(Giữ y từ cuối)
HỒN THI SĨ
Trót làm thi sĩ giữa trần gian
Thường lặng suy tư, ngắm ánh vàng
Dào dạt tâm hồn ngân sóng nước
Tim tình lai láng trải mênh mang!
Tôi yêu tha thiết sắc hồng nhung
Thích ngắm hoa xinh chẳng lạnh lùng
Cảm xúc tận cùng yêu vỡ mộng
Rung lòng, ngưỡng vọng mảnh thanh trung
Thương lắm biết bao cảnh đọa đày
Trói vào thống khổ cuộc bi ai
Xót xa tuổi ngọc chìm tơi tả
Sỏi đá chân non bước dặm dài…
Ghét đậm áng mù giăng phủ ám
Che vầng sáng tỏ trải lung linh
Oán cơn cuồng bạo từ đâu tới
Vùi dập không gian rã bóng hình!
Chán quá đâu đây chó sủa hoài
Phá bầu êm ả giấc nồng say
Cho đời bấn loạn thôi bình thản
Vạn sáng tư duy héo guộc gầy…
Tấm thân đơn độc dưới chiều tà
Thao thức cho nhiều chỉ vậy thôi
Chút giọt sương rơi trên đá cỏ
Làm sao phấn bụi đủ tan trôi
Thả cánh hồn bay giữa lộng ngàn
Nơi đây khung rộng chuyển thênh thang
Có mây, có gió cùng bầu bạn
Có vạn hồn ai cũng lỡ làng!...
NTS
HỒN THI SỸ
Đi qua cánh gió của thời gian
Thi sỹ làm thơ ngợi ánh vàng
Lấp lánh giang hà tuôn dòng nước
Dập dềnh hoa tím lục bình mang
Khoảng lặng tâm hồn sâu thẳm nhung
Có khi thanh thản đến lạ lùng
Lại lúc bềnh bồng hoang lối mộng
Khơi bầu dào dạt của không trung
Có phải hồn thơ kiếp lưu đày
Hôm nào quá bước cõi trần ai
Chìm trong ngơ ngác sầu khôn tả
Để kết muôn thu lẽ sống dài
Làm sao khỏa hết vầng mây ám
Phân tách tận tường huyễn ảo linh
Mơ hồ xuôi ngược tràn lan tới
Ta vẹn vườn ngây thuở sắc hình
Này thôi trang trải khúc u hoài
Gọi những hồn đêm đắm giấc say
Trôi mãi mông lung chìm hoặc thản
Cùng thơ no nưỡng những đêm gầy
Như ai thong thả áo buông tà
Đi dưới nắng hồng chỉ thế thôi
Họa sỹ ghi vào hoa với cỏ
Chân dung bức họa giữ dòng trôi
Cho tôi nắm bắt chút mây ngàn
Đem thơ từng nấc bắt lên thang
Như tre trăm đốt đi tìm bạn
Nối những hồn thơm hết lỡ làng !
TTP