Thương anh em quá thương nhiều
Tội em gặp phải người yêu lạnh lùng
Người yêu em chẳng thuỷ chung
Người yêu luôn có bóng hồng giai nhân
Niềm vui một phút ân cần
Đường xa ngại gió khi gần khi xa
Anh là anh của người ta
Em như áo lẻ mặc qua đỡ buồn
Sông kia nước chảy về nguồn
Bóng trưa đã xế phà đương nằm chờ
Lục Bình nào có bơ vơ
Khổ em năm tháng hững hờ tay ai
Phương trời ủ dột tím này
Phố buồn làm kẻ lạc loài trong đêm
Đàn đành lỡ phím say mềm
Đò neo bến vắng thềm xưa úa màu.
Chờ anh trắng rụng hoa Cau
Hồn rơi từng cánh má đào lợt phai
Vậy mà lòng đổi dạ thay
Đò qua bến khác nên ai hững hờ.
HXT