NÚI NGỦ
...
Ngủ đi em giấc ngủ giữa mây ngàn
Cho đá núi bớt hờn ghen một thuở
Lá thôi rơi tưởng chừng như bở ngỡ
Ngọn gió theo mùa vương vấn níu mù sương
Ngủ đi em như những gì em ấp ủ
Trăng tuyết bốn mùa trăng tuyết đã đi qua
Phía chân mây Bạch Hạc vẫn la đà
Vì bỏ lở những mùa hoa chưa hé vội
Ngủ đi em cho khí trời tụ hội
Hoà quyện vào cây cỏ ngút thi ca
Để cho ta nhào lộn với bao la
Trong tình khúc mặn mà chưa vội kể
Đăng ân.
Đêm Sài Gòn nhớ Núi