Hà Nội ai về tìm ký ức mong manh
Tìm vạt tóc ... chiều nao em tan học
Anh ngẩn ngơ nhìn ... rồi làm thơ con cóc
Vờ hẹn hò như thể đã yêu nhau
Chỉ thế thôi ... mà ngó trước nhìn sau
Khi ai đó ngoảnh mặt nhìn đâu đó
Bầu trời trôi lẫn vào trong đám cỏ
Mây cuối trời ... đỏ nựng má người dưng
Thời gian đi qua ta lại khẽ van đừng
Phút ngà ngọc reo nên từng phím nhớ
Chốc nữa thôi là lại thành dang dở
Mối tình đầu ... gửi lại phía trăng sao
Hà Nội tháng tư cho ai nhớ cồn cào
Mưa đổ dọc miền xưa ... ngơ ngẩn nắng
Nghe lòng mình cứ mong điều thinh lặng
Từ đáy lòng một kẻ vốn đa đoan
Xin gửi lại những niềm ước hân hoan
Phố vắng em hàng cây me đầu hạ
Em có về ... đừng làm đau chiếc lá
Anh dại khờ vừa viết vội lời yêu ...!
MTD 04/4/2015