Đêm lạnh trăng tàn trên bến sông
Hờn căm khuyấy động xác xao dòng
Biển đã dậy cồn nương hóa bể
Linh hồn sâu khuyết vết thương bong !
Thời gian đục khoét mãi không ngừng
Rượu cạn ly rồi lệ chửa ngưng
Thống thiết âm u hồn não nuột
Lửa tự ngàn năm vụt cháy bừng !
TTP
Nỗi lòng nhung nhớ cảnh tang thương
Trăng lặn, ánh buồn, giọt kéo sương
Chén rượu vơi sầu ma uống cạn
Đôi dòng châu lệ nhỏ thê lương!
Đau khổ ngàn năm luôn sống mãi
Đêm tàn còn đó mảnh trăng say
Chạnh lòng lữ khách dòng thơ thắm
Trải bút thơ hồn sưởi ấm ai!
NTS