Diễn Đàn Văn Thơ
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

Diễn Đàn Văn Thơ

Giao Lưu Thơ Văn - Không Chính Trị - Tôn Giáo
 
Trang ChínhTrang Chính  Trang ChủTrang Chủ  Sự kiện  GalleryGallery  Tìm kiếmTìm kiếm  Latest imagesLatest images  Đăng kýĐăng ký  Đăng NhậpĐăng Nhập  

Share | 
 

 Phù Vân Là Thế

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Go down 
Tác giảThông điệp
Nguyễn Thành Sáng
Quản Trị Viên
Quản Trị Viên
Nguyễn Thành Sáng

Tổng số bài gửi : 11097
Xem : 85948
Ngày Tham Gia : 29/04/2015

Phù Vân Là Thế Empty
11122023
Bài gửiPhù Vân Là Thế

Phù Vân Là Thế Images?q=tbn:ANd9GcSkyzzf-EowtLzmKJIPkfLQjMTCvM18ge9VTFg89vQ8Ay5AMY_unw

PHÙ VÂN LÀ THẾ
 
“Thơ Nhạc”
 
Trời chiều… nỗi nhớ về xa…
Đường hun hút vắng… ngân nga cung đàn
Chân buồn… dẫm lá hoàng hôn…
Nằm ngang đã chết… lại thêm rã rời…
lại thêm rã rời…
 
Lưng tầng… xám trắng ỉ ôi
Dần theo lụn nắng… tả tơi khuất chìm
Cây già… lặng đứng ngủ yên…
Bỏ quên tiếng dế… rỉ rên u hoài...
 
Hai bờ… sóng vỗ vành tai
Ầm i ì oạp… cũng say nỗi niềm
Lững lờ… nhấp nhố triền miên
Đùa trăm bọt nước… ngả nghiêng bóng chiều...
 
Qua rồi… điệp khúc tình yêu
Mà sao thể gió… cứ khêu gợi lòng
Để hình… loáng thoáng dòng sông
Thuyền thơ một chiếc… mênh mông thẫn thờ…
 
Bao lần… mộng giấc vào mơ
Tìm em chẳng thấy… ngẩn ngơ khoé sầu
Duyên đời… đã khóc vì nhau
Chút khuya an ủi…. cũng đau mảnh hồn…
cũng đau mảnh hồn…
 
Yêu lỡ làng… trăng khuyết mòn…
Màn đêm vạn kỷ… từng cơn thổi lùa
Ơi này!… dĩ vãng ngày xưa
Cứ ru đi nhé… cứ hoa toả làn...
 
Để rồi… nắng đổ chiều loang
Tình tang thả bước… lang thang vẫn cười
Muôn đời… chuyện của muôn đời…
Phù vân là thế… tình ôi!… hỡi tình…
tình ôi!… hỡi tình…
 
 
11/12/2023
Nhất Lang
(Nguyễn Thành Sáng)
 
———————————---------------—
 
PHÙ VÂN LÀ THẾ
 
“Thơ Lục Bát”
 
Trời chiều nỗi nhớ về xa
Đường hun hút vắng, ngân nga cung đàn
Chân buồn dẫm lá hoàng hôn
Nằm ngang đã chết lại thêm rã rời…
 
Lưng tầng xám trắng ỉ ôi
Dần theo lụn nắng tả tơi khuất chìm
Cây già lặng đứng ngủ yên
Bỏ quên tiếng dế rỉ rên u hoài
 
Hai bờ sóng vỗ vành tai
Ầm i ì oạp cũng say nỗi niềm
Lững lờ nhấp nhố triền miên
Đùa trăm bọt nước, ngả nghiêng bóng chiều
 
Qua rồi điệp khúc tình yêu
Mà sao thể gió cứ khêu gợi lòng
Để hình loáng thoáng dòng sông
Thuyền thơ một chiếc, mênh mông thẫn thờ
 
Bao lần mộng giấc vào mơ
Tìm em chẳng thấy, ngẩn ngơ khoé sầu
Duyên đời đã khóc vì nhau
Chút khuya an ủi cũng đau mảnh hồn
 
Yêu lỡ làng, trăng khuyết mòn
Màn đêm vạn kỷ từng cơn thổi lùa
Ơi này! Dĩ vãng ngày xưa
Cứ ru đi nhé, cứ hoa toả làn
 
Để rồi nắng đổ chiều loang
Tình tang thả bước, lang thang vẫn cười
Muôn đời, chuyện của muôn đời
Phù vân là thế! Tình ôi! Hỡi tình!…
 
 
11/12/2023
Nhất Lang
(Nguyễn Thành Sáng)
 
Nguồn thơ hay:
Nhất Lang (Nguyễn Thành Sáng) Facebook

_________________
Bởi uống cạn vầng trăng mười sáu
Để trọn đời đau đáu bâng khuâng...
Về Đầu Trang Go down
Share this post on: reddit

Phù Vân Là Thế :: Comments

No Comment.
 

Phù Vân Là Thế

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Về Đầu Trang 

Trang 1 trong tổng số 1 trang

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
Diễn Đàn Văn Thơ :: Forum :: Thơ Tác Giả :: NTS-