Có phải mùa thu gợn nỗi sầu
Hay là vạn kiếp đã thương đau
Trầm lắng thu về vương nếp áo
Nhìn mây ngơ ngẩn với trăng cao
Từ ấy thu buồn đem nắng sang
Nhuộm khô chiếc lá để thu vàng
Sầu thu thôi gởi vào quên lãng
Bàng bạc màu thu chảy ngập tràn !
TTP
Chiều vắng nhìn thu thấy rạt rào
Vọng về viễn mộng, nhỏ tình sâu
Để nghe vương vấn, hồn đau đáu
Thờ thẩn năm canh, bạc mái đầu
Chợt bổng ngày thu nắng trải hàng
Từng cơn gió nhẹ chuyển mây ngàn
Cho bầu ấm áp phôi pha loãng
Kéo lạnh hồn thu dưới ánh hoàng!
NTS