùi

Ui da đau quoá ui da ui
Bà nhéo bà ngoay bầm tím rùi
Lại lại..lại moà muốn nhéo nữa
Tui dìa Mỹ ở,,,Đừng hô xui

Ui cha! Giả ngộ có hù tui
Để khiến lửng buồn, lửng hổng vui
Chẳng phải nãy ông cầm cái gậy
Nhó nhăn bởi tại tím bầm đùi?

Bồ hòn méo ghét hả Mình ui
Trái ấu tròn thương thật đúng rùi
Tiếng dữ Bậu gieo…hèm kéo nữa
Dìa đi...ở Mỹ sướng nào xui...


January 3, 2020
Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội
Nguyễn Thành Sáng
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1730)
Bài gửi Sun May 31, 2020 12:59 pm by Nguyễn Thành Sáng
dòng -  Dòng thơ họa của Nguyễn Thành Sáng &Tam Muội (2) - Page 15 16508926-10206397078764869-6656221486336992543-n

Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1730)

Khúc Khích Với Chàng “Ui” - 3

Bà nầy giả ngộ móc lò tui
Ấu méo hòn tròn nói ngược vui
Lại đá lái giò qua chiếc gậy
Hổng hèm bước lại xuýt xoa đùi

Đau quoá ui da đau quoá ui
Đen thui đen thủi hết trơn rùi
Ong ương, ong ớ, ong èm nữa
Móc bóp lấy tiền đi xả xui

Biết lắm..hic..hic…hẩm phần đeo đẳng tui
Giờ ông bày đặt chẳng thèm vui
Trút hờn tức giận lên cây gậy
Đổ lỗi té đau dập miếng đùi

Làm mình làm mẩy miết ông ui
Có chút tẹo ni...đã hết rùi
Cứ chọt cho xong chừng lại nữa
Ra hoài quán nhậu...có mà xui.....xí!

Bà đừng ong óng mà hù tui
Ra quán nhậu về tui sẽ vui
Có thể hổng chừng đi khỏi gậy
Hiên ngang mặc kệ tím thâm đùi

Tui sẽ khiến bà phải ỉ ui
Chừng nào thấy dạ đủ phê rùi
Hết buồn hông giận gì ai nữa
Lúc đó mới là xả được xui...Hì!...


January 3, 2020
Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội
Nguyễn Thành Sáng
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1731)
Bài gửi Sun May 31, 2020 1:00 pm by Nguyễn Thành Sáng
dòng -  Dòng thơ họa của Nguyễn Thành Sáng &Tam Muội (2) - Page 15 147642177826045-1

Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1731)

Khúc Khích Với Chàng “Ui” - 4

Chắc tại ông sùng cũng bởi tui
Ngủ gà cái tật khiến không vui
Giận con cá mú...quơ cào gậy
Chớ có gì đâu ở khúc đùi

Tháng giêng hỷ xả hén chồng ui
Lục túi “đầu tiên”...mười triệu rùi
Lát xuống chợ mua vài xị nữa
Để nhà hú hí... tiễn bồ xui...há?

Hự hự...Bà...bà..lại chọc tui
Mới vừa tửng tửng chút niềm vui
Ai dè trúng chiêu bà phang gậy
Nhất trụ kình thiên...Dập cái đùi

Ui da đau quoá...Quoá bà ui
Ngả ngả nghiêng nghiêng muốn xỉu rùi
Hạ thủ! Bớ Lê Huê! Chớ nữa
Đinh San bị xỉu đừng hô xui

Biết tánh khí khùng là của tui
Mà còn trách móc...thiếu cười vui
Đây nè! Gỗ mới màu sơn gậy
Lấy chống kẻo than tím rịm đùi

Áaaa...ừmm...Con ngươi sụp xuống hả trời ui
Hổng ấy leo lên ngủ miếng rùi
Lát thức ra ngồi nghe ổng nữa
Coi như gỡ gạc trả dần xui… hì!

Đang thả mơ màng, tha thướt tui
Khu vườn ngự uyển quả là vui
Có chàng hoàng tử, tay nâng gậy
Cùng thỏ trắng con nằm ở đùi

Tiến lại chút gần... ôi hỡi ui!
Đẹp trai bảnh tỏn ga lăng rùi
Ai dzè, chớp loé ầm vang nữa
Tỉnh giấc hoàn hồn...ố! Thiệt xui.


January 3, 2020
Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội
Nguyễn Thành Sáng
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1732)
Bài gửi Sun May 31, 2020 1:11 pm by Nguyễn Thành Sáng
dòng -  Dòng thơ họa của Nguyễn Thành Sáng &Tam Muội (2) - Page 15 15

Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1732)

Ghét Lắm Mình Ơi!

