Diễn Đàn Văn Thơ
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

Diễn Đàn Văn Thơ

Giao Lưu Thơ Văn - Không Chính Trị - Tôn Giáo
 
Trang ChínhTrang Chính  Trang ChủTrang Chủ  Sự kiện  GalleryGallery  Tìm kiếmTìm kiếm  Latest imagesLatest images  Đăng kýĐăng ký  Đăng NhậpĐăng Nhập  

Share | 
 

 THƠ CÒN CHỈNH SỬA LẠI

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Go down 
Chuyển đến trang : 1, 2  Next
Tác giảThông điệp
Nguyễn Thành Sáng
Quản Trị Viên
Quản Trị Viên
Nguyễn Thành Sáng

Tổng số bài gửi : 11094
Xem : 85125
Ngày Tham Gia : 29/04/2015

THƠ CÒN CHỈNH SỬA LẠI Empty
04062020
Bài gửiTHƠ CÒN CHỈNH SỬA LẠI

THƠ CÒN CHỈNH SỬA LẠI SinhVienIT.Net---2276593181e47db03dd2ovz1


Được sửa bởi Nguyễn Thành Sáng ngày Thu Feb 16, 2023 1:08 pm; sửa lần 38.
Về Đầu Trang Go down

 Similar topics

-
» THƠ CÒN CHỈNH SỬA LẠI
» Trở về chính em
» Sàn nhà đất chính chủ
» THƠ CÒN CHỈNH SỬA LẠI
» Tin chính chủ
Share this post on: reddit

THƠ CÒN CHỈNH SỬA LẠI :: Comments

Nguyễn Thành Sáng
HAI HỒN MA NÓI CHUYỆN (1)
Bài gửi Thu Jun 04, 2020 8:53 pm by Nguyễn Thành Sáng
THƠ CÒN CHỈNH SỬA LẠI Images?q=tbn:ANd9GcT7TpXE4k3hqCq22oTeSKh020eebJcwdi09i4Z2UKqQ2D36SlAz


Được sửa bởi Nguyễn Thành Sáng ngày Sat Aug 20, 2022 5:29 pm; sửa lần 9.
Nguyễn Thành Sáng
HAI HỒN MA NÓI CHUYỆN (2)
Bài gửi Thu Jun 04, 2020 8:53 pm by Nguyễn Thành Sáng
THƠ CÒN CHỈNH SỬA LẠI Images?q=tbn:ANd9GcQ7w2TIScqJ7lsbLdcPzpH6lQGp1O1wKEc1RJ6eAl0lPuvrReeOsQ
 


Được sửa bởi Nguyễn Thành Sáng ngày Sat Aug 20, 2022 5:29 pm; sửa lần 10.
Nguyễn Thành Sáng
HAI HỒN MA NÓI CHUYỆN (3)
Bài gửi Thu Jun 04, 2020 8:54 pm by Nguyễn Thành Sáng
THƠ CÒN CHỈNH SỬA LẠI Images?q=tbn:ANd9GcTrNVQ3GQQVRSwFeDOmJSlcW6gT6iZavQ8wV6J_s6ILOg7R5m0TpA



Được sửa bởi Nguyễn Thành Sáng ngày Sat Aug 20, 2022 5:31 pm; sửa lần 16.
Nguyễn Thành Sáng
NỖI SẦU MA NỮ
Bài gửi Thu Jun 04, 2020 8:56 pm by Nguyễn Thành Sáng
THƠ CÒN CHỈNH SỬA LẠI Hinh-anh-hon-ma-vay-trang-trong-suot-585x367


Được sửa bởi Nguyễn Thành Sáng ngày Sat Aug 20, 2022 5:32 pm; sửa lần 4.
Nguyễn Thành Sáng
NỖI LÒNG HỒN LANG VỀ CÕI THẾ (1)
Bài gửi Thu Jun 04, 2020 9:02 pm by Nguyễn Thành Sáng
THƠ CÒN CHỈNH SỬA LẠI Images?q=tbn:ANd9GcQx_z9-xI36W0i7H0XBB3u8YRaCErCoDVnHVztIdQuMoQThV7xM
 


Được sửa bởi Nguyễn Thành Sáng ngày Sun Aug 21, 2022 1:18 am; sửa lần 14.
Nguyễn Thành Sáng
NỖI LÒNG HỒN LANG VỀ CÕI THẾ (2)
Bài gửi Thu Jun 04, 2020 9:03 pm by Nguyễn Thành Sáng
THƠ CÒN CHỈNH SỬA LẠI Images?q=tbn:ANd9GcTDYPKVIStF5duNEc6V4VtxZMm0y8Z2KDiZOp38TCS2uc3cqkGwbg



Được sửa bởi Nguyễn Thành Sáng ngày Sun Aug 21, 2022 1:19 am; sửa lần 6.
Nguyễn Thành Sáng
NỖI LÒNG HỒN LANG VỀ CÕI THẾ (3)
Bài gửi Thu Jun 04, 2020 9:05 pm by Nguyễn Thành Sáng
THƠ CÒN CHỈNH SỬA LẠI Images?q=tbn:ANd9GcT3GvDkaXNyR_QPdIdBgF4AoXGsxC_8GZ7PgwQOQUlwr4vD6iBvGQ


Được sửa bởi Nguyễn Thành Sáng ngày Sun Aug 21, 2022 1:19 am; sửa lần 6.
Nguyễn Thành Sáng
NỖI LÒNG HỒN LANG VỀ CÕI THẾ (4)
Bài gửi Thu Jun 04, 2020 9:06 pm by Nguyễn Thành Sáng
THƠ CÒN CHỈNH SỬA LẠI Images?q=tbn:ANd9GcQwCnqRY0JV1Jm-2fkApRzukMjuyO9cuYjJJHgdsmrRUbyKXfu8
 


Được sửa bởi Nguyễn Thành Sáng ngày Sun Aug 21, 2022 1:19 am; sửa lần 6.
Nguyễn Thành Sáng
NỖI LÒNG HỒN LANG VỀ CÕI THẾ (5)
Bài gửi Thu Jun 04, 2020 9:06 pm by Nguyễn Thành Sáng
THƠ CÒN CHỈNH SỬA LẠI Images?q=tbn:ANd9GcTMERbRJTupHMx92ZT-TNOaaqPJ4BVW3mJTqxJWTJxdpsc37RKgGw
 


Được sửa bởi Nguyễn Thành Sáng ngày Sun Aug 21, 2022 1:20 am; sửa lần 12.
Nguyễn Thành Sáng
NỖI LÒNG HỒN LANG VỀ CÕI THẾ (6)
Bài gửi Thu Jun 04, 2020 9:07 pm by Nguyễn Thành Sáng
THƠ CÒN CHỈNH SỬA LẠI Images?q=tbn:ANd9GcTxK7sL_rbPjRFFLwzpLue3bIjgudrLT1cXNG-UwBaUOsWs3vBTYQ
 
NỖI LÒNG HỒN LANG VỀ CÕI THẾ (6)

Hồn Lang vẫn đang chìm trong mơ…

Chàng hãy ngủ, thiếp ngồi bên hát
Kéo gió về thổi mát hồn lang
Ru anh giấc điệp mơ màng
Mượn bầu quang ánh đắp chàng che sương...

Chàng có hiểu! Tơ vương lòng thiếp
Thuở năm xưa nắng đẹp ngày xuân
Hái hoa thiếp ở bên đường
Nhìn chàng rong ruổi vó cương oai hùng?

Lòng ôm ấp niềm rung, nỗi nhớ
Canh cánh dài trăn trở hồi chuông
Làm sao thiếp gặp người thương
Cho thôi ngày tháng khung buồn ngân nga

Cảnh tan tác xảy ra Bộ Tộc
Tên lạc đường cắm thọc lưng em
Trở thành uổng tử về đêm
Tìm chàng khắp nẻo, nỗi niềm quặn đau...

Nàng ơi hỡi! Mối sầu non nỉ
Ta đã nghe cạn ý lòng nàng
Sương khuya nhỏ giọt đôi hàng
Khóc cho thân phận phũ phàng đời hoa!

Đây tâm sự của ta nàng biết
Một con tim tha thiết chân tình
Hữu duyên tao ngộ, ngỡ ngàng
Lặng nhìn diễm lệ, cung đàn lắt lay

Sau tan tác tìm Ai biền biệt
Thắt thẻo lòng da diết nhớ thương
Hằng đêm mơ mộng vấn vương
Bóng hình ẩn hiện, canh trường tương tư

Nỗi lận đận thẫn thờ lầm lũi
Đêm trăng mờ thui thủi bờ sông
Hồn ai đứng dậy trên dòng
Nét hoa yêu dấu mộng lòng của ta

Mẹ, Cha, Chị trôi xa bè lật
Sống hay còn đã bặt âm tin
Tận đau chỉ có còn tình
Thôi thì âm giới ma sinh bỏ sầu...



11/1/2016
Nhất Lang
(Nguyễn Thành Sáng)


Được sửa bởi Nguyễn Thành Sáng ngày Sat Dec 11, 2021 10:13 am; sửa lần 6.
Nguyễn Thành Sáng
NỖI LÒNG HỒN LANG VỀ CÕI THẾ (7)
Bài gửi Thu Jun 04, 2020 9:08 pm by Nguyễn Thành Sáng
THƠ CÒN CHỈNH SỬA LẠI Images?q=tbn%3AANd9GcR4l0ekDuTtuhv29vqid4LD4sCYdzJKLC9OexHKdZSNf4x1JzZO&usqp=CAU

NỖI LÒNG HỒN LANG VỀ CÕI THẾ (7)

Hồn Lang vẫn chìm trong mơ…

Chàng yêu ơi! Vời vợi đêm nay
Ngọn dìu dặt nhẹ xoay hồn mộng
Hãy quên thống thiết nỗi lòng
Cùng nhau nồng ấm bên dòng sông trăng...


Chàng có thấy lâng lâng niềm cảm
Mây lững lờ từng mảng trôi qua
Cánh hồn theo gió ngân nga
Thênh thang cõi sống, gần xa cõi trời


Dòng sông thương ngàn khơi viễn xứ
Con chim buồn lữ thứ rồi bay
Cảnh đời sầu thảm u hoài
Tợ cơn gió thoảng lắt lay ảnh hình...


Hồn nương hỡi! Trăm nghìn ý sống
Vạn sự đời khuấy động thời gian
Chỉ như một giấc mơ màng
Sau khi tỉnh dậy, ngỡ ngàng đêm nay


Hãy lãng quên, hãy say niềm mộng
Mãi ngàn năm đôi bóng hồn ma
Gió trăng thắm thiết mặn mà
Duyên tình vạn kỷ, hương hoa đượm nồng


Nàng ngồi sát vào lòng ôm chặt
Đừng nghĩ gì, hãy mặc nắng mưa
Ta yêu ngây ngất canh khuya
Ngàn ân vạn ái, để mà phai phôi...


Hồn lang ơi! Đừng rời giây phút
Trọn đêm nay ta trút tình yêu
Đắm say, say đắm thật nhiều
Cho quên giá lạnh, tiêu điều tháng năm

Thiếp tha thiết yêu chàng ngút tận
Hãy ôm em, đừng bận suy tư
Tửu hồng, tiếng nhạc, vần thơ
Cùng nhau thưởng thức, thẫn thờ say sưa...


Nương tử ạ! Đậm đà yêu dấu
Cõi lòng ta đau đáu bâng khuâng
Giờ đây dưới ánh trăng vàng
Ngọt ngào, êm ả cung đàn du dương...



"Hồn lang vẫn đang mơ"



12/1/2016

Nhất Lang
(Nguyễn Thành Sáng)






Được sửa bởi Nguyễn Thành Sáng ngày Tue Oct 19, 2021 4:30 pm; sửa lần 9.
Nguyễn Thành Sáng
NỖI LÒNG HỒN LANG VỀ CÕI THẾ (8.)
Bài gửi Thu Jun 04, 2020 9:10 pm by Nguyễn Thành Sáng
THƠ CÒN CHỈNH SỬA LẠI Images?q=tbn:ANd9GcTnv_OckJzoalO8_fEXFJpCrApF4cQrDbKTfTDpPxshzXP8eJmb

NỖI LÒNG HỒN LANG VỀ CÕI THẾ (8.)

Hồn lang vẫn trong mơ…

Trăng gió quyện êm đềm, thắm thiết
Lúc nhẹ nhàng, lúc thiệt phong ba
Yêu đương khúc nhạc ngân xa
Tận cùng xúc cảm, hồn ma vật vờ...

Chàng ơi hỡi! Hãy chờ thiếp biến
Nhánh cành trôi kết chuyển thành thuyền
Cho đôi hồn bóng ma duyên
Du sơn, ngoạn thủy về miền thênh thang

Biến! Biến! Biến! Nầy chàng! Em đã
Con thuyền ma đậu đó chờ ta
Vậy thì chàng hãy bước ra
Thong dong ngắm cảnh, ngân nga nỗi niềm...

Hồn nương hỡi! Con thuyền ma mộng
Đang nhịp nhàng lướt sóng trên sông
Ta nghe sảng khoái trong lòng
Lung linh ánh nguyệt trải dòng sông mơ

Cây, cỏ, lá hai bờ lay nhẹ
Vài chim ma khe khẽ líu lo
Xa xa nhấp nhố con đò
Gió vi vút thổi ro ro tai hồn...

Lang yêu ơi! Chập chờn bóng nước
Cá trên dòng lả lướt đùa bơi
Mây bay lờ lững khung trời
Thiếp nghe dào dạt, đầy vơi ngọt ngào

Chàng hãy lại kết vào hồn thiếp
Đôi ma tình hòa nhịp mê say
Xuôi thuyền du ngoạn đêm nay
Về miền viễn mộng, ngất ngây tâm hồn...

