GIÓ THU
Gió như lữ khách lang thang,
Nhẹ lay đôi cọng lá vàng đầu Thu.
Đồng xa bảng lảng sương mù,
Heo may phơ phất như ru nỗi buồn.
Nào ai đã tỏ nguồn cơn,
Để mong gió đẩy cánh buồm sông xa.
Phất phơ vài lá Sen già,
Gió Thu mới nổi mà hoa đã tàn.
Cuối trời đàn ngỗng bay ngang,
Chim Vàng Anh đã đậu vàng ngọn cây.
Triền đê vài khóm tre gầy,
Xốn xang chút gió, lá bay xuống đường.
Gió Thu hòa lẫn màn sương,
Ngày đang khép lại dọc đường cái quan.
Hình như chớp bể mưa ngàn,
Gió Thu còn mải lang thang cuối vườn.
./.
Lê Hải Châu