Kia cánh hồn đơn viễn mộng về
Muôn trùng tinh tú lạnh sơn khê
Mùa trăng ươm nhạt tình nhân thế
Đêm nhớ sương buồn lạnh tái tê
Thôi sầu hãy thoát khỏi u mê
Cho ánh trăng tan sáng nẻo về
Nâng niu ý sống vàng tinh thể
Đêm tàn sương lạnh bỏ nhiêu khê !
TTP
Khung trời vắng lặng giữa canh thâu
Cất tiếng ca vang thắm ngọt ngào
Hoặc khúc u hoài, vương khổ đáu
Chỉ mình thưởng thức, có ai đâu
Thôi hãy quên đi một mối sầu
Vì mây trôi giạt tận trời cao
Vô tư mộng mị về cung ảo
Bầu rộng vô tình gió thổi sâu!
NTS