CƠ CẦU
Ai về đong lệ xót xa
Nẻo thơm trắng nắng ướt nhòa cơn ngâu
Trăm năm sỏi đá cơ cầu
Thềm xanh cỏ úa hằn sâu kiếp người
Tang bồng ngọn gió buồn rơi
Lênh đênh cánh vạc buốt lời non cao
Đường trần nhơ nhuốc kim bào
Quan san đơm ánh gươm đao vẫy vùng
Bùn hôi mờ phủ kiên trung
Nanh xà ô thửa điệp trùng hý ngôn
Thanh trong bóng lẻ cô hồn
Nhiễu nhương cố quận điền thôn cỗi cằn.
Anh Văn-Bút Cọ