Ghét nét mặt nầy ghét lắm cơ
Khuôn trăng lửng khuyết, dậy nguồn thơ
Thiên đình ẩn hiện một thần thái
Thiện cảm chân thành để ngẩn ngơ

Ghét ánh mắt buồn ghét thấu xương
Đã làm rung động quả tim hường
Hớp hồn trinh nữ trong khờ dại
Cho khoé mi luồn bao vấn vương

Ghét sự sắt cầm ghét thật lâu
Dăm hoa khoe sắc toả xuân mầu
Phấn hương ngả ngớn hầu say đắm
Nhưng vẫn lạnh lùng phủ áng nâu

Ghét tính ân cần ghét quá đi
Từng ngày chăm sóc những li ti
Hỏi han ngủ nghỉ lo đầy đủ
Đừng thức khuya hoài, bịnh tứ chi

Ghét kiểu lầm lì ghét cái gai
Khi hờn lúc giận...khổ trần ai
Giả đò hờ hững như băng tuyết
Dẫu ở tận cùng…đau dẳng dai

Ghét cục trổ hề ghét mãi thây
Gom tuồng hài hước lại thơ ngây
Dễ tin ngốc nghếch dù dày dạn
Lồng lộn phủ phê trận tếu vầy

Ghét Mình nhất đó, có hay không?
Bởi khúc yêu đương khảy phập phồng
Xao xuyến đêm về mơ với mộng
Ấm tình tha thiết sưởi sầu đông.


January 1, 2020
Tam Muội


Hãy Ghét Anh Nữa Đi!

Hãy ghét anh nhiều, ghét nữa đi
Cho anh có dịp giả lầm lì
Được nghe rung cảm từ sâu thẳm
Thương nét u sầu đọng khoé mi...

Hãy ghét anh say, ghét thật cay
Để rồi sớm tối, cõi trần ai
Vấn vương, lưu luyến, đầy canh cánh
Tím rịm đôi tim chuỗi tháng ngày

Hãy ghét anh dài, ghét thật lâu
Cho anh nghiêng ngả dưới trăng sao
Chập chờn thấy bóng em thui thủi
Thầm gọi anh à! Anh ở đâu?...

Hãy ghét anh sâu, ngập hết xương
Để anh lịm ngất giữa khung buồn
Xuất hồn lặng đứng kề nhung nhớ
Da diết nhìn kia ánh lệ tuôn

Hãy ghét anh luôn, luôn đến chết
Cho anh mãi mãi chẳng nào yên
Bởi ngàn trông đợi và khao khát
Bến Hẹn, sông Tương, một cánh thuyền...

Hãy ghét anh hoài nha dấu yêu
Để bầu tắt nắng, quạnh đìu hiu
Hai phương cách trở, niềm đau đáu
Tận đáy tâm hồn khẽ tiếng kêu

Hãy ghét, nhớ đừng quên nhé “Ngọc”!
Cho vườn xuân mộng, đón thoi đưa
Thời gian tuế nguyệt, chìm mây gió
Đủ sức vươn mình, trước nắng mưa...


3/1/2020
Nguyễn Thành Sáng
Nguyễn Thành Sáng
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1733)
Bài gửi Sun May 31, 2020 1:12 pm by Nguyễn Thành Sáng
dòng -  Dòng thơ họa của Nguyễn Thành Sáng &Tam Muội (2) - Page 15 Bien-chieu-nay-1

Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1733)

Tình Mãi

Một thuở gửi lòng qua bến sông
Chiều tàn vắng lặng thấy hồn đông
Vọng về chốn ấy nghe rười rượi
Ánh nhạt, mây đưa, thắt thẻo lòng

Cứ thế thời gian mang nỗi nhớ
Những ngày mưa đổ thấy bâng khuâng
Con thuyền cuộc sống lênh đênh quá
Một khoảng xa vời để vói trăng!

Nếu biết rằng yêu chẳng được lâu
Cát vàng sa mạc dấu chân sâu
Chỉ cơn gió lốc tràn qua vội
Tất cả phủ bằng một thoáng sau

Thì ngày xưa đó ở lòng tôi
Chẳng thể vấn vương, chẳng thể lời
Anh nhớ, anh yêu em nhiều lắm!...
Để nay phải ảm với sầu tơi!

