Nầy gió hỡi! Đường ngươi đi rộng lớn Thoả chí mình ngang dọc cõi thênh thang Đêm ru hồn êm ái vuốt vầng trăng Ngày thanh thản dặm ngàn say rung lắc...
Còn ở ta chỉ loanh quanh bầu nhàn nhạt Ôm mối hờn chất ngất nén vào sâu Để rồi có những lúc dưới canh thâu Bỗng bất chợt nghe sầu dâng giữa trái
Chén men tình, dòng sông thương, bể ái Cạn, bơi nhiều! Thoải mái! Biết bao nhiêu Vậy mà sao cứ lặng lẽ dưới chiều Hình xưa cũ...Liêu xiêu niềm nhung nhớ...
Hồn lang ơi! Biển bao la rộng mở Dường như chàng đứng đó, vẻ suy tư Ánh nhung huyền đăm đăm treo cửa gió Man mác buồn lặng lẽ khép khung thơ?
Để sóng nước nhấp nhô làn bỡ ngỡ Vạn ngoằn ngoèo, lú nhú chạnh miên man Nguyệt lững lờ tia trải ửng không gian Bất chợt xám phủ vàng chìm thăm thẳm...
Hồn nương hỡi! Tình nàng muôn sắc thắm Ta như sương được tắm ánh trăng vàng Như mây ngàn được gió cuốn thênh thang Như suối chảy nhẹ nhàng trên sỏi đá
Vậy mà lòng ta, cứ như buồn bã Một cái gì rỉ rả chích châm đau Để ảnh hình, kỷ niệm, thuở vó câu Thỉnh thoảng sống dậy, nghẹn sầu thương tưởng...
Lang yêu ơi! Ngút tận đỉnh thê lương Cũng như chàng! Thiếp vương muôn nỗi nhớ Kiếp ma buồn, bao năm dài trăn trở Lắm u hoài, vò võ tím chơ vơ
Phải tìm quên trong bể ái, sông thơ Nén hờn tủi, đợi chờ tan giá rét Cõi âm giới thiếp đã từng gào thét Lịm hồn đau da diết nhớ như chàng...
"Trong mơ hồn lang và hồn nương thổn thức Tâm sự cùng nhau"
14/1/2016 Nhất Lang (Nguyễn Thành Sáng)
Được sửa bởi Nguyễn Thành Sáng ngày Sat Oct 30, 2021 9:26 pm; sửa lần 9.
Và nàng cũng hãy nhìn kia! Ở đó! Ngả nghiêng mình theo gió giữa màn đen Có giống ta! Quãng nhân thế lặng yên Lại bất chợt đảo điên vì binh lửa?
Để giờ đây niềm thiêng liêng vạn thuở Âm gian hờn! Trăn trở mãi khôn nguôi... Rượu! Men rượu! Cho cay xé vành môi Tìm khuây khoả ngậm ngùi đau thương tưởng...
Lang yêu ơi! Nước biển biến thành sương Thiếp hóa rượu, chung thương mời chàng cạn Hãy ngây ngất với tâm tình hùng tráng Cho đau buồn, u ẩn được phôi pha
Bởi thời gian đăng đẳng cứ dần qua Còn đâu nữa để mà sầu Lang hỡi! Còn đâu nữa để mà trông mà đợi Khiến trăng lòng bóng tối chập chờn che...
Những lời của nàng, ta đã lắng nghe Và cũng thấm đậm đà hương vị mật Hình thương nhớ chứa chan, đầy chất ngất Nghĩa ân tình cuốn cất giữa con tim
Kể từ nay ta sẽ cố tìm quên Vui cảnh giới bồng bềnh muôn sắc thắm Ngày vườn mộng quyện hồn xua vạt nắng Đêm nguyệt lầu say đắm ngắm trăng Thu...
Thiếp sẽ kề chàng, êm ả lời ru Dìu yêu dấu chu du vào diệu vợi Vóc ngọc ngà tặng chàng làm chiếc gối Lúc đông hàn lạc lối giạt về đây
Chuyển phép vờn, quay ngược lại sông ma Nước vần vũ cuốn xa vùng biển mộng Gió gầm thét hú vang bầu sẫm bóng Thuyền nghiêng nghiêng, lay động nhịp từng cơn...
Giấc mơ sâu lâng lâng niềm xúc cảm Bỗng giật mình, lởn vởn ảnh hình xa Chuỗi âm phong bần bật ngọn cây đa Lang tỉnh giấc xuất ra cơn mộng ảo...