Nàng yêu hỡi! Ta vờn con nước
Đưa thuyền tình ra trước biển khơi
Nhìn xem sóng nước muôn đời
Cho niềm thanh thản, hồn trôi tít ngàn

Để âm giới ngập tràn lẽ sống
Khung trời ma lồng lộng cuồng phong
Trùng dương dậy gió thành giông
Biển gào, nước thét, cõi lòng…Nhẹ đau...


"Hồn lang gào trong mơ"


13/1/2016
Nhất Lang
(Nguyễn Thành Sáng)


Được sửa bởi Nguyễn Thành Sáng ngày Tue Oct 19, 2021 5:07 pm; sửa lần 6.
Nguyễn Thành Sáng
NỖI LÒNG HỒN LANG VỀ CÕI THẾ (9)
Bài gửi Thu Jun 04, 2020 9:11 pm by Nguyễn Thành Sáng
THƠ CÒN CHỈNH SỬA LẠI Images?q=tbn:ANd9GcShE6CaUfVfYsgMLOnMRy6KDGvU5l8raPiDp55JonxhdFJ0qmPK
 
NỖI LÒNG HỒN LANG VỀ CÕI THẾ (9)
 
Nầy gió hỡi! Đường ngươi đi rộng lớn
Thoả chí mình ngang dọc cõi thênh thang
Đêm ru hồn êm ái vuốt vầng trăng
Ngày thanh thản dặm ngàn say rung lắc...
 
Còn ở ta chỉ loanh quanh bầu nhàn nhạt
Ôm mối hờn chất ngất nén vào sâu
Để rồi có những lúc dưới canh thâu
Bỗng bất chợt nghe sầu dâng giữa trái
 
Chén men tình, dòng sông thương, bể ái
Cạn, bơi nhiều! Thoải mái! Biết bao nhiêu
Vậy mà sao cứ lặng lẽ dưới chiều
Hình xưa cũ...Liêu xiêu niềm nhung nhớ...
 
Hồn lang ơi! Biển bao la rộng mở
Dường như chàng đứng đó, vẻ suy tư
Ánh nhung huyền đăm đăm treo cửa gió
Man mác buồn lặng lẽ khép khung thơ?
 
Để sóng nước nhấp nhô làn bỡ ngỡ
Vạn ngoằn ngoèo, lú nhú chạnh miên man
Nguyệt lững lờ tia trải ửng không gian
Bất chợt xám phủ vàng chìm thăm thẳm...
 
Hồn nương hỡi! Tình nàng muôn sắc thắm
Ta như sương được tắm ánh trăng vàng
Như mây ngàn được gió cuốn thênh thang
Như suối chảy nhẹ nhàng trên sỏi đá
 
Vậy mà lòng ta, cứ như buồn bã
Một cái gì rỉ rả chích châm đau
Để ảnh hình, kỷ niệm, thuở vó câu
Thỉnh thoảng sống dậy, nghẹn sầu thương tưởng...
 
Lang yêu ơi! Ngút tận đỉnh thê lương
Cũng như chàng! Thiếp vương muôn nỗi nhớ
Kiếp ma buồn, bao năm dài trăn trở
Lắm u hoài, vò võ tím chơ vơ
 
Phải tìm quên trong bể ái, sông thơ
Nén hờn tủi, đợi chờ tan giá rét
Cõi âm giới thiếp đã từng gào thét
Lịm hồn đau da diết nhớ như chàng...
 
 
"Trong mơ hồn lang và hồn nương thổn thức
Tâm sự cùng nhau"
 
 
14/1/2016
Nhất Lang
(Nguyễn Thành Sáng)


Được sửa bởi Nguyễn Thành Sáng ngày Sat Oct 30, 2021 9:26 pm; sửa lần 9.
Nguyễn Thành Sáng
NỖI LÒNG HỒN LANG VỀ CÕI THẾ (10)
Bài gửi Thu Jun 04, 2020 9:11 pm by Nguyễn Thành Sáng
THƠ CÒN CHỈNH SỬA LẠI Images?q=tbn:ANd9GcRIyyq295TWwLelxKVUiBWV_UAyI1r2fkqp_FoVCZda9qlLbAQSKQ
 
NỖI LÒNG HỒN LANG VỀ CÕI THẾ (10)
 
Trong mơ hồn lang và hồn nương
Đang thổn thức, tâm sự…
 
Nàng nhìn kia! Trăng tàn trên biển sóng
Lốc vô tình khuấy động dãy thênh thang
Khiến lững lờ nhấp nhố gợn lăn tăn
Bỗng bật dậy bọt ngàn tung trắng xoá
 
Và nàng cũng hãy nhìn kia! Ở đó!
Ngả nghiêng mình theo gió giữa màn đen
Có giống ta! Quãng nhân thế lặng yên
Lại bất chợt đảo điên vì binh lửa?
 
Để giờ đây niềm thiêng liêng vạn thuở
Âm gian hờn! Trăn trở mãi khôn nguôi...
Rượu! Men rượu! Cho cay xé vành môi
Tìm khuây khoả ngậm ngùi đau thương tưởng...
 
Lang yêu ơi! Nước biển biến thành sương
Thiếp hóa rượu, chung thương mời chàng cạn
Hãy ngây ngất với tâm tình hùng tráng
Cho đau buồn, u ẩn được phôi pha
 
Bởi thời gian đăng đẳng cứ dần qua
Còn đâu nữa để mà sầu Lang hỡi!
Còn đâu nữa để mà trông mà đợi
Khiến trăng lòng bóng tối chập chờn che...
 
Những lời của nàng, ta đã lắng nghe
Và cũng thấm đậm đà hương vị mật
Hình thương nhớ chứa chan, đầy chất ngất
Nghĩa ân tình cuốn cất giữa con tim
 
Kể từ nay ta sẽ cố tìm quên
Vui cảnh giới bồng bềnh muôn sắc thắm
Ngày vườn mộng quyện hồn xua vạt nắng
Đêm nguyệt lầu say đắm ngắm trăng Thu...
 
Thiếp sẽ kề chàng, êm ả lời ru
Dìu yêu dấu chu du vào diệu vợi
Vóc ngọc ngà tặng chàng làm chiếc gối
Lúc đông hàn lạc lối giạt về đây
 
Buổi xuân tàn thỉnh thoảng kéo vầng mây
Mưa nhỏ giọt, Sầu Ai dâng khoé mắt
Thiếp bên chàng ngọt ngào từng câu hát
Đẩy áng mờ bàng bạc gợi niềm xưa...
 
 
"Hồn lang đang chìm trong mơ"
 
 
15/1/2016
Nhất Lang
(Nguyễn Thành Sáng)
 


Được sửa bởi Nguyễn Thành Sáng ngày Fri Nov 26, 2021 10:02 pm; sửa lần 6.
Nguyễn Thành Sáng
NỖI LÒNG HỒN LANG VỀ CÕI THẾ (11)
Bài gửi Thu Jun 04, 2020 9:12 pm by Nguyễn Thành Sáng
THƠ CÒN CHỈNH SỬA LẠI Images?q=tbn:ANd9GcTFrX7tXjPhvAujl_V2fDTPkaDKXMhl4KpwGPpo64lGzN4Z_xgUTA
 

NỖI LÒNG HỒN LANG VỀ CÕI THẾ (11)
 
Trong mơ hồn lang và hồn Nương
Thổn thức tâm sự…
 
Lang yêu ơi! Hãy cho thuyền quay lại
Và quên đi ngần ấy chuyện buồn thương
Về với sông ma cõi mấy nghìn năm
Ta đã sống muôn phần trong hạnh phúc,
 
Gửi bát ngát trùng dương cùng ngọn lốc
Chuỗi u hoài, day dứt bấy lâu nay
Theo nước dòng, theo thần lực trôi bay
Vào thăm thẳm cho nầy tung rã trắng...
 
Lời của nàng, ta đã nghe, đã thấm
Như tiếng đàn trầm ấm giữa canh thâu
Ru cõi lòng, xoa dịu nỗi niềm đau
Bừng tỉnh thức, ngẩng đầu nhìn trăng sáng
 
Cạn! Còn chung nầy! Đôi ta uống cạn
Rồi chuyển phép mầu thẳng hướng một hơi
Đạp sóng cuồng vun vút cánh thuyền bơi
Về âm cảnh trọn đời vui an phận
 
Kể từ nay thôi xoắn mình khổ hận
Khiến khung tình lai láng nhạt mờ hương
Khiến canh dài dãy phiến đọng hàn sương
Giọt thiếu gió gợi buồn lên khoé mắt...
 
Chàng nhìn kia! Bọt li ti chất ngất
Đang từ từ vỡ nát dưới thênh thang
Như xúc cảm trước lời lẽ của Lang
Thầm phẳng lặng trải lòng thương của nước
 
Và trên cao xa xa đằng phía trước
Theo xoáy vòng cuốn ngược những hàng mây
Ngọn vụt vù thoải mái thả bàn tay
Gỡ từng mảng rải dài về tít tận...
 
Kha! Kha! Kha! Nương yêu dấu của anh
Nàng giỏi lắm! Kia màn đêm ảm đạm
Chỉ thong dong vói hái chút vầng trăng
Điểm nhẹ bút thành bức tranh tuyệt tác
 
Lời thỏ thẻ, dịu dàng như mật ngọt
Nghĩa vợ chồng chót vót đỉnh non cao
Say nồng nàn, say thắm thiết từ lâu
Giờ say nữa, tuôn trào trong huyết quản...
 
 
Kha! Kha! Kha!...
 
 
"Hồn lang cười trong mơ"
 
 
16/1/2016
Nhất Lang
(Nguyễn Thành Sáng)  


Được sửa bởi Nguyễn Thành Sáng ngày Sat Oct 30, 2021 9:34 pm; sửa lần 7.
Nguyễn Thành Sáng
NỖI LÒNG HỒN LANG VỀ CÕI THẾ (12)
Bài gửi Thu Jun 04, 2020 9:13 pm by Nguyễn Thành Sáng
THƠ CÒN CHỈNH SỬA LẠI Images?q=tbn%3AANd9GcTsyxliTWbXpNbT827N7hhn_5ISXWR60jd-x62iNs-UHAuxyqH1&usqp=CAU

NỖI LÒNG HỒN LANG VỀ CÕI THẾ (12)
 
Hồn lang đang trong mơ bỗng…
 
Chuyển phép vờn, quay ngược lại sông ma
Nước vần vũ cuốn xa vùng biển mộng
Gió gầm thét hú vang bầu sẫm bóng
Thuyền nghiêng nghiêng, lay động nhịp từng cơn...
 
Giấc mơ sâu lâng lâng niềm xúc cảm
Bỗng giật mình, lởn vởn ảnh hình xa
Chuỗi âm phong bần bật ngọn cây đa
Lang tỉnh giấc xuất ra cơn mộng ảo...
 
"Con khỉ buồn, rúm mình ngồi thiểu não
Trúng tên chì lảo đảo, xác thân rơi"
Chạnh cõi lòng man mác, nỗi sầu tơi
Thì ra mộng! Ngậm ngùi nơi tấc dạ...
 
Hồn nương ơi! Khung đêm chìm băng giá
Ta đi rồi nàng có nghẹn bi thương
Có sớm chiều thơ thẩn vọng ngàn phương
Khuya cô tịch có sương làn nhỏ giọt?
 
Còn ai để ôm em trong mật ngọt
Ru dấu yêu bằng nhạc khúc tâm tình
Còn ai những canh trường mùa tuyết trắng
Quyện chặt hồn, sưởi ấm trọn vòng tay...         
 
Hỡi âm u! Ngươi có hiểu, có hay
Lẽ vì sao tim nầy gần vỡ nát
Bởi vì sao chứa chan đầy chất ngất
Lại cam đành cuốn cất, để mà đau?
 
Ưng ửng khoé, lặng lẽ gác mối sầu
Đứng thẳng dậy, vụt mau về phía trước
Vòm tôi tối chập chờn theo hướng ngược
Kéo vụt vù phần phật sát bên tai...
 
 
"Hồn lang buồn bã phóng nhanh trên
đường tìm về cõi thế"
 
 
17/1/2016
Nhất Lang
(Nguyễn Thành Sáng)
 


Được sửa bởi Nguyễn Thành Sáng ngày Fri Oct 22, 2021 6:12 pm; sửa lần 2.
Nguyễn Thành Sáng
NỖI LÒNG HỒN LANG VỀ CÕI THẾ (13)
Bài gửi Thu Jun 04, 2020 9:13 pm by Nguyễn Thành Sáng
THƠ CÒN CHỈNH SỬA LẠI Images?q=tbn:ANd9GcQsPBtdeBuz75JjuF-AEqdG4hABs0_0x0ji5AKrVruyMC_q9GwN
 
NỖI LÒNG HỒN LANG VỀ CÕI THẾ (13)
 
Dập dồn hù hụ vỗ vành tai
Nỗi nhớ niềm thương, nén thở dài
Vó ngựa truy phong, đường thẳng hướng
Chập chờn dĩ ảnh dưới tầng mây...          
 
Loáng thoáng từ xa ngược hướng về
Giữa màn lam trắng trải lê thê
Hình ai như thể đang buồn bã
Lặng lẽ cúi đầu, nặng gót đi
 
Hồn anh! Dừng lại cho tôi hỏi
Mong được lắng nghe chút sự tình
Vì cớ chi mà sầu đọng khoé
Vì sao bước xuống cõi u minh?
 
Có biết phương nầy muôn lá cỏ
Thẫn thờ rũ bóng, lạnh chơ vơ
Ngàn năm nghiêng đứng, trơ cành nhánh
Mặc tuyết sương mờ phủ xác xơ?...
 
Đau lòng tôi lắm đó huynh ơi
Bất chợt hôm kia vướng nghiệt đời
Chịu nỗi oan khiên, toà xử tội
Hồn lìa, thê tử rớt dòng trôi...       
 
