Đêm thẳm rất nhiều sương lạnh xuống
Trời xa lớp lớp những ngàn mây
Khung xanh rộng khắp từ muôn thuở
Bao lần sâu lắng hội nhau đây
Bên gốc rêu phong ràng kỷ niệm
Nửa khuya trong trẻo hẹn mùa trăng
Lên cao lấp lánh vờn sông nước
Những đóa quỳnh hoa nở cánh dần
Một ánh linh hồn băng tuyết quá
Hương bay thoáng nhẹ thở ngân nga
Nhụy hoa thuyền cất say gờn gợn
Hương sắc tinh tuyền một cõi hoa !
TTP
Đêm khuya vắng lặng bầu gom xuống
Bóng tối phủ trùm bởi áng mây
Đưa chuỗi suy tư về mộng thuở
Cho tim lay động kéo về đây!
Thấy lạnh nỗi niềm, vương kỷ niệm
Hôm nào ấm áp mảnh tình trăng
Giờ đây rủ ánh trên dòng nước
Mờ nhạt, tàn trôi, khuất lặn dần
Ảm đạm để rồi nhung nhớ quá
Ghịt hồn dĩ vãng thổi ngân nga
Đẩy sầu man mác theo dòng gợn
Về cõi u hoài nhỏ mộng hoa…
NTS