LỚN LÀM GÌ...
Lớn làm gì cho yêu thương lụi tàn,
Lớn làm gì cho cô đơn vây lấy,
Lớn làm gì cho thế giới toàn màu bóng bẩy,
Mà trong thâm tâm liệu được mấy thật lòng.
Bé mãi đi cho thoả những ước mong,
Bé mãi đi cho những ngày nhỏ dại
Bé mãi đi cho thế giới toàn những điều vô hại,
Để đêm về bắc nhịp trèo hái trăng sao.
Lớn làm gì để tìm những ngọt ngào,
Lớn làm gì để quên màu cuộc sống,
Lớn làm gì để thế giới chẳng còn sống động,
Rồi nhiều lúc muốn khóc hét trong tháng rộng ngày dài.
Bé mãi đi cho yêu thương khỏi nhạt phai,
Bé mãi đi cho bố mẹ luôn dỗ dành,
Bé mãi đi cho khỏi tham vọng những công danh,
Để sáng mai thức dậy chẳng phải tìm ngọn ngành của sự sống.
Lớn làm gì để thấy những gánh gồng,
Lớn làm gì để nhìn nhau bằng màu cảnh giác,
Lớn làm gì để yêu thương cho đi chỉ còn lác đác,
Để tình thương nhỏ dại còn nỡ lạc mất nhau...
Lớn làm gì cho những âu sầu cũng lớn
Bé mãi đi, để chẳng biết thiệt hơn,
Bé mãi đi...
Hết nghĩ suy,
Hết muộn phiền,
Hết than thở!
- Thạch Thảo -