Nguyễn Thành Sáng Quản Trị Viên
Tổng số bài gửi : 11097 Xem : 85848 Ngày Tham Gia : 29/04/2015
| | Thơ Xướng Họa Của Nguyễn Thành Sáng & Thamthyphuong (139) | |
(Giữ y từ cuối, tăng thêm câu)
MƠ ĐÀ LẠT
Thành phố cao nguyên đẹp lững lờ Như đang treo giữa sợi muôn tơ Sung sướng mơ nhìn qua ảo giác Ngàn năm Đà Lạt gọi hồn thơ
Đồi thông xanh miết gió thông dồi Ngực vú tròn căng no nưỡng đồi Lã vã môi sương trêu lá biếc Sương đem tinh khiết cột nhau rồi !
Có thể thiên đường dang mở rộng Mà tôi chưa tỏ lối thiên cao Làm sao chao giữa vườn hoa thắm ? Hóa bướm...vờn hoa...uống ngọt ngào...
Lạ quá thiên nhiên đẹp ngút ngàn Dành cho nhân loại biển thiên đàng Bao giờ tôi đạp qua ranh giới Làm một thành viên bé ngoản ngoan
Để tôi chiêm ngưỡng trọn dung nghi Của Chúa vườn xuân đáng nể vì Người hởi ban cho từ giá rét Ngon lành sửa tuyết đã tinh vi !
TTP
ĐÀ LẠT MƠ TÌM
Đà Lạt ngàn năm vẫn lặng lờ Vầng dương hồng ửng trải muôn tơ Long lanh cỏ lá gieo thành giác Lãng đãng, mơ màng một sắc thơ!
Bốn phía xanh lơ đượm nét dồi Dẫn hồn lữ khách tận chân đồi Dạt dào, êm ả lay bầu biếc Như cõi ngàn mơ chuyển đến rồi!
Cảm thấy tâm hồn phơi phới rộng Bao niềm trăn trở thả tầng cao Vói mây pha loãng vào cung thắm Vơi bớt sầu ưu, chuỗi nghẹn ngào…
Tôi thấy phôi phai nỗi vọng ngàn Một thời ghịt níu bước chân đàng Dẫm lên sỏi đá rồi tang giới Để tháng năm dài biến bóng ngoan
Lạnh lùng khép cửa, đóng oai nghi Trầm mặc, chiều thu bởi tại vì Một kiếp đọa đày ôm giá rét Mạch nguồn, lửa sống biến suy vi…
Hôm nay lồng lộng gió đồi thông Kéo mộng năm xưa trở ngược dòng Ánh thép rạng ngời vung biển bạc Hoàng hôn bảng lảng loé trên sông
Dẫn đến nơi nầy để giải khuây Và tìm chốn thẳm ảnh hồn bay Năm xưa lạc mất vì phong vũ Lặng lẽ chiều hôn duỗi cánh tay!
NTS
|
|
|
|