"Con khỉ buồn, rúm mình ngồi thiểu não Trúng tên chì lảo đảo, xác thân rơi" Chạnh cõi lòng man mác, nỗi sầu tơi Thì ra mộng! Ngậm ngùi nơi tấc dạ...
Hồn nương ơi! Khung đêm chìm băng giá Ta đi rồi nàng có nghẹn bi thương Có sớm chiều thơ thẩn vọng ngàn phương Khuya cô tịch có sương làn nhỏ giọt?
Còn ai để ôm em trong mật ngọt Ru dấu yêu bằng nhạc khúc tâm tình Còn ai những canh trường mùa tuyết trắng Quyện chặt hồn, sưởi ấm trọn vòng tay...
Hỡi âm u! Ngươi có hiểu, có hay Lẽ vì sao tim nầy gần vỡ nát Bởi vì sao chứa chan đầy chất ngất Lại cam đành cuốn cất, để mà đau?
Ưng ửng khoé, lặng lẽ gác mối sầu Đứng thẳng dậy, vụt mau về phía trước Vòm tôi tối chập chờn theo hướng ngược Kéo vụt vù phần phật sát bên tai...
"Hồn lang buồn bã phóng nhanh trên đường tìm về cõi thế"
17/1/2016 Nhất Lang (Nguyễn Thành Sáng)
Được sửa bởi Nguyễn Thành Sáng ngày Fri Oct 22, 2021 6:12 pm; sửa lần 2.
Trầm mặc ngước nhìn không gian diệu vợi Lởn vởn hình, rười rượi hãy còn đây Từng khoảnh khắc theo vòng xoay chuyển tới Xuôi lững lờ gió thổi dạt làn mây...
Ánh mắt Mẹ Cha, bao lời dạy bảo Cảm động tràn thấm thấu trọn vào sâu Chút nhòe nhoẹt giọt sầu vương ửng khoé Sâm sẫm màu dưới xế nhẹ tay lau
Day dứt nhớ thương bào mòn năm tháng Chất ngất lòng, hụt hẫng khối tâm tư Tất cả nầy cũng từ từ ngước thẳng Phía lưng tầng rụng nắng thả trôi xa
Vi vu thoảng, ngân nga lời lá cỏ Ánh lân tinh đâu đó lập loè phương Tim giữa trái ứ buồn như muôn thuở Mênh mang niềm lặng lẽ gửi hàn sương...
Lang tỉnh táo rồi vươn vai đứng dậy Hướng dặm ngàn thoải mái lướt đi nhanh Đỉnh rậm tán hình bâng khuâng lưu luyến Giữa ngọn luồn rung chuyển bóng chiều đang...
Nhìn quân quỷ kéo lôi đoàn ma tội Chạnh cõi lòng nghĩ tới cảnh trả vay Tắt ngọn đèn, đẩy ai vào tăm tối Âm ngục mờ rũ rượi, xích cùm tay...
Khóc, rên, la phủ dầy lên não nuột Kẻ tội đồ gầy guộc, nỗi bi thương Vẻ sợ hãi, chán chường do lỡ bước Bánh xe chiều đuổi rượt, cán tan xương...
Héo hắt dạ, buôn buồn Lang rời khỏi Hướng về phương diệu vợi lướt vòng ra Vầng quang ánh la đà tia lấp loé Xám lững lờ nhè nhẹ kéo trôi xa
Gió vi vút thổi, ngân nga lời nước Sóng điệp trùng đẩy ngược bóng trời mây Lởn vởn hình chuỗi ngày theo mộng ước Dòng sông nầy thả bước cuộc liêu trai...
Hồn nương hỡi! Giờ đây nàng có biết Tấc lòng ta da diết nhớ năm nào Buổi tang thương, nghẹn ngào ôm thống thiết Cõi dương trần vĩnh biệt để cùng nhau...
Ba nghìn năm ngọt ngào hương vị mật Men nồng nàn chất ngất lửa yêu đương Ngày êm ả khu vườn tràn dịu mát Đêm nguyệt lầu khảy nhạc giũ làn sương...
Vậy mà nay con đường về bến mộng Lặng âm thầm chiếc bóng ngược bay đi Còn đâu nữa nguyệt thề soi quyện cánh Thắt thẻo sầu, nằng nặng vó câu phi...
"Hồn lang lần về đến con sông năm xưa thoắt hồn theo hồn nương, trăn trở nỗi lòng…"
25/1/2016 Nhất Lang (Nguyễn Thành Sáng)
Được sửa bởi Nguyễn Thành Sáng ngày Fri Nov 26, 2021 10:41 pm; sửa lần 2.
