Hay là thôi hai đứa mình từ bỏ
ước vọng xa xôi nơi phố thị, đô thành
Anh với em sẽ về quê gây dựng
Bắt đầu từ một túp lều tranh
Anh sẽ về nuôi lấy ít vịt
Em trồng rau, may vá, đan len
Ruộng đồng anh chăm lo em giúp sức
Mâm cơm vui khi mỗi tối lên đèn
Rồi lũ trẻ ra đời một ngày nọ
Mái nhà tranh lại rộn rã tiếng cười
Vết thương lòng một trong hai từng đã
Thời gian sẽ xóa mờ còn lại vết tích thôi
Hai đứa mình sẽ chăm sóc cho chúng
Dẫu chẳng giàu sang nhưng cũng đủ ấm no
Anh đi làm hay những khi về muộn
Chẳng ghé vào đâu, tổ ấm có người chờ
Mỗi buổi tối anh lại ngồi viết lách
Em thích nghe thơ, đọc truyện anh sẵn lòng
Mỗi buổi chiều hoàng hôn phủ bóng mát
Anh với người ra hiên cũ ngóng trông
Kệ mùa Xuân hay mùa Đông chăng nữa
Giá lạnh căm căm như những ngày này
Mặc mùa Hạ hay Thu về chăng nữa
Anh với người vẫn nắm chặt bàn tay
..
..
Rồi hai đứa cũng không còn trẻ mãi
Da em nhăn, anh mỏi gối đi-về
Một ngày nọ cùng nhau ngồi nhìn lại
Ta chưa từng
có một cuộc
chia ly..
_TTV_