THU CẢM
Thu cảm nên trời ánh nhạt thôi
Cho cơn gió nhẹ thoáng làn hơi
Vầng mây lờ lững, bầu xa vợi
Chiếc lá khô vàng, bóng nhỏ rơi
Trầm lắng tâm hồn, vương tiếng gọi
Nhẹ nhàng ý mộng, trải trăng soi
Thu đi, thu đến trời không tối
Bàng bạc hồn ai nỗi thắm ơi!
Nếu nói rằng thu đến để sầu
Mà sao thơ, nhạc ý tình sâu
Điểm tô lẽ sống đời nhân thế
Ngào ngạt hương say, thắm ngọt ngào
Nếu bảo rằng thu chẳng để sầu
Mà sao nghe nặng một niềm đau
Để cho vàng lá rồi rơi rụng
Vắng lặng trời mây, ánh nhạt màu
Thôi nhé! Trời thu vẫn mãi thu
Ai buồn, tơi tả, nỗi âm u
Ai vui rộn rã bầu tâm sự
Thu vẫn là thu, mãi vẫn thu!
NTS
THU CẢM
Thu cảm nên tình thắm thiết đơm
Nghe trong gió thoảng chút hương êm
Mây cao hãy xuống cùng thu diễm
Gió nhẹ hôn cành lá đổ thêm
Khi chiếc lá vàng tung cánh đi
Tâm tư trầm lắng nhớ nhung chi
Vì thu, nghiêng dốc say bầu túy
Lãng đãng trang nhầu, lãng đãng thi
Ai bảo rằng thu đến chẳng sầu
Sao vương tim tím sắc thu trao
Thu bên song cửa kề môi ghé
Mắt biếc mùa thu liếc ngọt ngào
Ai bảo rằng thu đến hững hờ
Sao về rung nhẹ mấy cung tơ
Sao đem lá trải vườn than thở
Chiều đốt lá buồn, khói vẩn vơ
Thôi nhé ! Mùa thu của đất trời
Xin đừng tầm tả lệ thu rơi
Xin đừng tan tác hồn thu bởi...
Thu vẫn là thu sáng rạng ngời !
TTP