Người mang tâm sự tối tăm sao
Gió cuốn mưa bay một thuở nào
Hồn lạnh trần than tê tái nước
Hay sầu cung nhịp ánh trăng dao
Để luyến hồn mơ chốn lụn tàn
Muôn sầu chất ngất lệ ly tan
Đêm nghe tiếng gió khơi hồn phách
Níu kéo muôn thu kiếp võ vàng
Hay người thi sĩ huyễn say miền
Mộng mị đem về một cõi riêng
Xây một lầu hoang ma ảo ảnh
Với mùa thu hận lỡ nhân duyên !
TTP
Dĩ vãng qua đi để lại sầu
Năm dài còn đó, khắc ghi sâu
Bởi xưa giông tố, thuyền lưu lạc
Canh cánh hồn thương đến bạc đầu...
Chiều tà chạnh nhớ về xưa cũ
Bến lở, sông tràn, giọt nhỏ thu
Cả ánh trăng thanh thời mộng ước
Mờ tan, lờ tịt, chuyển âm u
Để gió mãi lay hồn kẻ nhớ
Cung tàn, trăng chết, nghẹn chơi vơi
Trải dòng u uẩn phôi tâm sự
Tìm lại hồn nhiên, xóa lững lờ!
NTS