NHÁNH CỎ HẸN THỀ
Nhặt lên nắm cỏ phiêu bồng
Đêm qua người đã ôm lòng ra đi
Tình ơi.! Lưu luyến mà chi
Gió theo đường gió... khép mi hoang đường.
Thôi về ru lại phong sương
Hát lần yêu cuối... nhặt hương cỏ đằng.
Nguyệt hờn dỗi lạnh vầng trăng.
Mặc cho người ấy giá băng một đời....
18/6/2016
Nguyễn Bá Truyền