Mùa thu nào cũng sẽ phôi pha
Như mối sầu gói vào nơi quạnh quẽ
Mùa sẽ đi sau những ngày đã ghé
Gió cứ hoài nhạt tẻ những chiều mưa
Rồi trăng lên khung bạc lại đong đưa
Trôi lừng lững bầu không cao đơn độc
Khi sương đêm nhạt mờ rơi lệ khóc
Những ánh sao nhấp nháy nói năng chi
Xa xa rồi một cõi nọ vô vi
Từng hồn lạc đi vào đêm lạnh trắng !
TTP
Bao kỷ niệm rồi cũng sẽ phôi pha
Chìm lẫn khuất trong màn sương quạnh quẽ
Thuở thuyền mơ dạt dào nơi bến ghé
Cánh chim đời rung nhẹ dưới cơn mưa
Chốn biển khơi ngàn vạn sóng đẩy đưa
Thân cánh lộng giữa mùa thu đơn độc
Không rủ lòng, chẳng hề rơi giọt khóc
Bước hải hồ ngang dọc có hề chi
Chiều lặng lẽ ngẫm hai chữ vô vi
Ngàn bước sống còn gì nơi bọt trắng!
NTS