NỖI NIỀM
Nghe tiếng lòng thổn thức bấy lâu nay
Nào có nỡ quay lưng hay ngoảnh mặt
Mỗi lần nhớ trái tim như quặn thắt
Bến mộng ngày xưa vẫn muốn quay về
Đã bao lần ta chia sẻ đam mê
Câu thơ ngắn nhưng ý từ dài lắm
Mỗi đêm thâu hai tâm hồn say đắm
Xây cho đời những bờ bến mộng mơ
Dẫu có sao cũng chẳng thể hững hờ
Anh hờn giận chỉ vì không thấu hiểu
Để niềm tin trong hai ta chết yểu
Bến giận thuyền nên đẩy hất ra xa
Quên nhau rồi nhưng tim vẫn diết da
Nhớ một thuở hồn nương còn mỏng mảnh
Lời khuyến khích vẫn lưu trong tâm ảnh
Vượt đường xa đã có cánh tay dìu
Bỗng bây giờ thuyền với bến cô liêu
Ai hoá giải nỗi buồn trong dĩ vãng
Một chút thôi để chuyện tình lãng đãng
Trôi theo dòng giông bão hết chỗ neo
Chia li ư sao tình nghĩa lại nghèo
Để thác ghềnh xoá tan đi ước mộng
Bứt ra xa thuyền lạc vào biển lộng
Giữa trùng khơi chới với bị sóng vùi
Có một ngày đang hạnh phúc yên vui
Bỗng đứt đoạn dây đàn căng tuột mối
Hai đứa mình dạ tâm càng bối rối
Hiểu nhau không khi chẳng muốn chia lìa…
Tháng 7. 2017 TH