Trời hỡi! Thế gian cảnh phũ phàng
Uy quyền vị thế được làm cân
Sai lầm một phút in con dấu
Rụng cả vầng trăng buổi tối rằm
 
Xót xa tấc dạ, nhịp đong đưa
Man mác tâm tư thả ngọn lùa
Ngoảnh mặt nhìn kia lầm lũi bước
Chim chiều nằng nặng cánh xoè ra...
 
 
"Hồn lang ngậm ngùi, xót xa bay đi"
 
 
18/1/2016
Nhất Lang
(Nguyễn Thành Sáng)


Được sửa bởi Nguyễn Thành Sáng ngày Sat Oct 30, 2021 9:51 pm; sửa lần 3.
Nguyễn Thành Sáng
NỖI LÒNG HỒN LANG VỀ CÕI THẾ (14)
Bài gửi Thu Jun 04, 2020 9:14 pm by Nguyễn Thành Sáng
THƠ CÒN CHỈNH SỬA LẠI Images?q=tbn:ANd9GcRkW7aa5nocA9kqe9_7AYU2Ir-oEnmmAvghJWb3AUNIqOcKlMcI
 
NỖI LÒNG HỒN LANG VỀ CÕI THẾ (14)
 
Thấy cảnh oan tình thêm nhức nhối
Lầm lì bay mãi giữa canh khuya      
Mênh mông bốn phía chìm sương lạnh    
Chốc chốc chập chờn lấp lánh qua...
 
Chợt tiếng của ai khóc dọc đường
Âm thanh văng vẳng khúc thê lương
Co mình giảm tốc, đưa tầm mắt
Ngơ ngẩn phút giây trước vẻ buồn
 
Vì sao bà lại đứng nơi đây
Héo hắt bờ mi giọt vắn dài
Nức nở sụt sùi như uất nghẹn
Trước dòng nghiệt ngã phủ trùm vây?
 
Chú ơi! Sinh tử chuyện đời người
Sáng nắng chiều tàn lẽ vậy thôi
Nhưng trước bất ngờ vừa xảy đến
Cứ hoài tức tưởi trái tim tôi       
 
Bồng bột rượu say lái ẩu xe
Lờ đờ tránh đụng phóng leo lề
Khó khăn chật vật đang buôn bán
Va mạnh chỗ nầy...Hết biết chi
 
Chồng bệnh ngặt nghèo, hai đứa con
Mình tôi lặng lẽ sớm chiều hôm
Tảo tần bươn chải qua cơn khổ
Giờ nỗi oan khiên ức mảnh hồn...
 
Thẫn thờ lặng ngắm bóng ma đau
Đã tím con tim, nặng khối sầu
Nay lại chạnh lòng nghe thế sự
Chia buồn trở gót, mặt rầu rầu...
 
 
"Nỗi lòng Lang thêm buồn bã…"
 
 
19/1/2016
Nhất Lang
(Nguyễn Thành Sáng)
 


Được sửa bởi Nguyễn Thành Sáng ngày Sun Oct 24, 2021 12:52 pm; sửa lần 1.
Nguyễn Thành Sáng
NỖI LÒNG HỒN LANG VỀ CÕI THẾ (15)
Bài gửi Thu Jun 04, 2020 9:15 pm by Nguyễn Thành Sáng
THƠ CÒN CHỈNH SỬA LẠI Images?q=tbn:ANd9GcQJGJUT4-pAw3nXTBJpRco-Kce3Qmbe2MAFXFccrgRJlOdqlljD

NỖI LÒNG HỒN LANG VỀ CÕI THẾ (15)
 
Lấp loé tia làn vụt lướt ngang             
Kèm theo tiếng hú trải không gian              
Lan man giây phút niềm thơ thẩn
Buồn bã xoay mình nhấc gót chân
 
Ngậm ngùi héo hắt, hình thui thủi
Vun vút trên đường nén nghĩ suy
Lại nữa! Chập chờn bên góc vắng
Sương buồn nhỏ giọt, đẫm bờ mi...
 
Ông là…Đừng bước lại gần tôi
Lìa bỏ trần gian, sợ quá rồi
Nhơ nhuốc, phũ phàng gieo thống khổ
Kiếp đời bất hạnh nát trăng soi...
 
Em gái! Hãy bình tâm lại em
Như ai, tôi cũng một ma đêm
Cũng từng khóc hận, ngàn da diết
Cũng tái tê đau cả nỗi niềm               
 
Xin hỏi vì sao mà khổ lụy
Lệ sầu tức tưởi dưới canh khuya
Để âm gian lạnh từ muôn thuở
Dày đặc thêm hơn dãy xế tà...
 
Mười bảy hoa vườn vừa hé nhụy
Bỗng đâu xuất hiện ngọn cuồng phong
Bao quanh vần vũ rồi vùi dập   
Tơi tả, rụng rời trọn mỏng manh
 
Trong trắng tuổi đời đà đánh mất
Tin yêu cha mẹ, gió mây bay
Thôi thì! Lủng lẳng dây oan nghiệt
Đưa tiễn linh hồn bước xuống đây...                     
 
Hỡi ôi! Đau đớn có nào hơn
Nghĩa nặng cưu mang, lẽ sống còn        
Vỗ cánh chim non, bầu rộng mở
Tên chì bất chợt, rớt đầu non
 
Ta muốn thét gào lên thật to
Cho niềm phẫn nộ được phôi pha
Để rồi sau đó đường dương thế
Lặng lẽ quay về một bóng ma.
 
 
"Hồn lang da diết tâm hồn lặng
lẽ bước đi…"
 
 
20/1/2016
Nhất Lang
(Nguyễn Thành Sáng)


Được sửa bởi Nguyễn Thành Sáng ngày Fri Nov 26, 2021 10:23 pm; sửa lần 3.
Nguyễn Thành Sáng
NỖI LÒNG HỒN LANG VỀ CÕI THẾ (16)
Bài gửi Thu Jun 04, 2020 9:15 pm by Nguyễn Thành Sáng
THƠ CÒN CHỈNH SỬA LẠI Images?q=tbn:ANd9GcTu_HmV2a4IL2ubtI3YkNycIQ8Z87FZXw4eAulzKIOz5jZj5wFh
 
NỖI LÒNG HỒN LANG VỀ CÕI THẾ (16)
 
Căm phẫn sự tình, lầm lũi bước
Âm gian mờ nhạt khói lam buồn
        Xót xa cảnh thế, lòng tê tái        
Rậm tán bên đường thả giấc sương...
 
Nầy con! Lửa sống thuở năm nào
Ánh rực loang tràn, ngọn vút cao
Sao thể giờ đây hình rệu rã
Từ từ lụn tắt dưới mưa ngâu
 
Để tối âm u trải ngập đồng
Hàn châu giá lạnh nhểu vào trong
Tim say nồng ấm đang chìm mộng
Chầm chậm hoàng hôn kết tụ vòng
 
Nghị lực trui rèn dựng ước mơ
Chỉ còn đủ sức níu đường tơ
Thênh thang bát ngát loài chim biển
Hoá mảng rêu phong cạnh mé bờ...
 
Cha ơi! Con đã biết sai lầm
Cuộc sống con người nẻo thế gian
Tợ cánh lững lờ trên cõi lộng
Chực hờ đối diện với cuồng phong
 
Dồn dập sầu thương, trước cảnh đời
Vô tình cửa gió lạc chơi vơi
Giờ đây thấm thía lời Cha dạy
Cố gắng từ nay giữ nụ cười...
 
Kha kha kha!
 
Thế chứ con ta! Chí quật cường
Vẫn đầy chan chứa cả buồng tim
Sau cơn ảm đạm hàng mây phủ
    Biết kéo vầng trăng đẩy mịt mùng    
 
Ngủ say êm ả tiếp đi con
Rồi đến canh khuya cảnh giới hồn
Ý nguyện muôn phần ôm ấp ủ
   Đợi chờ con trẻ phía đầu non...
 
 
"Hồn lang gặp Cha trong mơ…"
 
 
21/1/2016
Nhất Lang
(Nguyễn Thành Sáng)


Được sửa bởi Nguyễn Thành Sáng ngày Tue Oct 26, 2021 11:06 am; sửa lần 3.
Nguyễn Thành Sáng
NỖI LÒNG HỒN LANG VỀ CÕI THẾ (17)
Bài gửi Thu Jun 04, 2020 9:16 pm by Nguyễn Thành Sáng
THƠ CÒN CHỈNH SỬA LẠI 247230861_1468291306891003_3743368248426972274_n.jpg?_nc_cat=111&ccb=1-5&_nc_sid=825194&_nc_ohc=FMeWcW1BL10AX8I2aMC&_nc_ht=scontent.fsgn5-11

NỖI LÒNG HỒN LANG VỀ CÕI THẾ (17)
 
Êm ả chìm say đỉnh tán mờ
Chợt từ thăm thẳm cõi chơ vơ
Bừng lên tia chớp, lay hồn dậy
Ngẩng thấy Mẹ hiền giữa giấc mơ...
 
Con ơi! Mẹ ngắm nhìn con trẻ
Tợ chiếc lá vàng buổi xế trưa
Lủng lẳng vật vờ đeo tạm nhánh
Chờ cơn thổi mạnh, nhẹ rơi xa
 
Tợ dưới hoàng hôn nắng nhạt bầu
Chim đơn gãy cánh nghẹn về đâu
Thẫn thờ dã dượi, nằm buông xác
Mặc kiến bu quanh, thú bổ nhào...
 
Mẹ nhớ năm xưa ảnh dáng hình
Chí hùng nam tử dựng thênh thang
Mà nay như thể màn u ám
Tràn ngập bao vây sợi ánh tàn...
 
Mẹ ơi! Tha thứ con khờ dại
Nặng nỗi ưu tư trước cảnh đời
Để phút chạnh lòng bi lụy nhỏ
Kéo dần ý sống lạc chơi vơi...
 
Con ạ! Bão giông rồi cũng tạnh
Mây che mù mịt cũng rồi tan
Cũng rồi giông bão, rồi mù mịt
Luẩn quẩn vòng xoay giữa cõi trần
 
Lờ lững con thuyền trong biển gió
Tìm về bến đổ tận ngàn xa
Dưới luôn vỗ đẩy, trên vần vũ
Vững lái tay chèo ở chính ta
 
Chang chang hè nóng, chân tê mỏi
Mãi bước hay chùn, dạ lắt lay
Nào có chi bằng tìm bóng mát
Tạm thời ghé lại, giấc no say
 
Tỉnh táo thong dong tiếp dặm trường
Bóng chiều dẫu vọng những hồi chuông
Âm thanh ảm đạm gieo niềm cảm
Biết giữ con tim đúng nỗi buồn
 
Hỡi hồn con trẻ Mẹ hoài thương!
 
 
"Hồn lang gặp Mẹ
trong mơ khuyên nhủ..."
 
 
22/1/2016
Nhất Lang
(Nguyễn Thành Sáng)
 


Được sửa bởi Nguyễn Thành Sáng ngày Sat Oct 30, 2021 10:04 pm; sửa lần 2.
Nguyễn Thành Sáng
NỖI LÒNG HỒN LANG VỀ CÕI THẾ (18)
Bài gửi Thu Jun 04, 2020 9:17 pm by Nguyễn Thành Sáng
THƠ CÒN CHỈNH SỬA LẠI Images?q=tbn:ANd9GcQnPjyD94pG0Na64Y09Trmxf3yPBpp3ziNABh_uyIpK1UrCAEwa
 
NỖI LÒNG HỒN LANG VỀ CÕI THẾ (18)
 
Choàng tỉnh mộng chập chờn nơi tâm não
Ảnh Mẹ hiền yêu dấu thuở ngàn xưa
Mắt Mẹ buồn, nhẹ đưa lời dạy bảo
Man mác lòng đau đáu, nỗi ngân nga...
 
Lang ngồi dậy nhìn tà dương trải bóng
Nghe gió chiều lồng lộng lắc nhành cây
Hình dĩ vãng chuỗi ngày trên biển sóng
Lần lượt về lởn vởn, tím trời mây
 
Cả Bộ Tộc bị bao vây cuồng sát
Sức thế cô, loạn lạc rã hàng binh
Cha giải tán đội hình rồi ẩn mặt
Nuôi dưỡng lòng sức bật nẻo sơn lâm
 
Khuya đêm ấy giặc truy tìm tận chỗ
Khí thế hừng, lố nhố giáo gươm khiên
Mở đường thoát Cha Con liều quyết tử
Đánh quân thù nghiêng ngả máu me tuôn
 
Lạc Mẹ Chị, băng đường sau trở lại
Gặp được rồi, giặc thấy đuổi nà theo
Bè lánh nạn đã neo gần đám sậy
Lẹ cả nhà xuống đẩy giữa hò reo   
 
Phía sau lưng vèo vèo tên xối xả
Dưới xa xa mỏm đá nhấp nhô làn
Vượt, tránh né muôn phần đều mệt lả
Cuối cùng rồi cũng có được bình an
 
Dọc theo bờ biển, phăng phăng luồng nước
Xuôi hướng dòng, êm ả lững lờ trôi
Bất ngờ đâu lưng trời vang dội thét
Mây kéo đùn, sấm sét, ngập mưa rơi
 
Từng khoảnh khắc sóng nhồi cao hạ xuống
Đảo xoay tròn dữ tợn khối không gian
          Giập mạnh cái! Lật ngang, đờ động đậy            
Mé lam chiều tỉnh dậy, bóng lang thang...
 