Và những năm dài mãi trở trăn
Nghe buồn bã quá dưới thâu canh
Nhìn đâu cũng thấy như mờ nhạt
Cả một khung đời mất chữ xanh

Tình đau có phải “tình muôn thuở”
Sao cứ sống hoài ở trái tim
Dần nát linh hồn trong khoảng lặng
Dật dờ, đau đáu, nhỏ đêm đen

Đã biết bao lần tôi cố quên
Từ trong tiềm thức kéo hồn lên
Khỏi nơi cái giếng ngày xưa lọt
Nhưng nó cứ chằng với rị rên!


Nguyễn Thành Sáng


Ghen Thầm

Tại trời tặng ớt, khá nồng cay
Chớ phải nào đâu muốn cảnh này
Khi đã yêu rồi ai chẳng thích
Giữ gìn “hủ rượu” để riêng say…

Nếu bụng dạ Mình hổng lả lơi
Hà chi thả thính với buông lời
Dịu dàng lãng mạn làm thu hút
Nhiều cá khô đù trông nắng phơi

Nếu bụng dạ Mình hổng phổ thơ
Tặng cô Mai, Trúc, ở kia bờ
Đại dương tít tận, đường thăm thẳm
Chừng họ si tình kết mộng mơ

Nếu bụng dạ Mình hổng có chi
Vì sao văng vẳng khúc xầm xì
Lắm khi “Kha khả!” bật thành tiếng
Dí dỏm xong buồn, hãy nói đi

Nếu bụng dạ Mình hổng đắm mê
Thì bên mảng trắng, những khuya về
Tới lui thắc thỏm dường mong đợi
Chút gió phương ngàn tê tỉ tê

Nếu bụng dạ Mình hổng kiếm thêm
Bao phen khói thuốc nhả sau thềm
Dẫu buồng the thắm hương ngào ngạt
Phó mặc lạnh lùng…thà suốt đêm!...

Đừng gieo bão tuyết, ngập tràn giông
Phủ xuống đời em mãi gánh gồng
Khóc tủi bọt bèo trôi ngược sóng
Giấu niềm hụt hẫng, Mình hay không?


January 3, 2020
Tam Muội
Nguyễn Thành Sáng
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1734)
Bài gửi Sun May 31, 2020 1:14 pm by Nguyễn Thành Sáng
dòng -  Dòng thơ họa của Nguyễn Thành Sáng &Tam Muội (2) - Page 15 Images?q=tbn:ANd9GcSijcTjS6_2LtmfYFr5NvcHGRAhEuOWxdgv6rvJICmRfSrbCDfAfQ

Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1734)

Khúc Phù Trầm

Đêm trở mình lặng ngắm mảnh trăng lu
Mây bảng lảng giăng mù che đỉnh núi
Vẳng tiếng gáy râm ran đàn dế nhũi
Mà ngấm ngầm thấy tủi phận đơn côi

Khúc phù trầm cứ mãi hững hờ trôi
Lúc vướng bão đẩy nhồi con thuyền nhỏ
Khi cuộn sóng dập dềnh như chiếc rọ
Hoặc băng dầy...ngồi ngó bóng hoàng hôn

Đường thênh thang phủ giá lạnh tâm hồn
Nguồn động lực bỗng chôn vào lòng đất
Sợi can đảm im lìm không co giật
Xác thân nầy quăng tất cả hư vô

Còn niềm tin loáng thoáng đọt mơ hồ
Nuôi giấc mộng vi mô hoài há được
Đâu có thể nguyện toàn dăm điều ước
Hoặc yên bình rảo bước dưới vòm xanh

Luôn đối đầu với ngoại cảnh xung quanh
Đem gượng ép đổi hành trang nhẹ nhõm
Cố đuổi bắt phát quang từ đom đóm
Buộc dây thừng bởi hóm hỉnh nai tơ

Vườn tình yêu thắc thỏm luống đợi chờ
Cây trổ nụ phất phơ trong vàng nắng
Nhưng nhặt nhạnh bao thương sầu đằng đẵng
Để tim lồng húng hắng giữa trời đông

Nửa đoạn rồi vẫn khập khễnh gai chông
Thôi chấp nhận gắng gồng theo ngày tháng
Lùi một nấc hứng hồng tia chiếu rạng
Hữu hạn đời...hào sảng...chút thảnh thơi.


December 24, 2019
Tam Muội


Khoảnh Khắc Nữa Trăng Lên

Em đã đến và hồn anh đẩy nhớ
Hỡi bạn lòng! Em có hiểu hay không?
Để sớm chiều canh cánh, vọng mênh mông
Nỗi vương vấn bềnh bồng nơi tâm khảm!

