ĐÓN ANH VỀ
Vui chung thì đã vui rồi,
Buồn thương đọng lại triệu đôi vai gầy.
Bảy ngày vạch lá tìm cây,
Bạn anh dặn lại: “nơi này có anh…”
Ngày xưa dòng suối lượn quanh,
Bây giờ đá xếp nên ghềnh lô nhô.
Xóa đi dấu vết nấm mồ,
Trời xanh sao nỡ thờ ơ với người!!
Ngậm cười chín suối anh ơi,
Khôn thiêng anh hãy nhắn lời truyền tin.
Chúng em vừa khóc vừa tìm,
Nào đâu tăm cá bóng chim nơi này!
Giật mình-sâu dưới gốc cây,
Cái dây lưng cũ, vật này của ai?
Lâm râm em khấn tiền đài,
Anh đây! Anh thật!! Chẳng sai chút nào.
Cảm ơn đất thấp trời cao,
Cảm ơn đồng đội đã vào cùng em.
Nhẹ nhàng em đỡ anh lên,
Đặt anh trên tấm lụa mềm đỏ tươi.
Xa quê mấy chục năm trời,
Đường xưa lối cũ anh tôi lại về.
Mộ anh giờ giữa đồng quê,
Có hương lúa chín bốn bề mãi thơm.
./.
Lê Hải Châu