 
"Hồn lang thổn thức theo nỗi nhớ…"
 
 
 23/1/2016
Nhất Lang
(Nguyễn Thành Sáng)
 


Được sửa bởi Nguyễn Thành Sáng ngày Wed Oct 27, 2021 6:08 pm; sửa lần 1.
Nguyễn Thành Sáng
NỖI LÒNG HỒN LANG VỀ CÕI THẾ (19)
Bài gửi Thu Jun 04, 2020 9:17 pm by Nguyễn Thành Sáng
THƠ CÒN CHỈNH SỬA LẠI Images?q=tbn:ANd9GcThiF1I57B-dQNvPROC9yvjwhTCpEac7diapE2WAkxEL2yLIRbn8g
 
NỖI LÒNG HỒN LANG VỀ CÕI THẾ (19)
 
Trầm mặc ngước nhìn không gian diệu vợi              
Lởn vởn hình, rười rượi hãy còn đây
Từng khoảnh khắc theo vòng xoay chuyển tới
Xuôi lững lờ gió thổi dạt làn mây...
 
Ánh mắt Mẹ Cha, bao lời dạy bảo
Cảm động tràn thấm thấu trọn vào sâu
Chút nhòe nhoẹt giọt sầu vương ửng khoé
Sâm sẫm màu dưới xế nhẹ tay lau
 
Day dứt nhớ thương bào mòn năm tháng
Chất ngất lòng, hụt hẫng khối tâm tư
Tất cả nầy cũng từ từ ngước thẳng
Phía lưng tầng rụng nắng thả trôi xa
 
Vi vu thoảng, ngân nga lời lá cỏ
Ánh lân tinh đâu đó lập loè phương
Tim giữa trái ứ buồn như muôn thuở
Mênh mang niềm lặng lẽ gửi hàn sương...
 
Lang tỉnh táo rồi vươn vai đứng dậy         
Hướng dặm ngàn thoải mái lướt đi nhanh      
Đỉnh rậm tán hình bâng khuâng lưu luyến
Giữa ngọn luồn rung chuyển bóng chiều đang...
 
Bầu nhàn nhạt tối dần, trùm hoang tịch
Loáng thoáng đâu rả rích điệp sầu ai
Vài nhánh đổ lắt lay màn mờ mịt
Chầm chậm dừng giây phút ngắm mây bay      
 
Có con đường trải dài về cửu ngục
Nhiều quỷ quân kéo thúc tội đồ qua
Nơi cõi lạnh phơi bày ra tội phúc
Cán cân trời đến lúc xử hồn ma.
 
 
"Hồn lang lần về dương thế…"
 

24/1/2016
Nhất Lang
(Nguyễn Thành Sáng)


Được sửa bởi Nguyễn Thành Sáng ngày Fri Oct 29, 2021 9:38 pm; sửa lần 2.
Nguyễn Thành Sáng
NỖI LÒNG HỒN LANG VỀ CÕI THẾ (20)
Bài gửi Thu Jun 04, 2020 9:18 pm by Nguyễn Thành Sáng
THƠ CÒN CHỈNH SỬA LẠI Images?q=tbn:ANd9GcTk-umR3ooL5Ow7VS951v0O-ci22xK-PrBZrEKoV0EOhMg9lAiUtA
 
NỖI LÒNG HỒN LANG VỀ CÕI THẾ (20)
 
Nhìn quân quỷ kéo lôi đoàn ma tội
Chạnh cõi lòng nghĩ tới cảnh trả vay
Tắt ngọn đèn, đẩy ai vào tăm tối
Âm ngục mờ rũ rượi, xích cùm tay...
 
Khóc, rên, la phủ dầy lên não nuột
Kẻ tội đồ gầy guộc, nỗi bi thương
Vẻ sợ hãi, chán chường do lỡ bước
Bánh xe chiều đuổi rượt, cán tan xương...
 
Héo hắt dạ, buôn buồn Lang rời khỏi
Hướng về phương diệu vợi lướt vòng ra    
Vầng quang ánh la đà tia lấp loé
Xám lững lờ nhè nhẹ kéo trôi xa    
 
Gió vi vút thổi, ngân nga lời nước
Sóng điệp trùng đẩy ngược bóng trời mây
Lởn vởn hình chuỗi ngày theo mộng ước        
Dòng sông nầy thả bước cuộc liêu trai...
 
Hồn nương hỡi! Giờ đây nàng có biết
Tấc lòng ta da diết nhớ năm nào
Buổi tang thương, nghẹn ngào ôm thống thiết    
Cõi dương trần vĩnh biệt để cùng nhau...
 
Ba nghìn năm ngọt ngào hương vị mật
Men nồng nàn chất ngất lửa yêu đương
Ngày êm ả khu vườn tràn dịu mát
Đêm nguyệt lầu khảy nhạc giũ làn sương...
 
Vậy mà nay con đường về bến mộng
Lặng âm thầm chiếc bóng ngược bay đi
Còn đâu nữa nguyệt thề soi quyện cánh
Thắt thẻo sầu, nằng nặng vó câu phi...
 
 
"Hồn lang lần về đến con sông năm xưa
 thoắt hồn theo hồn nương, trăn trở nỗi lòng…"
 
 
25/1/2016
Nhất Lang
(Nguyễn Thành Sáng)


Được sửa bởi Nguyễn Thành Sáng ngày Fri Nov 26, 2021 10:41 pm; sửa lần 2.
Nguyễn Thành Sáng
NỖI LÒNG HỒN LANG VỀ CÕI THẾ (21)
Bài gửi Thu Jun 04, 2020 9:19 pm by Nguyễn Thành Sáng
THƠ CÒN CHỈNH SỬA LẠI Images?q=tbn:ANd9GcTScI_DKKwd0kT-OZbzwFw9c5NpfQPm-LuQsU6E7gKT1PeRQQLj
 
NỖI LÒNG HỒN LANG VỀ CÕI THẾ (21)
 
Hồn nương hỡi! Lòng anh đầy da diết
Trước nỗi niềm ly biệt rẽ chia xa
Bỏ lại em cảnh nhà hình đơn chiếc
Giữa khung mờ quạnh quẽ tím ngân nga
 
Rồi những buổi chiều tà nghiêng vạt nắng
Hay những canh trường phủ lạnh màn sương
Bên phím nhạc cung đàn chìm sâu lắng
Có ai hoài, trĩu nặng khúc thê lương?...
 
Ôi đêm nay! Cơn buồn thương xâu xé
Từng phút giây trăn trở, gợn luồng đau
Hỡi thăm thẳm muôn sao vầng lấp loé
Có hiểu nầy lặng lẽ nhỏ hàn châu?...
 
Hỡi sông ma! Ngọt ngào con nước chảy
Thuở năm nào êm ái dưới trăng thanh
Say tao ngộ vấn vương từ độ ấy
Kết duyên lành, gửi lại nỗi hờn căm...
 
Giờ xa cách, bao ảnh hình kỷ niệm
Canh cánh lòng, lưu luyến mãi không thôi
Còn đâu nữa ngọt bùi, hương lửa quyện
Đượm nồng nàn, xao xuyến ngập đầy vơi...
 
Còn đâu nữa một trời xuân rực rỡ
Muôn nụ hồng rợp nở dưới thênh thang
Say thưởng thức mơ màng treo lối ngõ
Đôi bóng tình cửa gió ấm thiều quang...
 
Thế mà nay dở dang tình thệ ước
Kẻ đường trần thả bước dạ sầu tơi
Người ở lại ngậm ngùi loang khoé mắt
Đêm quá dài, bàng bạc lững lờ trôi...
 
 
"Hồn lang nghẹn ngào từ biệt sông ma
  về cõi thế…"
 
 
26/1/2016
Nhất Lang
(Nguyễn Thành Sáng)


Được sửa bởi Nguyễn Thành Sáng ngày Sun Oct 31, 2021 9:40 pm; sửa lần 3.
Nguyễn Thành Sáng
NỖI LÒNG HỒN LANG VỀ CÕI THẾ (22)
Bài gửi Thu Jun 04, 2020 9:20 pm by Nguyễn Thành Sáng
THƠ CÒN CHỈNH SỬA LẠI Con%2Bdo%2Bma

NỖI LÒNG HỒN LANG VỀ CÕI THẾ (22)
 
Kìa! Bè đâu? Sao nãy giờ chẳng thấy
Độc mộc xuồng cũng vậy, cặm nơi nào?
Cái gì bự, bầu bầu, cây phe phẩy
Lướt nhịp nhàng êm ái, ngộ làm sao!
 
Dọc hai bờ sậy lau um tùm phủ
Nay cây trồng lố nhố đẹp xinh hơn
Xưa tối mờ rờn rợn vẻ âm u
Giờ rạng rỡ, vi vu đường rộng lớn
 
Không gian cũ chập chờn con bụng sáng
Như đèn ma nhấp nháng ghẹo hồn người
Nay treo cột, tỏa ngời lồng lộng ánh
Xuôi theo chiều hướng thẳng phía về nơi
 
Ôi cảnh trí tuyệt vời! Nhìn khác lạ
Khiến nỗi niềm vọng nhớ chuỗi thời xưa
Có lạc lõng, ngân nga, sầu vò võ
Hay ngỡ ngàng, hớn hở cuộc thoi đưa...?
 
Ta chạnh nhớ giữa mùa mưa xa cũ
Với cõi lòng ấp ủ mộng đầy vơi
Cảnh tan tác để rồi nhiều đau khổ
Tại chốn nầy trăn trở mãi không thôi
                              
Còn đâu nữa của một thời oanh liệt
Chỉ giờ đây lặng lẽ dưới màn sương            
Hình dĩ vãng gợn buồn lên khoé mắt
Nhẹ âm thầm rung lắc những hồi chuông       
 
Quay hướng mặt, dư hương còn đâu đó
Phảng phất làn trong lối ngõ con tim
Bầu cảnh vật im lìm say giấc ngủ
Như vô tình muôn thuở chuyện phù vân...
 
 
"Hồn lang nhìn cảnh vật nay nhớ về xưa…"
 
 
27/1/2016
Nhất Lang
(Nguyễn Thành Sáng)
 


Được sửa bởi Nguyễn Thành Sáng ngày Mon Nov 01, 2021 12:58 pm; sửa lần 1.
Nguyễn Thành Sáng
NỖI LÒNG HỒN LANG VỀ CÕI THẾ (23)
Bài gửi Thu Jun 04, 2020 9:21 pm by Nguyễn Thành Sáng
THƠ CÒN CHỈNH SỬA LẠI Images?q=tbn:ANd9GcTN_BuJcqCzO7cxxEr8AYyUCGWbgjPuxD7JB5bSjmuJfmblHI9Q
 
NỖI LÒNG HỒN LANG VỀ CÕI THẾ (23)
 
Thôi nghĩ làm chi thêm xót đau
Ảnh hình xưa cũ đã còn đâu
Nước sông ngày tháng chiều lưu chảy
Vào giữa trùng dương hẳn chuyển màu
 
Rồi đây dương thế ta về lại
Sống kiếp nhân sinh ở cõi nầy       
Tuế nguyệt chơ vơ bờ mỏm núi
Linh hồn tượng đá dưới hàng mây...
 
Bùi ngùi lặng lẽ, lang rời bước
Ngày nắng cây cao, tán ẩn mình
Khi đói hương hoa ăn dưỡng sức
Hơi sương khát uống để tồn sinh
 
Đường đất ngoằn ngoèo vào xóm vắng
Chập chờn ma ảnh tới lui dò
Thấy sao ngồ ngộ từng căn lạ
Hai cạnh cột tròn, cửa chắn to...
 
Thuở xưa cây lá, lau lùm sậy
Dầy bó trải lên phủ lớp đều
Cọc cắm xung quanh, chừa khoảng nhỏ
Một trời êm ả buổi trăng xiêu
 
Còn nay cảnh vật sắp bày ra
Gọn ghẽ, thanh tao, lán mượt mà 
Gió thoảng vụt vù xuyên lỗ chỗ
Nghe như tiếng nhạc điệp ngân nga
 
Kìa ai đang xách ngọn đèn vàng
Sưởi ấm không gian bóng xế tàn
Ánh lửa hoang sơ thời diệu vợi  
Giờ đây biến hóa rực tia làn...
 
 
"Hồn lang lạ lẫm trước cảnh
  vật ở cõi thế…"
 
 
28/1/2016
Nhất Lang
(Nguyễn Thành Sáng)
 


Được sửa bởi Nguyễn Thành Sáng ngày Tue Nov 02, 2021 10:07 pm; sửa lần 2.
Nguyễn Thành Sáng
NỖI LÒNG HỒN LANG VỀ CÕI THẾ (24)
Bài gửi Thu Jun 04, 2020 9:21 pm by Nguyễn Thành Sáng
THƠ CÒN CHỈNH SỬA LẠI Images?q=tbn:ANd9GcRj9d3rWw9Y-WbYUJHFIyGmdKROE6q_6E9NDn2bXZZGujHqsXoYzw
 
NỖI LÒNG HỒN LANG VỀ CÕI THẾ (24)
 
Chầm chậm dừng chân bên khóm trúc
Chập chờn tâm não ảnh hình xưa
Từ sâu thăm thẳm, niềm thương nhớ
Cảm xúc dâng tràn quyện gió đưa..
 
Lan man giây phút, ngoảnh ngang nhìn
Vật dụng nhà ai vẻ đẹp xinh
Đây đó nhỏ to màu óng mượt
Phơi bày lạ lẫm, choáng hồn linh
 
Lui tới ngược xuôi giữa lặng tờ
Nhẹ nhàng rỉ rả khảy dây tơ
Âm thanh trầm bổng nhiều cung bậc
Lúc nỉ non đau, lúc thẫn thờ...
 
Thuở ấy hoang sơ cảnh núi rừng
Khung trời bốn phía rộng thênh thang
Đêm trăng đáy nước khơi niềm mộng
Tru, hú canh khuya gợi tiết hùng...
 
Giờ đây tất cả còn đâu nữa
Đã mất hẳn rồi buổi tối nay
Điểm dấu muôn đời in đậm nét
Chơi vơi, lạc lõng, biến nhoà phai...    
 