Đỉnh chất ngất nồng nàn men say đắm
Dấu yêu tình chan chứa cả buồng tim
Mơ màng kia thượng uyển với uyên ương
Cành phượng đỏ, trao thương chìa rỉa mỏ...

Đà Lạt sương mù có hồ Than Thở
Thác Cam Ly trắng xoá bọt ly tan
Đồi thông reo đôi nấm mộ võ vàng
Gieo lữ khách ngỡ ngàng chân khựng bước

Còn ở đây thuyền duyên ta lững nước
Nẻo quay về phía trước bóng câu đưa
Dòng sông buồn, bến đậu thuở ngày xưa
Ngàn kỷ niệm mãi lùa trôi lam khói

Cung mộng ái, từng đêm lui bước tới
Nhạc cung đàn nhẹ trỗi khúc du dương
Anh chép từ, em kết chữ thành chương
Thả cửa gió khoả buồn tơ mối chỉ

“Yêu là chết trong lòng ai một ít”
Còn chúng mình cảm thích biết là bao
Phút vắng xa thắt thẻo một khung sầu
Giây gặp gỡ, ngọt ngào muôn thắm thiết...

Ngửa mặt đi em! Anh lau ngấn lệ
Trái ngang nầy chỉ để thấm sâu hơn
Kia! Lững thững chầm chậm bóng hoàng hôn
Vài giờ nữa, trăng tròn treo cõi lộng...


4/1/2020
Nguyễn Thành Sáng
Nguyễn Thành Sáng
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1735)
Bài gửi Sun May 31, 2020 1:15 pm by Nguyễn Thành Sáng
dòng -  Dòng thơ họa của Nguyễn Thành Sáng &Tam Muội (2) - Page 15 Dahlia-flowers-magenta-color-with-yellow-center-Wallpaper-HD-192

Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1735)

Cảm Xúc Đầu Xuân

Mùng một ta ngồi nghe trái tim
Nhịp dài gợi nhớ chuỗi truân chuyên
Đường xa ghềnh gập, hằng quên mỏi
Lẳng lặng mà đi, vượt nỗi niềm!

Trầm mặc, thu hình uống bóng trăng
Đêm đêm thao thức dõi mây ngàn
Mượn ru của gió xoa buồn hận
Khuây khoả niềm đau vọng ánh tàn

Vương vấn muôn phần bởi nhớ nhung
Hồn thiêng yêu dấu dãy dòng sông
Sớm chiều xuôi ngược lăn tăn chảy
Thắm thiết nguồn thương ấm cõi lòng

Lối xưa tràn ngập nét đan thanh
Hoa nở hương say, trái trĩu cành
Vườn mộng vẫn nhiều đan gối mộng
Trọn đời lưu dấu thuở ngày xanh!...

Tất cả không còn trước đổi thay
Bên lề cuộc sống tự phôi phai
Lần mò tìm kiếm sao ra lửa
Đốt sưởi vơi đi lạnh tháng ngày

Hăm mấy năm dài, cực biết bao
Đêm không yên giấc dưới mưa gào
Nỗi lo trăm mối hằng quay quấn
Lắm lúc ngàn cân ép lệ trào

Ta sớm không còn nghĩ đến ta
Trọn tay ôm kín một căn nhà
Khăn khô cố vắt hoài ra nước
Tơi tả mặc tình, ta kéo ta…

Xuân nầy cây trái đã đơm bông
Mảnh đất cằn khô ửng vạn hồng
Năm tháng bập bềnh trên sóng nước
Giờ đây êm ả ngắm vầng đông!...


29/1/2017
Nguyễn Thành Sáng


Khoảnh Khắc Vào Xuân

Tưng bửng sáng mưa phùn lất phất
Khiêu khích mầm lật đật vươn cao
Đong đưa cỏ biếc thì thào
Báo trời sắc trổ lộc trao đầu mùa

Xuyên khung cửa nắng tua lộng lẫy
Xuân điệu đàng cựa quậy ngoài sân
Đỉnh non thấp thoáng xuống gần
Thang mây lững thững nối chân nhịp nhàng

Luồng man mát bầu quang đãng cảnh
Chậu kiểng đào từng nhánh rộ hoa
Hương thơm ngan ngát chan hoà
Căng tràn nhựa sống dịu xoa khúc sầu

Bởi văng vẳng nhắc câu của Mẹ
Hỏi lấy chồng, hãy lẹ tính thôi
Trăng treo ngấp nghé khuất đồi
Sao khuya nhàn nhạt, sắp phôi pha thời

Cảm nghèn nghẹn chơi vơi tấc dạ
Dường nghiêng cành chiếc lá lắt lay
Giọt sương vắt vẻo nơi này
Rụng trên khoé mắt chừ giày vò mi

Con chẳng muốn yêu vì chuốc khổ
Dành trọn đời làm tố nữ bên
Song thân đạo hiếu đáp đền
Nghĩa ân phụng dưỡng há quên sanh thành

Được nhõng nhẽo, nếm canh cá lóc
Những đêm dài nghe đọc chuyện xưa
Tình thương biết mấy trả vừa
Vạn niên chuyển kiếp vẫn chưa thoả lòng.


