VỚI THU
Đâu nở dìm thu xuống khoảng sầu
Bên ta thu đẹp mĩ miều thôi
Vì bao nhiêu lá ta gom hết
Chẳng để thu buồn lắm lá rơi
Ta cũng vì thu gói ghém sầu
Xin nhờ gió chở hạt mưa ngâu
qua không gian lạnh đem đi gởi
Một hành tinh xa,cách địa cầu
Mai mốt hạt mưa sẽ trắng trong
Không còn dư lệ đổ tuôn dòng
Chức Ngưu sum họp thôi dang dỡ
Và quạ dần quên chuyện sói đầu...
Chớ ngại mùa thu chẳng ngó người
Bởi người ngoảnh mặt với thu thôi
Thu này thu khác ngàn thu nữa
Tôi vẫn trao thu một tiếng cười !
TTP
THU ĐAU
Chẳng dìm thu xuống khoảng sầu đâu
Nhưng ánh nắng chiều sớm nhạt mau
Để chiếc lá vàng rơi lả tả
Chạnh lòng hồn sĩ những canh thâu
Ai biết được thu chẳng có sầu?
Mà sao trăng nước lững lờ nhau
Cho từng nhịp sóng vờn trôi mãi
Chầm chậm, ngân nga, chảy nhịp cầu
Ai biết rằng thu chẳng có đau?
Mà sao trống vắng, chuyển qua mau
Để cho tơi tả bầu khung ảnh
Một tối sương pha nhỏ giọt sầu
Ai biết rằng thu chẳng sắc màu
Mà sao u ám phủ hanh hao
Để cho thơ thẩn vầng mây xám
Cho gió đong đưa lá xạc xào
Thế mà sao gọi chẳng thu đau!...
NTS