Man mác, băn khoăn chạnh cõi lòng
Trầm ngâm thả bước cận bờ sông
Nhìn kia nhấp nhố lăn tăn gợn
Bọt trắng vun cao, thoáng rã dòng
 
Có giống như ta hướng dặm trường
Lần tìm ảnh bóng của ngàn thương
Trăm năm dương thế dần luân chuyển
Rốt cuộc phù vân cũng một đường?...
 
 
"Lan man trăn trở…"
 
 
29/1/2016
Nhất Lang
(Nguyễn Thành Sáng)


Được sửa bởi Nguyễn Thành Sáng ngày Sat Nov 27, 2021 9:26 am; sửa lần 3.
Nguyễn Thành Sáng
NỖI LÒNG HỒN LANG VỀ CÕI THẾ (25)
Bài gửi Thu Jun 04, 2020 9:22 pm by Nguyễn Thành Sáng
THƠ CÒN CHỈNH SỬA LẠI 245466151_1466999583686842_8618286840113258222_n.jpg?_nc_cat=105&ccb=1-5&_nc_sid=825194&_nc_ohc=sd9MMMBpqioAX9A6QeY&_nc_oc=AQnNVm_mUFSj2PrYkIC9lZyHJDxjV4XZsaJf_2xDu-lY_XVUrjDaXgn9NMw7-ex96Haz0czxyXkvxBesutK8zqr9&_nc_ht=scontent.fsgn5-9

NỖI LÒNG HỒN LANG VỀ CÕI THẾ (25)
 
Thơ thẩn nhìn quanh, nỗi vật vờ
Giữa hình lạ lẫm, bóng chơ vơ
Xa xa lấp ló vầng trăng khuyết
Vắt vẻo đầu non đẩy vạt mờ...
 
Trở trăn giây phút rồi rời bước
Phía trái đường làng, đứng lại trông
Bát ngát mênh mông chìm lặng lẽ
Vẻ sầu sương lạnh phủ khô đồng
 
Ở tại nơi nầy của thuở xưa
Cỏ cây, lau sậy mọc dầy ra
Những chiều gió thổi đong đưa ngọn
Xào xạc du dương tiễn nắng tà
 
Những ngày săn thú nẻo rừng thiêng
Lặn lội theo cha luồn lách tìm
Táo tợn chẳng nao loài dã dữ
Chiến thành đánh đổi cuộc truân chuyên
 
Những tối trăng lên toả ánh vàng
Nhớ về Tộc Tổ, cõi lòng dâng
Cha con cung nỏ, thanh gươm sắc
Luyện tập say mê đến nguyệt tàn...
 
Tất cả hình thương nay ở đâu?
Để nầy vò võ bóng ma đau
Bâng khuâng tấc dạ, niềm nhung nhớ
Ngước mặt nhìn lên mảnh bạc đầu...
 
Nghĩ rằng! Thôi hãy cố phai phôi
Ấy thế mà sao vẫn ngậm ngùi
Vẫn nghĩ, vẫn mong và vẫn đợi
Cái gì như thể tận xa xôi...
 
 
"Cảnh vật gợi lòng..."
 
 
30/1/2016
Nhất Lang
(Nguyễn Thành Sáng)


Được sửa bởi Nguyễn Thành Sáng ngày Thu Nov 04, 2021 10:45 pm; sửa lần 2.
Nguyễn Thành Sáng
NỖI LÒNG HỒN LANG VỀ CÕI THẾ (26)
Bài gửi Thu Jun 04, 2020 9:22 pm by Nguyễn Thành Sáng
THƠ CÒN CHỈNH SỬA LẠI Images?q=tbn:ANd9GcRhwypdQBFvLwRPXWFkwaVl1WBNn4-MM_AB20p1Cw2UMAtXktaIlQ
 
NỖI LÒNG HỒN LANG VỀ CÕI THẾ (26)
 
Luẩn quẩn loanh quanh dưới vạt mờ
Buồn thương dấy động sợi dây tơ
Đành thôi xếp lại đàn tâm tưởng
Bởi cánh phù vân mãi lững lờ
 
Lang rời xóm vắng, lần chân bước
Đường đất ngoằn ngoèo dẫn chốn xa
Vầng sáng hừng lên bầu trước mặt
Miên man tấc dạ, nhịp ngân nga...
 
Lạ kìa! Đông đúc nhiều khu nhỏ
Ánh rộ loang tràn ngập lối đi
Thuở những canh thâu ngơ ngẩn mộng...
Nay hình hiện thực chóa bờ mi
 
Chạnh thấy cõi lòng nhớ Tổ Tiên
Ri Tô* biển sống của hồn thiêng
Bước chân sỏi đá dài năm tháng
Bát ngát khung trời trải ấm êm
 
Ngờ đâu uất hận trào rơi khoé
Rực lửa căm thù lũ Mic Ma*
Dãy đất phì nhiêu ngàn nở thắm
Tham lam cưỡng chiếm, diệt vong ta
 
Sức yếu, thế cô, tàn vó ngựa
Khắp vùng Tộc Tổ biến lầm than
Ngàn năm tình sử hằn in dấu
Để lại tâm hồn nỗi vấn vương...
 
Mật đắng nuốt vào theo ánh lệ
Mối sầu da diết gợn lê thê
Cánh chim lạc nẻo, nhìn mây dạt
Nấc nghẹn tâm can hướng vọng về
 
Muốn thét gào to để nấu nung
Hay trầm lặng lẽ với bâng khuâng
Khi trăng giờ đã chìm sau ngọn
Cả khối không gian chuyển mịt mùng...
 
 
"Vừa đi lần ra phố
 Lang vừa buồn nhớ…"
 
 
* Tên hư cấu.
 
 
31/1/2016
Nhất Lang
(Nguyễn Thành Sáng)
 


Được sửa bởi Nguyễn Thành Sáng ngày Fri Nov 05, 2021 1:19 pm; sửa lần 1.
Nguyễn Thành Sáng
NỖI LÒNG HỒN LANG VỀ CÕI THẾ (27)
Bài gửi Thu Jun 04, 2020 9:23 pm by Nguyễn Thành Sáng
THƠ CÒN CHỈNH SỬA LẠI Images?q=tbn:ANd9GcR4b0OFcZBe-GMVzjiO9dSRU3tgRqS5CuZlC28ixSVlbclZKij0
 
NỖI LÒNG HỒN LANG VỀ CÕI THẾ (27)
 
Chốc chốc vi vu thoảng mé bờ
Cành nghiêng lá giũ, nhẹ rung tơ
Vài con đom đóm vờn đây đó
Nhấp nháy lân tinh tợ đẩy mờ...
 
Thẫn thờ giây phút, nỗi miên man
Cảnh cũ hình xưa lại hiện dần
Những sáng hừng đông say nhạc vó
Bao chiều ráng tắt cảm sương giăng
 
Ý nguyện mai kia dưới ánh ngà
Khí hùng nam tử bước theo Cha
Ân tình sông núi đền muôn một
Đáp nghĩa cù lao, ấm cửa nhà...
 
Ngờ đâu bất chợt trùm giông tố
Bát ngát trùng khơi nhấp nhố thuyền
Mỏng mảnh đối đầu cơn sóng dữ
Vật vờ, nghiêng ngả, thẳng chèo lên
 
Cuộc chiến sinh tồn sôi máu lửa
Thây phơi trải khắp nẻo san hà
Ngo Tu*, Tha Thế*, Đi Vê* bạn
Oanh liệt bỏ mình, mặc nắng mưa…
 
Giờ đã qua rồi vạn kỷ đau
Dấu in hằn đó chẳng phai màu
Chập chờn kỷ niệm, hình thương nhớ
Se sắt cõi lòng, ửng giọt châu...
 
Đêm nay lại cũng một đêm dài
Rỉ rả cung đàn nhịp lắt lay
Trăng chếch bên đồi, gom nhạt bóng
Đường trần lặng lẽ ngắm sương mây
 
Thơ thẩn trầm ngâm ngước mặt buồn
Đằng xa lấp ló ửng vầng dương               
Bâng khuâng khép lại, tìm nơi ẩn
Đợi tối ngày mai tiếp dặm trường...
 
 
"Hồn Lang tìm chỗ ẩn chờ
  đêm mai tiếp tục đi…"
 
 
*Tên hư cấu
 
 
01/2/2016
Nhất Lang
(Nguyễn Thành Sáng)
 


Được sửa bởi Nguyễn Thành Sáng ngày Sat Nov 06, 2021 1:48 pm; sửa lần 1.
Nguyễn Thành Sáng
NỖI LÒNG HỒN LANG VỀ CÕI THẾ (28)
Bài gửi Thu Jun 04, 2020 9:23 pm by Nguyễn Thành Sáng
THƠ CÒN CHỈNH SỬA LẠI Images?q=tbn:ANd9GcRqnaQJYrOpdumiejLXWmtOjaWX403zc9H1EME50lQkmZJjPCEf
 

NỖI LÒNG HỒN LANG VỀ CÕI THẾ (28)
 
Lang đi lần vào thành phố…
 
Ô kìa! Trước mặt sáng bừng lên
Toả rộng một vùng tợ ánh trăng
Lố nhố âm thanh nhiều điệp khúc
Rộn ràng xoáy động khoảng không gian...
 
Có phải lạc vào nơi cõi mộng
Bồng bềnh lững thững của phiêu diêu
Khoả khuây giây phút sầu cô quạnh
Lát nữa đìu hiu vẫn phủ chiều?
 
Ơ gì là lạ! Chạy bon bon
Ở dưới lăn nhanh hai cái tròn
Người giữa tay chìa ra phía trước
Nhịp nhàng nhúc nhích cả đôi chân
 
Còn nữa! Đằng kia một ụ khuôn
Chứa vài ba bóng ở bên trong
Vòng xoay bừ bự viền đen trắng
Thỉnh thoảng tin tin dội cả vùng          
 
Lập lòe đây đó muôn màu sắc
Vàng, đỏ, tím, xanh... Ửng thắm bề
Kẻ tới người lui như lễ hội
Dưới đèn cọc cắm dọc đường đi…
 
Lặng lẽ co ngồi trên nóc phố
Ngắm nhìn cảnh vật, ngẩn ngơ tim
Tấc lòng chạnh nhớ thời xưa cũ
Man mác tâm tư, quặn nỗi niềm
 
Hoang sơ, tĩnh mịch bầu êm ả
Đã biến đâu rồi vạn kỷ qua
Giờ cảnh giới hình treo huyễn hoặc
Hay hồn sông núi dựng vầng pha?...
 
 
"Hồn lang ngơ ngác
  trước cảnh lạ..."
 
 
02/2/2016
Nhất Lang
(Nguyễn Thành Sáng)
 


Được sửa bởi Nguyễn Thành Sáng ngày Mon Nov 08, 2021 1:51 pm; sửa lần 3.
Nguyễn Thành Sáng
NỖI LÒNG HỒN LANG VỀ CÕI THẾ (29)
Bài gửi Thu Jun 04, 2020 9:24 pm by Nguyễn Thành Sáng
THƠ CÒN CHỈNH SỬA LẠI Images?q=tbn:ANd9GcRs8uA6CJk8qwicbHMDIh7ye0p0wLT_JfHndwAHK7JEOjfJLbsXeA
 
NỖI LÒNG HỒN LANG VỀ CÕI THẾ (29)
 
Trầm nghĩ ngợi miên man niềm thổn thức
Chuyện xa gần giây phút nhẹ phôi phai
Cảnh dương trần ngắm nghía thẫn thờ ngây 
Thương với nhớ cũng đầy nơi khoé mắt...
 
Phóng mình xuống trên mặt đường thoảng mát
Giữa bốn bề náo nức vẻ phồn vinh
Vật dụng, ngựa xe…Lai láng hữu tình
Chút ngớ ngẩn trước ảnh hình rộn rã
 
Con chim đen từ phương trời xa lạ
Lắm bao chiều tơi tả bởi cuồng phong
Nay vườn hồng muôn đoá nở dừng chân
Sao tránh khỏi trào dâng nguồn xúc cảm
 
Lặng lẽ bước, hiếu kỳ treo cửa nhãn
Đây quán ăn, ngào ngạt dãy hương thơm
Kia rượu khách thù tạc nốc say lon
Nọ âm điệu dập dồn theo khúc nhạc
 
Bên kia lề nhiều ánh đèn chớp tắt
Lố nhố người đông chật đứng quanh xem
Lang nghiêng mình lướt tới dưới màn đêm
Thu gọn bóng, mon men nhìn phơi trải
 
Cái đậy nắp khéo, chưa hề được thấy
Chiếc giầy da lộng lẫy chẳng lần mang
Sợi đen tuyền ưng ửng dạ long lanh...
Ôi trông ngộ nghĩnh! Gần như mộng mị
 
Thuở xa xưa chắt chiu từng sợi chỉ
Nay ngập tràn, phỉ chí nỗi khát khao
Một cõi không gian lắm đổi sắc màu
Một hoang dã xạc xào khi gió thổi...
 
 
"Hồn Lang hoa mắt trước
  bao cảnh vật…"
 
 
03/2/2016
Nhất Lang
(Nguyễn Thành Sáng)
 


Được sửa bởi Nguyễn Thành Sáng ngày Mon Nov 08, 2021 10:43 pm; sửa lần 2.
Nguyễn Thành Sáng
NỖI LÒNG HỒN LANG VỀ CÕI THẾ (30)
Bài gửi Thu Jun 04, 2020 9:25 pm by Nguyễn Thành Sáng
THƠ CÒN CHỈNH SỬA LẠI Images?q=tbn:ANd9GcQbCpQnQMHozoVGOvkB1Z9D2OwZDi-6aeE6l4oqTYmE2h-3riuP4g
 
NỖI LÒNG HỒN LANG VỀ CÕI THẾ (30)
 
Ngắm cảnh vật lạ lùng nghe thích thú
Bỗng chạnh lòng hoài cổ, nhớ hương xưa
Thuở mộng đời xoải cánh vượt ngàn xa
Giờ đâu nữa, chỉ là chim lạc lối,
 
Bâng khuâng dạ, nhẹ nhàng chân lướt tới
Đôi khoé buồn rười rượi, lạnh chơi vơi
Giữa cõi không gian nhộn nhịp bóng người
Có ai hiểu! Ngậm ngùi treo cửa gió?...
 
