TỰ TÌNH VỚI THƠ
Chỉ là câu chữ em ơi,
Cần chi dùng đến những lời cao siêu.
Nôm na như thể Truyện Kiều,
Tiếng tơ tiếng trúc mà xiêu cõi lòng.
Xin đừng hỏi những dòng sông,
Sao không chảy thẳng, lại vòng lối xa.
Trong thơ , câu chữ giao hòa,
Cho mình hởi dạ, cho ta mát lòng.
Thơ như gió nội hương đồng,
Bên ngoài là ý, bên trong là tình.
Chết rồi-Người chẳng tái sinh,
Chôn thơ- Thơ vẫn hiện hình ngàn thu.
Người ta có thể hận thù,
Nhưng đâu có thể cầm tù câu thơ!
Văn chương chữ nghĩa vô bờ,
Xin Người hãy để cho Thơ tự tình.
./.
Lê Hải Châu