Hồn nương hỡi! Lòng anh đầy da diết Trước nỗi niềm ly biệt rẽ chia xa Bỏ lại em cảnh nhà hình đơn chiếc Giữa khung mờ quạnh quẽ tím ngân nga
Rồi những buổi chiều tà nghiêng vạt nắng Hay những canh trường phủ lạnh màn sương Bên phím nhạc cung đàn chìm sâu lắng Có ai hoài, trĩu nặng khúc thê lương?...
Kìa! Bè đâu? Sao nãy giờ chẳng thấy Độc mộc xuồng cũng vậy, cặm nơi nào? Cái gì bự, bầu bầu, cây phe phẩy Lướt nhịp nhàng êm ái, ngộ làm sao!
Dọc hai bờ sậy lau um tùm phủ Nay cây trồng lố nhố đẹp xinh hơn Xưa tối mờ rờn rợn vẻ âm u Giờ rạng rỡ, vi vu đường rộng lớn
Không gian cũ chập chờn con bụng sáng Như đèn ma nhấp nháng ghẹo hồn người Nay treo cột, tỏa ngời lồng lộng ánh Xuôi theo chiều hướng thẳng phía về nơi
Ôi cảnh trí tuyệt vời! Nhìn khác lạ Khiến nỗi niềm vọng nhớ chuỗi thời xưa Có lạc lõng, ngân nga, sầu vò võ Hay ngỡ ngàng, hớn hở cuộc thoi đưa...?
Ta chạnh nhớ giữa mùa mưa xa cũ Với cõi lòng ấp ủ mộng đầy vơi Cảnh tan tác để rồi nhiều đau khổ Tại chốn nầy trăn trở mãi không thôi Còn đâu nữa của một thời oanh liệt Chỉ giờ đây lặng lẽ dưới màn sương Hình dĩ vãng gợn buồn lên khoé mắt Nhẹ âm thầm rung lắc những hồi chuông
Quay hướng mặt, dư hương còn đâu đó Phảng phất làn trong lối ngõ con tim Bầu cảnh vật im lìm say giấc ngủ Như vô tình muôn thuở chuyện phù vân...
"Hồn lang nhìn cảnh vật nay nhớ về xưa…"
27/1/2016 Nhất Lang (Nguyễn Thành Sáng)
Được sửa bởi Nguyễn Thành Sáng ngày Mon Nov 01, 2021 12:58 pm; sửa lần 1.
Trầm nghĩ ngợi miên man niềm thổn thức Chuyện xa gần giây phút nhẹ phôi phai Cảnh dương trần ngắm nghía thẫn thờ ngây Thương với nhớ cũng đầy nơi khoé mắt...
Phóng mình xuống trên mặt đường thoảng mát Giữa bốn bề náo nức vẻ phồn vinh Vật dụng, ngựa xe…Lai láng hữu tình Chút ngớ ngẩn trước ảnh hình rộn rã
Con chim đen từ phương trời xa lạ Lắm bao chiều tơi tả bởi cuồng phong Nay vườn hồng muôn đoá nở dừng chân Sao tránh khỏi trào dâng nguồn xúc cảm
Lặng lẽ bước, hiếu kỳ treo cửa nhãn Đây quán ăn, ngào ngạt dãy hương thơm Kia rượu khách thù tạc nốc say lon Nọ âm điệu dập dồn theo khúc nhạc
Bên kia lề nhiều ánh đèn chớp tắt Lố nhố người đông chật đứng quanh xem Lang nghiêng mình lướt tới dưới màn đêm Thu gọn bóng, mon men nhìn phơi trải
Cái đậy nắp khéo, chưa hề được thấy Chiếc giầy da lộng lẫy chẳng lần mang Sợi đen tuyền ưng ửng dạ long lanh... Ôi trông ngộ nghĩnh! Gần như mộng mị
Thuở xa xưa chắt chiu từng sợi chỉ Nay ngập tràn, phỉ chí nỗi khát khao Một cõi không gian lắm đổi sắc màu Một hoang dã xạc xào khi gió thổi...
"Hồn Lang hoa mắt trước bao cảnh vật…"
03/2/2016 Nhất Lang (Nguyễn Thành Sáng)
Được sửa bởi Nguyễn Thành Sáng ngày Mon Nov 08, 2021 10:43 pm; sửa lần 2.