Rời khỏi chỗ đông, ngang qua ngả khác
Thong thả đi, thả mắt dọc ven đường
Chợt thẫn thờ nhìn thấy kẻ đáng thương
Thân bụi bặm, chân xương trùm giẻ rách
 
Bát đĩa cặn, hai tay lùa vanh vách
Cơm dư thừa một mạch bụng tìm no
Mặc sự đời bao ánh mắt đưa đò
Hồn phách lạc, chẳng lo điều trăn trở
 
Niềm rung cảm vật vờ theo ngõ phố        
Rồi ngược vòng, khuây khoả nỗi miên man
Ơ! Xỉn say, nghiêng ngả bước hai hàng
Con chó thấy sủa vang rồi chạy tuốt
 
Lang chán ngán, vụt nhanh về phía trước
Lại thấy góc đường ở đó tối tăm
Nằm co quắp, chẳng có chiếu mùng màn
Vo ve muỗi như ngỡ ngàng khô đét...
 
Đây trần thế thênh thang đầy bóng mát                
Thì xa xa cũng dày đặc màu đen                       
Giữa khung trời dào dạt thổi mông mênh
Ẩn dưới đó lắm nan thuyền mỏng mảnh...
 
 
"Nhìn hai mặt cõi thế Lang
nghe lòng ê ẩm…"
 
 
04/2/2016
Nhất Lang
(Nguyễn Thành Sáng)
 
 


Được sửa bởi Nguyễn Thành Sáng ngày Tue Nov 09, 2021 3:57 pm; sửa lần 2.
Nguyễn Thành Sáng
NỖI LÒNG HỒN LANG VỀ CÕI THẾ (31)
Bài gửi Thu Jun 04, 2020 9:25 pm by Nguyễn Thành Sáng
THƠ CÒN CHỈNH SỬA LẠI 8_aayw

NỖI LÒNG HỒN LANG VỀ CÕI THẾ (31)
 
Vừa cảm xúc, vừa thả chân bước tới
Các ngả đường, ngõ lối, nẻo quanh co
Từ bên nầy, qua kia rồi hướng nọ
Lặng ngắm nhìn sướng khổ cõi trần đây,
 
Nghĩ ngợi ngược xuôi, man mác u hoài
Thỉnh thoảng dạ lắt lay niềm trăn trở
Tìm cội nguồn, người thân thời thiên cổ
Giữa chốn biển đời sóng vỗ triền miên...
 
Tạm nén lại, rảo tìm chỗ tĩnh yên
Đánh một giấc cho tim bình ổn nhịp
Cận mé vườn, cây cao to tán đẹp       
Lang phóng mình, nằm khép bóng chìm mơ...
 
Nầy chàng ơi! Sao như chàng tư lự
Vẻ thẫn thờ choán cả nét hùng trang
Như mây ngàn phủ kín cả vầng trăng
Để bốn phía ngỡ ngàng bên sương lạnh
 
Để bóng tối từ phương trời vạn dặm
Kéo về đây che chắn dãy mênh mông               
Khiến cánh thuyền đang lờ lững trên dòng
Lạc mù mịt, bềnh bồng vô định hướng...
 
Ai vậy? Có phải là tiếng của Nương
Có phải ngày tháng đau thương cách biệt
Mang nặng khối sầu, bâng khuâng da diết
Cõi dương trần nàng lặng lẽ tìm ta?
 
Nương Tử ạ! Cảnh giới của ngàn xa
Còn đâu nữa để mà xây với đắp
Nhưng tình thiêng trọn tấc lòng ôm ấp
Sao chẳng buồn trước đổi khác, chơi vơi...
 
Chiếc bóng thời gian cứ lần lượt trôi
Vật đổi sao dời, muôn đời luân chuyển
Dẫu nhung nhớ, dẫu ngập tràn lưu luyến
Cánh phù vân mãi vẫn lẽ phù vân
 
Cố phôi pha, gác bỏ hết đi chàng
Rồi tất cả thời gian dần quen thuộc
Biển xanh bao la, điệp trùng sóng nước
Hướng thênh thang vươn vượt hãy còn kia...
 
 
"Hồn Lang mơ gặp hồn Nương an ủi…"
 
 
05/2/2016
Nhất Lang
(Nguyễn Thành Sáng)


Được sửa bởi Nguyễn Thành Sáng ngày Wed Nov 10, 2021 10:01 pm; sửa lần 2.
Nguyễn Thành Sáng
NỖI LÒNG HỒN LANG VỀ CÕI THẾ (32)
Bài gửi Thu Jun 04, 2020 9:26 pm by Nguyễn Thành Sáng
THƠ CÒN CHỈNH SỬA LẠI Images?q=tbn:ANd9GcScRRNc0uDWSed887CselvhBoCrt3pMPDsHVI8md7NOBawBiO73
 
NỖI LÒNG HỒN LANG VỀ CÕI THẾ (32)
 
Nương tử ạ! làm cánh chim viễn xứ
Cõi lộng ngàn xuôi gió vượt thênh thang
Để lại kia tổ ấm, nghĩa tình thâm
Ngày sớm tối âm thầm trong nỗi đợi,
 
Ta ra đi bỏ lại nàng thui thủi
Ôm khối sầu rười rượi hướng trời mây
Giữa khung mờ tràn ngập bóng heo may
Thầm lặng lẽ lắt lay niềm thương nhớ...
 
Chàng ơi! Chàng đi rồi! Buồn muôn thuở 
Canh cánh lòng trăn trở mãi không thôi
Trên từng cụm xám trắng lững lờ trôi
Dưới từng lúc ngậm ngùi đau da diết
 
Bầu hiu quạnh, cung đàn ngân khúc biệt
Chuỗi âm thanh nhè nhẹ ngọn đong đưa
Chàng đã về! Ơi hỡi! Đã về chưa?
Cứ thỉnh thoảng lắc lư niềm vọng tưởng...
 
Ta cũng như nàng! Bâng khuâng vương vấn
Mỗi một ngày lắm bận kéo ghì tim
Ảnh dáng hình thân thiết bạn tình nương
Mãi lởn vởn, chập chờn nơi tâm não
 
Đường dương thế chơi vơi ngàn sóng vỗ
Mối tơ lòng vò võ chuỗi hoàng hôn
Cả hai bề ghịt níu dạ từng cơn
Khiến sâu thẳm tủi hờn dâng ánh mắt...
 
Lang yêu ơi! Trời đêm nay sáng quá
Nguyệt ánh tròn êm ả trải không gian
Thiếp với chàng hãy khuây khoả tìm quên
Say thổn thức bồng bềnh vào diệu vợi
 
Cành phiến lá la đà em kéo lại
Ngắt đoạn chừng niệm mấy tiếng thần thông
Biến con thuyền thả xuống cận bờ sông
Hai đứa xuống trải lòng bên ngọc tửu...
 
 
Kha! Kha! Kha!...
 
 
"Hồn Lang cảm khái trước ý tưởng
của hồn Nương mà cười sảng khoái…"
 
 
06/2/2016
Nhất Lang
(Nguyễn Thành Sáng)
 


Được sửa bởi Nguyễn Thành Sáng ngày Thu Nov 11, 2021 10:51 pm; sửa lần 1.
Nguyễn Thành Sáng
NỖI LÒNG HỒN LANG VỀ CÕI THẾ (33)
Bài gửi Thu Jun 04, 2020 9:27 pm by Nguyễn Thành Sáng
THƠ CÒN CHỈNH SỬA LẠI 554063-352749631488478-653780750-n

NỖI LÒNG HỒN LANG VỀ CÕI THẾ (33)
 
Nương yêu ạ! Đêm nay tình rộng mở
Cho phôi pha trắc trở mối duyên nồng
Để mai nầy chuyện bến nước dòng sông
Thuyền vắng bóng, bềnh bồng qua xứ lạ   
 
Còn đâu nữa từng đêm trăng óng ả
Hồn đôi ta quyện gió trải ngàn yêu
Còn đâu nữa thắm thiết dưới khung chiều
Say ngây ngất, liêu xiêu về lạc cảnh...
 
Chàng ơi! Lời của chàng nghe nằng nặng
Một khối sầu canh cánh ghị tâm can
Mất chàng rồi, như tan hết vầng trăng
Bầu sẫm tối, mưa dần rơi rả rích                 
 
Mảnh vườn thơ sẽ biến thành cô tịch
Hoa lá cành kéo ghịt hạt sương đêm
Cho giọt buồn lả tả dưới chân em
Rồi tan loãng bên thềm đau muôn thuở...
 
Nàng yêu hỡi! Hãy nghe lời bày tỏ
Chuyện cứ hoài trăn trở tấc lòng ta
Một bên là yêu dấu mảnh hồn hoa
Bên sâu nặng nghĩa nhà, tình sông núi
 
Sao cho vẹn để mà vơi hận tủi
Tháng năm dài nhức nhối mãi không thôi
Để nồng nàn, êm ái dưới trăng soi
Hết bị xám từng hồi che phủ tím
 
Anh ra đi cho lòng tan uất nghẹn
Cho duyên mình kiếp hẹn chẳng còn đau
Hơn là ở lại, khắc khoải dàu dàu
Làm chén mật ngọt ngào mau khô cạn...
 
Mình yêu ơi! Không còn chi hụt hẫng
Em hiểu rồi ánh lửa tận lòng Ai
Phải cam đành ráng xế rụng trời tây
Là mong được tràn đầy duyên vạn kỷ
 
Hãy ôm thiếp và quên đi chàng ạ
Những muộn phiền, vất vả chuỗi ngày qua
Kia trăng vàng soi nước, gió ngân nga
Lăn tăn gợn, nhập nhoà tia lấp lánh...
 
 
"Nỗi lòng trong mơ…"
 
 
07/2/2016
Nhất Lang
(Nguyễn Thành Sáng)
 


Được sửa bởi Nguyễn Thành Sáng ngày Sat Nov 27, 2021 9:59 am; sửa lần 2.
Nguyễn Thành Sáng
NỖI LÒNG HỒN LANG VỀ CÕI THẾ (34)
Bài gửi Thu Jun 04, 2020 9:28 pm by Nguyễn Thành Sáng
THƠ CÒN CHỈNH SỬA LẠI Images?q=tbn:ANd9GcTxK7sL_rbPjRFFLwzpLue3bIjgudrLT1cXNG-UwBaUOsWs3vBTYQ
 
NỖI LÒNG HỒN LANG VỀ CÕI THẾ (34)
 
Hồn Nương! Hồn Nương! Thì ra ta mơ
Ôi đêm đen! Thẫn thờ trong mộng mị
Nghẹn u hoài hụt hẫng, tím bờ mi
Từng cung bậc não nề ngân da diết
 
Yêu dấu hỡi! Phải cam đành ly biệt
Dẫu tấc lòng tha thiết biết bao nhiêu
Giờ chỉ còn đây duy nhất một điều
Ngày tắt hẳn nắng chiều anh trở lại...
 
Nhẹ chầm chậm phôi pha niềm tê tái
Cũng vừa đêm cảnh giới rực đèn lên
Bao rộn ràng, nhộn nhịp trải mông mênh
Khoả lấp nỗi bồng bềnh trên lượn sóng               
 
Ngụm hơi sương, gồng vai, xù cánh mỏng
Lang phóng vào cõi động của trần gian
Tiếp tục nhìn thưởng thức cảnh xung quanh
Hầu tận hưởng, vén màn sương bao phủ
 
Khắp ngả đường dọc ngang xuôi dãy phố
Gặm nhấm lòng, trăn trở chuyện ngàn xưa
Cuộc tuần hoàn vũ trụ mãi thoi đưa
Thầm lặng lẽ theo bốn mùa biến đổi
 
Có giây phút tần ngần chân đứng lại
Ngắm nghía hình, rười rượi chảy vào sâu
Thuở hoang sơ trăng sáng trải lưng bầu
Nhưng lắm đổi hanh hao trùm sỏi đá
 
Còn nay thì đó đây nhiều rộn rã
Lại ẩn tàng êm ả gió đưa hương
Xưa thâm u dã thú hú từng cơn
Nay rải rác linh hồn rơi đáy vực...
 
 
"Hồn Lang thổn thức trong
cảnh giới thời nay…"
 
 
08/2/2016
Nhất Lang
(Nguyễn Thành Sáng)
 
 


Được sửa bởi Nguyễn Thành Sáng ngày Sat Nov 13, 2021 12:09 pm; sửa lần 1.
Nguyễn Thành Sáng
NỖI LÒNG HỒN LANG VỀ CÕI THẾ (35)
Bài gửi Thu Jun 04, 2020 9:28 pm by Nguyễn Thành Sáng
THƠ CÒN CHỈNH SỬA LẠI Images?q=tbn:ANd9GcRowV_gc5BGXua9DjPcYrhkjXZxcRz-qD0o0qyLT1V5BISXN0vk
 

NỖI LÒNG HỒN LANG VỀ CÕI THẾ (35)
 
Thời gian chậm trôi dần theo trăn trở
Đêm về khuya đây đó cũng thưa người
Cảnh nhạt tàn, xúc cảm nghẹn chơi vơi
Loáng thoáng ngậm ngùi chìm nơi tấc dạ...
 
