Sương thu rải rác khắp trời
Anh ngồi gom nhặt tặng người anh cưng
Đêm thu chẳng thấy trời trong
Như hồn thơ thẩn trôi trong sương trời
Tiếng sầu sương đổ chẳng vơi
Mình đêm sầu vắng hỏi ai bây giờ
Sương thu đổ trắng canh khuya
Ghi dòng thơ lạnh thấm sương khuya buồn
Chợt choàng lòng nhớ từng cơn
Chẳng ai bên cạnh khuyên lơn lúc sầu
Ngẩng lên lòng bão mưa ngâu
Nhớ em lòng thấy thương sầu tiếc xa
Đêm nay thiếu ánh trăng tà
Lòng yêu thương đó xót xa tìm về
Thơ thẩn một bóng đêm khuya
Bao nhiêu trà chén cho vừa năm canh
08.00 đêm 01.09.2018
đêm thu ngồi nhớ người xa