Bầu rượu cùng ta thức trọn đêm
Chén cay, chén đắng đến môi mềm
Say rồi ta sẽ cùng trăng ngủ
Chứ tỉnh làm chi để buồn thêm.
Có phải gió đưa hương Dạ Lan?
Hay mưa gởi đến mấy cung đàn?
Mà nghe trong dạ nao nao lạ?
Hay từ trong ta tiếng thở than?
Chợt hỏi rằng đêm đã tàn chưa?
Mà ta lại khóc với cơn mưa
Vầng trăng khuyết đã treo cành trúc
Rơi xuống hồn ta...yêu dấu xưa.
GT Bợm.