QUA NGÕ NGÀY XƯA.
Ngập ngừng qua ngõ ngày xưa,
Khóm tre còn đó, gốc dừa còn đây.
Ngày xưa ngõ cũ đầy Mây(1),
Có hàng Râm Bụt phủ đầy lá xanh.
Tiếc thay duyên phận chẳng thành,
Tình như bóng nắng tắt nhanh ngõ ngoài.
Em sang bên ấy xứ Đoài,
Xa xôi cũng chỉ cách hai quãng đồng.
Những hôm nắng đẹp trời trong,
Gió đưa hai xứ mây hồng gặp nhau.
Riêng tôi-uống chén lệ sầu,
Tiễn nhau ngõ trước, ngõ sau lệ nhòa.
Nhớ nhung rồi cũng dần qua,
Lắm hôm trở lại ngõ nhà đợi em.
Biết là tăm cá bóng chim,
Biết là…nhưng vẫn khó kìm người ơi!
Dẫu rằng lệ chẳng còn rơi,
Chỉ mình tôi vẫn muốn ngồi ngõ xưa.
./.
Ghi chú(1) Mây là loại cây giây leo làm bờ rào
Lê Hải Châu