Cảnh âm buồn lạnh lạc loài
Vẫn còn đeo đẳng u hoài thế gian
Để lòng chấp sự đa đoan
Thì nghìn năm nữa mãi đang khóc hờn
Chìm vào sâu, lụy chập chờn
Vết thương đau nhứt so hơn đọa đày
Thấy mình sự khổ bủa vây
Sống cùng ảo tưởng chẳng thay đổi gì !
TTP
Để rồi than thở bước đi
Nghe lòng nằng nặng buộc ghì tâm tư
Thế gian trắc ẩn tự giờ
Mà lòng không thể thờ ơ lạnh lùng
Chim trời rộng cánh vẫy vùng
Tìm nơi xây tổ, hang cùng, ngõ sâu
Phận người trong kiếp bể dâu
Phải đành chấp nhận, chỉ sầu mà thôi!
NTS