LÁ VÀNG
Mê hồn thu dệt lá vàng
Rải theo lối mộng ngỡ ngàng đường quen
Cành trơ cám cảnh gọi tên
Người thi sĩ vội viết nền thu say
Tiễn người vuợt khỏi tầm tay
Ai mang thương nhớ trượt dài lối rêu
Đồi xanh cây cóng tiêu điều
Vài con hoãng dại ngó chiều quạnh hiu
Thiên nhiên đẹp nhịp dập dìu
Tiếng xuân lời hạ – buồn thiu lá vàng.
hoanghoon