Ngắm cảnh vật lạ lùng nghe thích thú Bỗng chạnh lòng hoài cổ, nhớ hương xưa Thuở mộng đời xoải cánh vượt ngàn xa Giờ đâu nữa, chỉ là chim lạc lối,
Bâng khuâng dạ, nhẹ nhàng chân lướt tới Đôi khoé buồn rười rượi, lạnh chơi vơi Giữa cõi không gian nhộn nhịp bóng người Có ai hiểu! Ngậm ngùi treo cửa gió?...
Rời khỏi chỗ đông, ngang qua ngả khác Thong thả đi, thả mắt dọc ven đường Chợt thẫn thờ nhìn thấy kẻ đáng thương Thân bụi bặm, chân xương trùm giẻ rách
Bát đĩa cặn, hai tay lùa vanh vách Cơm dư thừa một mạch bụng tìm no Mặc sự đời bao ánh mắt đưa đò Hồn phách lạc, chẳng lo điều trăn trở
Niềm rung cảm vật vờ theo ngõ phố Rồi ngược vòng, khuây khoả nỗi miên man Ơ! Xỉn say, nghiêng ngả bước hai hàng Con chó thấy sủa vang rồi chạy tuốt
Lang chán ngán, vụt nhanh về phía trước Lại thấy góc đường ở đó tối tăm Nằm co quắp, chẳng có chiếu mùng màn Vo ve muỗi như ngỡ ngàng khô đét...
Đây trần thế thênh thang đầy bóng mát Thì xa xa cũng dày đặc màu đen Giữa khung trời dào dạt thổi mông mênh Ẩn dưới đó lắm nan thuyền mỏng mảnh...
"Nhìn hai mặt cõi thế Lang nghe lòng ê ẩm…"
04/2/2016 Nhất Lang (Nguyễn Thành Sáng)
Được sửa bởi Nguyễn Thành Sáng ngày Tue Nov 09, 2021 3:57 pm; sửa lần 2.
Hồn Nương! Hồn Nương! Thì ra ta mơ Ôi đêm đen! Thẫn thờ trong mộng mị Nghẹn u hoài hụt hẫng, tím bờ mi Từng cung bậc não nề ngân da diết
Yêu dấu hỡi! Phải cam đành ly biệt Dẫu tấc lòng tha thiết biết bao nhiêu Giờ chỉ còn đây duy nhất một điều Ngày tắt hẳn nắng chiều anh trở lại...
Nhẹ chầm chậm phôi pha niềm tê tái Cũng vừa đêm cảnh giới rực đèn lên Bao rộn ràng, nhộn nhịp trải mông mênh Khoả lấp nỗi bồng bềnh trên lượn sóng
Ngụm hơi sương, gồng vai, xù cánh mỏng Lang phóng vào cõi động của trần gian Tiếp tục nhìn thưởng thức cảnh xung quanh Hầu tận hưởng, vén màn sương bao phủ
Khắp ngả đường dọc ngang xuôi dãy phố Gặm nhấm lòng, trăn trở chuyện ngàn xưa Cuộc tuần hoàn vũ trụ mãi thoi đưa Thầm lặng lẽ theo bốn mùa biến đổi
Có giây phút tần ngần chân đứng lại Ngắm nghía hình, rười rượi chảy vào sâu Thuở hoang sơ trăng sáng trải lưng bầu Nhưng lắm đổi hanh hao trùm sỏi đá
Còn nay thì đó đây nhiều rộn rã Lại ẩn tàng êm ả gió đưa hương Xưa thâm u dã thú hú từng cơn Nay rải rác linh hồn rơi đáy vực...
"Hồn Lang thổn thức trong cảnh giới thời nay…"
08/2/2016 Nhất Lang (Nguyễn Thành Sáng)
Được sửa bởi Nguyễn Thành Sáng ngày Sat Nov 13, 2021 12:09 pm; sửa lần 1.
Thời gian chậm trôi dần theo trăn trở Đêm về khuya đây đó cũng thưa người Cảnh nhạt tàn, xúc cảm nghẹn chơi vơi Loáng thoáng ngậm ngùi chìm nơi tấc dạ...
