Cánh rộng bâng khuâng của những chiều
Thường hay ghé lại bến cô liêu
Lúc trăng về ngát hòa muôn diệu
Soi ánh sâu huyền gió hắt hiu
Và hồn hoa lý ngập mùi hương
Nhuộm thắm cho đêm những ngỏ vườn
Trong đám cỏ mơ ri ríc dế
Âm thầm tắm dưới một trời sương !
TTP
Ánh nhạt trùm lên dãy bóng chiều
Đưa bầu hoang tạnh đến cô liêu
Kéo hồn lữ thứ về xa diệu
Nhỏ tiếng tơ lòng, dạ hắt hiu
Làm sao níu được mảnh hồn hương
Để tỏa nơi đây khắp chốn vườn
Cho hết nỉ non lời khóc dế
Đêm về lan quyện cánh hồn sương!
NTS