Nghĩ ngợi nọ nầy đang hồi rỉ rả
Tạm phôi pha, buông bỏ, khuất vào sâu
Chim lạc đàn trơ trọi ửng hàn châu
Cất khẽ tiếng thả vào khung giá lạnh  
 
Lang xoay mình, bước lần qua ngả vắng
Hướng ngoại thành xoải cánh nhẹ nhàng bay          
Cõi thênh thang u tịch lững lờ mây
Gợi nhung nhớ dâng đầy trong tâm tưởng              
 
Hỡi hồn thiêng Tộc Tổ! Hỡi ngàn thương
Có cảm thấu nỗi buồn mang thắt thẻo               
Có hiểu được nghĩa ân tình gọi réo
Bóng chơ vơ nặng trĩu gót chân lê
 
Hỡi ngọn gió! Có hiểu đường dương thế
Cánh lạc loài lặng lẽ vó câu đưa          
Giờ đây dối diện cảnh lạ người xa
Tay chới với giữa vật vờ sóng vỗ   
 
Và ai có nghe cung đàn muôn thuở
Âm thanh sầu, nức nở trỗi từng cơn
Để chuỗi dài thao thức ngước hoàng hôn
Hình xưa cũ chập chờn nơi khoé mắt
 
Lắm bao lần cả bờ tim rung lắc
Nhịp u hoài chất ngất dưới canh thâu
Chẳng nghĩ gì, cũng chẳng hỏi tại sao
Nhìn dãy phiến xạc xào, sương nhểu giọt...
 
 
"Hồn Lang ngậm ngùi, trăn trở…"
 
 
09/2/2016
Nhất Lang
(Nguyễn Thành Sáng)


Được sửa bởi Nguyễn Thành Sáng ngày Sun Nov 14, 2021 10:29 pm; sửa lần 3.
Nguyễn Thành Sáng
NỖI LÒNG HỒN LANG VỀ CÕI THẾ (36)
Bài gửi Thu Jun 04, 2020 9:29 pm by Nguyễn Thành Sáng
THƠ CÒN CHỈNH SỬA LẠI Images?q=tbn:ANd9GcQnPjyD94pG0Na64Y09Trmxf3yPBpp3ziNABh_uyIpK1UrCAEwa
 
NỖI LÒNG HỒN LANG VỀ CÕI THẾ (36)
 
Lang trầm mặc, lòng sầu vời vợi
Ngước thẳng nhìn bóng tối canh thâu
Giờ đây biết rẽ về đâu?
Miên man nghĩ ngợi, nghẹn đau nỗi niềm...
 
Bỗng! Hỡi kia! Lặng yên đứng đó            
Vẻ héo hon buồn bã chơ vơ             
Tợ chim gãy cánh rớt bờ
Thẫn thờ giữa chốn mịt mờ mây sương...
 
Ngài là ai? Ghé đường han hỏi
Tiếng ngọt ngào êm ái đầy vơi
Như thầm chia sẻ cùng tôi
Cánh chim lạc lõng, từng hồi bâng khuâng
 
Thuở xa xưa ánh vàng rực sáng
Mảnh đất này lai láng tình thiêng
Cơ trời mệnh số đảo điên
Chiến tranh khói lửa, con thuyền vỡ tan
 
Nay làm sao để lần mối chỉ
Gỡ rối niềm âm ỉ chơi vơi
Vấn vương, thương nhớ cả đời
Ngậm ngùi mờ mịt ngàn khơi bóng hình...
 
Ta Thổ Địa, ân trên ban phẩm
Cõi u hồn bổn phận quản cai
Khoảng vuông mười dặm đường dài
Tận tường thấu đáo trần ai sự tình
 
Ngươi hãy kể chuyện mình, ta biết
Bao đắng cay, bi thiết nỗi lòng
Để xem giúp được gì không
Ngõ hầu vơi bớt những dòng khổ đau...
 
Ba ngàn năm, đượm màu xưa cũ
Tộc Ri Tô dựng ở nơi nầy                            
Bao la bát ngát trời mây
Mà nay biền biệt, chẳng hay thể nào?
 
Cha của tôi, anh hào Bộ Tộc
Mẹ, Chị chuyên tu học đạo lành
Còn tôi dưỡng chí thênh thang
Nghĩa trung gia đạo, rỡ ràng đó đây...
 
 
"Hồn Lang kể cho Thổ Địa nghe…"
 
 
10/2/2016
Nhất Lang
(Nguyễn Thành Sáng)


Được sửa bởi Nguyễn Thành Sáng ngày Mon Nov 15, 2021 9:43 am; sửa lần 3.
Nguyễn Thành Sáng
NỖI LÒNG HỒN LANG VỀ CÕI THẾ (37)
Bài gửi Thu Jun 04, 2020 9:29 pm by Nguyễn Thành Sáng
THƠ CÒN CHỈNH SỬA LẠI 2-min_89cd7ad0b9ef4c61ad830d226672a8dc_grande

NỖI LÒNG HỒN LANG VỀ CÕI THẾ (37)
 
Tộc hiếu hòa miệt mài xây dựng
Nghĩa đồng bào chứa đựng yêu thương
Hoa đời ngào ngạt men hương
Dòng sông, bến nước vấn vương, êm đềm...
 
Rồi bỗng chốc một đêm bi thảm
Tộc Mic Ma vây hãm diệt vong
Nhà tôi rơi cảnh bềnh bồng
Giữa khuya mưa gió, giặc đông diệt cùng
 
Bè trôi nổi, thoát vùng truy sát
Bị sóng cuồng dập nát, chìm sâu
Mẹ, Cha, Chị lạc mất đâu?
Ngàn đau đớn hận, bước vào ma âm
 
Thấm thoắt ba ngàn năm cõi thế
Nỗi nhớ nhung xâu xé kéo dài
Tìm về nguồn cội đêm nay
Cho vơi nỗi nhớ, niềm ray rứt lòng...
 
Ma thương kia! Mối hờn vạn kỷ
Ngươi nghẹn ngào nhỏ lệ kể ra
Đã làm xúc động tim ta
Thương chim lạc nẻo, trời xa mịt mờ
 
Đừng buồn nữa! Đừng thờ thẫn nữa
Bao nỗi niềm, trăn trở ba sinh
Tợ như biển sóng vô tình
Nổi, tan bọt nước tự mình mà thôi
 
Trong cõi lộng, đầy vơi bão tố
Kiếp con người khắp chỗ thương đau
Loanh quanh luẩn quẩn với sầu
Chỉ thêm quấn buộc sắc màu héo hon
 
Hãy đứng dậy, khảy đàn điệp khúc
Dẫu cũng rồi giây phút âm tan
Hơn là ở đó trào dâng
Vì đời phải hứng bức màn phong ba...
 
 
"Thổ Địa thương cảm
an ủi Hồn Lang…"
 
 
11/2/2016
Nhất Lang
(Nguyễn Thành Sáng)
 


Được sửa bởi Nguyễn Thành Sáng ngày Mon Nov 15, 2021 10:46 am; sửa lần 2.
Nguyễn Thành Sáng
NỖI LÒNG HỒN LANG VỀ CÕI THẾ (38)
Bài gửi Thu Jun 04, 2020 9:30 pm by Nguyễn Thành Sáng
THƠ CÒN CHỈNH SỬA LẠI 1-min_13b18610f667465fabc43f9496daff81_grande

NỖI LÒNG HỒN LANG VỀ CÕI THẾ (38)
 
Lời của ngài nghe qua thấm dạ
Giúp nhẹ nhàng rộng mở tâm tư
Kéo hồn kẻ lụy chơ vơ
Khỏi bầu tăm tối, thẫn thờ miên man
 
Nhưng tâm não dấu hằn in đó
Để vật vờ luôn ở con tim
Nặng ôm ấp nghĩa sống hiền
Nguồn thiêng lạc mất, khiến niềm xót xa...
 
Ba nghìn năm đã ra tiền sử
Cuộc tồn vong hai chữ mệnh trời
Kinh, rạch riêng biệt chơi vơi
Thời gian phủ lấp mà thôi, lẽ thường
 
Chiếc đũa nhỏ phải nương cả bó
Một que kia đứng đó mà nhìn
Chỉ cần bẻ mạnh thình lình
Tức thì phải gãy, bởi mình đơn côi
 
Cuộc sinh tồn trong thời vận Quốc
Ví biển trùng, sóng lốc ngàn đưa
Cá lớn thì được làm vua
Cá con rời rạc vẫn là mồi xơi
 
Tộc nhỏ bé của ngươi số phận
Như Ci Ra*, U Bẩn*, Ga Quay*
Mic Ma*, Vi Tim*, Kho Tay*…
Chẳng còn tồn tại bởi đây thế thời
 
Dựng Hồng Bàng khắp nơi gom chí
Xuôi bóng chiều Xích Quỷ qua đi
Văn Lang thống nhất trị vì
Đến đời Âu Lạc, trăng thề sáng soi
 
Cuộc thịnh suy mãi dời biến đổi
Thục, Triệu, Trưng tiếng dội, âm vang
Lý, Ngô, Đinh, Lê cứ lần
Rồi Hậu Lý, Trần, Lê...Rỡ ràng vận nước
 
Quê hương ta lần lượt đổi thay
Bầu bát ngát ngập đầy chuyển hoá
Biển, Trời, Sông, Nước bao la                       
Cánh thuyền, thế sự chỉ là lờ trôi...
 
 
*Tên hư cấu
 
 
"Thổ Địa giãi bày cho Hồn Lang hiểu…"
 
 
12/2/2016
Nhất Lang
(Nguyễn Thành Sáng)
 


Được sửa bởi Nguyễn Thành Sáng ngày Mon Nov 15, 2021 12:43 pm; sửa lần 1.
Nguyễn Thành Sáng
NỖI LÒNG HỒN LANG VỀ CÕI THẾ (39)
Bài gửi Thu Jun 04, 2020 9:30 pm by Nguyễn Thành Sáng
THƠ CÒN CHỈNH SỬA LẠI Images?q=tbn:ANd9GcShOlfkpI-X128M3kmh1bGIcgOiaEsOQ0Fgf6kDu1xwBpXOt5dlug
 
NỖI LÒNG HỒN LANG VỀ CÕI THẾ (39)
 
Ngài quý ơi! Cả đời ôm ấp
Quả tim này đậm khắc vầng trăng
Chỉ mong gặp lại một lần
Quê hương Tộc Tổ muôn phần tình sâu
 
Nhưng thế sự bể dâu biến đổi
Để giờ đây đau nhói ngậm ngùi
Lưng tầng lờ lững mây trôi
Bâng khuâng da diết mất rồi núi sông...
 
Nầy Ma hỡi! Tấc lòng vọng Tộc
Đọng mắt ta giọt khóc cùng ngươi
Thôi sầu, bỏ lụy tìm vui
Vì luồng huyết mạch Xứ ngươi mãi còn
 
Sông, suối, biển theo dòng nước chảy              
Tiếp giáp cùng vươn vượt tồn sinh
Tộc ngươi chuyển hóa thân mình
Nằm trong cuồn cuộn hữu tình nơi đây
 
Trăm mối chỉ kết dây Quốc Tổ
Dính chặt nhau khắp chỗ gần xa
Bách Việt một gốc Mẹ Cha
Trăm con bọc trứng sinh ra kết thành...
 
Thần kính ơi! Trăng thanh toả ánh
Soi đêm buồn, lóng lánh hàn sương
Hôm nay tôi đã tỏ tường
Niềm đau khổ hận, vấn vương phai dần
 
Giọt nước mắt thêm lần nhểu lại
Cho xa xưa thân ái hồn thiêng
Trời nay còn đó nối liền
Thiên thu vạn kỷ giữa miền mến yêu
 
Kha! Kha! Kha! Thật nhiều sảng khoái
Kể từ đây ngần ấy phôi pha
Bởi vì hình bóng ngàn xa
Cơ trời định số quyện hòa chung xây        
 
Cám ơn ngài thương nầy đau khổ
Đượm nồng nàn khơi tỏ nguồn cơn
Giúp vơi nhẹ nỗi héo hon
Chỉ còn nặng mỗi tìm hồn Mẹ Cha...
 
 
"Thổ Địa phân giải sự tình, Lang
trút gánh ưu phiền vọng Tộc…"
 
 
13/2/2016
Nhất Lang
(Nguyễn Thành Sáng)
 
 


Được sửa bởi Nguyễn Thành Sáng ngày Sat Nov 27, 2021 10:23 am; sửa lần 2.
Nguyễn Thành Sáng
NỖI LÒNG HỒN LANG VỀ CÕI THẾ (40)
Bài gửi Thu Jun 04, 2020 9:31 pm by Nguyễn Thành Sáng
THƠ CÒN CHỈNH SỬA LẠI Images?q=tbn:ANd9GcQwCnqRY0JV1Jm-2fkApRzukMjuyO9cuYjJJHgdsmrRUbyKXfu8
 
NỖI LÒNG HỒN LANG VỀ CÕI THẾ (40)
 
Niềm vọng Tộc phôi dần theo suy nghĩ
Lang giã từ, cảm nghĩa vị Thổ Thần
Cõi mịt mù lẳng lặng bước chân đi
Chim lạc tổ lê thê niềm hụt hẫng...
 
Mẹ Cha ơi! Vầng trăng ngàn toả sáng
Biết tìm đâu ủ ấm lại linh hồn
Để tim con nỗi buồn đau đăng đẳng
Thôi níu ghì trĩu nặng sớm chiều hôm
 
Cho khuya hết sầu đơn treo tĩnh mịch
Nghe côn trùng rả rích, nghẹn canh thâu        
Nhìn mây trắng lưng bầu vương khoé mắt
Hứng ngọn vờn rung lắc rụng hàn châu...
 
Từ đêm đó vó câu dài hun hút          
Lang miệt mài dõi ánh, thẳng đường bay
Khắp cả Ninh Bình, Sơn Tây, Vĩnh Phúc
Rồi Hải Dương, chuyển ngược đến Hà Tây
 
Qua Bắc Kạn lại quay về Hà Nội
Ghé Hòa Bình, vòng tới miệt Thái Nguyên…
Tốn nhiều công sức, truân chuyên mệt mỏi
Bóng hình thân! Ngõ lối chỉ màn đen...
 
