CHUYỆN TÌNH BẾN SÔNG
Hai bên cha mẹ ta nghèo,
Lênh đênh mặt nước, gieo neo vạn chài.
Người đời cấy lúa trồng khoai,
Ruộng trong vui gặt, ruộng ngoài hái dâu.
Bên hiên còn có giàn trầu,
Sân nhà còn có buồng cau để dành.
Chúng mình duyên phận mong manh,
Gửi con thuyền nhỏ rập rình mạn sông.
Lắm khi buồn đến se lòng,
Chống thuyền anh ghé bến sông tìm Người.
Giúp em chăng lưới để phơi,
Giúp em sửa lại chỗ ngồi tựa lưng.
Giúp em buộc lại sợi thừng,
Vui vì hai đứa lại chung một thuyền.
Có hôm ở lại cùng em,
Cả hai cùng tựa mạn thuyền đếm sao.
Mùa Xuân rực rỡ hoa đào,
Em buồn, em chỉ ước ao lên bờ.
Với tôi chỉ biết làm thơ,
Giúp em ước nguyện lên bờ đành thôi.
./.
Lê hải Châu