January 4, 2020
Tam Muội
Nguyễn Thành Sáng
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1736)
Bài gửi Sun May 31, 2020 1:16 pm by Nguyễn Thành Sáng
dòng -  Dòng thơ họa của Nguyễn Thành Sáng &Tam Muội (2) - Page 15 Images?q=tbn:ANd9GcSMJ5gZ5anaOQWfOdrDeSHLAOrT191-XPGhdlZ4PZxLuN2v-JqexA

Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1736)

Ghen Thầm

Tại trời tặng ớt, khá nồng cay
Chớ phải nào đâu muốn cảnh này
Khi đã yêu rồi ai chẳng thích
Giữ gìn “hủ rượu” để riêng say…

Nếu bụng dạ Mình hổng lả lơi
Hà chi thả thính với buông lời
Dịu dàng lãng mạn làm thu hút
Nhiều cá khô đù trông nắng phơi

Nếu bụng dạ Mình hổng phổ thơ
Tặng cô Mai, Trúc, ở kia bờ
Đại dương tít tận, đường thăm thẳm
Chừng họ si tình kết mộng mơ

Nếu bụng dạ Mình hổng có chi
Vì sao văng vẳng khúc xầm xì
Lắm khi “Kha khả!” bật thành tiếng
Dí dỏm xong buồn, hãy nói đi

Nếu bụng dạ Mình hổng đắm mê
Thì bên mảng trắng, những khuya về
Tới lui thắc thỏm dường mong đợi
Chút gió phương ngàn tê tỉ tê

Nếu bụng dạ Mình hổng kiếm thêm
Bao phen khói thuốc nhả sau thềm
Dẫu buồng the thắm hương ngào ngạt
Phó mặc lạnh lùng…thà suốt đêm!...

Đừng gieo bão tuyết, ngập tràn giông
Phủ xuống đời em mãi gánh gồng
Khóc tủi bọt bèo trôi ngược sóng
Giấu niềm hụt hẫng, Mình hay không?


January 3, 2020
Tam Muội


Là Bởi...

Ồ hỡi! Sao mưa đổ bất thường
Để đường xa bước, nước rơi lưng
Vô tình thong thả, không mang áo
Ướt đẫm đôi vai, “Mát” quá chừng!

Anh lặng nghe em vọng cổ nầy
Thẫn thờ, đắm đuối, ngất ngây say
Giờ tinh tỉnh lại, niềm phơi phới
Khảy khúc giao hoà với bậu đây

Anh muốn khô đù phơi nắng hanh
Tại vì trong bụng quá thương em
Thấy mình vất vả ngày hôm sớm
Tiết kiệm uống ăn, có sẵn dành

Anh thích phổ thơ, nắn nót đờn
Cất đầy, trữ đó chực hờ cơn
Canh khuya nóng nực, làm trăn trở
Khẽ đọc ru mình dễ ngủ hơn

Anh cười lẫn lộn buồn do bởi
Cảm hứng trào dâng thấy bậu cười
Đôi lúm đồng tiền, duyên quá đổi
Chạnh lòng những lúc để chơi vơi

Anh thường bên mảng dưới canh khuya
Lục lạo tìm xem có thứ gì
Bổ ích, nâng cao đời sống tốt
Dưỡng bồi hạnh phúc nghĩa phu thê...

Nhiều lắm, thật nhiều thương dấu yêu
Khiến hoài lo lắng, nỗi đăm chiêu
Giải sầu giây phút theo làn khói
Chớ có gì đâu...Bậu hát chèo...


5/1/2020
Nguyễn Thành Sáng
 

Dòng thơ họa của Nguyễn Thành Sáng &Tam Muội (2)

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Về Đầu Trang 

Trang 15 trong tổng số 20 trangChuyển đến trang : Previous  1 ... 9 ... 14, 15, 16 ... 20  Next

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
Diễn Đàn Văn Thơ :: Forum :: Thơ Tác Giả :: NTS-