Hỡi sương giăng! Hỡi niềm thương nỗi nhớ            
Chất ngất đầy vò võ với hoài mong
Nay tha thiết tận cùng tình muôn thuở
Vậy mà sao ai nỡ rẽ chia dòng
 
Biết nơi nào con sông xưa nước chảy
Ta đến tìm để gặp lại hồn trăng
Cho thắt thẻo, bâng khuâng ngàn tê tái
Hoá lững lờ gió đẩy giạt xa xăm...
 
 
"Lang tìm bóng hồn người
thân trong mệt mỏi, vô vọng…"
 
 
14/2/2016
Nhất Lang
(Nguyễn Thành Sáng)
 
 


Được sửa bởi Nguyễn Thành Sáng ngày Mon Nov 15, 2021 8:20 pm; sửa lần 2.
Nguyễn Thành Sáng
NỖI LÒNG HỒN LANG VỀ CÕI THẾ (41)
Bài gửi Thu Jun 04, 2020 9:32 pm by Nguyễn Thành Sáng
THƠ CÒN CHỈNH SỬA LẠI Images?q=tbn:ANd9GcTk-umR3ooL5Ow7VS951v0O-ci22xK-PrBZrEKoV0EOhMg9lAiUtA
 
NỖI LÒNG HỒN LANG VỀ CÕI THẾ (41)
 
Thả bước chân tìm khắp vùng Bắc Việt
Với cõi lòng tha thiết gặp hình thân
Gần một năm, thời gian trôi lặng lẽ
Bóng ảnh người biền biệt vẫn bặt tăm...
 
Man mác bâng khuâng, lần vào Trung Bộ
Từ Nghệ An đủ chỗ đến Thừa Thiên
Rồi Đà Nẵng, Phú Yên, cùng lối ngõ
Sang Kon Tum, đây đó cả toàn miền…
 
Ngày ẩn tán, ánh huyền treo lảng vảng
Đêm nẻo đường nhìn ngắm nỗi chơi vơi
Niềm u ẩn, ngậm ngùi từ sâu thẳm
Âm ỉ dài, trĩu nặng quả đơn côi
 
Có những lúc ghé ngồi bên cạnh suối
Nghe gió chiều nhẹ thổi điệp du dương
Ngước lưng tầng khói sương loang diệu vợi
Tận tâm tư rười rượi khúc cung đàn
 
Có những đêm thâu ngọn luồn cỏ lá
Tiếng xạc xào êm ả nhịp nhàng đưa
Bao kỷ niệm, hình xưa nơi tấc dạ
Ẩn hiện chập chờn, rỉ rả sầu khua
 
Trời lần lượt bốn mùa dần luân chuyển
Ngược xuôi đường tìm kiếm mỏi mòn đi
Hình thương nhớ, những gì trong ký ức
Cứ từng giây từng phút lạnh bờ mi
 
Cánh chim lạc quay về tìm tổ ấm
Cõi không gian thăm thẳm mịt mù mây
Lững lờ bay, lờ bay xuôi chầm chậm
Chới với nầy, luẩn quẩn có ai hay?...
 
 
"Mù mịt bước chân..."
 
 
15/2/2016
Nhất Lang
(Nguyễn Thành Sáng)
 


Được sửa bởi Nguyễn Thành Sáng ngày Tue Nov 16, 2021 5:47 pm; sửa lần 1.
Nguyễn Thành Sáng
NỖI LÒNG HỒN LANG VỀ CÕI THẾ (42)
Bài gửi Thu Jun 04, 2020 9:32 pm by Nguyễn Thành Sáng
THƠ CÒN CHỈNH SỬA LẠI Images?q=tbn:ANd9GcRy9vfHY9SSDelgNNmJcbzWkj4WqhWvkT4pF5rEltPfHLGSmnJ5KQ
 
NỖI LÒNG HỒN LANG VỀ CÕI THẾ (42)
 
Ôi! Đêm nay nguyệt toả sáng lưng trời
Bầu cảnh vật tuyệt vời say êm ả
Vậy mà lòng ta vẫn cứ từng hồi
Rung lắc nhịp, ngậm ngùi theo trăn trở...
 
Trầm lặng lẽ, vật vờ bên góc vắng
Da diết buồn trĩu nặng cố phôi phai
Ngước mặt lên cao hơi dài hít mạnh
Tiếp thẳng đường vỗ cánh nhẹ nhàng bay
 
Xuống miền Nam lần tới lui tìm kiếm
Từ Vũng Tàu, Gia Định đến Sài Gòn
Có đôi lúc chập chờn giông giống ảnh
Nhưng cũng rồi hụt hẫng, nghẹn sầu đơn
 
Gác bỏ miên man, lượn vờn xuôi ngược
Chợ Long Thành, Sa Đéc, xứ Mỹ Tho
Vòng miệt Trà Vinh qua vùng Châu Đốc
Rạch Chiếc Cầu... Trằn trọc bóng chơ vơ
 
Gần ba năm từng giờ trên đất Việt
Nỗi khát khao tha thiết gặp lại người
Nhưng mảng tối muôn đời nào thấu hiểu            
Vẫn vô tình phủ chiếu ánh trăng trôi...
 
Thầm cung bậc nhẹ vơi hờn ứ đọng
Tiếp trở mình vụt phóng, lững lờ bay
Cần Thơ đẹp ghé đây, tìm tán rộng
Đợi cuối chiều thả bóng ngắm nhìn ai...
 
Ô kìa! Ba vóc dáng nầy trước mặt
Bước thong dong dạo mát dưới màn đêm
Trông như thể hình quen thời vạn kỷ
Hồi hộp tràn, rộn rã cả con tim...
 
 
"Bất ngờ Lang thấy trước mặt
ba vóc dáng tợ Cha, Mẹ, Chị…"
 
 
16/2/2016
Nhất Lang
(Nguyễn Thành Sáng)
 
 


Được sửa bởi Nguyễn Thành Sáng ngày Wed Nov 17, 2021 1:23 pm; sửa lần 2.
Nguyễn Thành Sáng
NỖI LÒNG HỒN LANG VỀ CÕI THẾ (43)
Bài gửi Thu Jun 04, 2020 9:33 pm by Nguyễn Thành Sáng
THƠ CÒN CHỈNH SỬA LẠI Images?q=tbn:ANd9GcTgGsI_Pnr9N0Bdgt9u1fMDp6sMmj6SyWBpLU_UJifQLoKXnk3C
 
NỖI LÒNG HỒN LANG VỀ CÕI THẾ (43)
 
Lần theo sát để nhìn cho thật rõ
Hình thể nầy! Thật đó của Mẹ Cha?
Lang chầm chậm lướt vòng qua thẳng ngó
Mặt, nói, cười…Chẳng có lạ gì đâu...
 
Ôi hỡi! Khắp cả bầu như chấn động
Nhịp rộn ràng trỗi mạnh giữa con tim
Đây có phải hồn thiêng liêng hú gọi
Quay trở về tiếp nối nghĩa tình thâm?
 
Cũng đôi mắt sáng nầy, khôi ngô nọ
Điềm nhiên kia phong độ ấy của Cha...
Đúng thật rồi! Vầng trăng ngà muôn thuở
Ngưỡng mộ đầy, thương nhớ trọn lòng ta
 
Còn thiếu phụ, từ làn da suối tóc  
Đến ánh huyền dịu mát trải ngàn thương
Tợ mảnh vườn toả làn hương êm ả
Xoa bóng chiều nắng tắt đọng hàn sương              
 
Bé gái nhỏ tung tăng gần phía trước
Duyên dáng hình, mái tóc...Vẻ đoan trang
Chị yêu dấu lắm nhọc nhằn chăm sóc
Đứa em khờ những lúc đói thèm ăn...
 
Chuyển kiếp đời ngàn năm nay tụ lại
Cho sắc vàng xưa ấy mãi còn đây
Dầu vật đổi sao dời luân chuyển tới
Nước vẫn nguồn lưu chảy suốt vòng xoay
 
Ta sẽ nhập hồn nầy vào bụng Mẹ
Tiếp tục làm con đẻ của tình sâu
Chợt thấy nao nao từ nơi tấc dạ
Phải chăng Ai dưới đó nặng mang sầu...
 
 
"Lang sửa soạn nhập hồn vào bụng
Mẹ chợt nhớ tới hồn Nương…"
 
 
17/2/2016
Nhất Lang
(Nguyễn Thành Sáng)
 
 


Được sửa bởi Nguyễn Thành Sáng ngày Wed Nov 17, 2021 5:45 pm; sửa lần 1.
Nguyễn Thành Sáng
NỖI LÒNG HỒN LANG VỀ CÕI THẾ (44)
Bài gửi Thu Jun 04, 2020 9:33 pm by Nguyễn Thành Sáng
THƠ CÒN CHỈNH SỬA LẠI Images?q=tbn:ANd9GcSj0UcAUh8gPMtywNm4tFRmj8siBbSF2B5OUDh_l9QdprQ7pSY2yg
 
NỖI LÒNG HỒN LANG VỀ CÕI THẾ (44)
 
Nương tử ơi! Ta sắp nhập hồn đi
Vào cõi thế, biệt ly bầu âm giới                   
Gửi lại đây một mối tình vạn kỷ
Dở dang sầu, âm ỉ mãi không thôi...
 
Còn đâu nữa đêm ngồi bên suối mộng
Đôi chúng mình quyện bóng dưới trăng sao
Niềm rung cảm dạt dào dâng ngút tận
Mượn cung đàn lai láng tặng cho nhau
 
Còn đâu nữa lệ trào lên khoé mắt
Nhớ nhung về, chất ngất đỉnh bi thương
Cùng chung cảnh đoạn trường đau tan tác
Vai tựa kề, man mác nhỏ hàn sương
 
Còn đâu nữa mảnh vườn xuân êm ả
Sớm tối chiều rỉ rả tiếng lòng đưa
Anh kéo gió thoảng lùa xoa bạn ngọc                                    
Em dịu dàng vuốt tóc tặng hương hoa          
 
Còn đâu nữa xế tà trên biển nước
Cánh ma thuyền nhẹ lướt giữa trùng khơi
Nhìn bát ngát muôn đời con sóng vỗ
Lâng lâng hồn, ấm áp chặt bờ môi...
 
Để giờ đây nỗi ngậm ngùi da diết           
Cứ từng hồi rung lắc cả buồng tim
Vô vàn kỷ niệm êm đềm thắm thiết
Trải loang đều chầm chậm dưới màn đêm
 
Niềm bịn rịn chập chờn nơi tâm não
Lởn vởn hình đau đáu tận tâm can
Khung trời thơ ngập tràn tình yêu dấu
Khiến lòng ta cứ mãi thấy bâng khuâng...
 
 
"Nỗi niềm trăn trở trước khi nhập
hồn vào bụng Mẹ…"
 
 
18/2/2016
Nhất Lang
(Nguyễn Thành Sáng)
 
 


Được sửa bởi Nguyễn Thành Sáng ngày Thu Nov 18, 2021 5:17 pm; sửa lần 1.
Nguyễn Thành Sáng
NỖI LÒNG HỒN LANG VỀ CÕI THẾ (45)
Bài gửi Thu Jun 04, 2020 9:34 pm by Nguyễn Thành Sáng
THƠ CÒN CHỈNH SỬA LẠI Images?q=tbn:ANd9GcTxK7sL_rbPjRFFLwzpLue3bIjgudrLT1cXNG-UwBaUOsWs3vBTYQ
 
 NỖI LÒNG HỒN LANG VỀ CÕI THẾ (45)
 
Nhiều lắm nàng ơi, vô vàn nhung nhớ
Đăng đẳng dài sống ở chốn âm ma
Nồng nàn thắm thiết, đậm đà muôn thuở
Cứ mãi hoài trăn trở tấc lòng ta...
 
Trăm năm dương thế, rời xa yêu dấu
Những chiều tà thả dạo hoặc ngồi đêm
Hình ảnh bóng ẩn tàng sâu tâm não
Biết có về, đau đáu vọng từng cơn?
 
Còn nơi ấy giữa hoàng hôn tắt nắng
Hay canh trường vắng lặng ngắm mây trôi                   
Có thổn thức ngậm ngùi chìm hụt hẫng
Thấm đẫm buồn trĩu nặng nỗi chơi vơi?
 
Tha thiết lắm Nương ơi! Nàng cũng hiểu
Bởi phận người đạo hiếu phải đành cam
Chấp nhận một lần lạnh tàn chăn chiếu
Để ngàn sau chẳng thiếu mảnh trăng vàng!...
 
Cha Mẹ ơi! Nghĩa ân tình cao trọng
Như suối nguồn, biển rộng trải mênh mông
Vòng cay nghiệt phũ phàng gây tan tác
Biết bao là dằn vặt cõi lòng con
 
Nay tiếng gọi thiêng liêng bầu cốt nhục
Giúp chuỗi dài day dứt, nghẹn đau thương
Được êm ái nhẹ nhàng buông bỏ hết
Theo kiếp đời biến đổi chẳng còn vương
 
Hồn con lạy song đường xin nhập xác
Dưới tàn cây phủ mát của sanh thành
Mai mốt này đường trần đầy rẫy lạ
Nghĩa thâm tình Cha Mẹ nặng cưu mang...
 
 
"Thế rồi Hồn Lang nhập hồn vào bụng
Mẹ chuyển kiếp đời dương thế..."
 
 
19/2/2016
Nhất Lang
(Nguyễn Thành Sáng)


Được sửa bởi Nguyễn Thành Sáng ngày Fri Nov 19, 2021 2:41 pm; sửa lần 2.
Re: THƠ CÒN CHỈNH SỬA LẠI
Bài gửi  by Sponsored content
 

THƠ CÒN CHỈNH SỬA LẠI

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Về Đầu Trang 

Trang 1 trong tổng số 2 trangChuyển đến trang : 1, 2  Next

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
Diễn Đàn Văn Thơ :: Forum :: Thơ Tác Giả :: NTS-