LÒNG MẸ
Tiễn con trở lại chiến trường,
Mẹ về dầu dãi gió sương quê nhà.
Mấy mùa vườn nhãn đơm hoa,
Mấy mùa lúa chín đồng nhà vắng con.
Con đi chân cứng đá mềm,
Bóng con hiển hiện đầu non cuối ghềnh.
Đêm nằm giấc ngủ chông chênh,
Mẹ mơ thì thấy, giật mình lại không.
Nhớ thương gửi cánh thư hồng,
Lá thư dần vắng, người không trở về.
Chiều chiều mẹ đứng ven đê,
Bao nhiêu thương nhớ gửi về trời xa.
Thế rồi tin dữ truyền ra,
Em thơ nước mắt nhạt nhòa khóc thương.
Mẹ ngồi im lặng góc giường,
Bạc phơ mái tóc pha sương rối bời.
Sụt sùi đôi tiếng: “ Con ơi…
Tấm thân giờ gửi phương trời nào đây…”.
Đau thương đổ xuống vai gầy,
Mẹ tôi ngồi đó - chiều nay lặng thầm.
./.
Lê Hải Châu