Nghĩ ngợi nọ nầy đang hồi rỉ rả Tạm phôi pha, buông bỏ, khuất vào sâu Chim lạc đàn trơ trọi ửng hàn châu Cất khẽ tiếng thả vào khung giá lạnh
Lang xoay mình, bước lần qua ngả vắng Hướng ngoại thành xoải cánh nhẹ nhàng bay Cõi thênh thang u tịch lững lờ mây Gợi nhung nhớ dâng đầy trong tâm tưởng
Hỡi hồn thiêng Tộc Tổ! Hỡi ngàn thương Có cảm thấu nỗi buồn mang thắt thẻo Có hiểu được nghĩa ân tình gọi réo Bóng chơ vơ nặng trĩu gót chân lê
Hỡi ngọn gió! Có hiểu đường dương thế Cánh lạc loài lặng lẽ vó câu đưa Giờ đây dối diện cảnh lạ người xa Tay chới với giữa vật vờ sóng vỗ
Và ai có nghe cung đàn muôn thuở Âm thanh sầu, nức nở trỗi từng cơn Để chuỗi dài thao thức ngước hoàng hôn Hình xưa cũ chập chờn nơi khoé mắt
Lắm bao lần cả bờ tim rung lắc Nhịp u hoài chất ngất dưới canh thâu Chẳng nghĩ gì, cũng chẳng hỏi tại sao Nhìn dãy phiến xạc xào, sương nhểu giọt...
"Hồn Lang ngậm ngùi, trăn trở…"
09/2/2016 Nhất Lang (Nguyễn Thành Sáng)
Được sửa bởi Nguyễn Thành Sáng ngày Sun Nov 14, 2021 10:29 pm; sửa lần 3.
Từ đêm đó vó câu dài hun hút Lang miệt mài dõi ánh, thẳng đường bay Khắp cả Ninh Bình, Sơn Tây, Vĩnh Phúc Rồi Hải Dương, chuyển ngược đến Hà Tây
Qua Bắc Kạn lại quay về Hà Nội Ghé Hòa Bình, vòng tới miệt Thái Nguyên… Tốn nhiều công sức, truân chuyên mệt mỏi Bóng hình thân! Ngõ lối chỉ màn đen...
Hỡi sương giăng! Hỡi niềm thương nỗi nhớ Chất ngất đầy vò võ với hoài mong Nay tha thiết tận cùng tình muôn thuở Vậy mà sao ai nỡ rẽ chia dòng
Biết nơi nào con sông xưa nước chảy Ta đến tìm để gặp lại hồn trăng Cho thắt thẻo, bâng khuâng ngàn tê tái Hoá lững lờ gió đẩy giạt xa xăm...
"Lang tìm bóng hồn người thân trong mệt mỏi, vô vọng…"
14/2/2016 Nhất Lang (Nguyễn Thành Sáng)
Được sửa bởi Nguyễn Thành Sáng ngày Mon Nov 15, 2021 8:20 pm; sửa lần 2.
Nhiều lắm nàng ơi, vô vàn nhung nhớ Đăng đẳng dài sống ở chốn âm ma Nồng nàn thắm thiết, đậm đà muôn thuở Cứ mãi hoài trăn trở tấc lòng ta...
Trăm năm dương thế, rời xa yêu dấu Những chiều tà thả dạo hoặc ngồi đêm Hình ảnh bóng ẩn tàng sâu tâm não Biết có về, đau đáu vọng từng cơn?
Còn nơi ấy giữa hoàng hôn tắt nắng Hay canh trường vắng lặng ngắm mây trôi Có thổn thức ngậm ngùi chìm hụt hẫng Thấm đẫm buồn trĩu nặng nỗi chơi vơi?
Tha thiết lắm Nương ơi! Nàng cũng hiểu Bởi phận người đạo hiếu phải đành cam Chấp nhận một lần lạnh tàn chăn chiếu Để ngàn sau chẳng thiếu mảnh trăng vàng!...
Cha Mẹ ơi! Nghĩa ân tình cao trọng Như suối nguồn, biển rộng trải mênh mông Vòng cay nghiệt phũ phàng gây tan tác Biết bao là dằn vặt cõi lòng con
Nay tiếng gọi thiêng liêng bầu cốt nhục Giúp chuỗi dài day dứt, nghẹn đau thương Được êm ái nhẹ nhàng buông bỏ hết Theo kiếp đời biến đổi chẳng còn vương
Hồn con lạy song đường xin nhập xác Dưới tàn cây phủ mát của sanh thành Mai mốt này đường trần đầy rẫy lạ Nghĩa thâm tình Cha Mẹ nặng cưu mang...
"Thế rồi Hồn Lang nhập hồn vào bụng Mẹ chuyển kiếp đời dương thế..."
19/2/2016 Nhất Lang (Nguyễn Thành Sáng)
Được sửa bởi Nguyễn Thành Sáng ngày Fri Nov 19, 2021 2:41 pm; sửa lần 2.
Thu Jun 04, 2020 8:53 pm by Nguyễn Thành Sáng